Bát Quái Tạp Chí Nói Chúng Ta Rất Tốt

Chương 60



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Văn Lược đã một bụng đầy hỏa, An Trình Điển lại nháo như vậy, cơn tức của hắn liền bùng nổ, không nói trước ở nơi công cộng nguyên bản hai người không nên làm vậy, hơn nữa ở đây còn có nhiều người không thân. Là người mù mới không nhìn ra giữa hai người có gì đó mờ ám.

Bất quá vì là ở nơi công cộng, hắn quả thật cũng không hảo phát tác, chỉ dùng sức đẩy đối phương, sau đó đứng lên đem rượu uống một hơi như uống trà. Uống xong trong lòng vẫn còn bốc hỏa, cầm chai bia một bên tiếp tục uống.

Hiện trường vang lên một mảng vỗ tay. Chuyện vừa nãy tựa hồ cũng không ai cho là thật, trái lại vì Văn Lược uống mạnh như vậy, dường như đã khuấy động thêm nhiều người.

“Uống rượu!” Văn Lược trong lòng hoảng loạn, cầm lấy người bên cạnh bảo uống rượu, “Nếu phải chơi, thì phải chơi cho thật vui vẻ.”

“Đúng vậy!” Đối với việc hai người vừa hôn nhau cư nhiên không ai để ý, không phải nói năng lực nhận biết của mọi người có bao nhiêu cường, nhóm diễn viên chính là cùng đóng chung phim với An Trình Điển và Văn Lược, Bạch Đồng cùng Liên Mục Thanh cũng tới rồi, hai người kia là bạn của An Trình Điển, cho dù không biết bọn họ cùng một chỗ, thời điểm đùa vui vẻ cho nhau một cái hôn thì có là gì? Vẫn là do trong người có chút rượu thôi. Về phần bọn con gái, miệng của họ đủ kín, nếu không thì tại sao An Trình Điển bọn họ lại tới chỗ này thường xuyên như vậy.

Chính là An Trình Điển không nghĩ tới tác dụng phụ của Văn Lược lại mạnh tới vậy, hắn bắt đầu nhìn Văn Lược hắc nghiêm mặt ngồi ở chỗ kia, một bộ dạng “Tôi đang ghen” thật sự quá mức đáng yêu, hắn nhất thời khó có thể giữ mình liền hôn qua.

Nguyên bản nghĩ sẽ bị đánh vài cái, dù sao dựa vào địa vị hiện tại của hắn bởi vì cường hôn nam nhân mà bị đánh một chút cũng không ai dám nói xấu. Nhưng hắn không nghĩ tới chính mình đánh giá quá cao Văn Lược, người ta chính là không để ý tới hắn thôi.

Đúng vậy chính là không để ý tới hắn!

Có biện pháp nào lại không cần nhào qua cũng có thể đánh một chút không? Văn Lược rầu rĩ uống rượu xong mới cảm thấy chính mình vờ ngớ ngẩn ngồi đây để làm gì, liền lôi kéo người bắt đầu ngoạn.

Văn Lược phát hiện sức bật của mình kỳ thật rất kinh người, trước đó ăn không ít, hiện tại uống rượu cư nhiên còn chút lực ăn thua đủ, mấy nam nhân ôm mỹ nữ cùng một chỗ, vừa uống rượu vừa chơi trò chơi.

Không biết ai đề nghị chơi đoán cái sàng (*), toàn bộ vây quanh bàn bắt đầu chơi, mỹ nữ nguyên bản ở trên đài khiêu vũ cũng bước xuống, đều tự trở lại bên người lúc nãy mình ngồi cạnh, Văn Lược không nói hai lời ôm mỹ nữ người ta an vị ở bàn bên cạnh, người thua trừ bỏ phải uống rượu ngoại, người thắng còn có thể bảo người thua làm một chuyện theo ý mình.

(*) Đại khái là chơi đổ xúc xắc 

Loại trò này nói ra có điểm cũ, bất quá đoán cái sàng còn cần một chút trí nhớ, cho nên không khí nhất hảo, chơi rất hăng say, lúc bắt đầu Văn Lược không chơi, trải qua một lúc sau, hắn có được bí quyết, trung quy trung củ có kế sách báo thù, cam đoan chính mình sẽ không thua.

An Trình Điển lúc bắt đầu luôn ở một bên nhìn, hắn là một tay già đời dạ ***, loại trò chơi này bất khả năng bất hội ngoạn, cho nên chính là ngồi đằng sau Văn Lược đưa đồ ăn vặt cho hắn, đưa nước, đưa này nọ, nhưng Văn Lược quả nhiên còn so đo chuyện cũ, chỉ cần An Trình Điển đưa cái gì đó lập tức không nhận.

An Trình Điển thấy thế đành phải chen vào chơi, Liên Mục Thanh vừa thấy An Trình Điển nhập cuộc, liền lôi kéo Bạch Đồng cùng tới, đội ngũ lớn mạnh chơi càng thêm hưng phấn.

Liên Mục Thanh cỡ nào cũng là một người có năng lực, biết An Trình Điển tiến vào, thể nào cũng có trò hay để xem.

Quả nhiên An Trình Điển vừa nhập cuộc trò chơi liền trở nên càng thêm thú vị, Văn Lược tuy rằng bộ dáng lười biếng bất quá Liên Mục Thanh cho rằng bản chất của hắn không phải như vậy, chỉ là chưa ai kích phát ý chí chiến đấu của hắn thôi, cho nên mới không dùng đầu óc đơn giản đi tự hỏi mấy chuyện như thế này.

Hiện giờ lại bất đồng, đối thủ chính là An Trình Điển! Kỳ thật làm người ngoài đứng nhìn hơn nữa hắn lại có năng lực tất nhiên là có thể nhìn ra, Văn Lược đang bị nghẹn một cỗ khí không có chỗ phát, An Trình Điển nếu chính mình tống thượng môn cũng đừng mong quái nhân gia Văn Lược chừa cho hắn mặt mũi.

Trò chơi kỳ thật rất đơn giản, chính là đoán đếm, một vòng người đếm số, ngươi nếu cảm thấy ai nói con số không kháo phổ, ngươi có thể vạch trần đáp án, nếu đối phương đã nói đúng, vậy người vạch trần sẽ thua. Nếu người đó nói sai vậy người vạch trần thắng.

Trò chơi này cao đoan chính là một trò chơi chỉ số thông minh. Được rồi! Đối với tác giả mà nói đây là trò chơi chỉ số thông minh cao, An Trình Điển là tay già đời, nhưng Văn Lược đã có tính toán, cho nên xem như kỳ phùng địch thủ. Ở chiến thuật tâm lý, An Trình Điển có tâm nhường Văn Lược, hắn nghĩ thầm, chỉ có như vậy Văn Lược mới hết giận đi! Cho nên lúc khởi điểm hắn sẽ thua.

Thởi điểm An Trình Điển ngồi xuống, Văn Lược đã bắt đầu đề cao cảnh giác, mỗi người báo một con số hắn đều cẩn thận tính, sau đó đợi đến lúc An Trình Điển báo, hắn lộ ra nụ cười hài lòng, mặc kệ tên hỗn đản này có cố ý nhường hắn hay không, vẫn là như vậy đi, Văn Lược sẽ trực tiếp vạch trần An Trình Điển. Đếm cái sàng của mọi người, quả nhiên An Trình Điển thua.

“Nếu phải chơi, vậy tối nay chơi trò kích thích chút đi!” Văn Lược lãnh mắt nhìn An Trình Điển, An Trình Điển bị nhìn cả người sợ hãi.

“Hảo! Chúng ta chơi trò kích thích!” Liên Mục Thanh một bên ồn ào, Bạch Đồng thì chỉ cười không nói, tất cả mọi người còn lại tuy rằng cũng muốn ồn ào theo, nhưng đối phương là An Trình Điển, bọn họ vẫn là không nên.

“Cậu cùng hắn hôn lưỡi một cái đi!” Văn Lược mắt lãnh chỉ chỉ vào diễn viên EP chuyên tập một bên, minh xác hướng An Trình Điển ra lệnh.

“Oa!!” Liên Mục Thanh lập tức hưng phấn, Bạch Đồng cũng nhịn không được cười theo, diễn viên kia có chút ngượng ngùng, nhưng mà cũng không hống An Trình Điển, xem ra hắn vẫn là dám làm. Ầm ầm, muốn cự tuyệt Văn Lược quả thật không được, ra ngoài chơi tối trọng yếu chính là không khí, phải là một người quét hưng, nếu không sẽ rất nhàm chán, An Trình Điển cho tới bây giờ không phải như thế, hắn có khả năng!

An Trình Điển phiêu mắt liếc Văn Lược, Văn Lược nhìn một cái trở lại đầy xem thường cùng thờ ơ.

Được rồi! An Trình Điển chính mình cũng không muốn tối nay không có nhà để về.

An Trình Điển vốn là người thua, chỉ có thể chủ động tiến tới, hướng diễn viên kia đi qua, tay đặt ở cổ đối phương môi dán qua, ngắn ngủi hai giây lập tức rút về. Tiếng vỗ tay cùng huýt sáo vang lên, mỹ nữ ở đây đều che miệng cười, An Trình Điển ngượng ngùng trở về chỗ ngồi, cầm lấy cái sàng lên lắc, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Văn Lược, ý hỏi, hết giận rồi chứ?

Văn Lược cách cái sàng trắng mắt liếc An Trình Điển, trong lòng cười lạnh, còn quá sớm đó!

An Trình Điển thở dài, còn phải thua sao?

Quả nhiên, tiếp một trận An Trình Điển lại thua, Văn Lược không chút do dự kêu hắn hôn nam sinh kế bên diễn viên lúc nãy.

Tới ván thứ ba, vẫn là An Trình Điển thua, kết quả không hề ngoài ý muốn tiếp tục hôn nam nhân kế bên.

Thời điểm ván thứ tư Bạch Đồng bị vạch trần, nếu còn không để bản thân bị vạch trần, người tiếp theo An Trình Điển phải hôn sợ chính là Liên Mục Thanh. Người thua lần này liền tự mình chọn hình phạt, Bạch Đồng thản nhiên để mỹ nữ bên cạnh hắn uy hắn uống rượu bằng miệng, làm cho các nam nhân ở đây đều rục rịch, trò chơi nguyên bản bị Văn Lược cùng An Trình Điển làm cho mất hứng liền thú vị trở lại.

Kế tiếp liền kích thích, một đám sợ Văn Lược cùng An Trình Điển chống lại, đều đoạt quyền phán hình phạt. Cởi quần áo nha cởi quần áo, khiêu vũ nữa nha..

Nhưng người chơi trên bàn, tổng hội gặp được. Văn Lược cùng An Trình Điển lại chém giết tới rồi.

An Trình Điển lần này không nhường, nhưng hắn đã đánh giá thấp Văn Lược, cuối cùng vẫn thua.

“Nhảy một bài đi!”

Văn Lược vừa nói ra, Liên Mục Thanh lập tức hét chói tai.

Văn Lược không hiểu loại phản ứng này của hắn là từ đâu tới, sau đó nhìn hắn thực tự nhiên chọn bài, An Trình Điển thản nhiên đứng lên hoạt động tay chân, cởi bỏ hai nút áo, hai mắt hơi hơi nheo lại liếc Văn Lược, cư nhiên mang theo một cỗ ý tứ không có hảo ý.

Văn Lược cảm thấy rất không kháo phổ, người kia muốn làm gì? Nhảy thôi mà, phiêu mắt làm gì?

Sau đó âm nhạc vang lên, thời điểm An Trình Điển xuất ra động tác đầu tiên, Văn Lược liền hối hận.

Hắn nhớ tới Liên Mục Thanh nói hai cụm từ kia “Dạ tràng vương tử, “Bách biến vương tử”, hắn như thế nào không biết thắt lưng An Trình Điển nhuyễn như vậy? Hông vào thời điểm này cư nhiên lại nhuộm một màu tình ái, mỗi một động tác đều đúng nhịp với nhạc, độ mạnh yếu không lớn không nhỏ vừa lúc mỗi một nhịp khép lại, cổ áo theo động tác cao thấp mở rộng, mắt Văn Lược nhịn không được phóng bay tới.

Không khí thực thích hợp, mọi người đều tự động đứng lên vỗ tay, mỹ nữ mới vừa nãy lên đài nhảy cũng bước lên, chạm vào bờ vai của hắn, trao đổi động tác dán cùng một chỗ, Văn Lược nhìn một màn này trong lòng lại bắt đầu bốc hỏa. An Trình Điển cư nhiên dám ôm thắt lưng mỹ nữ, động tác chậm rãi trượt, cơ hồ phải chạm tới mông đối phương, lại dùng lực thu nhanh tay, mỹ nữ đều kề sát ngực hắn.

Không tiết tháo!

Chuyện này vẫn còn tiếp tục, thời điểm mắt Văn Lược còn đang bốc hỏa, hắn nhìn đến An Trình Điển đi vòng quanh hai vòng đến bên cạnh hắn, còn không kịp phản ứng, tay đối phương đã kéo cổ áo hắn, sau đó vặn vẹo tới gần, vì động tác này nên hai người triệt để dán sát vào nhau, tay An Trình Điển chế trụ thắt lưng hắn, dính sát vào nhau Văn Lược nhéo An Trình Điển, đi theo đứng lên, ngực hai người cơ hồ dán cùng một chỗ.

“Trêu cợt tôi?” Ngay tại một giây này, An Trình Điển ghé vào tai hắn nói.

“Cút!” Văn Lược xấu hổ đỏ mặt, thân thủ đẩy An Trình Điển một chút.

Ai biết rằng thân thể An Trình Điển lúc này giống như con diều bị cắt đứt dây, Văn Lược hoảng sợ, chỉ thấy thời điểm hắn sắp té ngã, tay chống xuống mặt đất vững vàng đứng dậy cách Văn Lược hai bước xa.

Nhảy coi như xem xong rồi, An Trình Điển có vẻ hơi đắc ý liếc Văn Lược một cái. Văn Lược đỏ mặt ngồi xuống, quyết định trực tiếp cho ra sát chiêu.

Phải làm cho hắn cởi sạch!

Bất quá tình huống không như mong muốn, An Trình Điển bắt đầu phản kích, ngọn lửa trong lòng hai người bắt đầu dâng lên, mọi người chỉ chậm rãi nhìn hai người chơi đùa, cũng không dám rước họa vào thân.

Văn Lược thắng liền trực tiếp bảo An Trình Điển thoát y, An Trình Điển thực thản nhiên đem quần áo cởi ra, Văn Lược lại không vui, đám mỹ nữ bên cạnh theo dõi hắn một bộ dáng mê người, lại làm cho hắn ngột ngạt. (Kêu ảnh cởi cho đã rồi bực mình, ai biểu chơi ngu cho người ta xem hàng của mình chi =]])

Hết chương 60


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.