"Thuốc độc của ngươi, linh dược của ta!"Bạch Đông Lâm ngửa đầu đổ mấy bình thuốc độc vào miệng.
Mùi vị quái dị tràn ngập khắp khoang miệng, khiến hắn suýt chút nữa phun ra!Hắn vội vàng bưng một bát nước đường lên nuốt trôi bột thuốc xuống, lúc này mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.Chất hỗn hợp của mấy bình thuốc độc khiến độc tính trở nên mạnh hơn, nháy mắt đã cảm thấy ruột gan đứt thành từng khúc, sau đó nôn ra một ngụm máu đen hôi thối.Cảm giác đau nhức kịch liệt, buồn nôn, nôn mửa xông thẳng lên não! Nhưng Bạch Đông Lâm vẫn giữ được vẻ mặt bình tĩnh nhờ vào ý chí mạnh mẽ.Đến rồi đến rồi!Cùng với sự luân chuyển giữa quá trình thối rữa và khôi phục của lục phủ ngũ tạng, trong cơ thể bỗng xuất hiện một luồng năng lượng cường hóa.Bạch Đông Lâm vận chuyển nội kình, cuốn theo năng lượng đi thẳng tới xương tủy, năng lượng thuần túy cường hóa xương tủy, xuất hiện một dòng máu mới càng thêm thâm thúy, nồng đậm và phong phú hơn!Máu cũ và máu mới giống như hai loại chất lỏng có độ đậm đặc khác nhau, không thể hòa tan.
Máu cũ bị bài xích ra ngoài cơ thể từng chút một, có thể nhìn thấy một lớp máu tươi đang rỉ ra trên da của Bạch Đông Lâm bằng mắt thường.Dược tính của thuốc độc trong cơ thể rất nhanh đã bị tiêu hao sạch sẽ, hắn tiếp tục lấy ra mấy bình thuốc độc rồi dùng nước chè rót vào trong cơ thể!Lặp đi lặp lại!Không ngờ rằng, dược hiệu của thuốc độc đang yếu đi, khả năng kháng độc của cơ thể tăng mạnh.
Có lẽ tương lai còn có thể đạt được một cơ thể bách độc bất xâm!Nhưng chuyện này đối với hắn mà nói, cũng không phải tin tức tốt gì cho cam.Hắn nhướng mày một cái, sau khi trải nghiệm sự nhấp nhô như đi máy bay, nếu hơi chậm lại sẽ lập tức cảm thấy khó chịu.Hắn lại ăn thêm mấy cọng cỏ và quả độc, uống hai ngụm rượu độc được pha từ các loại chất độc khác nhau.Năng lượng lại trở nên mãnh liệt, không lâu sau đã loại bỏ được hết máu cũ trong cơ thể, thay vào đó là dòng máu mới mạnh mẽ hơn.Bạch Đông Lâm không hề dừng lại, tiếp tục uống thuốc cường hóa máu và xương tủy, mãi cho đến khi tất cả các chất độc biến mất sạch sẽ mới ngừng lại.Khắp người phủ kín một lớp vảy máu thật dày, toàn bộ cơ thể biến thành một người máu.Hắn hơi dùng sức một chút, giũ sạch vảy máu.
Chậm rãi đứng dậy, cảm nhận được dòng máu mới đang chảy khắp lục phủ ngũ tạng cùng tay chân, cơ năng trên người đều đang tăng cao.
Làn da trở nên đàn hồi hơn.Cơ bắp càng thêm vạm vỡ, hữu lực.Mật độ của xương cốt tăng cường càng ngày càng cứng cáp, rắn chắc.Lục phủ ngũ tạng tràn đầy sức sống.Ngay cả não bộ cũng trở nên rõ ràng linh hoạt.Thị lực thính lực cũng đã được tăng cường.Đây là một lần tăng cường toàn diện, ngay cả Bạch Đông Lâm cũng không rõ bây giờ mình đã mạnh đến mức nào, hắn đã vượt xa khỏi phạm trù của Luyện Thể viên mãn rất xa!"Đáng tiếc, loại chất độc phàm tục này đã hoàn toàn không có tác dụng với ta nữa!"Khả năng kháng độc của cơ thể tăng lên nhanh chóng, vượt qua mong muốn của hắn, e rằng rất khó tìm được chất độc có thể kích phát ‘đảo ngược tổn thương’ ở Bạch Thành này.Không chỉ có chất độc, bây giờ cả cơ thể hắn đều là gân thép xương sắt, về cơ bản miễn dịch với ‘ma pháp’, cũng khó có thể làm tổn thương hắn bằng các đòn vật lý tầm thường dù chỉ một chút.Việc nâng cao thực lực sẽ bị trì trệ trong một khoảng thời gian ngắn.Nhưng hắn vẫn vui vẻ, ba tháng ngắn ngủi đã tiến bộ đến mức này, mặc dù phải chịu không ít đau đớn, nhưng cũng vừa lòng thỏa ý."Loại cảm giác mạnh lên từng chút một này thật tốt!"Bạch Đông Lâm trải nghiệm sự biến hóa trong cơ thể từng chút một với vẻ mặt say mê.
Hắn cảm thấy rất an toàn với cơ thể rắn chắc cùng sức mạnh cường đại này.Siết tay thật chặt cũng có thể bóp nổ không khí!Bạch Đông Lâm khẽ dậm chân đã có thể làm cho nền đá xanh vỡ thành mảnh vụn.Người chịu được gian nan vất vả mới trở thành kẻ trên vạn người, chỉ cần sự nỗ lực có được gặt hái đều rất đáng giá!Hắn thu lại cảm xúc, múc một thùng nước giếng rửa ráy sạch sẽ, dọn dẹp gọn gàng sân viện lộn xộn.Bạch Đông Lâm thay quần áo xong quyết định ra ngoài dạo chơi, thứ nhất thả lỏng tâm trạng một chút, thứ hai xem thử phải chăng vẫn còn cách có thể kích phát ‘nghịch chuyển tổn thương’.Ngả bài! Ta không giả vờ nữa! Ta cứ thích tìm đường chết đấy!Chết cũng chẳng chết được, cứ liều mạng mà làm là xong chuyện!Bạch Đông Lâm thản nhiên đi ra khỏi Thanh U Tiểu Trúc, còn chưa ra khỏi cửa lớn của Bạch phủ thì đã trông thấy từng đội hộ vệ cầm đao nhanh chóng chạy qua.Cửa lớn bị phong tỏa, cứ mười bước lại có một người canh gác, toàn bộ Bạch phủ bị giới nghiêm!.