Đã xin nghỉ học từ hôm trước, hôm nay Triều Lập Tinh đã chuẩn bị xong.
Khẽ kêu gọi một tiếng trong đầu, sau khi trời đất quay cuồng, Triều Lập Tinh xuất hiện ở trại thiếu nhi.
Vũ tiên sinh nhìn thấy hắn, lần này không còn chê bai hay đùa cợt, mà cực kỳ nghiêm túc nói: “Tu vi của ngươi chỉ là Tẩy Tủy, cần phải vô cùng cẩn thận. Lần này ngươi thành công, tương lai chúng ta vẫn còn hợp tác. Lần này ngươi thất bại, ngươi đã không có tương lai. Ngươi phải hết sức cẩn thận. Ta không giúp gì thêm cho ngươi được, bảo trọng.”
Triều Lập Tinh thu hồi vẻ mặt không quan tâm mọi thứ hằng ngày, khom người tiếp lời: “Đa tạ tiền bối chỉ bảo trong thời gian qua.”
“Ngươi chuẩn bị xong chưa?”
“Đã xong.”
“Vậy thì đi thôi.”
Thêm một hồi trời đất quay cuồng, đợi đến khi tỉnh táo lại, Triều Lập Tinh phát hiện bản thân đang đứng trên một hòn đảo nhỏ. Nói là hòn đảo, nó thật sự giống như một bãi cát to chừng hai mét vuông.
Bốn bề bãi cát là một vùng biển rộng lớn nhìn không thấy phần cuối. Triều Lập Tinh nhìn bốn phương một màu xanh ngắt, có cảm giác như mình đang ở Biển Sao Trời.
Triều Lập Tinh hít sâu một hơi, lấy hết can đảm nhảy xuống nước.
Việc đã không thể tránh thì chỉ có thể đối mặt!
Khoảng mười phút sau, Triều Lập Tinh thấy một con Cá Hồng Y màu đen to gấp đôi hắn đang lơ lửng trong dòng nước.
Triều Lập Tinh nhìn chằm chằm con Cá Hồng Y đang thả hồn bay bổng, trong đầu hắn đã bắt đầu tính toán nên làm gì tiếp theo.
Qua một lượt cân nhắc, Triều Lập Tinh định vòng qua bên trái.
Đúng lúc này, Cá Hồng Y tựa hồ đã nhận ra cái gì, đôi mắt mở to không có thần thái của nó bỗng nhiên trở nên linh động. Nó đã tỉnh dậy từ trạng thái ngủ, dùng mắt đánh giá xung quanh, trong khi cái miệng vẫn nhai nhóp nhép món gì đó.
Đôi mắt xám với cái tròng đen đảo qua đảo lại, nhìn về phía Triều Lập Tinh.
Một người một con Cá Hồng Y đối mặt thật lâu, dường như từ trong mắt đối phương đọc được ý nghĩ tương tự.
Con Cá Hồng Y mở miệng, răng nhọn bên trong lóe ra vẻ sắc bén.
Thân thể Triều Lập Tinh cảm nhận được ác ý đến từ Cá Hồng Y, theo bản năng, hắn lui về sau một bước.
Trước nay chưa từng động thủ giết một con gà nào, cảm nhận được khí tức hung hãn của con Cá Hồng Y to gấp đôi thân thể bản thân, trong lòng Triều Lập Tinh có chút bỡ ngỡ.
Triều Lập Tinh nắm hai bàn tay, nhìn chằm chằm con Cá Hồng Y với vẻ hung tợn. Tu sĩ không phải đồng loại của Tinh Thú, gặp Tinh Thú thì đương nhiên không thể thể hiện ra vẻ bình thản. Đối mặt Tinh Thú, không muốn chết nhanh thì càng không nên biểu hiện ra vẻ sợ hãi.
Một người một Cá Hồng Y nhìn nhau. Con Cá Hồng Y khí tức hung hãn, lại rất cẩn thận, không hề phát động công kích trước. Nó đã đói mấy ngày, Triều Lập Tinh trong mắt nó là một con mồi béo bở.
Lần đầu tiên đối mặt trực tiếp với một con Tinh Thú còn sống, trên trán Triều Lập Tinh đã xuất hiện mồ hôi. Triều Lập Tinh từng tham gia một cuộc Thí Luyện, nhưng đó là hắn đi theo sau một đội ngũ siêu cấp, toàn bộ hành trình rất nhẹ nhàng, khi đó hắn không cảm thấy những con Tinh Thú được nuôi nhốt đó có bao nhiêu dữ tợn.
Giờ này lại khác, con Cá Hồng Y trong Biển Sao Trời quen sống trong hoàn cảnh khốc liệt đã thể hiện một bộ mặt hung tàn vốn có của nó. Cá Hồng Y trước mặt Triều Lập Tinh nhìn như chỉ lặng im tại chỗ, nhưng khí thế, ánh mắt cùng thân hình của nó lại tạo ra một áp lực vô hình đè nặng lên Triều Lập Tinh. Triều Lập Tinh cảm nhận được một cảm giác ngộp thở khác thường.
Bị đôi mắt đen lạnh lẽo của Cá Hồng Y nhìn chằm chằm, áp lực tâm lý của Triều Lập Tinh cực lớn, rất nhanh, mồ hôi trên trán của hắn càng nhiều. Hắn còn cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, và nhịn không được nuốt một ngụm nước miếng.
Ngay thời điểm này, cái đuôi mạnh mẽ của Cá Hồng Y quật mạnh vào dòng nước, tạo ra một tiếng trầm đục. Cát bên dưới đáy bị cái quẫy đuôi đẩy bay loạn xạ. Cá Hồng Y mượn nhờ lực quẫy đuôi, thân thể hóa thành một tia sáng đen nhanh chóng tiếp cận Triều Lập Tinh.
Khoảng cách mấy chục mét qua trong một thoáng, mất vẻn vẹn mất giây, con Cá Hồng Y đã đến trước mặt Triều Lập Tinh. Hàm răng sắc nhọn với những cái răng tua tủa hóa thành cái kìm tử thần, mang theo vẻ lạnh lẽo kẹp thẳng vào ngực Triều Lập Tinh.
Triều Lập Tinh khẽ cắn môi, tỉnh táo lại từ trong khí thế hung hãn của con Cá Hồng Y. Hắn theo bản năng đạp chân mạnh xuống nền cát, xoay eo hạ người, nằm sát nền cát.
Xuy!
Một tiếng xé vải nhỏ bé vang lên, đám răng nhọn tua tủa cắt qua áo quần Triều Lập Tinh như là cắt giấy, lưu lại trên lồng ngực hắn một vết thương nông. Máu tươi từ vết thương chậm rãi tràn ra, hòa cùng dòng nước xung quanh.
Triều Lập Tinh tránh khỏi một kích của Cá Hồng Y, hắn còn chưa kịp lấy lại tinh thần, con Cá Hồng Y há miệng hút nước vào rồi thổi một hơi, mượn lực đẩy nhanh chóng lùi ngược thân hình về phía sau, hướng về phía Triều Lập Tinh. Canh chừng vừa đến, cái đuôi nó như cái quạt sắt, rẽ nước đập ầm ầm xuống nơi Triều Lập Tinh đang nằm.
Chó chết!
Cảm giác đau đớn cộng thêm lòng giận dữ vì sự vô dụng của bản thân khiến ánh mắt Triều Lập Tinh dần trở nên rét lạnh.
Không phải là một con cá lớn hay sao? Không phải là miệng lớn, răng to hay sao? Không phải là hung tàn thôi sao?
Có gì phải sợ nó!
Đối mặt với một con Cá Hồng Y tấn công chớp nhoáng, vừa rồi Triều Lập Tinh có chút khẩn trương, vụng về né tránh. Nhưng hắn là tu sĩ, không chính diện chém giết lần nào, kiến thức học được không hề thiếu.
Khi con Cá Hồng Y tấn công lần nữa, Triều Lập Tinh trở nên bình tĩnh, ánh mắt lạnh lùng. Triều Lập Tinh đập bàn tay phải vào nền cát, dùng lực kéo cả cơ thể lăn về phía bên phải. Lăn được hai vòng, người vừa nằm ngửa, hai chân hắn giẫm mạnh, cơ bụng đồng thời căng ra rồi hóp lại, kéo bật cả cơ thể đứng lên. Sau một loạt động tác liên tục, Triều Lập Tinh không chỉ né tránh đòn tấn công thứ hai của con Cá Hồng Y, hắn cũng đã đứng thẳng người lên.
Khác biệt với lần trước ở chỗ ánh mắt của Triều Lập Tinh luôn hướng về phía con Tinh Thú dữ dằn.
Tránh đòn tấn công của con Cá Hồng Y, bật người lên xong, Triều Lập Tinh nắm chặt tay phải, xoay eo phát lực, đánh một quyền vào người con Cá Hồng Y. Tất cả diễn ra trong chớp nhoáng, chưa tới hai giây.
Ầm!
Một tiếng tiếng vang trầm nặng xuất hiện, Cá Hồng Y bị một quyền đánh lui, văng xa ra khỏi vị trí va chạm năm, sáu mét.
Triều Lập Tinh định nhào tới tấn công lần nữa, hắn thấy Cá Hồng Y xoay người, lao về phía hắn.
Một quyền vừa rồi của Triều Lập Tinh không có nương tay, quyền đó đập vào tảng đá to bằng một cái xe công cộng, tảng đá này chắc chắn sẽ nứt vỡ. Thế nhưng quyền của Triều Lập Tinh đánh vào con Cá Hồng Y lại chỉ đẩy lui nó, không gây thương thế gì nhiều cho nó.
Triều Lập Tinh nhìn tình huống này, đồng tử cũng co vào. Học được Động Tác Cơ Bản 4.2, cường độ thân thể của Triều Lập Tinh mạnh mẽ hơn gấp đôi tu sĩ bình thường, nghĩa là nắm đấm của hắn cũng mạnh gấp đôi tu sĩ Tẩy Tủy bình thường. Một quyền của tu sĩ Tẩy Tủy khó có thể đánh bại một con Tinh Thú cùng cấp, nhưng sức mạnh gấp đôi thì chắc chắn sẽ đánh cho nó hộc máu, hoặc là trọng thương. Đằng này con Cá Hồng Y dường như không bị thương tổn gì, Triều Lập Tinh không thể không nghĩ tới việc tu vi của nó cao hơn của hắn.
Nhìn thấy con Cá Hồng Y xông lại lần nữa, khóe miệng Triều Lập Tinh giật nhẹ, ánh mắt phát lạnh, đáy lòng quyết tâm: Một quyền không đánh chết thì mười quyền, trăm quyền, nghìn quyền.
Thế là hai chân Triều Lập Tinh đạp mạnh, thân thể bắn tới, chủ động nghênh chiến.
Thân hình của một người một Cá Hồng Y không ngừng đan xen, người một quyền cá một đớp, người một đạp cá một cái quất đuôi. Một là người trực diện Tinh Thú lần đầu tiên, một là loài Tinh Thú gần lót đáy chuỗi sinh thái, hai đối thủ không ngừng công kích lẫn nhau.
Hơn trăm hiệp, Triều Lập Tinh nện một quyền mang tính quyết định vào trán con Cá Hồng Y. Sau một tiếng lạch cạch, Cá Hồng Y vô lực rơi xuống nền cát. Mắt, miệng, mang của con Cá Hồng Y đều chảy ra máu tươi, hiển nhiên bộ phận trong đầu đã bị chấn nát.
Cuộc chiến cuối cùng là Triều Lập Tinh cao hơn một bậc. Mặc dù quần áo của hắn bị con Cá Hồng Y cắn cho rách rưới, toàn thân cũng xuất hiện từng vết thương, nhưng không có vết thương chí mạng nào. Ngược lại, nắm đấm của hắn nhiều lần đập vào điểm yếu nơi trán của con Cá Hồng Y, kết quả là đã trực tiếp giết chết nó.
Chỉ giờ phút này, Triều Lập Tinh mới cảm thấy tri thức là vô giá.
Triều Lập Tinh vội vàng bơi về phía hòn đảo nhỏ, leo lên đó. Sau đó hai tay hắn chống lấy đầu gối, không ngừng thở dốc.
Lần này, Triều Lập Tinh cảm nhận được sự khác biệt so với lần trước. Hắn có thể cảm nhận được toàn thân thoải mái, vết thương đang tăng tốc khép lại, đầu óc cũng trở nên thanh tỉnh hơn.
Triều Lập Tinh quyết định thật nhanh, ngồi xếp bằng, bắt đầu hồi tưởng về trận chiến vừa rồi. Dưới tác dụng đặc thù của hòn đảo nhỏ, từng hình ảnh, từng động tác của hắn và Cá Hồng Y như được chiếu lại với tốc độ vừa phải. Triều Lập Tinh như si như mê, bắt đầu quan sát tỉ mỉ, nhớ kỹ những sai lầm, nghĩ đến những cách sửa sai khi gặp tình huống tương tự.
Khoảng ba mươi phút sau, thể lực đã khôi phục, vết thương dần lành lại, lực lượng đặc thù biến mất. Triều Lập Tinh mở mắt, ánh mắt trở nên trầm tĩnh, thần thái sáng lán.
Không do dự, Triều Lập Tinh lại nhảy xuống biển, tiếp tục đi tìm đối thủ kế tiếp, đi nghiệm chứng những suy nghĩ của mình.