Bảy Năm Lại Bảy Năm

Chương 22



Hiểu Lộ đến thành phố W đã được gần một tháng. Giáo viên ở trường nói cô là một mầm giống tài năng tốt, có thiên phú trời ban, tiếp thu rất nhanh. An Nhiên vẫn dậy sớm đi làm như trước, ngày nghỉ dẫn theo Hiểu Lộ ra ngoài đi dạo, có khi sẽ cùng bọn Mạc Ngôn tụ họp, cuộc sống thường ngày cũng rất phong phú.Khi Hiểu Lộ đến văn phòng tìm An Nhiên, An Nhiên đang nghe điện thoại, là Mạc Ngôn gọi tới, nói có một người bạn thân thiết từ nhỏ nay đã trở về, kêu cô buổi tối cùng nhau gặp mặt làm quen.Tần Dương vỗ vai An Nhiên, chỉ vào Hiểu Lộ “Em gái bảo bối của cô đến tìm đó.”Hiểu Lộ khi thời gian rảnh, sẽ chạy đến nơi này tìm An Nhiên, cho nên mọi người đều quen mặt cô, tất cả đều xem cô là em gái bảo bối của An Nhiên.“Chị “An Nhiên cúp điện thoại cười với Hiểu Lộ “Hôm nay tan học sớm vậy?”“Dạ, em của chị thông minh, đã luyện tập xong, thấy giáo nói em có thể về trước ” Vẻ mặt Hiểu Lộ đắc ýAn Nhiên cưng chiều xoa đầu cô “Xét thấy biểu hiện gần đây của em không tồi, buổi tối dẫn em đi chơi ““Thật sao, vẫn là chị tốt nhất!” Hiểu Lộ suy cho cùng vẫn chỉ là trẻ con.Dịch Quả cũng chạy lại “Nhiên, biểu hiện gần đây của mình cũng rất tốt, cậu cũng dẫn theo mình đi. “An Nhiên trang nghiêm nói “Cậu sao? Mình phải thận trọng suy nghĩ một chút ““Suy nghĩ gì chứ? Còn thận trọng nữa. Chẳng lẽ mình không xứng đáng sao?” Dịch Quả rất không vui.“Được, cậu rất ngoan. Cùng đi đi, bất quá nói trước cho cậu biết, Cao tổng chắc chắn cũng ở đó “Dịch Quả cười, ánh mắt cong lại “Mình biết, mình không sợ anh ta đâu.”Mạc Ngôn nói đến đón các cô, An Nhiên liền cự tuyệt. Ba người bắt xe đi đến “Ám Dạ”. Mặc dù mới vào đêm không lâu, nhưng nơi này đã sớm náo nhiệt khác thường.Hiểu Lộ lần đầu tiên đến nơi này, thật tò mò, hết nhìn đông lại ngó sang tây.An Nhiên lôi kéo Hiểu Lộ nói “Đừng nhìn, còn nhiều trò hay, đi vào thôi .”Khu khách quý trên lầu 3 rõ ràng so với dưới lầu càng thêm xa hoa. Trong lòng An Nhiên cảm khái “Có tiền đúng là luôn mua được thứ tốt.”“Aaaa!” Hiểu Lộ thét một tiếng chói tai.An Nhiên vội vàng quay đầu lại, chỉ thấy một gã đàn ông tuổi còn trẻ đang cầm tay Hiểu Lộ, khóe miệng tà ác cười “Cô bé, bồi thiếu gia uống rượu đi “Hiểu Lộ hung hăng hất tay hắn ra, gã đàn ông cười càng thêm tà ác, chậm rãi tới gần Hiểu Lộ, chuẩn bị giở trò. Đột nhiên một cú đã thật mạnh phóng tời, bức gã lui về phía sau hai bước.An Nhiên trừng mắt nhìn gã đàn ông lạnh lùng nói “Cách em gái tôi xa một chút”Gã đàn ông không cho là đúng “Trách không được cô bé hung hăng như vậy, thì ra là có người chị thế này, bất quá thiếu gia ta thích “Nói xong một bàn tay nâng cằm An Nhiên lên, vẻ mặt lưu manh.Khóe miệng An Nhiên thản nhiên xẹt qua một hình vòng cung “Nếu bây giờ anh bỏ bàn tay bẩn của mình ra, nói lời xin lỗi, tôi sẽ bỏ qua mọi chuyện cũ”“Uy hiếp sao? Ta sợ quá” gã tựa hồ không thèm để ý đến lời đe dọa của An Nhiên.Dịch Quả ở một bên nóng nảy, mặc kệ chạy đi trước gọi viện binh.Cánh cửa bị mạnh mẽ đẩy bay, bọn Mạc Ngôn đều cả kinh, chỉ thấy Dịch Quả thở gấp nói “An Nhiên An Nhiên… “Mạc Ngôn vừa nghe đến tên An Nhiên liền nóng nảy “Làm sao vậy, An Nhiên làm sao vậy?”“An Nhiên bị người ta đùa giỡn ” vì hai chữ “Đùa giỡn” này, có người sắp bị hành xác thực thảm.Lúc Mạc Ngôn cùng vài người khác đến nơi, đúng lúc nhìn thấy một màn đầy bạo lực. An Nhiên tung người đá một cú xinh đẹp, gã đàn ông trong nháy mắt ngã xuống đất. Mọi người quanh đó đều nuốt xuống một ngụm nước miếng. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ai cũng không tin được, người phụ nữ vừa rồi chính là An Nhiên.Chỉ có Ân Hạo là không chút ngạc nhiên. Vừa rồi khi nghe Dịch Quả nói An Nhiên bị người ta đùa giỡn, anh cũng rất lo lắng, bất quá là lo lắng cho gã đàn ông trót đùa giỡn cô. Quả nhiên hắn bị dạy dỗ thực thảm.Cao Phong vỗ vai Mạc Ngôn “Tôi nói này Đường thiếu, anh có nên đổi sang thích người phụ nữ khác không” nói xong nhìn anh bằng ánh mắt đồng tình.Mạc Ngôn tựa hồ cũng bị dọa, anh chưa từng thấy qua một An Nhiên như vậy.Ân Hạo cười nói “Như vậy đã là gì, đây mới chỉ một chút da lông mà thôi.” anh biết An Nhiên lợi hại đến cỡ nào, từ nhỏ đến lớn anh đều bị cô bắt nạt.“Cô ấy biết võ, rốt cuộc lợi hại đến mức nào.” Vẻ mặt Cao Phong không thể tin nổi.Ân Hạo chau mày “A? Lợi hại đến mức nào ư? Một nhóm đàn ông cùng hợp sức…”“Cái gì? Vài người đàn ông liên thủ cũng không đánh lại cô ấy?”“Đừng có gấp, tôi còn chưa nói hết, ý tôi là một nhóm đàn ông cùng hợp sức cũng không phải đối thủ của cô ấy.”Cao Phong lau cái trán đầy mồ hôi lạnh nhìn về phía Mạc Ngôn “Người anh em, tôi rất thông cảm với cậu.”Lúc này An Nhiên mới phát hiện ra bọn họ, xấu hổ cười cười. Khi gã đàn ông kia đứng dậy xoay người lại, mấy người trăm miệng một lời “Là cậu? Trì Phong?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.