Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 1007: C1007: Chùa vạn phật rất lợi hại sao



Ông ta vừa dứt lời, hai vị tăng nhân kia liền

xông về phía Diệp Phàm, mỗi người đánh một chưởng về phía hắn.

Thực lực của hai người này đã đạt tới cấp bậc Vương cảnh, đã là cường giả hàng đầu ở thế tục, nhưng trong mắt Diệp Phàm, bọn họ còn không chịu nối một đòn!

Rắc! Rắc!

Diệp Phàm vung tay, trực tiếp bóp nát cổ hai vị tăng nhân, trong nháy mắt giết chết bọn họ!

Hai vị tăng nhân mở to hai mắt ngã xuống đất, sắc mặt của vị trưởng lão Chấp Pháp Đường Huyền Niệm thay đổi, trừng mắt nhìn Diệp Phàm: “Thí chủ, nghiệp sát trên người cậu đã vượt quá giới hạn, nếu tiếp tục như vậy, cậu nhất định sẽ vướng vào nghiệp chướng, rơi vào nơi vạn kiếp cũng không thể thay đổi!”

“Được rồi, đừng nói nhảm nữa!”

Diệp Phàm hừ lạnh một tiếng, trực tiếp đấm một quyền về phía đối phương.

Huyền Niệm vung tay lên, toàn thân tràn ngập Phật lực mạnh mẽ.


Ông ta trực tiếp thi triển một tuyệt kỹ của Phật môn và lập tức hét lên: “Kim Cương Chưởng!”

Bùm!!!

Trong phút chốc, Huyền Niệm tung ra một

chưởng, ánh sáng vàng từ lòng bàn tay tỏa ra, giống như một chưởng kim cương, xé toạc không gian, lao vút về phía Diệp Phàm, trực tiếp đánh vào nắm đấm của hắn, phát ra một tiếng động kinh khủng!

Thân là trưởng lão của Chấp Pháp Đường, thực lực của Huyền Niệm đã đạt đến Tôn cảnh, sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ, nhưng không may là ông ta lại gặp phải Diệp Phàm, chỉ có thể tự nhận mình xui xẻo!

Rắc!!!

Tại chỗ, lòng bàn tay của Huyền Niệm bị một quyền của Diệp Phàm đánh nát, toàn thân ông ta bay ra ngoài, nặng nề đập xuống đất, phun máu.

Đúng lúc Diệp Phàm chuẩn bị giết ông ta thì vị Ngũ sư phụ của hắn, Long Ngạo, chủ nhân của điện Long Vương, đã xuất hiện ở đây.

“Ngũ sư phụ, sao sư phụ lại tới đây?”


Diệp Phàm nhìn Ngũ gia rồi nói.

“Đừng giết tên này, nếu không con sẽ phải đối đầu với Chùa Vạn Phật!”

Long Ngạo nhìn Diệp Phàm nói.

“Chùa Vạn Phật rất lợi hại sao?”

Diệp Phàm cong môi.

“Chùa Vạn Phật là ngôi chùa cổ xưa nhất ở

Long Quốc, truyền thừa mấy ngàn năm, sản sinh ra vô số cao tăng đắc đạo, cậu nói xem có lợi hại hay không?”

Huyền Niệm nhìn Diệp Phàm, hừ lạnh một tiếng.

“Thật sao? Cũng không lợi hại cho lắm!”

Diệp Phàm không đồng tình nói.

“Được rồi, mau cút ra khỏi đây đi, trở về nói với trụ trì của các người, nó là đệ tử Long Vương này, nếu các người muốn gây phiền phức cho nó, trước tiên phải hỏi xem tôi có đồng ý hay không!”

Long Ngạo nhìn Huyền Niệm, không khách khí hét lớn.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.