Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 1047: C1047: Hộ quốc thần tướng



Lúc này đối phương muốn rút lui bỏ chạy, nhưng Diệp Phàm hoàn toàn không cho bọn họ cơ hội này.

Ầm!!!!

Trên người hẳn bộc phát ra một cỗ lực lượng cực kỳ khủng bố, hắn đánh ra một quyền mang theo sức mạnh rung trời lở đất.

Trong phút chốc hư không nổ tung, năng lượng ngập trời thổi quét ra.

Mười mấy người này lập tức nổ tung, trong nháy mắt thân thể của bọn họ đã bị lực lượng này cắn nuốt, cuối cùng ngay cả mảnh vụn cũng không còn!

Đòn tấn công này hoàn toàn chấn động tất cả mọi người có mặt!

“Thằng bé này, Đế Tinh mệnh cách còn chưa thức tỉnh đã như vậy, say này còn kinh khủng hơn.”

Long Ngạo nhìn Diệp Phàm cảm khái nói.

“Hộ Quốc Thần Tướng, nộp mạng đây!”

Đột nhiên, một tiếng quát lạnh như băng truyền đến.

Từ phía xa, một vị lão giả mặc áo khoác dài trắng, cầm trong tay quyền trượng, đôi cánh như tuyết đang dang ra, người này nhanh chóng xuất hiện trước mặt Diệp Phàm, tản ra uy áp cực kỳ khủng bố!

“Ông là ai?”

Diệp Phàm lạnh lùng nhìn đối phương.

“Điện chủ Thánh Điện!”

Lão giả nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng quát lớn.


Người này chính là điện chủ của Thánh Điện!

Hơn phân nửa cường giả Thánh Điện đều chết ở trong tay Diệp Phàm, sát ý của ông ta đối với Diệp Phàm đã đạt tới cảnh giới cao nhất, đích thân tới Long Quốc để giết Diệp Phàm!

“Thì ra chủ sau Thánh Điện là tộc Thiên Sứ các người!

Lúc này Long Ngạo nhìn điện chủ Thánh Điện hừ lạnh nói.

“Tộc Thiên Sứ?”

Ánh mắt Diệp Phàm lộ ra vẻ nghi hoặc, hắn chưa từng nghe nói qua cái gì mà tộc Thiên Sứ.

“Ngươi lại biết cả tộc Thiên Sứ?” Điện chủ Thánh Điện nhìn Long Ngạo, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Đương nhiên biết, không nghĩ tới ông đúng là người của tộc Thiên Sứ, Tiểu Phàm, không cần khách khí với ông ta!”

Long Ngạo nói với Diệp Phàm.

“Vâng!”

Các site khác đang và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà..

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Diệp Phàm gật gật đầu, hắn nhìn chằm chằm điện chủ Thánh Điện, bước từng bước về phía đối phương, tung người nhảy lên, xung quanh cơ thể hắn có một luồng ánh vàng, tựa như hóa thành một con rồng trên bầu trời, phóng về phía điện chủ Thánh Điện.


“Đi chết đi!”

Lúc này, Diệp Phàm tức giận gầm lên, hắn vung năm đấm đánh lão điện chủ.

Ầm!!!

Điện chủ Thần Điện vung tay ngăn cản thì bị cú đấm của Diệp Phàm đánh bay, cơ thể đập mạnh xuống mặt đất.

PhụtI!!

Điện chủ Thánh địa hộc máu, vẻ mặt tái nhợt, nhưng quanh thân lóe ra ánh sáng màu trắng ngà, thương thế rất nhanh khôi phục lại, ánh mắt âm hiểm nhìn chằm chằm Diệp Phàm: “Không ngờ thực lực của ngươi lại mạnh như vậy!”

“Điện chủ Thánh Điện chẳng qua cũng chỉ có vậy!”

Diệp Phàm tiếp đất, khinh thường nhìn đối phương.

Ầm!!!

Điện chủ Thánh Điện vung hai tay lên, thánh sáng quanh thân bắt đầu chuyển động, đôi cánh sau lưng đập điên cuồng, tản ra sức mạnh vô cùng khủng bố.

“Thánh Ấn!”

Vị điện chủ quát một tiếng, hai tay tạo thành một ấn lớn với ánh sáng cực kỳ chói mắt, đánh về phía Diệp Phàm.

Ầm!!!

Thánh ấn rơi trên người Diệp Phàm truyền ra tiếng nổ lớn.

Khi điện chủ cho rằng thánh ấn sẽ làm Diệp Phàm bị thương hoặc trực tiếp mất mạng, nhưng không ngờ đối phương lại bình yên vô sự, bước ra từ màn năng lượng ánh sáng.

“Sao có thể?”

Nhìn thấy Diệp Phàm đỡ đòn tấn công của thánh ấn mà không hề có tổn hại, điện chủ Thánh Điện bị dọa cho khiếp sợ.

“Ông có chút sức này thôi à?”

Diệp Phàm khinh thường liếc nhìn điện chủ Thánh Điện.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.