Ở ngoài nhà họ Đường, vô số chiến sĩ xông vào, chen đầy nhà họ Đường, ngoài cửa cũng có rất nhiều chiến sĩ, nhìn không thấy cuối.
Cảnh tượng này làm người nhà họ Đường sợ ngây người. Những chiến sĩ kia tách sang hai bên, nhường ra một con đường.
Diệp Phàm nắm tay Đường Sở Sở đi vào, phía sau hắn là đám người Đông Phương Hạo Thiên, Đại Hổ Nhị Hổ.
Lão giả gia tộc Đạm Đài nhìn về phía Đường Sở Sở, lúc ông ta nhìn thấy Diệp Phàm nắm tay Đường Sở Sở, nhíu mày, sắc mặt vô cùng khó coi.
Lúc này Dương Ngọc Lan hét lên: “Hôm nay cậu xuất hiện ở đây làm gì? Đi nhanh đi, đừng chậm trễ chuyện tốt của Sở Sở.”
“Mẹ, đủ rồi, con sẽ không bao giờ gả cho thiếu tộc trưởng gia tộc Đạm Đài kia.”
Đường Sở Sở nói.
“Đường tiểu thư, nhà họ Đường các ngươi đã nhận sính lễ của gia tộc Đạm Đài, hiện giờ ngươi đã là người của gia tộc Đạm Đài, không phải ngươi muốn gả hay không gả. Nếu ngươi không gả, có lẽ người nhà họ Đường sẽ không thấy được mặt trời ngày mai.”
Vị lão giả kia nói thẳng.
Đường Sở Sở biến sắc, nói: "Ông đang uy hiếp tôi?”
“Lão hủ chỉ đang nhắc nhở ngươi, nếu các ngươi đã nhận sính lễ của gia tộc Đạm Đài, vậy bắt buộc phải kết hôn.”
Vị lão giả kia quát.
“Sở Sở là vợ của ta, gia tộc Đạm Đài các ngươi muốn đoạt phụ nữ với tôi?”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
“Người của ngươi?”
Vị lão giả kia lạnh lùng nói: “Có lẽ trước kia quan hệ giữa ngươi và Đường tiểu thư không tệ, nhưng sau hôm nay, Đường tiểu thư không còn liên quan gì đến ngươi nữa, nếu ngươi dám mơ ước Đường tiểu thư, giết không tha.”
Dứt lời, mấy trăm người mà ông ta mang đến tản ra khí thể sát phạt,
“Muốn giết ta, vậy phải hỏi xem những người khác có đồng ý hay không?”
Diệp Phàm cười nói.
“Giết
“Giết!I!”. truyện ngôn tình
Mấy vạn chiến sĩ quân Thiên Sách cùng hô to, bọn họ cùng tản ra khí thế sát phạt, trấn áp khí thế của mấy trăm cao thủ của gia tộc Đạm Đài.
“Một đám con kiến!” Vị lão giả kia khinh thường nói, ông ta bước lên lao về phía Diệp Phàm. ÄmhỦ!
Nhưng ông ta vừa mới xuất hiện trước mắt Diệp Phàm đã bị đối phương đánh bay ra ngoài.
PhụtI!
Vị lão giả này bay ra xa hơn mười mét, nện trên mặt đất, điên cuồng hộc. máu.
Những người khác do ông ta mang đến nhìn thấy cảnh này thì biến sắc.
Phải biết rằng lão giả này là đại quản gia của gia tộc Đạm Đài, thực lực Luyện Khí tầng bảy, cho dù trong gia tộc Đạm Đài cũng là cao thủ đứng đầu. Bây giờ lại bị một hậu bối thế tục đánh bại, nếu truyền đến gia tộc Đạm Đài, đủ gây ra chấn động.
Lúc này vị lão giả kia nhìn chằm chằm Diệp Phàm với ánh mắt khó tin.
Một người trẻ tuổi thế tục nhưng thực lực lại đạt đến loại trình độ này?
Không thể nào?
Lúc này Diệp Phàm bước về phía đại quản gia gia tộc Đạm Đài, nhìn từ trên cao xuống, khinh thường nói: “Với chút thực lực đó cũng muốn giết ta?”
“Rốt cuộc ngươi là ai?”
Ông ta nói.
“Người chết không cần biết mấy thứ này!”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
Rắc!