Diệp Phàm dặn dò Tu La và Tiêu Thiên Sách.
"Yên tâm đi!”
"Bọn ta còn chưa thấy con kết hôn sinh con, sẽ không chết đâu!"
Tiêu Thiên Sách vỗ vai Diệp Phàm mỉm cười.
Sau đó, Tứ sư phụ và Lục sư phụ của Diệp Phàm trực tiếp đi đến Ngoại Vực, thông qua lối đi của Ngoại Vực để đến thế giới dị tộc
Chuyến đi này của bọn họ, đợi đến khi Diệp Phàm gặp lại bọn họ, đã là chuyện sau đó rất lâu!
Đám người Diệp Phàm trở về Đế Đô, Amaterasu đến trước mặt Diệp Phàm nói: "'Chủ nhân, tôi cần bế quan để khôi phục lại thực lực!"
"Đi đi!"
Diệp Phàm nhìn thoáng qua Amaterasu, gật đầu.
Bây giờ linh khí đã được khôi phục, đương nhiên Amaterasu muốn khôi phục lại thực lực trước đây, mà đối phương đang bị khống chế, Diệp Phàm cũng không lo lằng đối phương sẽ làm gì hẳn sau khi khôi phục thực lực, ngược lại, khi thực lực của đối phương tăng lên cũng sẽ trợ giúp hẳn!
"Anh Tiểu Phàm, em muốn quay lại Thiên Hải gặp cha mẹ!"
Lúc này, Đường Sở Sở nhìn Diệp Phàm nói.
"Để anh về với em!"
Diệp Phàm nói thẳng.
Hai người bay thẳng đến Thiên Hải, đi đến nhà họ Đường.
Diệp Phàm nhìn thoáng qua nhà họ Đường, nói: "Có khí tức của người tu luyện!"
Lúc bọn họ bước vào nhà họ Đường, có hai tiếng nổ lớn vang lên bên trong nhà họ Đường, một già một trẻ trực tiếp bước ra ngoài, đó là bà cụ Đường và Đường Phong.
"Các người đều đã trở thành người tu luyện?"
Diệp Phàm nhìn bọn họ kinh ngạc nói, Đường Sở Sở đứng bên cạnh cũng kinh ngạc.
“Thẳng nhóc, rốt cuộc mày cũng xuất hiện, hôm nay tao phải trả thù cho cha tao, chặt mày ra thành từng mảnh!"
Đường Phong lạnh lùng nhìn chằm chẩm Diệp Phàm, đằng đằng sát khí hét lên.
"Diệp Phàm, trước đây không phải cậu dựa vào công phu của mình mà làm bậy làm bạ sao? Hôm nay, lão bà này muốn xem cậu còn có thể dựa vào cái gì!"
bà cụ Đường nhìn Diệp Phàm lạnh lùng hét lên, tản ra một cỗ uy thế đáng sợ!
Vừa rồi bà ta và Đường Phong đều đang bế quan tu luyện, cho nên bọn họ không nhìn thấy Diệp Phàm thi triển thần uy, trở thành Chúa cứu thế, nếu không bọn họ sẽ không bao giờ dám nói chuyện như vậy.
"Bà nội, các người bị sao vậy? Còn cha mẹ của các người bị sao vậy? Còn cha mẹ của
Đường Sở Sở tò mò hỏi.
"Sở Sở, cha mẹ của cháu đã bị người của Đường tộc bắt đi, xử lý xong thắng nhóc này, bà sẽ đưa cháu. đến Đường tộc!"
Bà cụ Đường nói thẳng.
"Đường tộc?"
Cả Diệp Phàm và Đường Sở Sở đều nhíu mày.
"Nhóc, đi chết đi!"
Đường Phong nhịn không được đánh thắng về phía Diệp Phàm.
Ầm!!!
Diệp Phàm phẩy tay một cái, cơ thể Đường Phong nổ tung ngay tại chỗ, không còn sót lại một mảnh xương nào!
“Phong nhi!”
Lúc này, đầu tiên bà cụ Đường sửng sốt, sau đó đau lòng hét lên, bà ta nhìn chăm chăm vào Diệp Phạm với ánh mắt không thể tin được: "Cậu...tại sao cậu cũng có thể trở thành người tu luyện?
"Ngay cả các người cũng có thể trở thành người tu luyện, tại sao tôi lại không thể?"
Diệp Phàm khinh thường nói, hẳn lập tức đi tới chỗ bà cụ Đường, túm lấy cổ bà ta, lạnh lùng nói: "Nếu không phải bà là bà nội của Sở Sở, tôi đã giết bà từ lâu rồi, sao còn để bà ra vẻ ở trước mặt tôi?”
"Tôi không quan tâm bà trở thành người tu luyện như thế nào, nhưng với chút thực lực đó của bà, không khác gì một con kiến trong mắt tôi!"
"Tốt nhất bà nên thành thật, nếu không tôi không ngại tiền bà lên đường đâu!"
Diệp Phàm nhìn bà cụ Đường, lạnh lùng hét lên, trực tiếp ném bà ta xuống đất.
Bà cụ Đường nằm trên mặt đất, thở hổn hến, nhìn Diệp Phàm với vẻ sợ hãi, nhưng trong lòng bà ta lại càng oán hận hắn hơn.
"Tên này đã giế t chết đứa con trai và đứa cháu trai duy nhất của bà ta, làm sao bà cụ Đường có thể không hận hân được? Chỉ là bà ta cố kìm nén không thể hiện ra ngoài mà thôi!
“Nói cho tôi biết chuyện của Đường tộc là sao?"
Lúc này, Diệp Phàm nhìn bà cụ Đường lạnh lùng nói.
Nửa giờ sau, tại một thung lũng phía Tây Nam của Long Quốc, xấu hiện một tòa nhà cổ kính.
Ngay trước những tòa nhà này có một tấm bia đá. khắc chữ “Đường” như rồng bay phượng múa, toát ra khí thế uy nghiêm!
Lúc này, Diệp Phàm cùng Đường Sở Sở đi tới đây, nhìn thấy hai chữ Đường tộc.