Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 1312: C1312 Không có đế mạch



"Tôi không có đế mạch?"

Diệp Phàm nghe được lời nói của ông lão thì sửng sốt, không phải nói hẳn có được đế mạch à?

Tại sao trong nháy mắt hắn lại không còn đế mạch rồi?

Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy?

"Tiền bối, ngài xác định tôi không có đế mạch sao?”

Diệp Phàm hỏi lại lần nữa.

Ông lão này không nói lời nào, ông ta lại kích hoạt ấn quyết thâm nhập vào trong cơ thể Diệp Phàm, ý đồ đánh thức huyết mạch của Diệp Phàm lần nữa.


Nhưng cuối cùng, ngoại trừ việc Diệp Phàm lại phun ra một ngụm máu nữa thì hắn cũng không có thay đổi gì.

"Cậu thực sự không có đế mạch? Làm sao chuyện này có thể xảy ra? Trước đó rõ ràng tôi nhận thấy trong Diệp tộc có đế mạch xuất hiện, và chỉ những người có đế mạch của Diệp tộc mới có thể bước vào bí cảnh của Diệp tộc, nếu cậu không có đế mạch, thì làm sao cậu có thể vào đây được?"

Người bảo vệ bí cảnh của Diệp tộc nhìn Diệp Phàm, trên mặt đầy nghi hoặc, ánh mắt liên tục lóe lên.

Mà Diệp Phàm có chút thất vọng, hắn còn đang suy nghĩ thức tỉnh đế mạch để tăng cường thực lực, nhưng không ngờ lại vô ích! Hắn không được đế mạch của Diệp tộc, vậy thì ai có được đế mạch của Diệp tộc?

Đây là điều mà cả Diệp Phàm và ông lão kia đều rất tò mò.

"Nếu tôi không phải là chủ nhân của đế mạch Diệp tộc, vậy tôi không quấy rầy tiền bối nữa!" Ngay sau đó, Diệp Phàm đang muốn chào từ biệt rời đi.


“Mặc dù cậu không phải là người có đế mạch của Diệp tộc, nhưng tôi thấy cậu có vận mệnh phi thường, trên người cậu có tướng mạo của một hoàng đế, tương lai cũng sẽ có địa vị của một đại đế. Hơn nữa, hiện tại cậu có được chiếc nhẫn Thiên Đế đại diện cho thân phận tộc trưởng của Diệp tộc, vậy cậu chính là tộc trưởng mới của Diệp tộc chúng ta, cậu giữ lấy thứ này đi, có lẽ sẽ có ích cho cậu!”

Ông lão này vừa nói vừa đưa tay ra túm một cái, trong tay ông ta xuất hiện một luồng năng lượng màu xám.

"Đây là..."

Diệp Phàm tò mò hỏi.

"Sau này cậu sẽ biết, có nó, cho dù cậu không có đế mạch của Diệp tộc, tương lai thành tựu của cậu cũng sẽ không thấp, lúc đó cậu vẫn có thể dẫn dắt Diệp tộc phát triển, thay vì bị mắc kẹt trong thế giới cấp thấp nhỏ bé này!”

Ông lão này nói xong, năng lượng xám xịt trong tay ông ta trực tiếp tiến vào trong cơ thể Diệp Phàm.

Đột nhiên, Diệp Phàm cảm giác được trong cơ thể mình có thứ gì đó, trong cơ thể tràn ngập hơi thở hủy diệt khiến người ta thót tim.

Tuy rằng Diệp Phàm không biết loại năng lượng này là cái gì, nhưng trực giác nói cho hắn biết, luồng năng lượng màu xám này tuyệt đối không đơn giản.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.