Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 252: C252: Chưa xong đâu



“Em ở trong xe đợi anh!”

Diệp Phàm trực tiếp xuống xe, ánh mắt nhìn về phía trước.

Lúc này, đứng trước xe của Diệp Phàm là một thanh niên ăn mặc rất bình thường.

“Đêm hôm, cậu muốn giả đụng xe hay muốn chết?” Diệp Phàm nhìn thanh niên trước mặt, hừ lạnh nói. “Cậu chính là con trai của Diệp Thiên Long?” Người thanh niên nhìn Diệp Phàm lên tiếng hỏi.

Hắn chính là đồ đệ của người đứng đầu Thiên Phạt ~ Thiên Tiêu!

“Cậu là ai?”

Diệp Phàm nghe thấy đối phương nói như vậy, vẻ mặt hắn trầm xuống, ánh mắt lóe ra tia lạnh lo.

“Thiên Phạt!” Thiên Tiêu nói thẳng. Lại là người của Thiên Phạt!

“Người Thiên Phạt các người đúng là không biết sợ chết nhỉ!"

Diệp Phàm quát với vẻ lạnh như băng.

“Tôi đã cũng từng nghe truyền thuyết về ba cậu, đáng tiếc còn chưa kịp nhìn thấy phong thái đó thì ông

†a đã chết trong tay sư tôn:

“Hôm nay, hy vọng cậu sẽ không khiến tôi quá thất vọng!”

Thiên Tiêu nhìn Diệp Phàm, bình tĩnh nói.


Câu nói cuối cùng của đối phương đã làm vẻ mặt của Diệp Phàm càng trở nên lạnh lẽo, hắn nhìn chằm chăm người đối diện: “Ba tôi là do sư tôn của mấy người giết?”

“Không sai, sư tôn chính là chủ nhân của Thiên Phạt, năm đó ông ấy đã tự tay giết chết Diệp Thiên Long, hôm nay mạng của cậu cũng sẽ do tôi kết thúc! Thiên Tiêu nói. ÄmIII

Trong nháy mắt, cơ thể Diệp Phàm bộc phát ra một cỗ sát khí ngút trời. Sát khí khủng bố bao phủ bốn phía, khiến không khí trong đêm tối hoàn toàn ngưng đọng lại!

Tến tận lúc này, Diệp Phàm mới biết rốt cuộc ai đã giết chết ba mình!

Thì ra là chủ nhân của Thiên Phạt!

Lúc này, sự hận thù của Diệp Phàm với Thiên Phạt đã lên tới cực điểm!

Hắn muốn giết sạch tất cả người của Thiên Phạt! “Thiên Phạt mấy người đều đáng chếtI!I”

Đôi mắt Diệp Phàm đỏ ngầu nhìn thiếu chủ của Thiên Phạt trước mặt, gắn từng câu từng chữ.

“Vậy sao?”

Đối với cơn giận của Diệp Phàm, Thiên Tiêu có vẻ rất bình tĩnh, không hề để ý lửa giận và sát ý.

Vụt!

Diệp Phàm trực tiếp giết về phía đối phương.

Bịchll!s

Đối mặt với đòn tấn công của Diệp Phàm, Thiên Tiêu phản ứng lại rất nhanh, hắn đánh một chưởng ra đón lấy công kích của Diệp Phàm.s

Theo đó là một tiếng vang như sấm.

Cơ thể Diệp Phàm khế run lên.

Thiên Tiêu lùi về phía sau, kéo lê trên mặt đất, hằn lên hai vệt dấu chân.

Thân thể run rẩy, kêu lên một tiếng đau đớn, con ngươi co rụt lại, hắn đưa mắt nhìn Diệp Phàm: “Thực lực của cậu vậy mà đạt tới trình độ này?”

“Mày đáng chết!”

Diệp Phàm hờ hững nhìn Thiên Tiêu, toàn thân tràn ngập sát khí.

ÂmII

Vẻ mặt Thiên Tiêu cứng lại, trên người bộc phát ra một cỗ uy áp cực kỳ khủng bố.

Cỗ uy áp này vượt qua Địa Cảnh, khiến không khí trong phạm vi nghìn mét ngưng đọng lại.

Toàn bộ cây cối xung quanh bị đè gãy.


Ngay cả mặt đất cũng bị cỗ uy áp này đè lún xuống mấy cm.

Tất cả công trình cũng bị bị đè thành hư vô!

Giờ phút này, vị thiếu chủ Thiên Phạt này mới bày ra thực lực chân chính.

Nếu là có cường giả khác ở đây, chắc chăn sẽ bị dọa tới ngây người!

Thực lực của Thiên Tiêu rất mạnh mẽ, đã đạt tới trình độ khiến cho người ta kinh sợ.

Lúc này, toàn bộ võ giả trong Thiên Hải đều cảm nhận được một cỗ áp bách vô hình, ai nấy đều rất khiếp sợi

Chưa xong đâu.

Trong mắt Thiên Tiêu bắt đầu hiện ra lôi quang, trên người lóe ra tia sấm sét đáng sợi

Ngay sau đó, bầu trời sấm chớp rền vang.

Những ngôi sao vốn đang lấp lánh trên bầu trời đêm tối ở Thiên Hải, đột nhiên vang lên những tiếng sấm, mang lại cho người ta một cảm giác bị đè nén!

Giống như mây đen muốn phá hủy thành phố này!

Quanh người Thiên Tiêu, toàn bộ sức mạnh tự nhiên mang thuộc tính lôi vô hình đều hội tụ về phía hắn, tạo thành sấm sét khủng bố, làm nền cho một Lôi Thần tối caol

Vị này thiếu chủ của Thiên Phạt không chỉ có là một cường giả võ đạo, hắn ta còn là 1 vị thuật sĩ, chính là thuật võ song tu cực kỳ hiếm thấy!

Bình thường thuật sĩ và võ giả là một sự tồn tại độc lập, trở thành thuật sĩ, thì sẽ không tu luyện võ đạo nữa, dù sao thì cũng không thể bao đồng mọi mặt.

Một khi đồng thời tu luyện cả hai, sẽ làm cho thực. lực bản thân tăng lên một cách chậm chạp!

Nhưng vị thiếu chủ Thiên Phạt này không chỉ có thuật võ song tu, bất kể là võ đạo hay là thuật sĩ thì thực lực đều đạt tới trình độ cực cao, có thể nói hắn ta giống như yêu nghiệt!

“Lôi Thần Quyền!”


Thiên Tiêu nhìn chằm chằm Diệp Phàm, lớn giọng quát.

Hắn đánh một quyền về phía Diệp Phàm.

Một quyền này không chỉ ẩn chứa lực lượng võ đạo, mà còn ẩn chứa sức mạnh thuật pháp, xen lẫn thuộc. tính Lôi khủng bố ở bên trong tự nhiên.

Thiếu chủ thiên pháp trực tiếp kết hợp cả võ đạo và thuật pháp, đòn tấn công này bộc phát ra sức mạnh vô cùng đáng sợi

Bất kể ai khi nhìn vị thiếu chủ Thiên Phạt này cũng không thể không nói một câu đúng là là thiên tài yêu nghiệt!

Diệp Phàn cũng đánh ra một quyền, đỡ lại đòn tấn công này!

Một quyền này của hắn không có chút lực lượng nào bộc phát ra, nhìn qua chẳng khác nào cú đánh hết sức bình thường.

Nhưng ngay khi nắm đấm của hai người chạm nhau!

Cú đấm trông có vẻ đơn giản của Diệp Phàm trực tiếp phá hủy toàn bộ lực lượng thuật pháp ẩn chứa trong nắm tay đối phương.

“PhụtI”

Ngay tại chỗ, Thiên Tiêu bị đánh bay ra ngoài, cơ thể nện xuống nền đất, cả hai tay của hẳn ta đều bị đánh gấy.

Ngay cả thiếu chủ của Thiên Phạt có thực lực yêu nghiệt, nhưng khi ở trước mặt Diệp Phàm lại không chịu nổi một đòn!

Ánh mắt hắn lạnh như băng, bước từng bước về phía Thiên Tiêu.

“Thiếu chủ, đi!"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.