Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 460: C460: Ba điều kiện



“Thiếu Quân chủ, chắc ngài vẫn chưa biết!”

“Năm đó quân chủ rời khỏi quân Thiên Sách bởi vì đám người Nội Các!”

Đồ Phu nói. “Rốt cuộc là sao?” Diệp Phàm nói.

“Năm đó quân chủ suất quân quét ngang liên quân năm nước, trở thành thần bảo hộ của Long quốc, được vô số dân chúng kính yêu!”

“Nhưng đám người Nội Các lại lo lắng quân chủ công cao chấn chủ, sợ sau này không thể khống chết quân chủ và quân Thiên Sách, yêu cầu quân chủ giao ra binh quyền vào triều làm quan. Nói là vào triều làm quan, thật ra bị bọn họ giám sát nên quân chủ không đồng ý!"

“Quân chủ từ chối, chọc giận đám người Nội Các, bọn họ nói quân chủ phản bội Long quốc, muốn ra tay xử lý!"

“Lúc trước quân chủ một lòng vì nước, bị bọn họ gán tội phản nước nên nản lòng thoái chí!”

“Cuối cùng quân chủ rời khỏi quân Thiên Sách, đến nay đã mười mấy năm!”

Đồ Phu nói.

Sau khi nghe được quá khứ của Lục sư phụ, sắc mặt Diệp Phàm lạnh xuống, cả người tản ra sát khí đáng sợi

Hắn không ngờ đám người kia không chỉ đối xử như vậy với hắn và quân Thiên Sách, còn dám đối xử như vậy

với cả Lục sư phụ, người đã từng cứu vớt Long quốc!

Lúc trước bọn họ ra tay với hắn, vì Long quốc, Diệp Phàm có thể nhịn!

Nhưng bọn họ lại đối xử như vậy với Lục sư phụ, Diệp Phàm không nhịn nổi!

Bảy vị sư phụ là những người quan trọng nhất trong lòng Diệp Phàm.

Ai dám đối phó với sư phụ hắn, chết! “Diệp Phàm, bình tĩnh lại!”

Long Chiến Thiên nói.

“Long Soái!”


Đám người Thiên Khuyết thấy Long Chiến Thiên, kêu lên.

Diệp Phàm lạnh lùng nhìn Long Chiến Thiên: “Tôi và quân Thiên Sách suýt nữa không có, ngài có biết không?”

“Xin lỗi, tôi cũng không biết đám người kia sẽ tàn nhẫn như vậy, vì đối phó cậu mà không tiếc tổn hại lợi ích Long quốc!”

“Do tôi không kịp nhìn rõ âm mưu của bọn họ, hại cậu gặp nạn, tôi thật sự xin lỗi cậu!”

Long Chiến Thiên cúi người nói.

Những người khác có mặt ở đây thấy Long Chiến Thiên cúi người đều vô cùng chấn động!

Đây là đại nguyên soái thống lĩnh binh mã Long quốc, ngoại trừ người chưởng quản Long quốc, ai có tư cách làm người này cúi người? Ngay cả chiến thần Thiên Sách cũng không có.

Bây giờ đối phương lại cúi người trước Diệp Phàm, nếu truyền ra đây tuyệt đối là tin tức chấn động!

“Tôi cần thực tết”

“Đám người kia có thể đối phó tôi, nhưng bọn họ. không chỉ gán tội phản nước cho quân Thiên Sách, muốn xóa sổ, năm đó còn muốn ra tay với Lục sư phụ của tôi, chuyện này tuyệt đối không thể để yên được!”

Diệp Phàm quát.

“Đã có người đi cảnh cáo bọn họ”

Long Chiến Thiên nói.

“Đã có người đi cảnh cáo? Ai?”

Diệp Phàm kinh ngạc nói.

“Có lẽ là anh cả của tôi.”

Nhị Hổ lên tiếng.

“Đại Hổ?”

Diệp Phàm ngạc nhiên hỏi.

“Đúng vậy, lần này chúng tôi vâng lệnh của Lục sư phụ ngài xuống núi, ngài ấy nhờ tôi giao thứ này cho ngài!”

“Anh cả tôi cũng nhận được lệnh của Nhị sư phụ của ngài đi cảnh cáo đám người Nội Các!”

Nhị Hổ nói xong đưa ấn Thiên Sách cho Diệp Phàm!

Diệp Phàm cầm ấn Thiên Sách, ánh mắt lóe lên.

“Xem ra vài vị sư phụ rất quan tâm tôi!”

Diệp Phàm rất cảm động.

Hắn không ngờ hắn vừa mới xảy ra chuyện, vài vị sư phụ đã biết, lại còn cố ý đi cảnh cáo đám người Nội Các vì hắn.

“Không ngờ minh chủ Võ Minh lại là Nhị sư phụ của cậu?”

Long Chiến Thiên ngạc nhiên nói.

Ông ta cũng nhận được tin tức về chuyện xảy ra trong Nội Các, biết minh chủ Võ Minh cho người đi cảnh cáo đám người Nội Các.

Nhưng ông ta không ngờ minh chủ Võ Minh lại là Nhị sư phụ của Diệp Phàm!

Lục sư phụ chiến thần Thiên Sách! Nhị sư phụ minh chủ Võ Minh!


Vài vị sư phụ còn lại của Diệp Phàm còn khủng bố đến mức nào?

Đặc biệt minh chủ Võ Minh chính là Võ Thần trong truyền thuyết nhưng mới chủ là Nhị sư phụ, vậy Đại sư phụ của Diệp Phàm là ai? Mạnh đến mức nào?

Nghĩ đến đây, trong lòng Long Chiến Thiên nổi sóng †o gió lớn, vô cùng chấn động!

“Đúng vậy!”

Diệp Phàm trả lời Long Chiến Thiên, sau đó nói: “Nếu Nhị sư phụ của tôi đã cho người đi cảnh cáo bọn họ, vậy tạm thời tôi sẽ giữ mạng cho bọn họi”

“Nhưng bọn họ cần phải trả giá!”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

“Cậu có yêu cầu gì, tôi sẽ cố gắng thỏa mãn cậu!”

Long Chiến Thiên nói.

“Rất đơn giản, đầu tiên mấy người phải cung cấp đủ quân nhu tài nguyên cho quân Thiên Sách, phải là đồ tốt nhất trong số các quân đoàn ở Long quốc!”

“Thứ hai, cho phép quân Thiên Sách trưng binh, mở rộng xây dựng chế đội”

“Thứ ba, quân hàm của tất cả chiến sĩ và quân đoàn trưởng quân Thiên Sách đều tăng ba bậc!”

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

Nghe xong vài vị quân đoàn trưởng đều âm thầm kinh sợ, nghĩ thầm Thiếu Quân chủ đúng là dám nói!

Đặc biệt là yêu cầu cuối cùng tăng quân hàm của tất cả mọi người trong quân Thiên Sách lên ba bậc, chuyện này không có khả năng!

Mặc dù bây giờ quân Thiên Sách không còn ở đỉnh cao, nhưng cũng gần mười vạn người!

Nhiều người như vậy, quân hàm đều tăng ba bậc, vậy. ảnh hưởng sẽ rất khó dự tính, đặc biệt sau khi tăng quân hàm, phúc lợi tiền lương đãi ngộ đều phải tăng lên, lượng chỉ tiêu không phải con số nhỏ!

Nhưng bọn họ không ngờ Long Chiến Thiên lại đồng ý

“Tôi đại diện cho chiến bộ đồng ý ba điều kiện của cậu.

“Từ nay về sau cậu chính là quân chủ của quân Thiên Sách, quân hàm thăng lên trung tướng 6 sao!”

Long Chiến Thiên nói!


Nghe vậy không chỉ vài vị quân đoàn trưởng quân Thiên Sách sợ ngây người, ngay cả đám người Hắc Uyên, Thiết Thủ cũng bị chấn động!

“Tôi không muốn làm quân chủ quân Thiên Sách, quân chủ quân Thiên Sách vĩnh viễn là Lục sư phụ của tôi”

Diệp Phàm nói thẳng.

“Nếu Tiêu Thiên Sách giao ấn Thiên Sách cho cậu, chứng minh hắn ta cũng tán thành cậu trở thành quân chủ quân Thiên Sách!”

Long Chiến Thiên lên tiếng.

“Được rồi, không cần phải nói, quân chủ quân Thiên Sách vĩnh viễn chỉ có Lục sư phụ của tôi!”

Diệp Phàm lạnh lùng quát. “Vậy được rồi!”. Truyện Phương Tây

“Nhưng quân hàm của cậu vẫn là trung tướng 6 sao, tôi định cậu đảm nhiệm chức vụ tổng chỉ huy Long Hồn!”

Long Chiến Thiên nói.

“Tổng chỉ huy Long Hồn?” Diệp Phàm liếc nhìn Long Chiến Thiên: “Ngài đủ

khôn khéo, sao hả? Muốn cột tôi và chiến bộ mấy người lại cùng một chỗ?”

“Diệp Phàm, thân phận cậu càng cao thì những người khác mới càng kiêng kị cậu!”

“Hơn nữa dù cậu đảm nhiệm chức vụ tổng chỉ huy này, cậu vẫn tự do, tôi sẽ không can thiệp cậu làm cái gì, cũng không cần cậu xử lý việc hàng ngày ở Long Hồn!”

Long Chiến Thiên nói.

“Được rồi, tôi đồng ý!”

Diệp Phàm bĩu môi.

Mặc dù hắn không muốn liên lụy quá nhiều với chiến bộ, nhưng vừa rồi đối phương đã đồng ý ba yêu cầu của hắn, lúc này hắn cũng không thể từ chối đối phương!

Hơn nữa có danh hiệu tổng chỉ huy Long Hồn, đến lúc đó hẳn có thể sử dụng Long Hồn, chuyện này cũng không tệ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.