Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 722: C722: Mạc lão giải thích



“Hồn Quyết!”

Diệp Phàm nhìn cuốn sách, sau khi phủi lớp bụi, mặt trên hiện lên hai chữ. Hắn mở ra xem, đây lại là một công pháp tu luyện linh hồn.

“Thiếu chủ, cậu hứng thú với bộ công pháp này à?” Mạc lão đi tới, nhìn Diệp Phàm đang cầm quyển sách trong tay.

“Mạc lão, đây là công pháp tu luyện linh hồn, một vật trân quý như vậy, sao lại lấy để kê chân?”

Diệp Phàm không hiểu nhìn Mạc lão.

Hắn đã từng nghe các sư phụ nhắc tới, rất lâu trước kia, trên thế giới này ngoại trừ võ giả thì vẫn còn hồn giả.

Hồn giả chuyên tu luyện linh hồn, bọn họ có sức mạnh linh hồn vô cùng cường đại, chỉ cần một suy nghĩ đã có thể giết chết một người cách xa cả nghìn dặm, tóm lại là rất lợi hại!

Chỉ là tư cách để nhập môn vô cùng cao, tu luyện lại hết sức gian khổ, hơn nữa sau khi Trái Đất này trải qua vô số lần biến động, công pháp tu luyện

linh hồn đã bị mất, bởi vậy ngày nay rất khó để gặp được một Hồn giả!

Đương nhiên Hồn giả cũng không tính là hoàn toàn biến mất, bởi vì thuật sĩ hệ tinh thần rất giống Hồn giả, nhưng năng lực lại kém xa.


Chính vì những nguyên nhân này nên Diệp Phàm biết rõ, hiện tại bộ công pháp tu luyện linh hồn này quý giá đến nhường nào.

Chỉ là, bộ hồn pháp trân quý như vậy lại bị lấy để kê giá, chuyện này khiến Diệp Phàm không thể tin nổi!

“Mặc dù đây là công pháp tu luyện thần hồn, nhưng nó là bản thiếu, chỉ có một nửa, căn bản không có cách nào tu luyện, trước kia minh chủ đã từng luyện nhưng không thành công, vậy nên nó được xem như đống giấy vụn, đương nhiên là chỉ có thể lấy để kê giá rồi!”

Mạc lão giải thích.

“Nếu đã như vậy, tôi sẽ cầm bộ công pháp này về!”

Diệp Phàm nói.

“Thiếu chủ, cậu định luyện quyển công pháp này? Tuyệt đối không thể, công pháp không hoàn chỉnh, nếu luyện nó, khả năng rất cao sẽ tổn hại tới linh hồn, hậu quả không thể lường được!”

Mạc lão nhìn Diệp Phàm vội vàng nhắc nhở.

“Yên tâm, tôi có chừng mực!”


Diệp Phàm khẽ cười.

Hắn cầm lấy Hồn Quyết rồi ra khỏi Tàng Bảo Các.

“Thiếu chủ, chúng tôi vừa phát hiện có một người đang trốn bên trong Võ Minh, lén lén lút lút, không biết là người nào?”

Diệp Phàm vừa ra khỏi Tàng Bảo Các, Viêm Khiếu đã đi tới trước mặt hắn nói.

“Trốn ở Võ Minh? Qua xem thử!”

Ngay sau đó Diệp Phàm đi tới chính điện Võ Minh, một người phụ nữ hai †ay ôm chặt bọc quần áo.

“Là cô!”

Diệp Phàm nhìn thấy người này thì rất ngạc nhiên. Cô gái này chính là người bị đuổi giết tối hôm qua. “Là anh? Sao anh lại ở đây?”

Cô gái kia nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt kinh ngạc. “To gan, dám vô lễ với thiếu chủ!”

Viêm Khiếu quát đối phương.

“Thiếu chủ?”

“Anh là thiếu chủ Võ Minh?”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.