Trong một lần đi công tác, tôi vô tình mang một bé câm về nhà.
Một ngày sau khi trở về nhà, chúng tôi liền kết hôn.
____________________________
"Em dạy ngôn ngữ ký hiệu cho anh đi. Anh đói, nói như thế nào? "
Lâm Vãn nghiêm túc dạy anh, Chu Ngưng lại hỏi: "Chúng ta kết hôn đi, nói như thế nào? "
Lâm Vãn làm cho anh xem, Chu Ngưng nhướng mày nói: "Không hiểu."
Lâm Vãn lại dạy một lần nữa, lần này chậm hơn lần trước rất nhiều
Chu Ngưng hài lòng gật đầu: "Nếu em đã cầu hôn, thì anh xin đồng ý. "
Khi tình yêu và hôn nhân đột nhiên ập tới thì tôi còn có thể làm gì nữa đây, đương nhiên là chiều chuộng em ấy rồi.
Khi vợ có thể nói chậm...
Lâm Vãn: "Mấy giờ rồi, anh có đói không?"
Chu Ngưng: "Anh yêu em. "
Lâm Vãn: "Hôm qua anh ném quần áo của em đi đâu vậy hả?"
Chu Ngưng: "Vợ ơi, miệng em ngọt quá. "
* Thụ không phải bị câm bẩm sinh, sau này có thể nói chuyện.
* Một câu chuyện về một A dịu dàng mang bé câm về nhà, truyện theo hướng chữa lành, thích hợp để đọc trước khi ngủ.
Bình luận truyện