Bé Câm

Chương 31: Phiên ngoại 6



Phiên ngoại 6: Bé vô tâm nhà Chu Độ

<1>

Đinh Xán là một chàng trai lạnh lùng, cậu có ba phần tỉnh táo, bảy phần chính chắn, cộng với kỹ năng "thuần hóa động vật" điêu luyện của mình, cậu ấy có thể tay không mà bóp chết Chu Độ.

Mặc dù ngoài miệng không nói gì, nhưng thật ra sâu trong tim Đinh Xán, cậu ấy khao khát có một cuộc hôn nhân hạnh phúc.

Lúc Chu Độ lấy nhẫn ra, tim Đinh Xán đập rất mạnh. Cậu ấy không biết liệu mình có thể biến một tên lăng nhăng thành một tên chung thủy không nữa, cũng không biết Chu Độ có thật lòng hay không.

Mặc dù cậu ấy cảm thấy bây giờ vẫn còn quá sớm, bọn họ phải cần nhiều ma sát hơn nữa, cho dù vẫn còn rất nhiều nhân tố xung quanh...

Nhưng nếu Chu Độ quỳ một gối xuống mà chân thành cầu hôn cậu ấy, dịu dàng bảo cậu ấy gả cho mình, thì chưa chắc Đinh Xán giữ vững được tâm lý.

Đinh Xán thấy cho dù Chu Độ có ăn chơi nhưng hắn vẫn rất có chừng mực. Nếu bây giờ hắn thành tâm mà cầu hôn Đinh Xán thì Đinh Xán đã viết luôn hẳn kịch bản cưới trước yêu sau của đời mình.

Nhưng mà sau khi lấy nhẫn ra xong, Chu Độ nói một câu như hất vào mặt cậu ấy một gáo nước lạnh, "Anh thấy khá đẹp nên mua cho em đeo chơi. "

1

"...... Ồ. "

"Anh có làm thẻ VIP ở cửa hàng đó, mỗi lần có hàng mới anh sẽ mang tới cho em!"

Chu Độ vừa nói vừa đeo nhẫn lên cho cậu ấy, đeo xong thì hắn khen ngợi hết lời: "Anh nói rồi, tay em vừa trắng vừa dài, khi đeo chắc chắn sẽ rất đẹp! Em có thích không? "

Đinh Xán nhoẻn miệng cười: "Lấp lánh thật. "

Đinh Xán mù mờ nhìn về cuộc sống hôn nhân dần dần phai mờ đi.

"Bạn trai em có ân cần không?" Chu Độ nhướng mày nhìn Đinh Xán.

Đinh Xán thở dài một hơi: "Ừm. "

Khéo léo tặng quà, chân thành khen ngợi, đây là những bước đầu tiên để cưa đổ vợ. Chu Độ cảm thấy trái tim sắt đá của Đinh Xán đã nới lỏng hơn một chút, hắn cảm thấy mình đúng là thiên tài trong tình yêu mà.

<2>

Chu Độ là người theo chủ nghĩa lãng mạn, hắn tự cho là mình đã yêu rất nhiều người, nhưng thực tế thì mối quan hệ bạn trai bạn gái, cũng như mối quan hệ bạn giường cũng không cho hắn được bao nhiêu kinh nghiệm.

Khi hắn thấy mình thật lòng muốn ở bên Đinh Xán, khi ấy, hắn mới phát hiện hình như mình không có kinh nghiệm yêu đương gì.

Ngoài việc đọc các quyển sách ra thì hắn cần sự tư vấn từ những người đã thành công trong tình duyên.

"Không biết, em chưa từng đuổi theo người khác." Chu Ngưng khoe khoang nói, "Anh cũng biết đó, khi còn nhỏ là người khác theo đuổi em..."

Chu Độ gật đầu đồng ý: "Anh cũng vậy. Chẳng lẽ quá hoàn hảo là lỗi của chúng ta sao? "

"Không phải anh và Đinh Xán đã ở bên nhau rồi sao, anh còn nghiên cứu cái này làm gì?"

Chu Độ gãi gãi đầu, lúc hắn buồn hắn đều lấy rượu làm bạn, hắn nâng ly rượu để lên miệng nhưng rồi lại buông xuống, Đinh Xán không thích mùi rượu.

"Mặc dù anh và em ấy, nói thế nào nhỉ, bề ngoài thì đang ở cùng nhau, nhưng bọn anh lại thiếu đi sự tin tưởng."

Chu Độ đau khổ nói, "Sao chú và hồ ly nhỏ ở bên nhau được vậy? "

"Em hỏi em ấy rằng em ấy có muốn ở bên em không thì em ấy đồng ý. Em hỏi em ấy có muốn kết hôn không, em ấy cũng đồng ý. Lúc ấy em chỉ muốn bảo vệ em ấy, cho em ấy cảm giác an toàn... Hơn nữa bọn em kết hôn rất nhanh, không có tình cảm gì cả, nhưng khi ở với nhau một khoảng thời gian dài thì bọn em dần có tình cảm với nhau, em yêu em ấy, em ấy cũng yêu em, bọn em cứ thế mà bước tới. "

Chu Ngưng nói ngắt quãng, nói đến đây, anh mới thấy con đường tình yêu của mình và Lâm Vãn rất thuận lợi, giống như Nguyệt Lão đã buộc chặt sợi chỉ đỏ vào tay hai người rồi thì có né thế nào cũng không được.

"Anh và Đinh Xán thì sao?"

"Anh ngỏ lời hẹn hò với em ấy, em ấy nói đồng ý." Chu Độ ủ rũ nói, "Nhưng sau đó em ấy lại cho anh một cảm giác rằng nếu là người khác ngỏ lời em ấy cũng sẽ đồng ý. Nếu bọn anh chia tay, chắc em ấy cũng sẽ không có phản ứng gì cả. "

Chu Ngưng nghiêng đầu suy nghĩ một chút, anh cười cười nói: "Không phải anh cũng như vậy sao? "

Chu Độ tức giận nói: "Mẹ nó, bây giờ anh chú đang rất nghiêm túc! "

"Nếu lúc trước Lâm Vãn không thích chú, hồ ly nhỏ sẽ biến thành một tảng đá khó theo đuổi, vậy chú sẽ xử lý như thế nào?"

Chu Ngưng không trả lời ngay lập tức, nhưng Chu Độ cũng biết được anh đang nghĩ gì, đương nhiên là anh cũng không biết rồi.

Cứ như là cùng một đề thi nhưng hai anh em họ Chu này lại không biết làm. Nhưng mặc dù Chu Ngưng không biết gì nhưng trên giấy anh vẫn có chữ, cuối cùng, anh đạt điểm tuyệt đối. Chu Độ thì không may mắn như vậy, anh bị mắc kẹt ngay tại câu hỏi đầu tiên.

Không tìm ra được lời giải thì Chu Độ liền muốn về nhà, Chu Ngưng ngạc nhiên nói: "Anh, anh sao vậy, vẫn chưa tới chín giờ nữa, cuộc sống về đêm của anh chỉ mới bắt đầu thôi! "

Chu Độ lắc lắc ngón tay: "Cuộc sống về đêm và tình dục, trong hai thứ này chỉ có thể chọn một. "

Thời gian gần đây thời gian hắn thường xuyên về nhà lúc mặt trời vừa lặn, hắn muốn chứng minh rằng mình là một người đàn ông tốt.

Khi đi gặp Chu Ngưng nói chuyện hắn vẫn báo cáo với Đinh Xán, mặc dù Đinh Xán không hỏi hắn nhưng hắn vẫn báo cáo như thường.

Lúc hắn về nhà thì Đinh Xán đang nằm trên giường, Chu Độ cách một lớp chăn mà ôm Đinh Xán vào lòng: "Sao ngủ sớm vậy, khó chịu sao? "

"Không sao cả, không có gì làm nên lên đây nằm."

Đinh Xán quay lại sờ sờ mặt hắn, sau đó cười nói, "Anh có cảm thấy anh làm việc có giờ giấc như vậy thì làn da cũng được cải thiện hơn không? "

"Có sao?" Chu Độ gối đầu lên lòng bàn tay cậu, "Anh đi gặp Chu Ngưng một lát, không có uống rượu. "

Đinh Xán tiến lại gần hắn sau đó quét một lượt quanh miệng hắn, "Đúng là không uống thật."

Đinh Xán rất thích Chu Độ lúc này, tính tình dịu dàng, sẽ nhẹ nhàng nói chuyện với cậu ấy.

Nói đến Chu Ngưng, Đinh Xán thuận miệng nói: "Anh Ngưng và chị dâu kết hôn gần được một năm rồi. "

"Ừm. Anh nói với Chu Ngưng rồi, sau này anh sẽ đặt tên cho cháu trai. "

"Ai sẽ đặt tên cho cháu trai anh ấy cơ?" Ban đêm rất dễ suy nghĩ lệch đi, hơn nữa Chu Độ nói không rõ ràng cho lắm, nên suýt chút nữa là Đinh Xán hỏi có phải Chu Độ muốn có con với mình không.

Chu Độ nói: "Sao mà nó có cháu trai được?! Đừng nói bậy, anh thề em là Omega duy nhất của anh, anh chỉ có một mình em! "

"...... Ồ. "

Chu Độ lại bắt đầu tự mãn, hắn nhanh chóng thể hiện sự chung thủy của mình, xem ra kỹ năng cưa vợ của hắn đã lên một tầm cao mới.

(truyện chỉ được đăng tại w@ttp@d: BBTiu4, những nơi khác đều là re-up!)

Bên này Chu Ngưng cũng đã về đến nhà, Lâm Vãn đang nấu canh, "Anh uống rượu hả? Uống một ít canh đi, sẽ dễ chịu hơn đó. "

"Anh không có uống."

Chu Ngưng hôn lên đôi môi của Lâm Vãn, anh đứng bên cạnh nhìn cậu nấu canh, sau đó anh bỗng nhiên nói: "Anh thấy chúng ta chưa trải qua quá trình được theo đuổi. "

Trong khoảng thời gian mập mờ, bọn họ kéo đẩy nhau rồi tự động dính chặt vào nhau chứ không có thứ gọi là theo đuổi.

"Cho nên bắt đầu từ ngày mai, anh sẽ theo đuổi em." Chu Ngưng tự tin nói.

Lâm Vãn suy nghĩ một chút, "Nhưng em cũng muốn theo đuổi anh. Em theo đuổi anh được không? "

"Nếu em theo đuổi anh, chỉ một giây thôi là anh đổ cái rụp liền." Chu Ngưng tự tin nói.

"Em cũng vậy."

Quả nhiên, có một số người đã được định mệnh sắp đặt buộc phải ở bên nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.