Bé Chanh Siêu Chua

Chương 44



Thực sự là Trần Tùng không nhịn nổi nữa, khom người hôn lên cái miệng bởi vì say rượu mà lải nhải không ngừng của cô, hai tay ôm lấy mặt của cô, liên tiếp không ngừng hút nước miếng của cô.
Cố Ninh nức nở mấy tiếng, lầm bầm kêu.
Là một người đàn ông bình thường, vợ thành như vậy, sao có thể ngồi im không loạn và đè nén dục vọng được, nếu không làm thì không phải là đàn ông.
Sofa của phòng thuê đã mua mới, không phải là của người thuê trước để lại, lúc vào đã khử trùng rồi, thế nên rất sạch sẽ. Trần Tùng đè người lên sofa.
“Ưm…” Cố Ninh rên rỉ một tiếng.
Sofa mềm mại, lưng Cố Ninh chìm trong mềm mại, phía trước bị cơ thể cứng ngắc đè lên, một cây gậy lớn lối còn trực tiếp đâm thẳng vào giữa chân cô, giống như muốn đâm xuyên người vậy.
Sau khi so sánh, Cố Ninh vô thức muốn đẩy anh ra, làm sao Trần Tùng có thể để cô được như ý.
Đầu gối đè lên chân nhỏ đang vùng vẫy của cô, nụ hôn không hề dứt, nước bọt chưa kịp nuốt xuống chảy ra từ khoé miệng của anh, dâm đãng không thôi, hơi thở tình dục nhanh chóng tràn ngập cả căn phòng thuê.
Cố Ninh bị nụ hôn vừa dữ dội lại cực kỳ có tính xâm lược của Trần Tùng làm cho thiếu chút nữa không thở nổi.
Huhuhu mấy tiếng.
Cuối cùng Trần Tùng cũng luyến tiếc bỏ qua cho đôi môi đỏ au của cô, mà quay qua hôn lên chiếc cổ trắng nõn của cô, mút ra từng dấu hôn một, giống như bôi đầy phẩm màu màu đỏ lên giấy trắng vậy.
Cố Ninh bị anh làm vừa thoải mái vừa khó chịu.
Có khả năng là rượu vào khiến người ta mạnh dạn hơn, sức lực cuối cùng của cô thế mà lại rất lớn, có thể đẩy Trần Tùng đang đè trên người cô ra, anh sững sờ.
Ngàn vạn lần không ngờ rằng, Cố Ninh đảo khách thành chủ, ngồi ở trên người Trần Tùng, mông mềm mại ngồi lên côn th*t cương cứng của anh, sự tương phản rõ rệt giữa cứng và mềm khiến người ta không ngừng nuốt nước miếng.
Giọng của Trần Tùng trầm khàn: “Vợ à…”
Cố Ninh lại hừm một tiếng, nhấc mông lên rồi lại ngồi xuống, giống như là cố ý.
Nhưng sự kích thích này cũng quá lớn, Cố Ninh không nặng, chỉ hơi nhấc mông một tí lại ngồi xuống luôn, cũng không gây thương tổn gì cho côn th*t của Trần Tùng, ngược lại khiến nó càng hưng phấn hơn, sưng đến một trình độ vô cùng đáng sợ.
“Em…em muốn…đè chết anh…”
Cố Ninh mê sảng nói: “Lúc anh đâm em, thường đè em ở bên dưới, cho dù lúc đầu em ở trên, sau đó anh vẫn sẽ đè em xuống dưới, tối nay em sẽ không để cho anh.”
Cô nấc cục một cái.
“Sẽ không để cho anh tiếp tục đè em ở bên dưới nữa đâu!” Chóp mũi và khoé mắt của Cố Ninh đều đỏ hồng, tuy nguyên nhân do say rượu mà ra, nhưng nhìn lại giống như bị người khác hung hăng giày vò vậy.
Trần Tùng thở gấp, đỡ lấy vòng eo thon của cô: “Được, tối nay em đè anh ở bên dưới, tối nay anh tuyệt đối sẽ không đè em.”
Phản ứng của Cố Ninh hơi chậm.
Cô sững lại mấy giây, giống như đang suy nghĩ lời về lời nói của Trần Tùng, sau đó mới cởi quần lót của mình, móc côn th*t đã vô cùng cương cứng từ trong quần anh ra nhắm chuẩn huyệt nhỏ “bụp” một tiếng ăn trọn.
Thật chặt.
Cho dù trước đó Cố Ninh đã được Trần Tùng hôn ra chút nước, miệng nhỏ bên dưới vẫn cắn anh vô cùng chặt, nóng ẩm, âm đ*o rất nhỏ hẹp, lại có thể dung nạp được kích cỡ của anh.
Cố Ninh cảm thấy bên dưới rất trướng, thế nên tạm thời không động đậy nữa, có vẻ như đang muốn thích ứng một chút, lại có thể đang suy nghĩ nên làm gì tiếp theo.
Trần Tùng không nhịn nổi đâm lên một chút.
Cố Ninh đánh lên cánh tay anh, vẻ ngoài như một con thỏ trắng, nhưng lại cố ý nói lời hung ác, giống như cáo đội lốt hổ: “Anh không được nhúc nhích!”
Thấy cô như vậy, Trần Tùng chỉ có thể cố gắng nhẫn nhịn dục vọng của bản thân, để cô lên.
Sau khi xác nhận là Trần Tùng thật sự sẽ không động đậy nữa, Cố Ninh mới chậm rãi vặn mông, phun ra nuốt vào côn th*t, huyệt nhỏ cũng thỉnh thoảng chảy ra chút nước, làm ướt đẫm âm mao rậm rạp của Trần Tùng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.