Bé Cưng Tinh Quái - Mami Của Tui, Tự Tui Sẽ Giành

Chương 220: Mọi Chuyện Bị Vạch Trần



Đến hôm sau người mà Cận Tri Dực sai đi điều tra đã tra rõ thân phận của Lý An.

Trong văn phòng, Cận Tri Dực đang báo cáo kết quả điều tra cho anh trai mình.

“Anh ơi, gã Lý An này chỉ là một người bình thường, đang làm việc tại một xí nghiệp nhỏ. Gã ta đang nuôi một cậu con trai năm tuổi, đã ly hôn với vợ từ mấy năm trước rồi.

Trước đây gã ta chẳng hề quen biết chị dâu nhưng không biết vì sao mà gân đây có ai đó đã che dấu thông tin của gã”

Nếu Cận Tri Dực không có nhiêu mánh khóe thì chắc phải tốn rất nhiêu thời gian mới điêu tra ra thân phận của gã.

“Anh ơi anh biết không, chuyện quan trọng nhất là tối qua em thấy chị dâu gặp Lý An ở nhà hàng, mà đứa con trai Lý Hiên của gã còn gọi chị dâu là mẹ.”

Nghe vậy Cận Tri Thận biến sắc.

“Kì lạ lắm đúng không anh? Giờ mình phải làm thế nào đây?”

“Bắt tên Lý An đó đến đây” Cận Tri Thận dứt khoát ra lệnh.

Giang Tiêu Tiêu không chịu nói thì mình đành ra tay với tên này vậy.

Cận Tri Dực cũng có cùng suy nghĩ nên vẫn luôn cho người âm thầm theo dõi Lý An. Vừa nghe anh trai nói vậy, anh ta lập tức sai người đi bắt gã đến.

Lý An rất hoang mang vì bỗng nhiên bị trói đến văn phòng. Gã nhìn Cận Tri Dực, run rẩy hỏi: “Anh… anh định làm gì?”

Lý An yêu tiền như mạng, vì vậy khi Mộ Vân Thâm tìm tới gã đồng ý ngay lập tức. Mộ Vân Thâm trả những mấy trăm nghìn, có lẽ cả đời gã khó mà kiếm được số tiền này.

Sau sự việc tối qua, gã đã biết Cận Tri Thận có thân phận không tầm thường, nhưng không ngờ hôm nay đã bị bắt tới đây. Trong phòng còn có bốn vệ sĩ, Cận Tri Thận và Cận Tri Dực đứng trước mặt gã, đặc biệt là Cận Tri Thận toát lên vẻ lạnh lẽo làm gã sợ hãi.

Cận Tri Dực đi thẳng vào vấn đề: “Mày có quan hệ gì với Giang Tiêu Tiêu? Gân đây mày tiếp cận chị ấy với mục đích gì?”. Truyện Teen Hay

“Tôi tôi tôi…” Nhất thời gã không biết phải trả lời thế nào, chỉ có thể cố bình tĩnh lại rồi nói: “Chúng tôi không có quan hệ gì cả”

Lý An vừa dứt lời, Cận Tri Thận lập tức bước đến giẫm lên cổ tay gã.

“Có nói không?”

Lý An đau quá hét ầm lên, gã muốn giãy giụa nhưng bị vệ sĩ ghì chặt xuống.

“Các người làm gì đó? Thả tôi ra, các người có biết bắt cóc là phạm pháp không hả!”

“Ồ, thả mày ra, mày có biết người đang đứng trước mặt mày là ai không? Anh ấy là Chủ tịch Cận của Tập đoàn Cận thị. Anh ấy chính là luật, vậy mà mày dám có ý đồ với người phụ nữ của anh ấy? Nếu hôm nay mày không ngoan ngoãn khai ra, tao bảo đảm mày không giữ nổi mạng mà bước ra khỏi đây đâu” Cận Tri Dực gắn giọng nói một cách nghiêm túc.

Lý An nghe xong thì tái mét mặt mày, người đang đứng trước mặt mình là Chủ tịch tập đoàn Cận thị Cận Tri Thận ư?

Trước giờ Lý An không dám nghĩ tới người có thân phận như vậy. Đương nhiên gã biết Cận Tri Thận đáng sợ nhường nào. Gã không ngờ Giang Tiêu Tiêu lại có quan hệ với người Cận Tri Thận.

Tuy Lý An rất yêu tiên nhưng gã cũng là kẻ ham sống sợ chết, bởi vậy Cận Tri Thận và Cận Tri Dực mới vừa đe dọa gã đã khai hết mọi chuyện.

“Chủ tịch Cận, tôi chỉ được người ta thuê làm việc này thôi. Đối phương trả cho tôi rất nhiều tiền, yêu cầu tôi tiếp cận cô Giang, sau đó giao thằng bé cho cô ấy.

Mục đích là để… chia rẽ tình cảm của hai vị. Cầu xin anh tha cho tôi!”

Lý An liều mạng dập đầu xuống đất xin tha.

Lời khai của gã khiến Cận Tri Dực sửng sốt, ai lại mất công đi làm mấy chuyện này chứ? Và cả chị dâu nữa, nói vậy mà cũng tin ư?

Cận Tri Thận khẽ nhíu mày, cúi đầu suy tư.

Nếu là giả thì tại sao Giang Tiêu Tiêu lại bị lừa? Lẽ nào… cô từng sinh con thật? Ý nghĩ này vừa nảy ra trong đầu, anh nghe thấy Cận Tri Dực tiếp tục truy hỏi: “Thế rốt cuộc ai thuê mày?”

Rốt cuộc là ai đã nghĩ ra trăm phương nghìn kế để chia rẽ anh trai và chị dâu, thậm chí còn nghĩ ra cách này?

“Là một người đàn ông, tôi không biết tên anh ta nhưng chắc không phải người tầm thường”

Cuối cùng Lý An cũng không khai ra Tô Uyển Ương và Mộ Vân Thâm vì dù gã cũng nhận rất tiền rồi. Sau khi nói xong, gã cứ nhìn Cận Tri Thận vì sợ anh không tin.

Nghe gã nói xong, cả Cận Tri Thận và Cận Tri Dực đều thấy nghi ngờ, đặc biệt là Cận Tri Dực rất ngạc nhiên. Kẻ đầu sỏ là đàn ông ư? Tại sao đàn ông lại làm vậy, còn muốn chia rẽ anh trai và chị dâu? Chẳng lẽ gã yêu thầm anh trai mình à?

Ý tưởng này cứ như ngọn lửa bùng lên trong đầu Cận Tri Dực, anh ta bỗng nhìn Cận Tri Thận bằng ánh mắt khác thường.

Lý An vẫn tiếp tục quỳ trên đất xin tha mạng.

“Chủ tịch Cận, anh tha cho tôi đi, thật sự là tôi không cố ý đâu, tôi chỉ nhất thời bị tiền che mắt thôi. Tôi thề là sau này tôi không dám làm phiền cô Giang nữa”

“Cút, từ nay trở đi không được xuất hiện nữa, không thì đừng trách tôi độc ác.” Cận Tri Thận lạnh lùng đe dọa.

Lý An cực kỳ sợ hãi. Vệ sĩ thả tay, gã lập tức bò dậy rồi chạy ra ngoài văn phòng.

Vừa chạy ra cửa gã đã gặp ngay Tô Uyển Ương.

Lý An biến sắc, mà Tô Uyển Ương cũng chẳng khác gì. Cô ta siết chặt bàn tay.

đang cầm tài liệu.

Tô Uyển Ương vẫn tưởng rằng mọi việc rất thuận lợi, không ngờ lại chạm mặt Lý An ở đây. Tại sao gã lại xuất hiện ở đây? Gã bị Cận Tri Thận bắt đến ư? Lẽ nào mọi chuyện đã bại lộ?

Tô Uyển Ương bỗng hoảng hốt. Lý An cũng không nán lại lâu mà chạy luôn.

Tô Uyển Ương thấp thỏm đứng sững tại chỗ. Lý An có khai ra mình không? Nếu Cận Tri Thận biết chuyện này có liên quan đến mình thì có lẽ anh sẽ rất ghét mình…

Cận Tri Dực đã đuổi vệ sĩ ra ngoài, bây giờ trong văn phòng chỉ còn lại anh ta và Cận Tri Thận. Cận Tri Dực nghĩ mãi vẫn không thấy chuyện này còn nhiều nghỉ vấn.

Lúc này, Cận Tri Thận lên tiếng: “Đã tra ra chuyện sáu năm trước của Tiêu Tiêu chưa?”

Tuy Cận Tri Dực tự ý điều tra chuyện này, nhưng Cận Tri Thận là anh trai, sao anh có thể không biết chứ! Chẳng qua anh không muốn điều tra chuyện này, khoét sâu vào vết thương của Giang Tiêu Tiêu mà thôi.

Thế nhưng bây giờ…

“Chưa ạ, không có tí manh mối nào”

Cận Tri Dực lắc đầu, chuyện đó bí ẩn thật đấy, anh ta điều tra đến giờ mà vẫn không tra được gì.

“Anh ơi, bây giờ mình phải làm gì đây?”

“Tiếp tục theo dõi Lý An xem gã có liên lạc với chủ mưu hay không. Nhớ đừng để lộ chuyện này”

“Em biết rồi” Nói xong Cận Tri Dực ra khỏi văn phòng.

Một lát sau, Tô Uyển Ương lấy cớ bàn chuyện công việc để đến văn phòng. Thấy thái độ của Cận Tri Thận đối với mình vẫn như bình thường, cô ta mới ráng bình tĩnh hơn một chút. Xem ra anh vẫn chưa biết chuyện này có liên quan đến mình.

Tô Uyển Ương lập tức yên tâm. Sau khi rời khỏi văn phòng, cô ta vội vàng gọi cho Mộ Vân Thâm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.