Bé Cưng Tinh Quái - Mami Của Tui, Tự Tui Sẽ Giành

Chương 474



Một đại sư như Lý Hậu Đức căn bản là nhân vật truyền kỳ chỉ tồn tại trong sách, hoặc trên ti vi, người bình thường chẳng bao giờ với tới.

Đại sư không thích sản phẩm điện tử, rất ít khi lên mạng, cũng không mấy quan tâm đến những việc hỗn loạn trên mạng, thế nhưng ông ấy lại phát Weibo!
Mới đầu, cư dân mạng còn tưởng là giả mạo, đến khi thấy tài khoản được chứng thực mới hoàn toàn tin tưởng.

Trên trang chủ của Lý đại sư chỉ có một bài biết: “Cậu chủ nhỏ nhà họ Cận là đệ tử cuối cùng của tôi, ngoài ra đây là tác phẩm luyện tập của tiểu đệ tử của tôi.”

Kèm theo chin bức ảnh.

Weibo của Lý Hậu Đức giống như tính cách của ông ấy, lời ít ý nhiều, rất có phong độ của bậc đại sư.

 

Cư dân mạng nhấn vào hình ảnh, lập tức kinh hãi, đây là tác phẩm của một đứa bé năm, sáu tuổi thật ư? “Má ơi, tui nghi ngờ tui được sinh ra cho đủ số, cậu chủ nhỏ nhà họ Cận xin hãy nhận của tại hạ một lạy” “Quỳ, thế bút này, sức lực này, thừa sức cầm giải nhất ấy chứ. “Lý đại sư nói đây chỉ là tác phẩm luyện tập thôi đấy. Trời hỡi, chênh lệch giữa người với người làm tui tuyệt vọng quá. Thiên phú của đứa bé này thật là đáng sợ.

Lúc cánh truyền thông đưa tin về cuộc thi đấu thư pháp, không biết làm sao lại không chụp tác phẩm của Tiểu Bảo nên cư dân mạng hoàn toàn không biết tác phẩm đạt giải nhất như thế nào. Nhưng tác phẩm của những đứa trẻ khác đều có, hơn nữa blogger cắt câu lấy nghĩa, mua nhiều seeding dẫn dắt dư luận, cư dân mạng không có năng lực phân biệt thân giả. Đây cũng là lý do tại sao cư dân mạng bôi đen một cách khí thế như vậy.

Nếu thật sự viết đẹp thì tại sao không dám đưa tác phẩm ra? Có thể thấy là có gì đó mờ ám.

Mà hiện giờ, Lý Hậu Đức đăng tác phẩm luyện tập của Tiểu Bảo lúc bình thường ra, cư dân mạng lại không ngốc, chỉ cần so sánh một chút là đủ biết cao thấp thế nào.

Nếu như thế này mà không được giải nhất mới thật sự là mờ ám.

Cư dân mạng bị vả mặt bôm bốp ngay lập tức, trước đó mắng khó nghe bao nhiêu thì bây giờ hối hận bấy nhiêu. Có vài người không biết từ đầu đào ra được hình ảnh của Tiểu Bảo nhận phỏng vấn, cục cưng bé bỏng xinh đẹp đứng trên sân khấu một cách tự nhiên quả thật là thiên sứ nhỏ.

Khuôn mặt ngây thơ và hồn nhiên ấy làm cư dân mạng càng thêm áy náy, nói không chừng thần đồng nhí này chính là ngôi sao mới của giới thư pháp trong tương lai, mà bọn họ lại dùng ngôn ngữ ác độc công kích bé, nghĩ thôi đã hối hận xanh ruột rồi.

Cư dân mạng lập tức xóa bình luận, ngay sau đó rối rít đăng bài ủng hổ Tiểu Bảo, hơn nữa còn lập cho bé một Super Topic, trong Super Topic đăng vài tấm ảnh của bé, fan dần dần nhiều lên.
Bấy giờ, mọi người lại nghĩ đến một vấn đề, cậu nhỏ nhà họ Cận giành giải nhất thôi mà tại sao bỗng nhiên lại xuất hiện tin đồn nhảm? Rõ ràng là có người dắt mũi dư luận.

Người bôi đen bé đúng là ghê tởm, dám tổn thương bé cưng đáng yêu của bọn họ, đúng là không muốn sống nữa mà.

Thế là cư dân mạng chuyển đầu mâu nhằm ngay những blogger đầu tiên dắt mũi dư luận. Sức chiến đấu của họ rất mạnh, thay nhau chiếm đóng phần bình luận của blogger, nhìn thì thấy toàn là bình luận bảo vệ Tiểu Bảo, trái lại những bình luận mắng chửi bị đè xuống cuối cùng.

Giang Tiêu Tiêu ngồi trong văn phòng của Tiểu Bảo, liên tục chú ý tình hình trên mạng, sau khi thấy tình thể thay đổi, ngôn luận mắng Tiểu Bảo dần ít đi mới thầm thở phào nhẹ nhõm.

Cận Tri Thận đang đứng trước cửa sổ sát đất gọi điện thoại: “Lý lão, lần này cảm ơn cụ, hôm nào cháu nhất định sẽ dẫn Tiểu Bảo tự mình đến nhà cảm ơn.”

Anh vừa cúp máy thì Giang Tiêu Tiêu nói: “Tri Thận, may mà có Lý lão, bây giờ người mắng Tiểu Bảo trên mạng đã ít đi rất nhiều. Lần sau anh đi gặp ông ấy phải biểu chút quà”

Cô cũng không ngờ Lý lão vừa lên tiếng thì tình thế trên mạng xoay chuyển nhanh đến vậy, nếu không không biết Tiểu Bảo còn bị mắng đến bao giờ. “Ừ, được. Cận Tri Thận đồng ý, ngồi xuống cạnh cô.

Giang Tiêu Tiêu nghiêng đầu nhìn anh: “Anh cảm thấy chuyện lần này là ai làm?” “Dù là ai thì anh cũng sẽ khiến người đó phải trả giá đắt. Cận Tri Thận lạnh giọng, mặt anh đanh lại.

Anh đã bảo Cận Tri Thận đi điều tra tài khoản đầu tiên tung tin đồn này, có điều sau đó người mượn gió bẻ măng quá nhiều, tạm thời chưa tra ra được ngay.

Nhưng anh không sốt ruột, anh có kiên nhẫn.

Giang Tiêu Tiêu lại nghĩ đến một đối tượng được chọn, nhằm vào một đứa bé như thế này trừ phi là có thù oán.

Tiểu Bảo còn nhỏ, nhất định không ai sẽ hận bé đến mức đó, vậy đối phương có khả năng là kẻ thù của cô hoặc Cận Tri Thận.

Chắc chắn người này không làm gì được bọn họ ngoài sáng nên mới núp trong bóng tối để ra tay.

Bên phía Cận Tri Thận tạm thời chưa nghĩ ra người nào để chọn, còn bên cạnh cô, Giang Tình Tình luôn nhảy nhót, chưa bao giờ ngừng nghỉ.

Hơn nữa, Giang Tình Tình không muốn cô sống yên, hủy hoại Tiểu Bảo chẳng khác nào hủy họa cô, bởi vì nó sẽ khiến cô khó chịu hơn cả chết.

Nghĩ thế, trong lòng Giang Tiêu Tiêu năm chắc vài phần

Cô từ từ nói: “Tri Thận, em nghi ngờ Giang Tình Tình là người đứng sau việc này.

Hiện nay vẫn chưa tìm được Giang Tình Tình, cô ta có thể núp trong chỗ tối để ra tay một cách dễ dàng. Giang Tiêu Tiêu nói cho Cận Tri Thận nghe phân tích của mình: “Cô ta có thể mượn tay người khác ngấm ngầm ra tay với chúng ta, bởi vì chúng ta rất khó nghi ngờ cô ta.

Ánh mắt Cận Tri Thận trở nên u tối.

Giang Tiêu Tiêu lo lắng nói: “Cô ta muốn đổi phó em, nếu như không đạt được mục đích tuyệt đối sẽ không từ bỏ, em cảm thấy cô ta còn có bài tẩy.

Một khi chưa tìm được Giang Tiêu Tiêu, sự lo lắng của cô cũng sẽ không giảm bớt. Ai biết được khi nào ả điên đó sẽ ra tay với người bên cạnh cô ?

Tiểu Bảo và Tri Thận đều là những người quan trọng nhất của cô, cô không thể nhìn bọn họ bị thương tổn. Cách tốt nhất là mau chóng tìm ra Giang Tình Tình.

Đúng lúc này, điện thoại của Cận Tri Thận đổ chuông, anh cúi đầu nhìn tên người gọi hiển thị trên màn hình, nét mặt bỗng nghiêm trọng. “Nói đi.” Cận Tri Thận nghe máy.

Đầu dây bên kia vang lên tiếng của Tử Vũ: “Chủ tịch Cận, bên tôi có tin tức.

Giang Tiêu Tiêu ngồi bên cạnh Cận Tri Thận, giọng của Tử Vũ hơi lớn nên cô nghe được rõ ràng, tức khắc thẳng lưng lắng tai nghe.

Tử Vũ nói tiếp: “Tạm thời tôi xác định được vị trí đại khái của cô ta, có một khách sạn năm sao cô ta từng ở, xung quanh là những nơi cô ta xuất hiện tương đối thường xuyên. Trước mắt, tôi đang từng bước thu hẹp phạm vi, nếu như không có gì ngoài ý muốn thì chẳng mấy chốc sẽ tìm được cô ta”
Cận Tri Thận lạnh lùng nói: “Tử Vũ, nghe cho kỹ, tôi không quan tâm cô dùng cách gì, nhất định phải mang người về, nếu để cô ta chạy thoát thì tôi trừ sạch tiền lương của cô.

Tử Vũ ở đầu dây bên kia: “ “Vâng, thưa sếp. Trong lòng Tử Vũ hết sức đau khổ, nhưng cô ta không dám nói.

Cận Tri Thận lại bổ sung một câu: “Bắt được tăng tiền lương gấp ba cho cô.”

Có thưởng có phạt, Cận Tri Thận là một người sếp biết cách sử dụng nhân tâm, vừa ban ơn vừa đe dọa, đại khái chính là như vậy.

Rõ ràng Tử Vũ phấn chấn hơn, giọng nói cũng nhẹ nhàng hơn.

Giang Tiêu Tiêu cũng rất kích động, cô đang rầu không tìm được đối phương, tin tức của Tử Vũ có thể nói là vô cùng kịp thời. Nếu có thể bắt được Giang Tình Tình ngay lần này thì không thể tốt hơn được nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.