Bên Cạnh Mà Xa Nhất

Chương 75: Tính sổ



Chương 75: Tính sổ


Về đến nhà Phương Tư Dao nhận được tin tức Lý luật sư đã thành công đem tất cả cổ phần của tập đoàn Hải Đốn bán tháo ra ngoài, cô lập tức gọi điện thoại cho Ái Vi, muốn nói cho em ấy biết cái tin tức tốt này


"Ái Vi, em bây giờ có có rảnh không?"


"Chị, thế nào?"


"Là muốn nói với em kế hoạch của chúng ta thành công rồi, Lý Tình quả nhiên là mồi nhử rất tốt. Hiện tại cổ phần tập đoàn Hải Đốn đã bị thu mua lượng lớn, tài chính của Tôn Kiến Đình dùng mua cổ phần, chỉ cần chị rút vốn Hải Đốn lập tức sẽ ngã"


"Quá tốt rồi! để Tôn tiện nhân kia nếm thử tư vị thất bại"


"Này đúng rồi, bây giờ em có rảnh không? Có muốn lại đây hay không, chúng ta có thể thảo luận một chút"


"Ạch...em..."


Ái Vi quay đầu nhìn về phía Mỹ Mỹ một bên, trong lòng đang lựa chọn là nên rời khỏi nơi này hay là da mặt dày lưu lại đây....


"Được rồi, thấy em ấp a ấp úng không biết lại đang làm cái gì, ngày mai chúng ta vào công ty rồi thảo luận đi"


"Được, tỷ bye bye"


"Bye"


Cúp điện thoại, Đỗ Ái Vi lại một mặt đáng yêu nằm ở trên giường của Mỹ Mỹ nhìn trần nhà sao đầy trời, lại nhìn tên gia hỏa một mặt nghiêm túc bên kia.... Nàng thực sự không hiểu tại sao có người muốn làm kiểm sát viên, căn bản là tự tìm phiền phức, như Giang Mỹ Mỹ hiện tại thì vì nghi phạm buổi chiều kia mà buồn phiền....


"Này, cô làm sao mặt xấu như vậy a?"


".... Mặt cô mới xấu, Đỗ Ái Vi khăn lông của cô đây, phải để ở trên vai mới có thể tốt nhanh một chút a"


"Tôi đã tốt rồi, không cần khăn lông"


Vừa nghe đến khăn lông trong lòng Đỗ Ái Vi liền bắt đầu căng thẳng, giống như cô vợ nhỏ trốn ở trong chăn không ra


"Không cho phép, ý cô đây là muốn tôi giúp cô?"


"Không muốn! Giang Mỹ Mỹ~ tôi cũng xoa cả đêm rồi, xoa nữa da đẹp đàn hồi của tôi thì phải trở thành nhăn nheo rồi~"


Đỗ Ái Vi dùng sức làm nũng, không ngừng kéo lấy tay Mỹ Mỹ cầm lấy tư liệu


"Vậy cô trở về đi. Là cô nói sẽ ngoan ngoãn xoa tôi mới để cho cô lưu lại"


Lời vừa mới dứt, Ái Vi thì thật sự ngoan ngoãn đứng dậy. Ban đầu Mỹ Mỹ cho rằng nàng là muốn đi chườm nóng, lại không nghĩ rằng qua rất lâu cũng không có tiếng vang, thậm chí còn có tiếng đóng cửa. Không nhìn thấy Đỗ Ái Vi đột nhiên để cô có loại cảm giác hoang mang. Lập tức đi ra cửa phòng nhìn... Cái gì cũng không có... Cả quần áo của Đỗ Ái Vi cũng không thấy rồi....


"Tùy hứng! tính khí đùa bỡn đại tiểu thư cái gì...hừ..."


Nhíu lấy lông mày Mỹ Mỹ không muốn thừa nhận trong lòng đột nhiên có chút không vui, nằm lên giường nhìn khắp tường những vì sao lại không có cảm giác thả lỏng, trong đầu toàn là bóng người và thanh âm vừa rồi của Đỗ Ái Vi


"Quá đáng...Tôi kêu cô đi cô thì đi, lúc nào trở nên nghe lời như vậy? Tên gia hỏa cô đây không lễ phép! Muốn đi cũng nên nói với chủ nhân nói một tiếng a, Hừ!"


Dùng chăn bông phủ lấy đầu của mình ở bên trong hô to, lại không phát hiện cửa ngoài phòng lại bị mở ra...


"Mỹ Mỹ! Cô xem...ách...cô làm sao vậy...."


"Cô không phải muốn về nhà rồi sao"


Nghe thấy âm thanh Giang Mỹ Mỹ thò đầu ra, không vui trong lòng trong nháy mắt tan thành mây khói, cả cô cũng không biết Đỗ Ái Vi có thể có loại ma lực này


"Không có a, cô xem tôi mua được Nimmo rồi đó, quán nuôi cá ở dưới lầu có bán ó~ còn có miếng dán đau nhức này, cô tới đây tôi giúp cô dán, thấy cô vừa rồi luôn xoa cái cổ có phải là rất không thoải mái không a, dán cái này lành lạnh rất nhanh sẽ tốt, còn có cái này.... Đói bụng rồi thuận tiện mua, ha ha...."


Cầm lấy đồ vật chính mình xuống lầu mua, Đỗ Ái Vi hài lòng nói, lại không phát hiện người trên giường kia vẫn không để ý tới nàng còn có chút có vẻ tức giận...


"Cô làm sao cũng không nói chuyện?"


Thấy đối phương cũng không nói một lời, Ái Vi tự mình đi tới bên cạnh cô lấy ra miếng dán thì thay cô dán lên, sau đó tỉ mỉ giúp cô đắp xong


"Đỗ Ái Vi cô lúc nào tốt bụng như vậy?"


".... Đó là lúc trước cô không có biết phân biệt tốt xấu, còn trách tôi ý xấu. Ừ~ đúng rồi, tôi muốn đem Nimmo bỏ vào trong hồ nước của cô, cô phải thay tôi cố gắng chăm sóc thật tốt nó đó, hơn nữa như vậy Mỹ Mỹ thì có bạn tốt rồi nó nhất định sẽ rất vui vẻ"


"Không cho phép gọi nó Mỹ Mỹ! Cô làm sao không giúp cá của cô đổi tên kêu Ái Vi"


"Là cô nói không thể gọi Nimmo, vậy đương nhiên phải gọi Mỹ Mỹ~ mặc kệ cứ quyết định như vậy"


Sau khi nói xong Đỗ Ái Vi tự mình liền đi ra khỏi phòng, trước khi rời đi còn quay đầu tặng cho Mỹ Mỹ một khuôn mặt tươi cười trêu chọc


"Con người này làm sao vô lại như vậy...."


Sờ lấy đồ trên cổ mình, Mỹ Mỹ nhẹ nhàng nở nụ cười, đột nhiên cảm thấy có chút ấm áp


- - -


Văn phòng KF


"Ái Vi, chị muốn hiện tại thì rút ra nguồn vốn một lần đánh đổ tập đoàn Hải Đốn, hơn nữa nghe nói bọn họ đang thu mua cổ phiếu của Thiên Thành, như vậy xem ra nếu như chị rút vốn bọn họ sẽ bắt đầu bán tháo cho nên chị cần em đi thu mua những cổ phiếu kia"


"Những thứ này em biết, thế nhưng tập đoàn Lý thị thì sao? Chị cứ như vậy buông tha Lý Tình?"


"Dù sao nhà cô ấy đối với chúng ta có ân, buông tha cô ấy đi, chỉ cần cô ấy đừng làm cái gì nữa thì được rồi. Hơn nữa chúng ta lợi dụng cô ấy, Tôn Kiến Đình nhất định sẽ cho rằng cô ấy là cố ý, như vậy không cần chúng ta ra tay cũng sẽ có người trị cô ấy"


Phương Tư Dao một mặt do dự, tuy muốn để Tôn Kiến Đình có được giáo huấn, nhưng cô lại không muốn hại Lý Tình, dù sao ở trong suy nghĩ của cô Lý Tình ngoại trừ làm chút chuyện sai lầm nhưng cũng không phải là không thể tha thứ như vậy....


"Này...Chị có thể đừng nhẹ dạ như vậy không? Cô ta suýt chút nữa hại chị và Hiểu Đình"


"Nhưng mà..."


"Tư Dao, Ái Vi, Tôn Kiến Đình không có hẹn trước đã tới, hiện tại ở đại sảnh muốn để hắn đi vào không?"


Quách Giai Giai gõ cửa đi vào, cắt đứt lời kế tiếp của Phương Tư Dao


"Để hắn đi vào"


"Không nghĩ tới hắn nhanh như vậy liền phát hiện rồi, ha ha"


Đỗ Ái Vi cười đến một mặt vô tội, hình như sự tình cùng với em ấy cũng không quan hệ. Mà Phương Tư Dao cũng là một bộ dung mạo ung dung, nếu hắn đến rồi như vậy cũng không cần chạy một chuyến sao lại không làm


- - -


Vốn là muốn tới hỏi thử rốt cuộc tại sao tập đoàn KF muốn rút ra vốn, nhưng không nghĩ tới vừa vào cửa lại thấy được Phương Tư Dao, điều này làm cho Tôn Kiến Đình trong nháy mắt hiểu rõ tất cả...


"Phương Tư Dao! Đây là cô đặt ra bẫy có đúng không!"


"Hừ, Tôn Kiến Đình chú ý hành vi của anh một chút"


Tôn Kiến Đình tức không nhịn nổi, kéo lấy tây phục của Phương Tư Dao tức giận đùng đùng trừng mắt cô, nhưng đối phương lại một mặt bình tĩnh thậm chí có chút khinh bỉ


"Anh hôm nay tới chính là vì tìm tôi cãi nhau?"


"Cô!"


"Có chuyện gì nói mau đi"


"Tại sao phải nói với cô! Tôi muốn tìm chính là tổng giám đốc Đỗ"


Tôn Kiến Đình lẽ thẳng khí hùng chống đối Phương Tư Dao, mà Ái Vi đứng ở một bên càng là cười xem kịch vui


"Ừ! Anh muốn tìm tổng giám đốc Đỗ? Nhưng mà anh chắc không biết, Phương đổng sự trưởng tôi đây so với tổng giám đốc Đỗ càng to lớn hơn"


Phương Tư Dao chưa bao giờ cảm thấy làm đổng sự trưởng KF là chuyện tốt gì, nhưng ở giờ phút này cái cảm giác này tựa hồ cũng vẫn thật tốt đẹp.


"Ý gì?"


"Ý gì còn phải hỏi, tập đoàn KF là chị tôi đang làm chủ, tôi chẳng qua là viên chức nhỏ lĩnh tiền lương, cho nên anh tìm tôi cũng vô dụng"


"Các cô! Đáng ghét! Hải Đốn cùng tập đoàn KF các cô không thù không oán tại sao phải khắp nơi nhằm vào chúng tôi!"


Tôn Kiến Đình tức giận chỉ vào hai nữ nhân trước mắt như không có chuyện gì xảy ra, tức giận trong lòng khó có thể bình phục, vừa nghĩ tới Lý Tình cũng có thể là người phản bội hắn, trong lòng hắn thì càng thêm tức giận


"Không thù không oán? Có muốn tôi cho anh biết hay không, đến cùng có thù gì?"


"Cô nói đi!"


"Ba anh hại chết ba tôi còn cướp đi tài sản tập đoàn Phương thị, tập đoàn Hải Đốn chính là như vậy có được, hiện tại tôi chẳng qua là đòi lại có cái gì không đúng! Anh đi tố giác tập đoàn KF buôn lậu vũ khí đến tột cùng có rắp tâm gì? Còn nữa Giang Hiểu Đình, nữ nhân của tôi! Tôn Kiến Đình em ấy là của tôi người nào cũng không thể đụng vào có nghe hay không, đặc biệt là anh càng không có tư cách! Chính là tôi muốn cho anh biết Phương Tư Dao tôi là người anh không chọc nổi"


Phương Tư Dao càng nói càng tức giận, kéo lấy cổ áo của Tôn Kiến Đình hung hăng nhắc nhở hắn


"Hừ, coi như là như vậy thì thế nào, Phương Tư Dao cô là bại tướng dưới tay tôi, đừng quên Giang Hiểu Đình là đi theo tôi, cô ấy chọn tôi!"


Tôn Kiến Đình dùng một loại ánh mắt khinh bỉ nhìn cô, khóe miệng còn mang theo nụ cười đắc ý, hắn trước sau nhớ tới cảnh tượng đêm đó Giang Hiểu Đình chọn đi theo hắn. Phương Tư Dao thật sự là nhịn không được một quyền thì đánh vào trên người hắn


"Phương Tư Dao tôi nhắc nhở cô không nên động tay động chân, tôi là không đánh nữ nhân"


"Anh có gan thì động thủ a! tôi liền để Hải Đốn lập tức sụp đổ"


Giờ khắc này hắn đang bị đau quỳ trên mặt đất, trừng mắt người cao cao tại thượng trước mặt


"Hừ! Cô đến cùng muốn thế nào!"


"Trao đổi bí mật"


"Tôi không có bí mật có thể trao đổi với cô"


"Có hay không không phải anh nói thì tính, trong vòng mười vấn đề, nếu như anh trả lời tôi tôi thì bỏ qua cho Hải Đốn, nếu như không trả lời thì đừng trách tôi động thủ với anh"


"Phương Tư Dao cô đây căn bản là uy hiếp, không phải trao đổi bí mật gì"


Tức giận gào thét đối với nữ nhân trước mắt, nếu không phải vì phụ thân hắn cũng sẽ không tới nơi này khiến người ta chà đạp, thế nhưng nếu như chưa hoàn thành nhiệm vụ lần này, vậy tổng giám đốc và đại thiếu gia của hắn cũng không cần làm, là có thể trực tiếp đi ăn không khí. Chỉ là hắn làm sao nghĩ cũng không nghĩ đến người nhục nhã hắn sẽ là Phương Tư Dao, cái bại tướng dưới tay chính mình


"Tùy anh nói thế nào. Là có muốn trả lời không?"


"..."


"Không nói chuyện tôi coi như anh đáp ứng rồi"


"Là ai để anh đi tố giác vũ khí, anh biết bao nhiêu sự tình bên trong ?"


Suy nghĩ một chút, Tôn Kiến Đình quyết định không khai ra Lý Tình


"Không biết"


"A! Phương Tư Dao cô!"


Tôn Kiến Đình quay đầu qua nhìn chỗ khác, kết quả lại bị Phương Tư Dao chào hỏi một quyền


"Tôi ghét nhất chính là người khác nói không biết, chỉ cần nghe được câu này tôi liền muốn đánh người. Nhưng mà lại cho anh một cơ hội thì được rồi"


Phương Tư Dao một mặt tà ác, nhìn ra Tôn Kiến Đình sợ hãi... Mà Ái Vi một bên thì là ngồi ở trên ghế sofa nhìn dáng vẻ của Tôn Kiến Đình gặp rủi ro, còn có Phương Tư Dao thô bạo đánh trả


"Phương Tư Dao cô đừng quá đáng!"


"Ừ! Đúng rồi, tôi trước tiên nói một bí mật thì được rồi, tôi biết là Lý Tình, vừa rồi chỉ là thăm dò anh. Đáng tiếc thật đáng tiếc kiểm tra của anh thất bại, trước tiên rút về 5% vốn. Tiếp theo, anh chỉ cần nói ra đáp án tôi không hài lòng một cái 10%, đương nhiên anh cũng có thể không chấp nhận, sau đó hiện tại lập tức cút ra ngoài, nhưng ở thời khắc anh bước ra ngoài chắc sẽ nhận được tin tức tổ chức hội ký giả Hải Đốn phá sản"


Vô vị nhìn theo người vừa mới đứng lên rồi lại bị đánh ngã xuống đất. Giờ khắc này trên mặt Phương Tư Dao còn mang theo một nụ cười phúc hắc, cô thật sự cảm thấy cái cảm giác hiện tại này vẫn đúng là không tệ


"Hừ! Nếu cô đã biết vậy còn hỏi! Tôi biết các cô đem hàng giấu ở kho bên bến tàu, ngày sau muốn cùng người bán ở bên bến cảng số 10 giao dịch. Thì như vậy"


"Rất tốt"


"Cấu kết giữa anh cùng Lý Tình còn có cái gì? Tốt nhất từng cái khai ra cho tôi. Đúng rồi, cái này cũng là đề thăm dò, đáp sai rồi cẩn thận Hải Đốn các anh.... Ha ha"


Kỳ thực Phương Tư Dao cái gì cũng không biết, nhưng cô học được tâm lý học biết lợi dụng phương pháp này, tuyệt đối có thể hỏi cái gì


"Tôi và cô ấy cũng chỉ là vì chia cắt cô và Hiểu Đình. Lúc trước cô ấy phái xe đụng Hiểu Đình không hề có một chút quan hệ với tôi"


"Bao gồm mười năm trước?"


"Đúng. Mười năm trước tất cả mọi thứ đều là kế hoạch của cô ta, khi đó tôi căn bản không có yêu Giang Hiểu Đình, tôi thích là Lý Tình. Nhưng ai biết cô ta lòng dạ độc ác như vậy, cho nên sau đó tôi thì rất ít liên lạc với cô ta. Đến nỗi kế hoạch này bao gồm cái gì tôi cũng không cần nói, an bài muốn đem cô ấy bán đến nước ngoài cũng là Lý Tình"


Nghe đến đó Phương Tư Dao suýt chút nữa hôn mê, không nghĩ tới Lý Tình đáng sợ như vậy. Chuyện cả mười năm trước cô cũng có phần, thậm chí còn phái xe muốn đụng Hiểu Đình, đây rốt cuộc là chuyện thế nào...


"Cho nên những lý do muốn em ấy rời khỏi kia đều là gạt em ấy? Phụ thân tôi và phụ thân em ấy căn bản cũng không có liên quan đến hối lộ?"


"Cô làm sao biết!"


Tôn Kiến Đình một mặt kinh hoảng, hắn không nghĩ tới Phương Tư Dao lại sẽ biết nhiều như vậy


"Tôi làm sao biết không quan trọng, anh không nói thì khấu trừ 10%"


"Đúng, những chứng cứ kia đều là giả tạo, lấy một cô gái 14 tuổi làm sao có thể đi kiểm chứng, cho nên em ấy đương nhiên sẽ tin tưởng lời của tôi"


Nghe lời này của hắn Phương Tư Dao giờ khắc này thật sự muốn hung hăng đánh hắn một trận, đều là hắn hại cô hiểu lầm Giang Hiểu Đình lâu như vậy, đều là Tôn Kiến Đình mới sẽ cô đối với Hiểu Đình không có cảm giác an toàn như vậy. Cô thật sự rất muốn lập tức để hắn biến mất, nhưng cuối cùng cô vẫn là nhịn xuống, duy trì tao nhã và bình tĩnh nhất quán của cô


"Được. Hôm nay kết thúc vấn đề"


"Kết thúc? Không phải có 10 vấn đề?"


"Đúng vậy a, tôi chỉ hỏi 4 câu. Cho nên rút ra 60% bao gồm 5% vừa bắt đầu tổng cộng là 65%"


"Phương Tư Dao cô gạt tôi!"


"Tôi là lừa anh a, thế nào? Có ghi âm sao mau lấy đi tố cáo tôi đi, xem như tố cáo tội lừa gạt hay là tội gì đều được, nhưng mà anh chắc không có tiền mời luật sư có cần tôi quyên góp cho anh không?"


Nghe Phương Tư Dao nói như vậy Tôn Kiến Đình đứng lên liền nhào tới phía Phương Tư Dao, vẫn may Đỗ Ái Vi nhanh tay nhanh mắt một cái xoay xòng đá vào trên mặt của hắn, đau đến hắn bưng lấy mặt ứa ra mồ hôi


"Các cô


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.