Bên Ngoài Gió Lớn, Theo Em Về Nhà

Chương 19: "Anh trai"



Edit: Haullyn

Hàng lông mày hiện trêи lớp mặt nạ của Giang Thịnh có phần giống với Giang Tấn, anh ta cười hỏi cô, "Em chính là người phụ nữ tốt mà em trai tôi bảo vệ sao?"

Hứa Tiếu Vi: "Hả?"

Giang Thịnh nhấp một ngụm rượu, anh ta biết Hứa Tiếu Vi không tin mình vì thế nói rất nhiều chuyện liên quan đến Giang Tấn, cuối cùng, bổ sung thêm một câu: "Trêи đời này, tôi đoán sẽ không ai dám giả mạo là anh trai Giang Tấn."

Lúc này Hứa Tiếu Vi mới gỡ bỏ sự nghi ngờ và đề phòng của mình, nhưng cô vẫn giữ vững thái độ bình tĩnh khi đối mặt với ly rượu được Giang Thịnh đưa tới, "Thật xin lỗi, tôi không uống rượu, tôi sẽ dùng nước trái cây tại quầy bar."

Giang Thịnh nói không sao, chạm cốc cô sau đó nhấp một ngụm, rồi nói: "Xem ra em trai tôi bồi dưỡng em rất tốt, trong vòng nhân tâm phức tạp này, không bừa bãi uống rượu của người khác như thế này thực sự nên được duy trì."

Câu chuyện cứ thế tiếp chuyển, Giang Thịnh hỏi Hứa Tiếu Vi, "Theo tôi thấy em và người phụ nữ vừa nãy có chút mâu thuẫn, có phải đã xảy ra chuyện gì không?"

Hứa Tiếu Vi vừa nghe xong đôi lông mày khẽ giật nhẹ, "Không có việc gì."

Ý cười trêи mặt Giang Thịnh lưu chuyển, "Em có thể tìm đến tôi nếu em cần. Em trai tôi là một người tham công tiếc việc có thể sẽ không quan tâm đến cảm xúc của em, em thấy đó đi đến vũ hội cũng nói về công việc...... Nhưng tôi khá tò mò sao em có thể ở lại trong nhà cậu ta chứ, có phải bạn trai em không?"

Hứa Tiếu Vi vô tình nghe được dì Vương nói quan hệ của Giang Tấn với cha hắn không được hoà thuận. Sợ Giang Thịnh hiểu lầm quan hệ giữa hai người sẽ nói với cha Giang chuyện này, Hứa Tiếu Vi theo bản năng muốn phủ nhận, nhưng cô chỉ vừa mới lắc đầu, chưa kịp nói đã bị một giọng nói trầm thấp lạnh lùng cắt ngang.

"Anh quan tâm làm gì."

Thanh âm truyền vào tai cô, Hứa Tiếu Vi cũng theo đó mà nhìn lại, không biết từ khi nào Giang Tấn đã đứng bên cạnh mình, không khí xung quanh đè nặng hơi thở sắc bén, hắn nhìn thẳng vào mắt Giang Thịnh dường như trong ánh mắt đó chứa lửa, giống như hai người dưng nhìn nhau nhưng lại có một tâm thế khác.

Vẻ mặt của Giang Thịnh ẩn dưới lớp mặt nạ khó lường, ánh mắt cười như không cười nhìn Giang Tấn, lời nói cũng tỏ rõ sự lười biếng hơn thường: "Em trai à, em căng thẳng như vậy làm gì, tôi chỉ muốn tìm hiểu một chút về em dâu tương lai của tôi thôi mà."

Giang Tấn cười lạnh, "Anh xứng sao?"

Giang Thịnh uống một hơi cạn sạch ly rượu vang đỏ, sau đó đặt ly xuống, dựa nhẹ vào mép bàn, "Làm sao cậu lại nói chuyện như vậy? Xét về tuổi tác thì tôi lớn tuổi hơn cậu đấy, đáng lẽ ra cậu phải gọi tôi một tiếng 'anh trai' chứ nhỉ? Thân làm anh trai tất nhiên quan tâm em trai một chút, có gì mà không xứng?"

Giang Thịnh cố ý cắn răng nhấn mạnh bốn chữ 'lớn tuổi hơn cậu', như đang thầm nhắc nhở Giang Tấn, anh ta lớn hơn hắn, sinh ra sớm hơn hắn.

Sự thật này lúc nào cũng khiến Giang Tấn cảnh giác, cha hắn đã sớm phản bội mẹ hắn và gián tiếp giết chết mẹ hắn như thế nào. Giang Tấn nghe xong mặt trầm như sương, khoé miệng mím chặt, "Quan tâm sao? Vậy tôi đây có nên quan tâm anh một chút không nhỉ? Nghe nói bộ phim anh vừa mới đầu chưa bấm máy đã lỗ gần 10 triệu, cần tôi giúp đỡ không?"

Giang Thịnh sở hữu một công ty con của Giang thị, khắp mọi mặt trận thương trường đề chống lại Giang Tấn. Không biết nghe tin đồn ở đâu nói rằng Giang Tấn sẽ đầu tư vào một bộ phim, Giang Thịnh đã giành lấy nó với giá cao gấp mười lần. Cuối cùng, do tên đạo diễn chết giữa chừng khiến các biên kịch, diễn viên, các nhân viên công tác khác ngưng trệ công việc, cũng bởi vậy mà tập đoàn Thịnh Thế mới lỗ gần 10 triệu NDT. Giang Diệp biết chuyện này đã mắng chửi Giang Thịnh nặng nề và tạm thời cách chức chức vị chủ tịch điều hành của anh ta.

Sau đó Giang Thịnh mới biết đây là âm mưu của Giang Tấn, và khi Giang Tấn đột nhiên nói đến sự việc này, nụ cười trêи mặt anh ta hơi thu lại, "Người ta nói rằng khi một người có thứ mình muốn bảo vệ thì chẳng khác nào kẻ yếu đuối."

Vô tình dừng lại, Giang Thịnh bình tĩnh liếc qua Hứa Tiếu Vi, "Vậy tôi đây chúc cậu em trai quý hoá có thể tìm được hạnh phúc của mình càng sớm càng tốt."

Giang Tấn khinh thường nhếch miệng, "Anh dám động vào một sợi tóc của cô ấy, tôi sẽ khiến cho cả Tập đoàn Thịnh Thế phải cùng anh chịu khổ."

Nói xong, người dẫn chương trình giới thiệu vũ hội chính thức bắt đầu, Giang Tấn nói xong mang theo Hứa Tiếu Vi rời đi, chỉ để lại cho Giang Thịnh một nụ cười khó hiểu.

Vũ hội bắt đầu, giai điệu nhẹ nhàng chậm rãi từ từ phát ra, Giang Tấn nắm tay Hứa Tiếu Vi vào sàn nhảy, mọi người xung quanh cũng đều cùng bạn nhảy mình bắt đầu nhảy. Giang Tấn nắm nhẹ tay Hứa Tiếu Vi, thấy cô cũng không nói gì, hắn quan sát cô một hồi, nắm rõ giai điệu nhạc sau đó xoay người cô, để thuận thế cả người cô ngã vào cánh tay hắn.

Giang Tấn rũ mắt nhìn ánh mắt hoảng sợ của cô, môi mỏng khẽ nhếch một đường cong không rõ, "Em muốn hỏi cái gì?"

Giang Tấn đỡ cô dậy, siết chặt vòng eo Hứa Tiếu Vi, thân thể hai người cơ hồ dán lấy nhau, theo sau là tiếng nhạc êm đềm gõ nhịp, Hứa Tiếu Vi đặt tay lên vai hắn, dùng âm thanh chỉ có hai người nghe thấy nói với hắn, "Hỏi lại cũng vô ích thôi."

Giang Tấn khẽ nhướng mày, "Ồ?"

Nhớ có lần, Hứa Tiếu Vi hỏi hắn vì sao lại có người cứ ở bên ngoài mà không trở về nhà, Giang Tấn không lên tiếng trả lời, không để lại một câu nào trực tiếp rời đi.

Vậy là từ đó, Hứa Tiếu Vi biết dù cô có tò mò đến đâu thì Giang Tấn cũng sẽ không trả lời mong muốn của cô. Hay nói cách khác, Giang Tấn mà cô biết là phía hắn muốn cô nhìn thấy, không phải hoàn toàn là hắn.

Hứa Tiếu Vi kể chuyện lần trước ra, giọng điệu mang theo phàn nàn oán trách, Giang Tấn trầm ngâm lắng nghe, "Hứa Tiếu Vi, em cứ nhất thiết muốn tìm hiểu về tôi như vậy, sẽ khiến tôi hiểu lầm đấy."

Hứa Tiếu Vi không hiểu, "Tôi không điều tra anh, đừng hiểu lầm tôi......"

Giang Tấn: "......Em đừng nói nữa."

Đối mặt với sự ngây thơ của Hứa Tiếu Vi, Giang Tấn thực sự muốn mở cái đầu nhỏ của cô ra xem bên trong nó được cài đặt linh kiện kiểu gì, không hiểu sao có thể ngây thơ như vậy.

Nhìn thấy vẻ mặt Giang Tấn đột nhiên lạnh đi, Hứa Tiếu Vi thận trọng hỏi hắn, "Tôi nói sai cái gì sao?"

Điệu khiêu vũ vừa lúc kết thúc, Giang Tấn nhàn nhạt liếc cô một cái, "Đoạn Lam ở đằng kia, nếu biểu hiện của em làm tôi hài lòng, tôi sẽ nói cho em những gì em muốn biết."

Trước khi rời đi, hắn nói thêm: "Hãy thể hiện hào quang của mình, tôi không hy vọng tôi tốn tiền như vậy lại chỉ để nuôi dưỡng một kẻ yếu đuối bất tài. Nếu có dũng khí hãy cứ làm theo ý mình, hậu quả tôi sẽ gánh cho em."

Hứa Tiếu Vi cười nhẹ, "Vậy tôi có thể hiểu là anh sẽ chống lưng tôi cho dù tôi có làm gì, đúng không?"

"Đúng vậy."

____________________

Tác giả có lời muốn nói:

Giang Tấn: Là do tôi biểu đạt quá ngắn gọn à?

____________________

Mong các bạn sẽ có những giây phút đọc truyện hay.

Nếu thích hãy để lại ngôi sao nhỏ⭐ và COMT để tạo động lực cho chúng tớ tiếp tục làm truyện nhé!

#Haullyn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.