Bên Ngoài Gió Lớn, Theo Em Về Nhà

Chương 54: Tôi Vì Em Mà Đến





Edit: Haullyn
Màn hình TV chiếu tới giữa tập phim, là đoạn nhân vật của Đoạn Lam và Phó Thần gặp nhau lần đầu tiên, Hứa Tiếu Vi ôm gối ngồi chồm dậy, cả hai người ngồi đó, mỗi người đều im lặng.

Tập phim phát sóng được nửa tiếng, Hứa Tiếu Vi lén nhìn Giang Tấn không dưới 20 lần.

Trên người hắn thoang thoảng mùi thuốc lá nhẹ, không gay mũi, ngược lại còn dễ ngửi hơn hẳn mùi nước hoa của người đàn ông khác.

Cứ nửa tiếng chiếu phim lại lồng vài phút quảng cáo vào, Hứa Tiếu Vi nhân lúc quay đầu nhìn Giang Tấn, nhẹ giọng nói: "Tôi có chuyện muốn nói với anh."
"Nói đi."
"Tôi xin lỗi."
Giang Tấn mở mắt nhìn sang, Hứa Tiếu Vi vội vàng tránh ánh mắt của hắn, "Ngày đó cãi nhau với anh là là tôi không đúng, là do tôi vô cớ gây rối..." Lén nhìn hắn, "Nhưng anh cũng không đến xác thực với tôi đã ghen tuông vô cớ, cũng là do anh không đúng rồi........."
Giang Tấn nghe xong câu nói cuối hơi nhướng mi, "Vậy nên bây giờ em đang trách cứ tôi?"
Hứa Tiếu VI liên tục lắc đầu, "Không, không, tôi sai."
Giang Tấn bình tĩnh nhìn cô, "Sai chỗ nào?"
Hứa Tiếu Vi cứng họng, thật ra chính cô cũng không biết mình sai ở đâu.

Trong giọng nói của Giang Tấn như có chút ấm ức, "Em không nên lớn tiếng với tôi vì một người đàn ông khác, cũng không nên nói dối tôi là đi mua sắm trong khi đang ở công ty cùng Ngô An Toàn." Lơ đãng tạm dừng lại, "Nhưng mà, không nghe em giải thích đã tự chủ trương đổi người đại diện là tôi sai, tôi cũng muốn xin lỗi em."
"Tôi đã gặp một đàn em khoá dưới cách đây hai ngày trước," để giảm bớt sự căng thẳng, Hứa Tiếu Vi với tay lấy gói khoai tây chiên trên bàn trà, bóc mở, cho một miếng vào miệng, "Giang Tấn, có phải hồi học đại học anh từng bí mật đi theo sau tôi không?"

Hai người chạm mắt nhau trong bóng tối, khuôn mặt Giang Tấn mang theo ánh sáng mặt trăng khiến Hứa Tiếu Vi không nhìn rõ đôi mắt hắn, chỉ vài giây nữa tập phim sẽ tiếp tục, giọng nói Hứa Tiếu Vi vang lên từ TV, Giang Tấn quay đầu lại chăm chú xem TV, nhìn Hứa Tiếu Vi diễn một nụ cười miễn cưỡng trên màn ảnh, đôi mắt hắn cũng cong lên với một nụ cười đầy ẩn ý.

Hứa Tiếu Vi không thấy hắn trả lời, cũng không hỏi quá nhiều, cô chỉ cảm thấy trong lòng hơi thất vọng.

Chẳng lẽ cô lại tự mình đa tình?
Hứa Tiếu Vi vô hồn ngồi xem phim, cúi đầu gặm khoai tây chiên, không biết đã cho vào miệng bao nhiêu miếng, người đàn ông ngồi bên cạnh mới thấp giọng đáp lại "Ừ."
Hứa Tiếu Vi giật mình, "Lúc tôi bị dị ứng phải nằm viện, có phải anh cũng đến thăm tôi không?"
"Ừ."
"Bình hoa mỗi ngày đều được đổi, cũng là anh sao?"
"Đúng vậy."
"Vậy vì sao anh không nói cho tôi biết?"
Giang Tấn suy nghĩ một chút, cười nói: "Nói cho tôi biết em với Ngô An Toàn đang có kế hoạch gì."
Hứa Tiếu Vi khó hiểu, "Cái gì?"
"Nói với Ngô An Toàn điều gì, nói lại với tôi, hiện tại tôi muốn nghe em nói."
Hứa Tiếu Vi cười gượng, "Không có kế hoạch gì hết."
Giang Tấn không tin, "Thật không?"
"Thì, thì thì thì là nói một chút về chuyện chúng ta thôi mà........." Hứa Tiếu Vi nuốt miếng khoai tay xuống, sau đó uống mấy ngụm nước, mới ngượng ngùng xoắn xít nói ra sự tình, "Thật ra tôi có một vấn đề mấy ngày trời vẫn không hiểu, tìm anh ấy tư vấn, đơn giản vậy thôi."
Giang Tấn: "Vấn đề gì?"
"Cảm giác thích một người là như thế nào?"
"Sau đó?"
"Sau đó Ngô An Toàn nói là anh thích tôi, tôi không tin, anh ấy đề nghị tôi làm một bài thử nghiệm với anh."
Giang Tấn híp mắt, "Vậy em mời tôi ăn tối ngày hôm đó cũng chính là muốn thử nghiệm tôi?"
"Ừm..." Hứa Tiếu Vi nói chuyện phảng phất như một con muỗi, "Hôn anh cũng là để thử nghiệm......"
Hứa Tiếu Vi sợ rằng hắn sẽ nổi trận lôi định vì bị lôi ra thử nghiệm, cô sớm đã chuẩn bị tốt để chịu phê phạt, nào ngờ Giang Tấn không giận mà còn cười, ngữ điệu chậm rãi, "Vậy em tìm ra đáp án chưa?"
"Tôi không biết?"
Hứa Tiếu Vi chưa kịp dứt lời, Giang Tấn đã đè cô ra hôn lên môi dưới, nhẹ nhàng như lá liễu lướt qua mặt nước, rồi thật nhanh hắn buông cô ra, búng vào giữa trán cô một cái, "Còn bây giờ?"
Hứa Tiếu Vi như một con thỏ bị doạ sợ, hai mắt trợn tròn nhìn Giang Tấn, từ lâu tôi đã không thể đoán ra kết quả rồi...!
Giang Tấn thấy cô vẫn có vẻ hoang mang bối rối, bất đắc dĩ thở dài, thật muốn trừng phạt cái tính hay căn môi dưới của cô, "Có phải tôi biểu hiện quá hàm súc* nên em cho rằng tôi không thích em?"
* Hàm súc
[Tính từ]: (hình thức diễn đạt) cô đọng và chứa đựng bên trong nhiều ý sâu sắc
Thật ra cũng không hàm súc lắm, Hứa Tiếu Vi nghĩ thầm.


Trong khoảng thời gian này, Giang Tấn vì cô đã phá vỡ những ngoại lệ của mình, đối với bọn họ mà nói, đã cho đối phương có cơ hội tiến lại gần nhau hơn.

Từ từ, hắn đã ra khỏi bức tường của mình, mà cô cũng đang cố gắn phá vỡ bức tường ấy và tiến về phía hắn.

Cô biết rõ mọi chuyện, nhưng nội tâm cô muốn một cảm giác an toàn, cô không dám đánh cuộc xem Giang Tấn có tình cảm với cô hay không, cho nên cô vẫn luôn vùng vẫy rối loạn trong suy nghĩ.

Giang Tấn buông cô ra, một tay chống lên ghế sô pha, đôi mắt đen nhánh, "Lần đầu tiên nhìn thấy em là hồi thi năng khiếu đầu vào, tôi cho em điểm tuyệt đối.

Lần thứ hai, thân thể em bị suy yếu ngất đi, tôi đưa em vào phòng y tế.

Lần thứ ba ngẫu nhiên gặp em tại thư viện trường, lần đầu tiên tôi chủ động nói chuyện với một cô gái.

Lần thứ tư, trên đường về nhà em bị tụt huyết áp ngất xỉu, tôi bế em đến bệnh viện truyền nước..."
Hứa Tiếu Vi ngắt lời hắn, "Từ đó về sau trên bàn tôi ngày nào cũng có một ly nước đường, là anh chuẩn bị cho tôi sao?"
"Đúng vậy."
Năm đó Giang Tấn là nhân vật nổi tiếng trong trường, ngoại hình xuất chúng thì không nói, ngay cả kỹ năng diễn xuất của hắn đều được các giáo sư tán dương, Hứa Tiêu Vi cũng biết được một hai điều từ những lời khen ngợi ấy.

Cô biết hắn thích yên tĩnh, nhưng tại sao mỗi lần có tiệc hắn vẫn đi?
Hắn không thích nói chuyện, nhưng tại sao mỗi lần gặp cô hắn đều chủ đông bắt chuyện?
Hắn không thích tiết lộ chuyện đời tư với người ngoài, nhưng tại sao mỗi lần cô hỏi hắn đều trả lời rất chân thật.

Giang Tấn như nhìn thấu tâm tư cô, dùng ngón tay gõ vào đầu cô một cái, "Tôi thích yên tĩnh, không thích tiệc tùng, nhưng mỗi lần tôi đi đều không phải vì Đoạn Lam như em nghĩ, cô gái ngốc, em đừng quên, tiệc nào Đoạn Lam đi đều có em, tôi vì em mà đến."

Hắn đang phản bác lại những lần Hứa Tiếu Vi khăng khăng hắn dự tiệc vì Đoạn Lam.

Chuyện này hắn đã kìm nén lâu lắm rồi, trong lòng giận dỗi cô lâu lắm rồi, cuối cùng hôm nay mới có dịp được nói ra.

- -----------------------------------------------------------
Sắp tới Tiệm Sách Haulawu sẽ mở một Confession nhỏ làm nơi để chúng tớ có thể kết nối với các bạn độc giả hơn, và các câu hỏi cả các cậu sẽ có cơ hội được lên CFS ngồi để mọi người cùng thảo luận.

Nếu các cậu có hứng thứ hãy vào link dưới phần bình luận để trả lời nha, và chúng tớ sẽ dần dần từ từ đưa câu hỏi của các cậu lên đó.

Haullyn thay mặt Tiệm cảm ơn các cậu nhiều vì đã ủng hộ chúng tớ suốt thời gian qua.

Link confession: https://docs.google.com/forms/d/e/1FAIpQLSdn_IOk9M2KdiiTJzNHRkO0tHm29LiJ_5tS8pagOng9zoWVpQ/viewform
- -----------------------------------------------------------
Mong các bạn sẽ có những giây phút đọc truyện hay.

Nếu thích hãy để lại ngôi sao nhỏ và COMT để tạo động lực cho chúng tớ tiếp tục làm truyện nhé!
#Haullyn.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.