Bệnh Sủng

Chương 35: Giản Chính Dương: Cứu anh



Editor: Linh Ngọc

“Tiểu Thỏ, sao em lại tới làm rồi?”

Tiểu Thỏ nghĩ đến chuyện ngày hôm qua, nhìn thấy Tần ca có chút ngượng ngùng, lần này là bởi vì mình rước thêm phiền toái cho Tần Ca, “Tần Ca, ông muốn sa thải tôi sao?”

Tần Ca sửng sốt, “Dĩ nhiên không phải, chỉ là hôm qua cô ngất đi, mẹ bạn trai cô thay cô từ chức rồi, cô biết đó, mặc dù anh thân là ông chủ, nhưng hôm qua người ôm cô đi là bạn trai cô, tôi không có quyền gì mà cản anh ta được.”

Tuy rằng có thể dùng bạo lực, nhưng dù sao quan hệ Tiểu Thỏ và Giản Chính Dương cũng rất thân thiết, mặc dù là ông chủ của Tiểu Thỏ, nhưng so ra cũng là người ngoài, sao bằng Giản Chính Dương được.

“Hôm qua cô không sao chứ?”

Không sao? Thế nào là không sao, hôm qua cô có phải là không sao không, nghĩ đến tên khốn Giản Chính Dương kia, rõ ràng là làm chuyện có lỗi với mình, nhưng lại khiến cô không có cách nào hận anh, Tiểu Thỏ bất đắc dĩ cười cười, “Tôi không sao, Tần Ca, ngược lại là hôm qua tôi làm cho nơi này loạn lên như thế, thật là có lỗi.”

“Cái này cũng không có gì, thu dọn một chút là được.”

“Không biết Tiểu Bân thế nào, nghe Tiểu Tình nói anh ấy muốn từ chức sao?”

“Ừ, hôm qua cậu ta đi bệnh viện về nhà thì gọi cho tôi.” Tần Ca nói, “Chuyện này không có liên quan gì đến cô, Tiểu Bân chỉ muốn nhân lúc mình còn trẻ xông pha ra ngoài một chút, quả thực trước đây cậu ta cũng đã nói với tôi muốn từ chức.”

Tần Ca lặng lẽ an ủi cô để cô cảm thấy đừng áy náy, Tiểu Thỏ cảm kích nhìn Tần Ca, “Tôi đã biết, cám ơn ông, Tần Ca.”

“Không có gì.” Tần Ca cười cười, “Vốn nghĩ cô cũng muốn từ chức, không ngờ cô lại tới làm, cũng tốt, bây giờ khó kiếm người, nếu cô và Tiểu Bân đều đi, cửa hàng hai mươi bốn giờ của tôi chắc phải sửa đổi thời gian một chút rồi.

Nghe thấy Tần Ca nói như vậy, Tiểu Thỏ không thể làm gì khác hơn là cười xin lỗi.

Tần Ca nhìn Tiểu Tình bên cạnh, “Tiểu Tình, cô có thể tan làm rồi, không cần ở chỗ này.”

“Được, ông chủ.” Tiểu Tình mỉm cười nhìn hai người rồi đi ra ngoài, ngay lúc cô đi tới ngã tư đèn xanh đèn đỏ, có một chiếc BMW vượt đèn đỏ, đến khi Tiểu Tình phát hiện thì chiếc xe kia đã gần sát cô, nhất thời hoảng sợ đến không dám nhúc nhích, cùng lúc đó chiếc BMW kia vang lên một tiếng chói tay, cuối cùng cũng dừng lại trước khi va phải Tiểu Tình, Tiểu Tình bị dọa đến té xuống đất.

“Tiểu thư, cô không sao chứ?” Một người đàn ông trung niên nho nhã bước xuống từ BMW, vẻ mặt có chút lo lắng nhìn Tiểu Tình.

Là một người đàn ông trải qua gió sương, mặc dù không phải là người đàn ông trẻ tuổi có sức sống, nhưng khóe mắt lại mang theo nét trầm ổn và từng trải mà người đàn ông trẻ tuổi không thể có, người đàn ông như thế, sự nghiệp thành công, tác phong nhẹ nhàng, tuy không phải là đại soái ca, nhưng lại giống như hình tượng một người cha thận trọng, làm cho những cô gái sinh ra ảo tưởng.

Khi thấy một người đàn ông trung niên nho nhã quan tâm đến mình, gương mặt trắng noãn của Doãn Tình bỗng nhiên ửng đỏ, “Tôi, tôi, không sao, chỉ là chân không có sức.

Chân không có sức là do bị hù, nhìn qua quần áo lao động bình thường của Tiểu Tình trên mặt mang theo nét đỏ ửng nhàn nhạt, trong mắt hiện lên vẻ bất an, đây là vẻ mặt thường thấy ở phụ nữ, người đàn ông trung niên nho nhã hiểu ý cười, rất phong độ đỡ Tiểu Tình đứng lên.

“Để tôi đưa cô đến bệnh viện một chút, cô gái xinh đẹp trẻ trung như vậy, nếu có mệnh hệ gì, người già như tôi không chịu trách nhiệm nổi đâu.”

Tiểu Tình đỏ mặt đưa mắt nhìn người đàn ông trung niên, lại nhìn chiếc xe BMW sang trọng bên cạnh, nếu dựa vào bản thân cô e rằng làm công cả đời cũng chưa chắc mua nổi, trong lòng ước ao, nhỏ giọng nói, “Ngài không già, tôi cũng chẳng còn nhỏ.”

“Ha ha, thật không nghĩ tới cô lại có thể nói như vậy, được rồi, tôi họ Đổng, nếu cô không ngại, có thể gọi tôi một tiếng anh Đổng, ngày hôm nay để tôi giả thành người trẻ một chút.” Người đàn ông trung niên giới thiệu, cẩn thận đỡ Tiểu Tình bước lên xe, lại phong độ giúp cô thắt dây an toàn, thuận tiện lấy ra một tờ danh thiếp.

Chủ tịch xí nghiệp Nhuận Phong: Đổng Nhuận Phong.

Tiểu Tình không hiểu biết nhiều gì các công ty, nhưng nhìn thấy danh hiệu trên danh thiếp, lại nghĩ đến mình đang ngồi trên BMW, còn Đổng Nhuận Phong nho nhã lại dịu dàng, Tiểu Tình lập tức nở nụ cười ngọt ngào.

“Anh Đổng, anh kêu em gọi anh là anh, vậy mà anh lại gọi em là cô, nghe thật xa lạ, anh Đổng gọi em là Tiểu Tình được rồi.”

“Ha ha, được Tiểu Tình.” Đổng Nhuận Phong biết lắng nghe, “Tiểu Tình, năm nay bao nhiêu tuổi rồi?”

“22”

“22 à, quả nhiên là còn trẻ, anh Đổng mới là đang giả bộ còn trẻ đây, lớn hơn một nửa Tiểu Tình đó.” Đổng Nhuận Phong cảm thán.

“Anh Đổng bốn mươi mấy rồi ư?” Tiểu Tình có chút kinh ngạc nhìn Đổng Nhuận Phong, “Một chút cũng không giống, em còn tưởng rằng, anh Đổng mới có ba mươi mấy thôi.”

“Ha ha, Tiểu Tình đây là đang khen anh Đổng sao, nghe thật là thoải mái.” Đổng Nhuận Phong cười ha ha, âm thanh sang sảng, nếu những người xung quanh mà nghe được âm thanh này nhất định sẽ cảm thấy thoải mái giống vậy.

“Đúng rồi, Tiểu Tình anh thấy em mặc quần áo lao động, em làm việc gần đây sao?”

Nghe Nghe được Đổng Nhuận Phong nhắc tới công việc của mình, đáy mắt Tiểu Tình hiện lên vẻ lúng túng, “Dạ, ở một cửa hàng tiện lợi nhỏ, làm nhân viên thu ngân, nhưng đây chỉ là tạm thời thôi.”

“Như vậy à, Tiểu Tình đã học qua đại học chưa?”

“Có ạ.”

“Ầy, học trường đại học mà đi làm nhân viên thu ngân thật là lãng phí mà, như vậy đi, bây giờ anh Đổng đang thiếu một thư ký, Tiểu Tình có hứng thú đến công ty của anh Đổng không?”

Tiểu Tình nghe vậy, trong mắt hiện lên một chút vui sướng, “Thật vậy à? Nhưng mà, em chưa từng làm bí thư, em sợ không biết làm.”

“Không biết có thể học mà, mấu chốt là anh thấy em rất thông minh, chỉ cần anh ở bên cạnh dạy một chút, anh tin tưởng rất nhanh sẽ ổn, như vậy đi, nếu như em tới công ty anh Đổng làm thư ký, một tháng tiền lương của em là sáu nghìn, đương nhiên vẫn còn các phúc lợi khác, nhưng đây là tiền lương của nhân viên chính thức, nếu như Tiểu Tình muốn đến, em còn phải thực tập một tháng, trong một tháng này anh sẽ dạy em làm thư ký là thế nào, sau đó nhìn biểu hiện của em, nếu có năng lực sẽ giữ lại, trong lúc thực tập thì tiền lương là ba nghìn.”

Tiểu Tình có chút động lòng, tuyển chính thức là 6 nghìn một tháng, vẫn còn phúc lợi khác, cái này tương đương tiền lương ba tháng của mình ở cửa hàng.

Cho dù phải thực tập, thì tiền lương thực tập cũng là ba nghìn, hơn cửa hàng tiện lợi rất nhiều, sau khi tính toán một lúc, Tiểu Tình lập tức gật đầu, “Được rồi, em nguyện ý thử một lần, anh Đổng, em nhất định sẽ không làm anh thất vọng.”

“Ha ha, quả nhiên là người con gái của anh, biết tiến biết lùi, không tệ khôn tệ.” Đổng Nhuận Phong hài lòng nhìn Tiểu Tình.

Bởi vì ba chữ “người của anh” Tiểu Tình đỏ mặt tựa đầu vào cửa sổ nhìn ra ngoài xe, cô không phải là một người con gái ngốc, ngược lại, cô khá là thông minh, trước đây không có cơ hội quen biết kẻ có tiền, bây giờ có một kẻ có tiền đưa cơ hội tới trước mặt, mặc dù là đàn ông trung niên, nhưng khí chất lịch sự, nho nhã cũng không tệ, so với người đàn ông đẹp trai trẻ tuổi, nhưng không có bất kì cơ sở kinh tế nào, cô vẫn là thích loại đàn ông “già” có sự nghiệp ổn định hơn.

Trên tay cầm tấm danh thích, thân đang ngồi trên xe BMW, cô quyết định làm thư ký cho Đổng Nhuận Phong là có nguyên nhân, thư ký, cũng có phân loại, một là thư ký trong sáng có bản lĩnh giúp ông chủ xử lý công việc, còn có một loại chính là xử dụng quy tắc ngầm để đi lên “Thư ký riêng”

Tiểu Tình không phải là người ngu ngốc, cô không có tài hoa gì để cho người khác mời làm thư ký cả, từ khi cô đồng ý, cô biết, vận mạng của mình, từ giờ phút này sẽ bắt đầu chuyển đổi.

Trong lúc Tiểu Tình chuyển đổi vận mạng của mình, thì điện thoại của Tiểu Thỏ vang lên, là Giản Chính Dương, cô không nghĩ là mình lại nhận được điện thoại của anh, vì thế lập tức cúp máy, nhưng không quá một phút lại nhận được tin nhắn của Giản Chính Dương, chỉ có hai chữ ngắn ngủn: Cứu anh.

Trong lòng Tiểu Thỏ dâng lên cảm giác xấu, thấy sắc mặt cô đột nhiên tái nhợt, Tần Ca vẫn còn ở trong cửa hàng, quan tâm hỏi, “Đã xảy ra chuyện gì?”

“Không có gì.” Tiểu Thỏ lấy lại bình tĩnh, đi tới cửa gọi điện thoại cho Giản Chính Dương, bên kia lập tức nhận, giọng nói của Tiểu Thỏ có chút lo lắng, “Giản Chính Dương, anh đang làm gì thế?”

“... Tiểu Thỏ ~” bên kia dừng lại một hồi, mới truyền ra giọng nói yếu ớt, tim của Tiểu Thỏ lập tức nhảy lên tới cổ họng, Giản Chính Dương xảy ra chuyện gì, do dự một chút, vẫn cảm thấy mình nên trở về nhìn mới yên tâm được, cô nhớ tới, lúc mình rời đi ánh mắt tuyệt vọng của Giản Chính Dương, càng làn cho cô không yên.

“Tần Ca, tôi muốn ra ngoài một chút.”

Tần Ca thấy sắc mặt của Tiểu Thỏ, cái gì cũng không có hỏi, gật đầu, “Đi đi, nếu có chuyện gì thì gọi điện cho tôi, không nên khách sáo với tôi.”

“Cám ơn.” Tiểu Thỏ cảm kích gật đầu, nhanh chóng chạy đến tiểu khu đối diện.

Cũng không biết cô ấy quen bạn trai này là tốt hay xấu, Tần Ca nhìn bóng dáng chạy rất nhanh của Tiểu Thỏ, không lên tiếng chỉ thở dài, mong đứa trẻ hiền lành này có thể được hạnh phúc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.