Bị Boss Theo Đuổi Sẽ Có Cảm Giác Gì

Chương 67: Không thể buông tay



“Đúng vậy!” Ôn nhu nhìn về phía tức phụ nhi.

Ánh mắt chạm nhau, không cần nói lời nào đã có thể hiểu rõ ý của đối phương, đây chính là thứ gọi là tình yêu đích thực!

Lúc này Tiểu Bạch vô cùng hiểu chuyện, chủ động lấy cớ muốn nghe kể chuyện, đi tìm viện trưởng nãi nãi.

Con mình thật đúng là biết điều, Phong boss rất vui mừng, không nhịn được lệ nóng doanh tròng!

Lời phiến tình không thể nói ra, chính là tính tình của Phương Tiểu Khởi. Điều duy nhất có thể làm là ôm chặt eo nam nhân mình, nhón chân lên, thông qua tiếp xúc thân mật để bày tỏ tình cảm từ sâu trong nội tâm.

Hôn môi từ ôn nhu tới kịch liệt, kết quả cuối cùng đương nhiên là XX.

Độ kịch liệt trong đó hoàn toàn không thích hợp với thiếu nhi, quần chúng vây xem vội vàng xem tài liệu bị che giấu của tập đoàn Nhâm Thị, đối thủ của Nhâm thủ phái gián điệp tới, lại làm cho Nhâm cặn bã vào tù ngồi xổm hai năm, tin dữ một lần nữa đến, đại khái chính là, ngồi hết hai năm này lại ngồi thêm năm năm nữa đi!

Đắc tội tức phụ nhi của Phong boss, còn muốn ăn mềm? Quả đúng là làm bậy không thể sống!

Kết quả là, ngóng chờ đếm ngược thời gian ra ngoài đến nỗi gấp muốn chết!

Có Hoàng học trưởng là người luôn nghe ngóng tin tức, Phương Tiểu Khởi và Lục Tiểu Mã không muốn biết tin cũng khó.

Tiếp xong điện thoại của Hiệp hội kế toán xong, cả người Phương Tiểu Khởi đều run rẩy, mình cuối cùng cũng được trong sạch rồi, cuối cùng cũng có thể quang minh chính đại làm điều mình thích, thật tốt! Lúc này, Phương Tiểu Khởi đặc biệt nhớ Phong boss, rất muốn rất muốn làm! Giữa hai chồng chồng nói lời cảm ơn cũng quá mức kì quái, cũng không cần thiết, chỉ cần ôm hắn thật chặt, để hắn hiểu được niềm vui sướng và sự cảm kích của mình là được rồi!

Tiểu Bạch cũng biết ba ba có chuyện, nhưng thấy hẳn là chuyên vui. Nên làm con trai ngoan ngoãn hiểu chuyện, Tiểu Bạch vẫn luôn bám dính bên cạnh, thò đôi tay ngắn ngủi ra ôm ba ba mình, đến cậu ôm nựng một cái.

Ảnh chụp hai người ôm nhau, quả thực ấm áp không gì sánh bằng!

Viện trưởng nãi nãi cũng không quá kinh ngạc với kết quả này, bà tin rằng với năng lực của cháu rể mình, thì Nhâm thị chẳng là gì cả!

Lục Tiểu Mã vô cùng kích động! Cũng không phải là vì Nhâm thị bị đưa ra vòng pháp luật mà là bởi bạn tốt của mình cuối cùng cũng có thể trong sạch, thật tốt!

Người ngốc nghếch đến đáng giận như Tiểu Mã, trong mắt Hoàng học trưởng lại là đơn thuần, ngây thơ vô cùng. Tiểu Mã thêm một lần nữa níu chặt lấy tim Hoàng học trưởng!

Bảy ngày nghỉ kỳ sắp kết thúc, chiều nay sẽ phải về nhà.

Bảy ngày ngắn ngủn, mấy đại boss và Phong Thắng đã làm đảo lộn giới kinh doanh, đủ thấy thực lực khi hợp lại của các đại boss! Dù sao huynh đệ đồng tâm, sức lực sẽ vô cùng lớn!

Không biết tại sao mà trực giác của Phương Tiểu Khởi cảm thấy nam nhân của mình sẽ tới, đã nói là sẽ tới đón mình về, cậu tin rằng chồng mình sẽ không nuốt lời! Cái gọi thần giao cách cảm giữa những người yêu nhau chính là như vậy!

Mười giờ tối, hai chiếc xe tiến vào làng du lịch. Ông chủ làng du lịch đã tiếp điện thoại từ sớm, mở cửa tiếp đón. Dù sao ở nông thôn người dân ngủ tương đối sớm, ngày thường mười giờ làng cổng làng đã khóa lại rồi.

Tóm lại một câu, các boss chính là rất có thể diện, đi đâu cũng có thể mở cửa sau, quả thực làm cho quần chúng vây xem đố kị không thôi, chúng tôi cũng muốn đặc quyền oa oa oa ~~

Phần lớn du khách đều ở trong phòng ngủ, Hoàng Ninh Viễn cùng nhân viên ở đại sảnh dưới lầu, bàn bạc hành trình ngày mai, tiện thể quyết định thời gian trở về.

Cao thủ gặp cao thủ đẳng cấp còn cao hơn mình, tự dưng có thể cảm nhận được. Vậy nên, tuy rằng hai đại boss xuất hiện rất lặng lẽ, thế nhưng Hoàng Ninh Viễn vẫn ngay lập tức cảm thấy cường thế và…. Nguy cơ ngập tràn khiến anh khựng lại vài giây!

Hai đại boss kia đều là danh nhân, ngay tối qua còn mới lên bìa tạp chí tài chính và kinh tế trứ danh. Hoàn Ninh Viễn luôn ước ao và nỗ lực rằng sẽ có thể lên bìa tạp chí một ngày nào đó luôn coi các boss làm tấm gương noi theo, chỉ liếc mắt một cái đã có thể nhận ra họ! Không còn ánh sáng chói lóa và hiệu ứng do hậu kì chỉnh sửa lai, nhưng vẫn khốc soái cuồng bá duệ như thường, triệt để làm mù mắt Hoàng học trưởng, thật sự rất khốc soái!

Chỉ có thể nói khí chất và vân vân, thật sự rất quan trọng! Khí chất vương giả kia muốn người khác không để ý cũng khó!

Cảm thấy có người đánh giá mình trong góc, Hồ Trạch Thành quay đầu liếc mắt nhìn, thấy năng lực người kia không tệ, Hồ Trạch Thành xem như cũng rất thân thiện gật đầu một cái, hết cách rồi, sắp nhìn thấy vợ nhỏ, tâm tình tốt, thưởng một nụ cười cho người khác cũng được! Đương nhiên, nếu biết đó chính là học trưởng luôn khao khát vợ mình từ lâu, Hồ Trạch Thành đương nhiên sẽ không hiền lành như vậy, ngọa tào, lão tử không đánh mi là tốt lắm rồi, còn chưa cút xa một chút sao, hừ!

Miễn cưỡng sắp xếp xong chuyện của Nhâm thị, hai đại boss rốt cuộc nhịn không nổi, nhất định phải mau chóng nhìn thấy vợ nhỏ, chuyện còn lại trở về hẵng nói! Vì vậy, rất vô trách nhiệm, hai đại boss đi suốt đêm tới làng du lịch, hưởng thụ sinh hoạt ban đêm cùng vợ mình!

Lúc cửa phòng bị gõ vang, Tiểu Mã đang nằm lỳ trên giường chơi game, hơn nữa đánh còn rất sảng khoái, dừng một cái suýt bị chém chết.

“Chờ một chút, chờ đánh xong ải này đã, chờ 3 phút!” Tiểu Mã không yên tâm hét.

Bất đắc dĩ tiếng gõ cửa vẫn luôn dai dẳng, quấy rầy sự tập trung của Tiểu Mã, cho nên cao thủ game Tiểu Mã cứ vậy treo máy. Sự tức giận của Tiểu Mã thế nào mọi người hãy tự tưởng tượng!

Bực bội xỏ dép, bực bội đi tới trước cửa phòng, kéo mạnh cửa ra, há miệng chuẩn bị chửi rủa.

“Anh…” Muốn chết còn chưa nói xong, miệng Lục Tiểu Mã liền mở lớn thành hình chữ O, “A… A…” Tiểu Mã kích động liền muốn hét lên, ngọa tào, mình không phải đang mơ chứ, nam thần sao có thể xuất hiện, sẽ không phải chơi game nhiều bị ảo giác chứ!

Thấy vợ mình đang muốn hét lớn, Hồ Trạch Thành giơ tay cực nhanh  ôm lấy cơ thể nho nhỏ mình đã nhớ nhung suốt sáu ngày vào lòng, mạnh mẽ mở miệng chặn lại, nuốt tiếng kêu của vợ nhỏ lại! Đùa sao, tối rồi còn kêu to, mình cũng không muốn bị đánh hội đồng đâu! Quấy nhiễu dân lành gì đó vô cùng không có đạo đức!

Dùng chân đá cửa phòng, Hồ Trạch Thành ép vợ nhỏ vào giữa cánh cửa sau lưng và tay mình, nương theo động tác mở miệng của vợ, liền hôn lưỡi kịch liệt!

Cảm giác được hôn rõ ràng như vậy, Tiểu Mã đã xác định đây không phải ảo giác, thực sự là nam nhân của mình! Hưng phấn lại đồng thời buông thả!

Kết quả là, hai người rất tự nhiên lăn giường, kịch liệt thế nào quả thực không đành lòng nhìn thẳng!

Ngược lại ở đây cách âm vô cùng tốt, hoàn toàn không thành vấn đề!

Bên kia Phương Tiểu Khởi đang ôm con trai kể chuyện cổ tích, lúc có tiếng gõ cửa phòng, hai ba con đều liếc mắt nhìn nhau, phát hiện ý của cả hai đều giồng nhau!

Tiểu Bạch hơi kích động, bò xuống giường thật nhanh, xỏ dép nhỏ vào chạy đi mở cửa, Phương Tiểu Khởi cũng sớm bước ra theo con trai.

Cửa mở, Phong boss đứng trước cửa cười ôn nhu.

“Chào buổi tối, con trai!” Sờ sờ mặt Tiểu Bạch, lại nhìn tức phụ nhi kích động đến ửng đỏ cả viền mắt, giọng nói của Phong Thắng ngày càng trầm thấp, từ tính.

“Chào buổi tối, tức phụ nhi!”

Vào cửa, đóng cửa, giơ tay ôm chặt một lớn một nhỏ vào ngực, ôm thật chặt toàn bộ thế giới của mình!

“Cha, cuối cùng cha cũng tới rồi, con và baba thật nhớ cha!”

Người kia chỉ lộ ra hai cái tai đỏ ửng!

Các boss sở dĩ chạy suốt đêm tới, không phải chính là muốn được hưởng thụ cảnh này sao? Không lăn tới đã nghiền thì thật có lỗi với bản thân đã nín nhịn lâu ngày như vậy không phải sao?! Nhất định phải ăn thật ngon một phen, lấp đầy khao khát trong lòng.

Hai boss người nào cũng vội vàng, Hoàng Ninh Viễn ở đại sảnh dưới lầu thì lại trầm tư. Muộn như vậy rồi đại boss sao có thể tới đây, sẽ không phải là thật sự tìm tiểu học đệ của mình chứ, quan hệ hai người thật sự không bình thường, hơn nữa dùng trực giác của mình là phi thường không bình thường!

Đối thủ cạnh tranh quá mức cường hãn, tình cảm tiến triển còn vượt mình quá nhiều bậc, quả nhiên là trứng chọi đá, không có phần thắng!

Trên thế giới chuyện bực mình nhất, không phải là không mạnh bằng đối thủ, mà là còn chưa bắt đầu chiến đấu đã thua cuộc, ngay cả tư cách còn không có, lấy gì đòi PK với người ta!

Không nhịn được liền rơi vài giọt nước mắt cho Hoàng Học Trưởng!

Các boss đã sảng khoái, Triệu Viêm lại bắt đầu nổi khùng! Ngọa tào, mấy người này muốn ăn cháo đá bát à?! Bản boss nhọc nhằn khổ sở diễn kịch, không trả tiền công thì thôi, an ủi nói cám ơn cũng không có, sao có thể chấp nhận được?! Quả thực là bạn bè khốn nạn, lão tử đi đi lại cũng tốn nhiều tiền lắm nhé?!

Đây chính là cái gọi là có vợ liền quên bạn!!!

Thực ra thảm nhất hẳn là Nhâm cặn bã mới phải, công ty đối mặt với nguy cơ phá sản, cố tình Phong Thắng lại không thèm để tâm tới Nhâm thị, gây náo loạn xong liền đi tìm tức phụ nhi của mình! Tập đoàn Nhâm thị lòng người đều gấp gáp, các cấp cao sứt đầu mẻ trán, nhưng lại không tìm được đối tượng nào đề đàm phán, dù sao đối tượng đàm phán đang ở nơi nông thôn vắng vẻ thanh bình, không phải muốn tìm là có thể tìm, quả thực bực bội chết người!

Triệu Viêm tự nhiên là diễn xong diễn liền hất tay đi, bản boss mới không chịu trách nhiệm thu thập hỗn loạn đây! Có công phu này, còn không bằng đi trêu chọc một chút chính mình tiểu trúc mã!

Phong Thắng và Hồ Trạch Thành xuất hiện làm cho lũ trẻ rất ngạc nhiên lại vui vẻ, có cảm giác như thiên thần giáng trần! Nhị mao thấy cha mình, kích động, gừ gừ xông thẳng tới, bất đắc dĩ mấy ngày ăn nhiều, nhìn béo ra không ít, Phong Thắng thật bất đắc dĩ, yêu cầu nghiêm khắc, về nhà nhất định phải mỗi ngày ăn cải xanh mướp đắng giảm béo, béo thế này thật không thể nào chịu nổi nữa rồi!

Vì vậy, nhị mao đang bay đến thật thương tâm, đúng là không phải cha ruột, không cho con trai ăn cơm là muốn giết con sao?!

Nhìn thấy hai đứa cháu trai, viện trưởng nãi nãi cảm giác như được an ủi! Quét mắt nhìn hai người mặc áo che kín cổ, trong mắt liền ám muội! Một bộ “Chậc chậc chậc, kịch liệt như vậy, tuổi trẻ thực sự là tốt!” Thâm tình, ai ai ai ai, thẹn thùng làm gì, bà nội hiểu, bà nội rất tiến bộ phải không nào?!

Hai đại boss cuối cùng cũng coi như là đuổi kịp tour du lịch, thay quần áo thể thao, quả thực khốc soái đến nhân thần cộng phẫn! Các du khách làng du lịch liên tục sáng mắt lên, ồ ồ ồ, soái ca mới từ đâu tới vậy, chậc chậc, quả thực đẹp trai!

Đáng tiếc, bên cạnh có tiểu 0, không vui, hừ!

Đầu năm nay đàn ông tốt đều trở thành gay!

Dĩ nhiên, nhóm boss còn lọt vào mắt Hoàng Ninh Viễn. Từ xa nhìn thấy tiểu học đệ của mình ríu rít, vây quanh đại boss nhảy nhót tưng bừng, lại nhìn lại vào tấm ảnh chụp người tỏa ra hơi thở người sống chớ gần, so sánh với boss ngập tràn ôn nhu, người sao Hỏa cũng biết quan hệ giữa hai người này không bình thường!

Kết quả là, quần chúng vây xem nghe thấy một tiếng “choang”. Đó là âm thanh khi cõi lòng Hoàng học trưởng tan nát, một tâm hồn bé bỏng yếu ớt của thiếu nam cứ vậy mà vỡ nát!

Lục tham ăn tỏ vẻ vô cùng phấn khởi, quả nhiên có nam thần bên người tâm tình thật sảng khoái! Tuy rằng ngày hôm qua XX quá độ, cái mông không sảng khoái lắm, nhưng vẫn muốn chạy chơi, căn bản không dừng được! Dư quang khóe mắt nhìn đến Hoàng học trưởng, Lục tham ăn có chút kích động, muốn giới thiệu nam nhân của mình với mọi người, dù sao Hoàng học trường thời còn học đại học phi thường nghĩ khí, thỉnh thoảng còn mời Lục học đệ ăn cơm, Lục tham ăn nhưng vẫn luôn cảm kích người ta! Không sai, Lục tham ăn luôn luôn dùng vấn đề liên quan tới ăn uống để nhận người, ai thường thường đối tốt vớimình, ai là huynh đệ tốt với mình, nông cạn vô cùng!

“Hắc! Học trưởng! Em ở đây!” Lục tham ăn đặc biệt phấn khởi, vẫy tay, chào học trưởng, cảm giác muốn khoe bảo bối của mình cho bạn bè, mọi người đều hiểu mà!

Hoàng Ninh Viễn sao có thể không thương tâm, nhưng trước mặt là Hồ Trạch Thành, vẫn ứng đối vô cùng tốt.

Ổn định tâm tình, mỉm cười nụ cười nghề nghiệp, bước chân nặng nề tới gần!

Viện trưởng nãi nãi và Phương Tiểu Khởi vô lực trợn trắng mắt, trong lòng thầm oán, đúng là không rảnh rỗi sinh nông nổi, EQ thấp như vậy cũng không có vấn đề?! Đột nhiên thật đồng tình với Hoàng học trưởng, một thanh niên có chí hướng như vậy, chẹp chẹp, chỉ mong trời cao cho anh gặp được một người tốt hơn Lục tham ăn gấp trăm lần, Amen!

Phong Thắng khẽ nhíu mày, tư thế đứng ngoài xem kịch vui, không liên quan tới mình!

Vừa nghe thấy hai chữ “Học trưởng”. trong lòng Hồ Trạch Thành đưa lưng về phía Hoàng Ninh Viễn liền kéo chuông cảnh báo, khí tràng boss tự động lan tỏa, vương bá khí bắt đầu thoát ra ngoài! Lực sát thương lên tới mức cao nhất!

Mở hình thức boss tinh phân, thể hiện khí tràng bễ nghễ thích hợp nhất, dám thèm khát vợ nhỏ của bản boss, không cho mi thấy bản boss anh minh thần võ, mi không biết sợ phải không?!

Nở nụ cười thương hiệu khốc huyễn boss nhưng thật xa cách, tao nhã quay người lại, thấy rõ người tới lại là người ở đại sảnh tối qua, khẽ nhíu mày, trong lòng có hảo cảm, nhìn qua đúng là một nhân tải! Đáng tiếc, là đối thủ của bản boss, hoàn toàn không có phần thắng!

Đại boss luôn luôn tự tin như vậy, hoàn toàn không thể giải thích nổi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.