Bí Mật Phù Thủy

Chương 22: Giải mã rắc rối – cuộc chiến bảo vệ witchard (1)



Nó mở mắt thật to khi chứng kiến sự việc đang diễn ra. Hai người Saphia và Gin dừng lại ngay trước cổng Witchard, không bước thêm gì nhưng trước mặt họ là một làn nước dâng lên cao qua khỏi đầu. Làn nước như đang muốn cuốn lây hai người họ.

Vội vàng nhảy xuống, nó hét lên:

– Saphia, Gin, chạy mau.

Nhưng đến lúc này, nó mới phát hiện ra. Saphia và Gin, trong ánh mắt của họ, dường như vô hồn. Nó tiếp tục cố gắng hét thật to, nhưng họ vẫn đứng yên ở đó, không có chút dấu hiệu gì là di chuyển cũng không hề có biểu hiện sợ hãi.

Nó cố gắng chạy nhanh hết sức có thể, vội vàng ra lệnh cho bé Pi:

– Bé Pi, em mau cứu họ.

Nhận được mệnh lệnh, bé Pi lập tức biến lớn lên, lao thật nhanh về phía Saphia và Gin, kéo họ ra xa khỏi làn nước.

Nước đổ ập xuống mặt đất, cuốn đi tất cả mọi thứ ở trong phạm vi của dòng nước. Nó thở phào, may mà bé Pi đã cứu họ kịp thời.

Nhiệm vụ hoàn thành, bé Pi trở lại như cũ, chui vào áo nó. Nó chạy vội đến chỗ Saphia và Gin đang ngã dưới đất, vừa lay mạnh vừa gọi lớn:

– Saphia. Gin. Tỉnh dậy mau. Saphia. Gin.

Trong phút chốc, tiếng gọi của nó như đưa cả hai về thức tại. Họ đã thức tỉnh.

Ngơ ngác nhìn nó, rồi lại ngơ ngác nhìn nhau, cả hai thật không biết đang có chuyện gì. Saphia đưa ánh mắt không hay biết gì nhìn nó:

– Ryu. Sao cậu ở đây.

Rồi nhìn xung quanh, Saphia còn ngạc nhiên hơn nữa:

– Sao… Sao chúng ta… lại ở ngoài này. Rõ ràng, tớ đã đi ngủ rồi mà.

Gin cũng hệt như Saphia, hoàn toàn ngơ ngác. Nó giải thích:

– Tớ cũng không biết chuyện gì đang xảy ra. Nhưng vừa rồi, hai cậu như người mất hồn, suýt chút nữa là bị một dòng nước kì lạ cuốn đi mất rồi.

Cả hai hết sức kinh ngạc. Gin đột nhiên lắp bắp, chỉ tay về phía cánh cổng:

– Các… các cậu. Mau… mau… nhìn kìa.

Cả nó và Saphia đều nhìn theo hướng ngón tay của Gin. Tất cả đều hoảng sợ:

– Chạy mau.

Saphia hét lên. Cả ba lập tức đứng dậy bỏ chạy.

Thứ mà ba đứa nó vừa nhìn thấy là một sinh vật kì lạ, cả cơ thể bao bọc bởi nước. Ngay sau nó là những sóng nước cao như một tòa nhà, chắc chắn chỉ cần bị cuốn vào thì không thể thoát được.

Từng đợt sóng đuổi theo tụi nó. Ba đứa thở dốc ra vì mệt, cố gắng né tránh bị nước cuốn lấy, tụi nó không thể thoát xa khỏi cánh cổng.

Tình thế đang rất nguy hiểm, nó gọi bé Pi:

– Bé Pi, em mau gọi người tới giúp đi. Nếu không, chúng ta chết chắc.

Ngay lập tức, bé Pi bay đi gọi người giúp. Nó, Saphia và Gin nhìn nhau, gật đầu. Cả ba nhất định phải cố gắng cầm cự, giữ chân con quái vật này đến khi có người tới giúp. Chắc chắn, con quái vật này là nguyên nhân gây ra những cái chết của học viên trong trường.

Cả ba dừng lại, không chạy nữa. Tất cả phải tập trung sức lực tấn công con quái vật.

– Ryu. Cậu cũng đi tìm người giúp đi. Cậu chỉ mới vào học viện chưa lâu, khó có thể chống lại con quái vật này. Ở đây mình và Gin sẽ lo.

Saphia lo lắng nhìn nó, mở lời. Gin cũng nhìn nó khẽ gật đầu. Nó ái ngại, giọng nói đầy lo lắng:

– Nhưng…

– Tụi tớ là phù thủy cấp cao đấy, không dễ bị hạ đâu.

Gin mỉm cười trấn an nó.

– Mau, đi đi.

Saphia thúc giục. Nó miễn cưỡng gật đầu, chạy đi tìm người giúp nhưng trong lòng vẫn lo lắng không thôi.

Thấy nó chạy đi, con quái vật tỏ vẻ tức giận. Dâng nước cao hơn, mạnh hơn hẳn vừa rồi.

Đợt nước đầu tiên tấn công tới, Saphia và Gin cùng dùng phép thuật đóng băng tất cả lại rồi cho chúng vỡ tung ra.

Nó ngoái đầu nhìn lại, thấy hai người bạn của mình đã chặn được một đòn tấn công, đỡ lo lắng hơn hẳn, nó khẽ mỉm cười.

Thế nhưng nụ cười của nó vụt tắt.

Đúng là Saphia và Gin đã chặn được một đòn nhưng ngay lập tức, có thêm nhiều đợt sóng khác tấn công. Saphia và Gin tuy rất giỏi, đóng băng thêm được bốn đợt sóng nữa nhưng băng của hai người lập tức tan chảy, dòng nước lại mạnh hơn, ập vào người họ.

Saphia và Gin quá bất ngờ, không kịp kháng cự. Dòng nước lập tức biến thành một xoáy nước, cuốn họ đi mà điểm đến không đâu khác chính là con sông trước Witchard.

Nó không thể trơ mắt đứng nhìn, bỏ qua nội quy Witchard, nó lập tức triệu hồi chổi thần.

So với tất cả chổi thần ở Thế Giới Phép Thuật, chổi thần của nó là cây chổi tốc độ, thuộc loại nhanh nhất nơi đây.

Dùng tất cả khả năng, nó phóng chổi tới chỗ Saphia và Gin ngay tức khắc.

Thế nhưng, xoáy nước này quá mạnh, nó không thể bay vao bên trong được. Đã thế này, nó đành phải liều mạng một phen.

Nó dùng tay phải nắm thật chặt vào chổi thần rồi nhảy xuống xoáy nước. Cây chổi của nó đang cố gắng giữ thăng bằng cho chủ nhân. Nó vươn tay trái về phía Saphia và Gin, hét lớn:

– Saphia. Gin. Mau nắm lấy tay mình.

Nghe được giọng nói, Saphia và Gin cố gắng thoát ra xoáy nước này.

Gin vươn tay, cuối cùng đã nắm được tay Saphia rồi. Saphia gật đầu, hiện tại, Saphia đang ở gần nó hơn.

Cố hết sức, cả nó và Saphia đều vươn tay về phía nhau. Trượt mất rồi.

– Thử lại lần nữa.

Không nản chí, nó và Saphia cùng nhìn nhau gật đầu, tiếp tục thử lại. Xoáy nước càng lúc càng mạnh, nếu không nhanh lên chắc chắn không kịp.

Mồ hôi trên mặt nó không ngừng tuôn rơi. Thật may mắn, Saphia đã giữ được tay nó rồi.

Mỉm cười nhẹ nhõm, nó dùng hết sức kéo hai người lên.

Con quái vật thấy vậy vô cùng tức giận, thêm nhiều sóng nước nữa đang tiến đến chỗ nó. Cứ thế này thì không kịp thoát ra mất.

Một… hai… ba…

Nó kéo thật mạnh, Saphia và Gin đã thoát khỏi xoáy nước rồi. Chổi thần của nó cũng ngay lập tức bay đến đỡ lấy Saphia và Gin.

Saphia và Gin đã an toàn. Thế nhưng, một làn sóng mạnh ập đến, nó không kịp né, cánh tay đang giữ chổi cũng không thể trụ được nữa, và nó đã bị rơi xuống xoáy nước.

– Tránh xa chỗ này ra.

Chổi thần rất muốn bay đến chỗ nó nhưng buộc phải nghe theo lệnh. Chính vì vậy, chổi thần bay tránh xa chỗ xoáy nước, đặt Saphia và Gin an toàn đứng trên mặt đất rồi biến mất vì nó không còn đủ sức để duy trì chổi thần.

– Ryuuuuuuuuuu…

Saphia và Gin vừa khóc vừa hét lên. Họ thấy mình thật có lỗi với nó.

Chuyện vừa rồi đã làm náo động cả trường. Hiện tại, tất cả giáo sư và học viên đều có mặt chứng kiến chuyện vừa xảy ra.

Tuy rơi vào xoáy nước, biết mình thể nào cũng có kết cục như những học viên kia nhưng nó vẫn mỉm cười đầy mãn nguyện vì nó đã cứu được hai người bạn thân của mình – Saphia và Gin.

Nó đã hoàn toàn rơi xuống dòng sông, con quái vật cũng hả hê, rút về dòng sông.

Các giáo sư cố gắng hết sức gỡ bỏ kết giới nhưng vì kết giới trường được làm rất vững chắc nên để gỡ bỏ, ít nhất phải mất 5 phút.

Saphia và Gin chạy lại phía cổng, khóc nức nở.

Bất ngờ, không biết từ đâu, Ren xuất hiện.

Hắn đang cưỡi trên một con rồng tím có cánh. Con rồng lao nhanh về phía cổng Witchard và vượt qua kết giới dễ dàng dưới sự bất ngờ của tất cả mọi người, trong đó có cả Ren.

Chuyện bé Pi của nó biến thành rồng ban đầu theo lời nó kể hắn có thể tin được vì dù sao đó cũng là linh thú nhưng hắn không ngờ, linh thú của nó lại có khả năng đặc biệt đến vậy, có thể vượt qua bất kì kết giới nào.

Thế nhưng, tình hình hiện tại không thích hợp để hắn ngạc nhiên. Hắn nhất định phải cứu được nó, còn bé Pi, hắn giao cho bé Pi nhiệm vụ phải giải quyết tất cả những thứ cản trở hắn cứu nó.

Hắn đang đứng ngay trên dòng sông, con quái vật thấy có thêm con mồi lại càng thích thú, hiện lên trước mặt hắn.

Hắn đã tìm thấy nó.

Lập tức nhảy xuống, vấn đề còn lại, bé Pi sẽ hoàn toàn giải quyết.

Nó nghĩ mình đã chết, mà dù gì thì nó cũng không biết bơi nên không thể thoát được, nó hiện giờ đang buông xuôi tất cả.

Hắn đã đến được chỗ nó, giữ được tay của nó.

Nhìn tình hình của nó hiện giờ, nó đang không hô hấp được.

Hắn bơi lại gần nó hơn, ôm nó thật chặt, đặt môi mình lên trên môi của nó, hắn đang hô hấp giúp nó. Cảm giác khó thở dường như đã đỡ hơn, nó từ từ mở mắt. Nó kinh ngạc, hắn đang ở đây, đang ở cạnh nó, không chỉ vậy, hắn còn đang hô hấp giúp nó.

Cảm giác hạnh phúc dâng trào, có hắn ở đây rồi, nó nhất định không thể chết được. Nó đã nói sẽ ở bên cạnh hắn thì làm sao nó có thể từ bỏ sự sống dễ dàng được. Nó vòng tay, ôm hắn thật chặt. Nhận ra nó đã tỉnh táo hơn, hắn cảm thấy an tâm. Hắn cũng ôm chặt lấy nó, từ từ bơi lên mặt nước.

Còn tình hình phía trên, bé Pi đang một mình đối đầu với quái vật.

Vẫn như cũ, quái vật dùng nước để tiêu diệt đối thủ. Vì chủ nhân, bé Pi quyết tâm không thể thua cuộc. Bé Pi dùng hết sức lực của mình, từ trong miệng, những quả cầu năng lượng lần lượt bay ra. Khi nước và quả cầu chạm vào, những quả cầu sẽ đóng băng nước lại.

Tất cả đều bất ngờ trước trận chiến trước mắt. Từ xa, Yun và Kai cũng tiến lại chỗ Saphia và Gin. Nghe những gì Saphia và Gin kể lại, cả hai đều cảm thấy thực sự lo lắng nhưng không thể làm gì khác ngoài đứng đó và nhìn trận chiến đang diễn ra trên sông, thầm cầu mong nó không sao.

Con quái vật tức giận khi nước của mình bị bé Pi đóng băng, lúc này, nó dồn hết sức tấn công vào bé Pi. Nhìn thấy hắn đang ôm nó dần ngoi lên mặt nước, bé Pi lơ là, bị trung ngay một đòn khiến ngã về phía sau.

Phát hiện nó đang được cứu thoát, con quái vật ngày càng tức giận hơn. Giáng thêm cho bé Pi một đòn thật mạnh nữa, nó mới lao đến tấn công hắn và nó.

Thấy chủ nhân đang gặp nguy hiểm, bé Pi gắng gượng đứng dậy nhưng bất lực, đòn vừa rồi đã làm bé Pi kiệt sức.

Thấy quái vật đang đến gần, hắn một tay giữ nó, một tay dùng phép thuật tấn công nhưng con quái vật đều né được. Nó lao đến nhanh hơn. Hắn vẫn liên tiếp sử dụng phép thuật, hắn đóng băng quái vật nhưng đến cuối cùng, nó vẫn chẳng hề hấn gì mà chỉ càng dữ dằn hơn.

Nguy hiểm gần kề, nó đang rất rối trong khi hắn vừa cố cứu nó, vừa phải chiến đấu, nó thấy mình thật vô dụng, chỉ làm vướng chân người khác.

Một chút nữa thôi, một chút nữa thôi là có thể lên tới mặt nước rồi. Hắn cố gắng bơi lên nhưng thật không may, hắn đã bị trúng một đòn của nó.

Máu. Nó nhìn thấy máu. Cảm giác sợ hãi dâng lên trong lòng nó. Nó phải làm sao đây?

Con quái vật lại tấn công. Lần này, nó không dùng nước mà nó dùng những mũi tên băng sắc nhọn. Nó đã lợi dụng việc bé Pi hóa nước của nó thành băng để tạo nên chúng. Mũi tên băng lao đến vun vút, tất cả đều nhằm vào hắn và nó.

Hắn cũng không kém, tạo ra những mũi tên băng khác lao đến đấu với quái vật. Những mũi tên chạm mạnh vào nhau, mảnh vỡ văng tứ phía. Nhưng tình hình của hắn hiện đang bất lợi. Vô số mũi tên khác lại phóng đến phía nó, trong khi nó nhận ra hắn đang thở dốc vì mệt. Nó phải làm gì đó.

Một tia sáng lóe lên, nó biết phải làm gì rồi. Nó buông tay ra khỏi người hắn khiến hắn ngạc nhiên, nó đưa hai bàn tay ra phía trước, cố gắng dùng phép thuật. Và phép thuật nó đang dùng chính là phép thuật bảo vệ. Một vòng tròn bảo vệ vô hình đã được tạo ra khiến những mũi tên băng không thể đến gần. Nhân lúc này, hắn dồn sức đưa nó lên bờ trong khi nó tiếp tục duy trì vòng bảo vệ.

Cả hai đã an toàn thoát khỏi dòng sông. Tất cả đều vui mừng, hắn ôm chặt nó vào lòng, thở phào nhẹ nhõm. Thế nhưng, mọi việc chưa kết thúc. Nó và hắn phải tiêu diệt con quái vật nếu không nguy hiểm vẫn cận kề.

===ENDCHAP22===

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.