Đào Tiểu Vi
cũng cảm thấy ngưỡng mộ hắc sa nữ nhân, rất dũng cảm, đã bị Nhan Hi bắt
được, cư nhiên còn có thể trấn định mà tức giận mắng.
Nhan Hi bình thản ung dung mà nhàn nhã, tiện tay nắm lên chiếc chăn, giúp nàng bao trụ lại.
Bàn tay nhẹ nhàng chuyển động,
phối hợp với nội lực, Nhan Hi giúp Đào Tiểu Vi đánh tan các vết máu tụ
trên cơ thể, cuối cùng trên mặt sưng đỏ cũng được hắn dùng phương pháp
này tiêu trừ sạch sẽ, Nhan Hi làm xong công việc quan trọng liền tháo
xuống la trướng (màn giường), "Đem y phục mặc vào."
"Không cần, ta không có hứng thú biết ả từ đâu tới." Nhan Hi vô tư trả lời.
Hắn đáp rất nghiêm trang, không hề có ý nói đùa, Đào Tiểu Vi lại muốn làm rõ, "Vậy ngươi định làm gì?"
"Trả thù sao!"
"Các ngươi trước đây đã biết
rồi?" Hồ nghi nhìn hắn, trong não nhỏ đang tưởng tượng đủ thứ các tình
tiết báo thù trong sách đã nói tới.
"Không!"
"Không biết là ân oán gì? Ngươi cũng không hỏi nàng từ đâu đến."
Sờ sờ gương mặt nàng đã hồi phục lại trắng nõn, Nhan Hi không có giải thích, hắn trước đi lên nắm lấy
hắc sa nữ nhân, lôi hướng ngoài sân.
Bên ngoài băng thiên tuyết địa,
khí trời rất lạnh máu chảy ra cũng có thể trong nháy mắt đông lạnh thành băng hồng sắc, nữ nhân này lại bị phong bế huyệt đạo, máu bế tắc bị gió lạnh thổi qua lập tức thân thể một độ ấm cuối cùng cũng tiêu tán.
Đào Tiểu Vi rốt cục mặc xong y
phục đi tới bên người Nhan Hi, tuy rằng vừa thiếu chút nữa bị nữ tử này
hủy dung, thế nhưng vừa thấy nàng thảm như vậy lại sắp bị đông cứng
trong gió tuyết, nàng liền mềm lòng.
"Chúng ta trở về đi, ta đói
bụng." Nhan Hi không để cho nàng có cơ hội năn nỉ, hắn nắm lấy vòng eo
Đào Tiểu Vi, nữa như bị ép buộc đi trở về.
"Bên ngoài nữ nhân kia làm sao bây giờ?" Nàng trong lòng mạc danh kỳ diệu (không hiểu) mà thương hại hắc sa nữ nhân, nàng ta bị điểm huyệt, cả người thì máu
chảy đầm đìa, vạn nhất bị người khác không cẩn thận đụng vào, thật sự
không thể nói lên hậu quả thế nào.
"Cửu Đĩnh sẽ xử lý."
Di? Cửu Đĩnh đã trở về sao?
Bên tai liền nghe thanh âm từ trù phòng vang lên, hắn đang bưng điểm tâm đi tới, "Tiểu thư, có thuộc hạ."
Hắn cười tủm tỉm đem khay thức
ăn đưa đến trong phòng, sau lại trở ra, đem nữ nhân trong viện đã nửa
chết nửa sống nâng lên đi vào phòng ngủ của hắn.
Thiếp thân thị vệ này bình
thường thoạt nhìn thành thật lại có điểm chất phác, nhưng lại giống y
như chủ nhân của hắn ở điểm trong ngoài không đồng nhất a.
Đào Tiểu Vi một trận ớn lạnh,
bắt đầu cầu khẩn thay cho hắc sa nữ nhân, chỉ mong nàng ta có khả năng
vượt qua được khảo vấn của Cửu Đĩnh.