Bị Nhốt Vong Quốc Công Chúa

Chương 168: Nhiệm vụ bí mật 8



Hắc sa nữ nhân nằm ở trên giường Cửu Đĩnh, hé ra mặt có nét xinh đẹp nhưng là bị sưng đỏ cùng xanh tím.

Nhan Hi cũng không bởi vì nàng là nữ tử mà thủ hạ lưu tình, một cái tát giáng xuống đầu người cũng sưng thành đầu heo a.

Tuy rằng hắc sa nữ nhân hành sự bất lợi, bị bắt làm tù binh lại không biết thời gian tới bản thân bị xử lý thế nào, nhưng là nàng ta nghĩ không ra vì sao thiên hạ lại có một nam nhân thô lỗ như vậy, nhìn như thế nào cũng là một mỹ nam tử nhưng không có một chút phong độ nam nhân, đánh là đánh, cũng không nói qua một câu.

Nàng cùng cẩu hoàng tử này ân oán rốt cuộc đã định thêm chắc chắn, nếu như cho nàng có cơ hội sống sót mà ly khai, nàng cả đời nhất định phải lấy tính mạng của hắn, đó là mục tiêu duy nhất của nàng.

Đào Tiểu Vi chuồn êm tiến đến nhìn đến thì hắc sa nữ nhân còn đang chìm đắm trong phẫn nộ đối với Nhan Hi, căn bản không chú ý tới có người đi tới bên người nàng.

"Mặt của ngươi nhất định rất đau phải không? Răng có bị sao?"

Hắc sa nữ nhân bị hoảng sợ, thế nhưng huyệt đạo bị chế trụ, tránh không thoát được tay nhỏ bé của Đào Tiểu Vi đang thăm dò, nhẹ nhàng sờ sờ hai gò má vô cùng thê thảm của nàng, Đào Tiểu Vi từ trong lòng móc ra một lọ thuốc mỡ, cẩn thận tỉ mỉ giúp nàng vẽ loạn trên mặt.

Một mùi thơm nhàn nhạt xông vào mũi hắc sa nữ nhân, nhè nhẹ hương khí chỉ chốc lát làm cảm giác sưng đỏ dần dần biến mất, trên mặt cũng tốt hơn.

"Giả từ bi." Nàng hừ một tiếng, không tin Đào Tiểu Vi sẽ tốt như vậy giúp nàng chữa thương, nàng ta nhất định muốn từ nàng biết một chút tin tức khác cho nên mới làm như vậy, nàng mới sẽ không mềm lòng.

"Ngươi tên là gì?" Đối với địch ý của hắc sa nữ nhân, Đào Tiểu Vi tịnh không ngại, thoa xong dược, liền tùy tiện ngồi ở bên cạnh nàng ta, từ trong lòng lấy ra một chiếc mặt nạ đã bị dồn thành một đoàn, dùng chiếc bàn chải nhỏ đặc chế nhẹ nhàng quét, để bảo trì sự mềm dẻo trơn truột của da mặt nạ.

"Ta vì sao muốn nói cho ngươi? Ngươi cùng cẩu hoàng tử kia là đồng bọn."

Đào Tiểu Vi che miệng của nàng, trừng mắt nói, "Không muốn sống nữa? Tiểu hài tử cũng không thể nói lung tung, ngươi còn ngại đầu mình không giống đầu heo sao."

Nàng khẩn trương hướng ra ngoài nhìn một cái, may là Nhan Hi không có nghe đến.

"Ngươi buông, đừng tùy tiện đụng vào mặt ta." Hắc sa nữ nhân phẫn hận nghiến răng nghiến lợi, hận không thể dùng ánh mắt mà xuyên thủng một lỗ trên người Đào Tiểu Vi.

"Được lắm, còn tức giận lớn như vậy, ngươi là đang bị người ta xem như con cá mà đặt trên thớt, tùy thời mà bâm thành từng miếng, thế nào còn lớn gan như vậy đâu?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.