Lại gọi vài tiếng, Nhan Dung chính là không đáp lời.
Cửu Đĩnh nắm trụ dây cương, quay đầu muốn chạy.
Bên trong xe ngựa Nhan Dung bỗng nhiên trở mình, ngồi lên thân thể, con mắt nữa mở, "Nhanh thế đến Yến
quốc rồi sao? Thế nào nhanh như vậy, không được, ta còn phải quay về Lỗ
quốc."
"Điện hạ, ngài còn phải quay lại sao?" Cửu Đĩnh đã có thể nghe được tiếng chân tuấn mã của Tô Bối Nhi
đạp trên tuyết, "Lúc này chỉ sợ là không được, nữ quốc sư Lỗ quốc đang
đuổi theo, cũng không biết phía sau ả còn có bao nhiêu truy binh, hiện
tại trở lại quá nguy hiểm."
Nhan Dung tinh thần tỉnh táo,
nhưng thanh âm cũng là có khí lực vô lực, hắn đem cửa sổ xe ngựa mở ra,
khuôn mặt say rượu còn mông lung chưa tỉnh, "U, tiểu mỹ nhân này thật
đúng là thần thông quảng đại, nhanh như vậy đã nhìn thấu “không thành
kế” của Lão Thất, thật không hỗ là danh quốc sư a."
Ách, xem dáng dấp tán thưởng của Nhan Dung, Cửu Đĩnh trán đầy hắc tuyến, mỹ nữ phía sau là sát tinh,
không thể chỉ đến đây cùng bọn họ ôn chuyện, đây là khẳng định muốn gây
chiến, nhị điện hạ trái lại còn tán thưởng nàng tới.
"Không được, ta phải nhanh lên
tìm người." Nhan Dung nhìn Cửu Đĩnh ngoắc ngoắc ngón tay, "Đem ngựa của
ta đến, đừng quên kêu chủ tử ngươi chuẩn bị cho ta bạc nhiều một chút."
Trên người hắn, ngân phiếu đã
không còn đủ, vừa lúc gặp phải Lão Thất, hắn định cướp của người giàu
chia cho người nghèo, vượt qua quẩn cảnh trước mắt mới là anh hung hoàng tử.
"Điện hạ, ngài không ở lại cùng chủ tử đánh hạ kẻ thù sao?"
Cửu Đĩnh trợn tròn mắt, hắn nghe
Nhan Dung cấp tốc rời đi, còn tưởng rằng vị Gia này là sốt ruột đi ra hỗ trợ, không nghĩ tới, hắn thật là có tâm tư muốn chạy trốn.
"Cửu Đĩnh này, một nữ nhân như
vậy, chủ tử ngươi đủ ứng phó." Nhan Dung cười hề hề, bưng gáy mơ hồ đau
nhức, tưa như con mèo hoang bắt được cá, "Yên tâm đi, ta biết trước, lần này nữ quốc sư đến, khẳng định sẽ không giống lần trước, muốn hạ sát."
Sẽ không mới là lạ, hai ngày
trước tại Hoa cốc, nếu như Tô Bối Nhi xuất hiện trễ một chút, nhuyễn
kiếm của Nhan Hi có thể đã đem nhị hoàng tử của bọn họ "Nhất đao lưỡng
đoạn" a, mà Tô Bối Nhi lại là trụ cột của Lỗ quốc, ai cũng đều nhìn ra
trong mắt nàng không hề sợ hãi, đến tham chiến vào thời khắc nguy nan
nhất, nếu như không có nàng, tên hoàng tử chó má có chắp cánh cũng không thể bay.