Thái tử ngồi ngay ngắn trong viện, trong tay bưng một chén trà nhỏ, trà chính là từ kinh thành mang đến,
loại Bích Loa Xuân tốt nhất, nước càng ngọt khi ngâm lâu, hương trà thơm ngác, vào miệng rất ngọt.
"Thất đệ, vi huynh chờ đệ thật
lâu." Thái tử như trước ôn nhu cùng Nhan Hi chào hỏi, thấy được phía sau là Nhan Dung hắn cũng không kinh ngạc, chỉ là nói, "Nguyên lai ta sở
liệu không sai, nhị đệ cũng theo thất đệ đến Tuyền Châu du ngoạn."
"Vương phi của ta đâu?" Nhan Hi
lúc này không có tâm tình cùng thái tử hàn huyên, không cần lễ tiết dối
trá, đi thẳng đến chủ đề.
"Thất đệ chớ vội, tam công chúa tề quốc hiện tại đã chuẩn bị tốt để trở lại kinh thành, đang ở biệt viện không xa đệ đi."
"Nàng là Vương phi của ta!" Nhan Hi lạnh lùng dùng ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm thái tử, nửa chữ cũng không thỏa hiệp.
Thái tử cực kỳ không tình nguyện nhưng vẫn sửa lại câu nói, đại cục làm trọng, hiện tại Yến quốc không
thể thiếu Nhan Hi, vô luận hắn như thế nào vô lý, thái tử đều phải nhẫn
xuống, "Phụ hoàng ban thưởng cho tam công chúa danh phận Duệ Vương phi,
thất đệ, đệ tâm nguyện đã xong, nên trở về kinh a."
"Mang ta đi gặp Vương phi."
"Nga, vậy cũng không được, thất
đệ, đệ nếu không đáp ứng trở lại cũng không quan trọng, ta sẽ mang theo
một mình tam công chúa trở về, tin tưởng phụ hoàng thấy nàng, chắc chắn
mặt rồng nở rộ." Một lần nữa nhấp một chút nước trà, vị ngọt tràn đầy
khoang miệng, thái tử rất hưởng thụ cảm giác nắm chắc thắng lợi hiện tại này.
"Thái tử điện hạ, ngươi không
cảm thấy lấy thê tử ra uy hiếp Lão Thất như vậy, có chút vô sỉ sao?"
Nhan Dung giận dữ, thật muốn lấy kiếm trạc mấy lỗ thủng trên người tên
huynh đệ cùng cha khác mẹ này làm cái sàng dùng.
"Dung, ngoài vô sỉ, ngươi còn có từ nào khác đặc biệt." Trúc Diệp Đồng cũng lạnh lùng xuất khẩu, đối với hành vi thái tử , nàng phi thường bất mãn.
"Tiểu Đồng, ta nghĩ không ra,
nàng biết ta không đọc nhiều sách, tính lại tương đối lỗ mãng." Khó có
được Trúc Diệp Đồng cùng hắn kẻ xướng người hoạ, Nhan Dung nào có không
thuận theo.
"Người như thế, hẳn là dùng bỉ
ổi đến hình dung." Lắc đầu, Trúc Diệp Đồng ngữ khí hèn mọn nói, " Thái
tử Yến quốc là hoàng thượng tương lai, lại là loại người dùng nữ lưu đến uy hiếp người khác, bách tính yến quốc các ngươi thực sự là bất hạnh."
Nhan Dung lập tức vẻ mặt kinh
khủng, bi phẫn gần chết, "Tiểu Đồng, nàng cũng không thể bởi vì ta có
đại ca như vậy mà cũng khinh bỉ ta chứ, nàng phải tin tưởng, ta cùng hắn không hề giống nhau, hắn giống phụ thân, mà ta thì giống mẫu thân, vô
luận là thân mẫu hay dưỡng mẫu, đều là nữ nhân cực thiện lương, nửa điểm ý nghĩ xấu cũng không nhiễm."