Điểm tâm trong quân chuẩn bị sớm một chút, tất nhiên vẫn
thua trong vương phủ làm, tuy rằng là cố ý vì Đào Tiểu Vi đã bỏ thêm
không ít phụ liệu mang từ kinh thành đến, nhưng nàng ăn uống vẫn không
được tốt. Nhan Hi không ở, Đào Tiểu Vi đơn giản chỉ ăn theo tâm tình,
chỉ ăn những thứ nàng thích, mới chỉ nữa bát cơm đã không muốn ăn thêm,
liền gọi người mang xuống.
Không bao lâu, quả nhiên thấy một hán tử trong quân tay chân thông minh
đem cơm dọn đi ra ngoài, chỉ chốc lát, người này lại quay lại, đứng
trước mặt Đào Tiểu Vi.
Thanh âm hắn khàn khàn, mang theo chút chần chờ, “Người có phải là Vương phi của thất hoàng tử mang đến, bệ hạ đã khâm điểm làm giám quân?”
Đào Tiểu Vi nghi hoặc gật đầu, chuyện này trong quân ai chẳng biết? Người này thế nào còn chạy tới hỏi.
“Ngươi là Tiểu Đào nhi sao?” Hắn lại hỏi, mang theo hơi kích động.
Tiểu Đào nhi, xưng hô này giống như chìa khóa, mở những ký ức đã phủ đầy bụi trong đáy lòng Đào Tiểu Vi, hình như có ai đã từng yêu thương gọi
nàng như vậy, không phải Vi Vi, cũng không phải Tiểu Vi, cũng không là
công chúa, chỉ là lấy họ làm chính, thêm vào ngữ điệu yêu thương, Tiểu
Đào nhi.
Hai vị tỷ tỷ cũng từng học theo người kia gọi nàng như vậy, thế nhưng
hắn không cho, hắn nói, đó là nhủ danh chỉ có hắn mới có thể gọi, những
người khác mặc dù là hai vị tỷ tỷ cũng không cho xưng hô.
Phụ hoàng?
Đào Tiểu Vi cắn chặt môi, nàng đánh giá cẩn thận gương mặt bình thường ở trước mặt, bề ngoài hắn là một binh sĩ bình thường, Đào Tiểu Vi nhìn
cũng không phân rõ là ai, gương mặt tái nhợt có vài phần mất tự nhiên.
Không đúng, đây không phải mặt thật của hắn, trên mặt hắn lộ ra mặt nạ
dán không khéo, đây là thứ Đào Tiểu Vi mê nhất, cho nên nàng rất nhanh
tìm ra được chỗ nối da giả, nơi đó đã thoa lên một ít phấn, nếu không
chú ý, thật đúng là không phát hiện được.
Một người đeo mặt nạ, ngụy trang thành quân nhân lẻn vào, hắn gọi nàng
là Tiểu Đào nhi, nhũ danh mà chỉ có phụ hoàng nàng mới có thể gọi.
“Ngươi là ai?” Đối phương thiện ác bất minh, Đào Tiểu Vi trực giác lui
về phía sau, tiện tay nắm lấy lưỡi đao sắc bén mà Nhan Hi để lại cho
nàng, hộ ở trước ngực.
“Tiểu Đào nhi, ngươi quả thật là Tiểu Đào nhi sao? Ta là ca ca thân sinh của ngươi, phụ hoàng phái ta tới tìm ngươi, ngày hôm nay, ta rốt cục
hoàn thành tâm nguyện của lão nhân gia rồi.”