Bị Nhốt Vong Quốc Công Chúa

Chương 384: Cho ta tiểu hài tử (2)



Loại dược này chỉ có nữ nhân mới cùng nhau luận bàn, Nhan Hi có biểu tình như thế nào, mà đi tìm ngự y để hỗ trợ điều chế a? Đào Tiểu Vi có sức tưởng tượng phong phú, cũng nghĩ không ra Nhan Hi lúc đó như thế nào.

Vì vậy, nước mắt không tự chủ chảy xuống, nàng mỉm cười, lấy tay quẹt đi, dâng lên đôi môi đỏ mọng, nỗ lực hôn môi Nhan Hi, vươn đầu lưỡi thử chủ động xuất kích, người hắn như có dòng điện lưu chạy qua, trong mắt nàng đầy yêu mị mê hoặc, là yêu nghiệt, nàng giống như một nam nhân đang thể hiện bản năng điên cuồng, rất đáng tiếc, luận về điểm này, Nhan Hi cũng không phủ nhận hắn là đỉnh đỉnh một nam tử hán.

Bất mãn bị Đào Tiểu Vi cầm quyền chủ động, hắn xoay người đem nàng áp lại dưới thân, khuỷu tay chống lên giường, để giảm trọng lượng đặt trên người nàng, đã mười mấy năm chăm sóc nữ hài yếu đuối này, Nhan Hi nghĩ nàng như trân bảo, cẩn cẩn dực dực, bảo hộ nàng đã thành thói quen, giống như đã trở thành bản năng trong hắn.

“Tướng công.” Tay nhỏ bé tại hông Nhan Hi vẽ loạn, nhưng bị hắn đè lại, trên lưng hắn là nhuyễn kiếm, binh khí rất lợi hại, sợ không may cắt trúng tay nàng. Đào Tiểu Vi lơ đểnh, thay đổi mục tiêu, theo vạt áo tham nhập vuốt ve ngực hắn, khuôn mặt ngượng ngùng đỏ lên như muốn bốc cháy lên, nàng đã hạ quyết tâm muốn làm như vậy, không gì có thể ngăn cản được, “Cho thiếp một hài tử, được không?”

“Chờ nàng qua mười tám tuổi.” Quyến luyến triền miên hôn ở môi nàng, vẫn cảm thấy chưa đủ, Nhan Hi trượt tay qua chiếc cổ trắng ngần, dừng lại liếm ở xương quai xanh, tay đặt ở eo nàng xiết chặt, hận không thể đem cả người nàng một ngụm nuốt vào.

Ôn nhu hôn trên vai, kiều nhũ tuyết trắng như con thỏ nhỏ dần đứng thẳng, ở giữa một điểm đỏ bừng, làm lay động triệt để, châm lên trong mắt Nhan Hi một tràn hỏa diễm, “Không chịu, thiếp hiện tại muốn, nhị tẩu có, thiếp cũng muốn có, chàng nếu như không đáp ứng, thiếp sẽ không để chàng…đụng tới.”

Không được? Đã bị đại hôi lang đặt ở dưới thân, con mồi còn muốnn phản kháng đòi quyền lợi sao?

Chết tiệt, rõ ràng mỗi lần đều là hắn nắm giữ tình hình, ngày hôm nay làm sao vậy, Đào Tiểu Vi cố ý như rắn nước giãy dụa, trước mắt gần trong gang tấc, nhưng chính là một mỹ thực có độc nha.

“Có được hay không?” Con mồi hóa thân là một tiểu yêu dung lời nói mềm nhũn hỏi, trong mắt như đã có men say.

Cắn răng nhìn, Nhan Hi thực sự muốn phản kháng, hắn tận lực không cho ánh mắt nhìn tới bộ ngực sữa, “Vốn không dự định cho nàng hoài hài tử quá sớm, lần trước là ngoài ý muốn, lần này, vô luận như thế nào cũng phải trong kế hoạch của ta.”

“Thế nhưng tthiếp đố kỵ khi nhìn bụng của nhị tẩu.” Nhũ tiêm vờ vô tình tiến đến bên môi Nhan Hi, hắn vô thức hé miệng ra, Đào Tiểu Vi lập tức lùi về thân thể, không cho hắn bắt được, “Thiếp mặc kệ, Người xấu, người khác có, tthiếp cũng muốn có, chàng đừng mượn cớ. Còn có, nếu như chàng lại thứ uống dược kia, cẩn thận sau này thiếp sẽ không bao giờ cho chàng…uống rượu.”

Nho nhỏ uy hiếp, nếu như khi bình thường, Nhan Hi trực tiếp dùng mũi hừ lạnh, sau đó rời khỏi là xong.

Vấn đề là, tên đã lên dây chỉ chờ thời cơ mấu chốt, cho dù lang tâm như thiết, cũng bị quấy nhiễu, tàn bạo một ngụm nhào vào trước ngực nàng, bộ ngực sữa lắc lư hảm trong miệng hắn hồi lâu, hai tay hắn liên tục thoát tất cả y phục, Đào Tiểu Vi hô to gọi nhỏ, “Làm gì, chúng ta còn chưa có đàm xong điều kiện, không cho chàng thân đâu, ngô ngô. . ngô. . không. . . không được thân.”

Tuy rằng là cự tuyệt, nhưng tay nhỏ bé lại nhất nhất ôm chặt đầu hắn, tư thế rõ ràng đâu muốn cùng hắn tránh xa. Nhan Hi dừng lại hô hấp một lúc, “Vi vi, nàng ôm chặt như thế, tướng công có thể bị nàng ôm đến nghẹn chết.”

Quên đi, cho dù hiện tại khuôn mặt cùng thân thể đã triệt để bốc cháy, nàng cũng không ngần ngại phải ngăn cản cho bằng được. Dùng sức ép chặt hai chân, không cho Nhan Hi thực hiện được, nàng đã quyết định rồi, nếu như hắn không đáp ứng, sẽ kiên quyết chống lại, không thể bị hắn dùng nam sắc mê hoặc ý chí.”Ai kêu chàng không đáp ứng, hừ, chàng cũng không phải không biết, tthiếp là vì muốn có hài tử có nét giống chàng a.”

“Nếu như là một nữ nhi giống nàng, ta sẽ nghĩ lại sớm cho nàng mang thai.” Nhan Hi cuối cùng cũng bại trận, hắn nói như vậy chẳng khác nào gián tiếp đáp ứng Đào Tiểu Vi, ai bảo hắn mặt dày mày dạn quấn quýt si mê, ai, thực sự là không có biện pháp, mỹ nhân kế, chiêu này thực sự quá độc ác, hắn căn bản là không chịu nổi, chỉ có thể đầu hàng.

“Hảo hảo hảo, là chàng nói nga, nữ nhi có nữ nhi, chúng ta lần tiếp theo sẽ sinh nhi tử cũng không sao, cùng lắm thì thiếp đợi.” Nàng cười đến nhăn cả mặt mũi, khả ái bỉu môi, “Chàng không được uống cái dược gì đó nữa, cái này chàng cũng phải đáp ứng.”

“Ân.”

“Thật tốt quá.”

“Vi vi?”

“Ân?”

“Mở chân ra, nàng ép chặt vậy.”

“Làm sao…?”

“Nàng không cho ta đi vào, ta thế nào cho nàng nữ nhi?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.