Bị Nhốt Vong Quốc Công Chúa

Chương 43: Thoải mái



Thái tử âm điệu dị thường chắc chắn, "Nếu ta đoán không lầm, tiểu cô nương ngày hôm nay quỳ gối trước đội ngũ, đó là vong quốc công chúa."

Quý Mộ có chút phản ứng, tỉ mỉ hồi tưởng, theo lời thái tử hình như thực sự thấy một hài tử tướng mạo phi thường khả ái, hai mắt như hai viên ngọc hiếu kỳ nhìn lại. "Điện hạ, thần chính là không rõ, hài tử cho dù là công chúa, hiện tại cũng bất quá là một đồ chơi không ảnh hưởng đến toàn cục, Thân vương hà tất vì nàng mà dám mạo hiểm đắc tội thái tử."

Một tiểu nữ oa mà thôi, cũng không phải cái gì tuyệt sắc khuynh thành xinh đẹp giai nhân, không đến mức ai trông thấy cũng đều luyến tiếc a.

Thái tử vui tươi hớn hở vỗ nhẹ tay, "Cái này ta cũng nghĩ qua, vừa rồi bất quá cũng chỉ là suy đoán, một loại trực giác mà thôi."

... . . . . .

Giờ cơm tối, Nhan Hi vẫn còn ở trong thư phòng không cho ai vào.

Cửu Đĩnh đứng ở trước cửa thư phòng, Đào Tiểu Vi vài lần muốn đi vào đều bị hắn ngăn lại, "Tiểu thư, Vương gia muốn một mình thanh tịnh một hồi, người không nên vào."

Đào Tiểu Vi biết, Cửu Đĩnh nhất định là nhận được lệnh của Nhan Hi, hắn làm vậy vì biết nàng sẽ muốn làm gì.

Trở lại phòng ngủ, Thiên Sương cùng Thiên Đồng đang bận rộn bố trí bữa cơm, bốn con mắt đều hồng hồng ngấn nước, viền mắt cũng sưng, hiển nhiên là sợ đến không nhẹ, đã len lén khóc.

"Không có việc gì, hắn sẽ không đuổi các ngươi đi, không nên sợ." Đào Tiểu Vi kéo lấy quần áo Thiên Đồng , nàng nháy mắt mấy cái.

"Tiểu thư, ngày hôm nay thực sự là đa tạ người, nếu như không có người, Thiên Đồng cùng Thiên Sương nhất định sẽ bị đuổi ra phủ tự sinh tự diệt." Thiên Đồng cảm kích quỳ xuống, một bên Thiên Sương cũng đi tới, quỳ gối bên cạnh tỷ tỷ tiếp lời, "Chúng ta hai tỷ muội từ rất nhỏ đã vào phủ, bên ngoài cũng không có thân nhân gì, nếu như bị đuổi đi, thật sự là không biết nên đi đâu, tiểu thư, chúng ta thật không biết thế nào cảm tạ người."

Mỗi tay kéo lấy một người, Đào Tiểu Vi vô tư nói, "Không nên nói như vậy, các ngươi tận tâm tận lực chiếu cố ta năm năm, ta đương nhiên luyến tiếc, tự nhiên sẽ không để cho các ngươi ly khai. Bất quá, ai có thể nói cho ta biết, ngày hôm nay Nhan Hi tại cái gì mà phát điên, tự nhiên nóng tính kích động như vậy."

Nàng vừa nhìn thấy quản gia đứng ở sân chỉ hu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.