Đây là rượu bí chế của Hỏa Thần giáo, kể từ khi rời khỏi Vân Diễm thì không còn được thưởng thức nữa, nhớ tới đã chảy nước miếng a.
"Nhan
Dung, ngươi biết nàng ở nơi đâu có phải hay không? Nàng nhất định cùng
ngươi nói về loại rượu này có đúng hay không?" Vân Diễm không thể che
giấu sự nóng ruột, nếu như hai bên không có nhiều người như vậy nhìn
chằm chằm, hắn thật muốn một bước đi lên, cầm bả vai Nhan Dung dùng sức
mà lay động, cho đến hắn nói ra nàng ở nơi đâu mới thôi.
Một đạo bóng dáng thon dài bay tới rơi xuống bên cạnh Nhan Dung, "Ngươi thật chậm."
"Sao đệ lại tới đây? Không ở lại bên cạnh đệ muội sao?" Rất ngạc nhiên nhìn lão Thất, Nhan Dung vô cùng ngoài ý muốn.
"Vi Vi hành động so với huynh còn mau hơn." Nhan Hi nhất quán mặt lãnh băng băng, trên căn bản không ai có thể phân biệt được lúc này hắn là đang
nói đùa, dù sao cũng duy trì một vẻ mặt giống như nhau.
So với hắn mau hơn? Đó chính là nói hài tử sinh rồi sao? Nhan Dung hưng phấn chà xát tay, "Là nam hài hay là nữ hài?"
Liếc hắn một cái, cũng không phải là thê tử hắn sinh cục cưng, hắn kích làm
quái gì. Từ bên hông cởi xuống nhuyễn kiếm, nắm trong tay Nhan Hi nói,
"Đánh xong rồi hãy nói."
Chỉ xem quần áo trên người Nhan Hi, Vân
Diễm đã nhận rõ thân phận của người mới đến, hắn trăm triệu lần không
ngờ tới một chí tôn hoàng đế lại sẽ như thế nghênh ngang vọt tới trận
tiền, giơ lên kiếm liền nói giết, phía sau hắn, các thị vệ thậm chí còn
phản ứng chưa kịp, Nhan Hi cùng Vân Diễm đã đang chiến đấu.
Vân
Diễm cũng hồ nghi, trong lòng tự nhủ, hai huynh đệ này làm sao một chút
cũng không giống, người phía sau lải nhải nói không dứt, nói từ Nam ra
Bắc, từ phía dưới lên tới phía trên, còn Nhan Hi đâu, ngay cả giới thiệu cũng đều lười há mồm, nói một chữ cũng ngại phiền.
Đây là hắn
lần đầu tiên cùng Nhan Hi chính thức gặp mặt, còn chưa kịp nói rõ thân
phận, Nhan Hi đã dùng nhuyễn kiếm tấn công, bạch y thị vệ muốn tiến lên
ngăn cản, tất cả đều bị sát chiêu làm bị thương không ít...