Vân Diễm biến sắc, thầm nghĩ không tốt, mới vừa nói chuyện một phen
với nhau đã hiển nhiên chọc giận bọn thích khác bụng dạ hẹp hòi này, bọn họ lại dùng chiến thuật ỷ đông hiếp yếu, kiến nhiều cắn chết voi. Bất
chấp ‘Nàng’ xa cách kháng cự, tay nắm ở bên hông của nàng, vừa đề khí đã hướng phía sau miếu sơn thần lao đi.
‘Nàng’ khó chịu đem tay của Vân Diễm hất ra, tự mình vận khí chạy trốn, không hiểu hỏi, “Chúng ta đây là đi nơi nào?”
“Đối phương người quá nhiều, lại muốn thừa dịp bóng tối chiếm tiện
nghi, chúng ta tìm một chỗ trốn, đợi qua tối nay sẽ đi ra giết bọn hắn.” Nếu chỉ có một mình Vân Diễm, tự nhiên hắn sẽ không sợ, chỉ cần lấy bí
pháp bế khí che đi hơi thở, thì có thể làm cho bọn thích khách mất đi
mục tiêu, đến lúc đó sẽ chia ra đánh lén từng tên, từ từ cũng có thể đem bọn họ vĩnh viễn lưu lại nơi này.
Vấn đề là ‘Nàng’ đang ở chỗ này, hắn không thể nào để cho người mình
yêu quý trở thành mục tiểu chủ yếu của đối phương, lại càng không nguyện ‘Nàng’ có nửa điểm nguy hiểm nào, cho nên quyết đoán tránh đi, tạm thời bỏ trốn. Về phần trả thù sau này, hắn sẽ không quên.
Đáng tiếc, ‘Nàng’ trong lòng đối với mấy tên thích khách này hận ý đã lan tràn, đã từng tìm không được tung tích, hôm nay lại tự đưa tới cửa, muốn ‘Nàng’ tránh đi, làm sao có thể.
Cho là Vân Diễm sợ bọn thích khách này khó xử lý, ‘Nàng’ cũng không
trách hắn, cước bộ dừng ở một gốc cây, thản nhiên nói, “Ngươi trước đi
đi, ta muốn ở lại.”
Nếu đây không phải là ban đêm, Vân Diễm sẽ phát hiện, ‘Nàng’ ánh mắt
dữ tợn phiếm huyết sắc lạnh lùng, một cổ khí tức tàn nhẫn băng hàn cực
ít xuất hiện trên gương mặt ‘Nàng’.
Vân Diễm vẫn chú ý đến động tĩnh quanh ‘Nàng’, ‘Nàng’ không đi, hắn
tự nhiên sẽ không một mình rời đi. Trong lòng thầm bội phục nữ nhân này
dũng khí, dưới loại tình huống này rõ ràng tình thế rất xấu về phía
mình, lại còn có can đảm tới giao phong chính diện.
Trong lòng thầm than một tiếng, mình thật sự đã bị ‘Nàng’ thao túng
trên tay, bất kể ‘Nàng’ làm cái gì, nhìn ở trong mắt hắn tất cả đều là
yêu thích, đó là tiếp nhận ‘Nàng’ hết thảy vô điều kiện, cả tốt cả xấu, ở trong mắt của hắn đều chỉ là tốt đẹp.
Đây là một loại cảm giác chỉ có trong truyền thuyết, sinh thời có thể gặp được, Vân Diễm trong lòng đã mang cảm kích.