Bị Trúc Mã Enigma Lừa Hôn

Chương 9: 9: Mèo Nhà Tôi Đã Trở Lại




C9.

Mèo nhà tôi đã trở lại
2023.01.31 ~ 2023.02.06
Hai người che dù đi đến xe bảo mẫu, vừa lên xe, không gian nhỏ hẹp bên trong ngay lập tức ngăn cách tiếng mưa rơi bên ngoài.
Chu Lệ Lệ như thường lệ hỏi vài câu về buổi liên hoan hôm nay, cũng báo cho Chu Thụ biết chuyến bay sáng mai có khả năng sẽ bị hủy bỏ.
Nhưng Chu Thụ giờ phút này căn bản không rảnh bận tâm mấy chuyện đó, anh không kiên nhẫn mở miệng nói một chữ "Tùy" liền xem như cho qua.
Từ lúc lên xe đến bây giờ, anh có thể cảm nhận được cảm xúc của Cận Ngôn vẫn luôn không tốt, có thể nói là có chút thấp.
Việc đầu tiên Cận Ngôn làm là xem xét vết thương trên tay Chu Thụ, sau khi xác nhận thật sự không đáng ngại, cậu liền ngồi xuống phía bên trái, rồi vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa sổ.
Chu Thụ vốn dĩ có rất nhiều vấn đề muốn hỏi Cận Ngôn, nhưng nghĩ đến trên xe còn có những người khác, huống hồ anh cũng trưng cái giá ở chỗ đó không ít năm, nhất thời thật sự không biết bỏ xuống thế nào.
Vì thế lại vừa bất đắc dĩ vừa ngạo kiều mà cầm lấy di động.
Màn hình sáng lên, hot search liền nhảy ra, sự tình phát sinh hôm nay lại xuất hiện trước mắt Chu Thụ.
Hot search TOP1: # Sự kiện sân bay của Chu Thụ #
Bình luận cái gì cũng có, phần lớn là giữ gìn cùng ủng hộ anh, nhưng người nhân cơ hội này mà mắng anh vài câu cũng không nằm trong số ít.
Đơn giản chính là đông xả tây xả, lăn qua lộn lại chỉ là nói anh "mặt lạnh", "chơi đại bài".
Này đó quá quen thuộc, Chu Thụ không thèm liếc mắt làm gì, tiếp tục lướt xem những hot search bên dưới.
Nhưng mà, mấy cái tiêu đề được đánh dấu HOT (1) ở phía dưới đều có liên quan đến anh và Đoạn Tinh Di.
# CP Yên Chi buôn bán #
# CP đứng đầu bảng siêu thoại #
# CP Yên Chi là thật sự #
Chỉ là nhìn lướt qua một cách thô sơ giản lược, Chu Thụ cũng đã cảm thấy anh sắp không quen hai từ "CP" và "Yên Chi".
Anh còn đang không lời gì để nói, liền nhìn đến một cái hot search khác.
#Julia khí phách bảo vệ chồng #
Chu Thụ cảm thấy buồn cười, liền nhấn vào xem.
Được chia sẻ nhiều nhất bên trong là cùng một cái video, chính là video ghi lại cảnh Chu Lệ Lệ ở sân bay tỏ ra cool ngầu, dùng giày cao gót dẫm cái lon sau đó dùng tay không bóp nát nó.
Anh vốn tưởng rằng bầu không khí nơi này hẳn là rất hài hòa, không ngờ rằng khu vực bình luận cũng là một hồi chiến tranh của các anh hùng bàn phím.
Chu Thụ trăm triệu lần cũng không nghĩ tới, fan CP của hai nhà cư nhiên hăng hái lao vào mắng nhau.
- Fan CP Yên Chi mấy người có thể đừng lại gán ghép bậy bạ được không? Thụ ca rõ ràng đã có Omega.

- Đúng rồi, đúng rồi.

Bạn gái chính quy đều xuất hiện, mấy người còn gán ghép linh tinh cái gì a? Thật là không thể hiểu được.
- Cái gì gọi là "bạn gái chính quy"? Chu Thụ đã từng tự mình thừa nhận chưa? Chẳng lẽ không phải vẫn luôn là "bạn gái tin đồn" hả?
- Chị Julia hôm nay ở sân bay đều khí phách bảo vệ ông xã như vậy, còn nói là tin đồn? Mấy người không nhìn thấy sao? Bị mù rồi hả?
- Ha hả, ngồi chờ studio của Chu Thụ đưa ra một thông cáo làm sáng tỏ, vả sưng mặt của mấy người!
- Cách không kêu gọi Chu Thụ, anh có dám cho chúng tôi một đáp án chắc chắn không? Rốt cuộc anh yêu ai?
Chu Thụ đọc đến bình luận này thì bỗng dưng run lập cập, sợ tới mức liền thoát ra, trong đầu lại đột nhiên xuất hiện hình ảnh của Cận Ngôn.
Anh huơ huơ đầu, ý đồ khiến bản thân thanh tỉnh một ít, đuôi mắt lại không tự giác quét qua người ngồi bên cạnh.
Cận Ngôn vẫn an tĩnh trầm mặc như vậy, chỉ là chuyển từ nghiêng đầu nhìn ngoài cửa sổ sang cúi đầu nhìn di động.
Ánh sáng lạnh lẽo ngoài cửa xe xuyên thấu qua lớp kính, dừng trên sợi tóc của cậu, càng thêm trở nên xa cách.
Nhìn Cận Ngôn như vậy, Chu Thụ có phần mềm lòng.
Anh sao lại không biết, có vài người mặt ngoài lạnh như băng sương nhưng kỳ thật...!cũng trộm xem hot search.
Nhiều hot search như vậy, nhiều CP như thế, nhưng không có một cái nào là thật, càng không có một cái nào là liên quan đến cậu.
Cận Ngôn trong lòng sinh ra chua xót, đồng thời bắt đầu có chút nóng nảy.
Phải biết rằng, cái từ "nóng nảy" này cơ hồ chưa từng xuất hiện trong cuộc đời của Cận Ngôn.
Đặc biệt là năm năm qua, cậu gần như đem hai chữ "trầm ổn" khắc vào trong xương cốt, vĩnh viễn đều là dáng vẻ không chút gợn sóng (2), toàn thân tản ra hơi thở lặng im đến mức ngay cả sóng thần cũng không thể lay động.
Không ai gặp qua cậu nổi giận, cũng không ai gặp qua cậu thoải mái cười to.
Nhưng mà lúc này đây, cậu lại gấp không chờ nổi mà muốn thoát khỏi danh xưng "em trai" này, khiến cho những người đó đều cách Chu Thụ của cậu xa một chút.
Huống hồ, vừa rồi ánh mắt của cái người tên Đoạn Tinh Di kia rốt cuộc có bao nhiêu không thích hợp, cậu đều xem ở trong mắt.
Đóng máy đã lâu như vậy còn không thể thoát vai, Đoạn Tinh Di này thật đúng là diễn viên thiếu chuyên nghiệp nhất mà cậu từng gặp.
Một chút ấu trĩ này của Cận Ngôn thúc đẩy cậu tiếp tục xem, hot search một cái lại một cái, đến cuối cùng mới lướt đến chủ đề có thể giúp tâm tình cậu tốt hơn.
# Trang phục sân bay của Chu Thụ #
- Ảnh đế Chu Thụ hôm nay thay đổi phong cách ngày thường, biến thân thành đại nam hài trang phục đơn giản, giảm không ít tuổi, khí chất tràn đầy nhu hòa.
Cận Ngôn nhìn người trong ảnh chụp, lại nghiêng đầu nhìn người bên cạnh vẫn còn đang mặc áo của cậu, trên tay cũng vẫn luôn mang theo cái lắc tay của cậu, tâm tình lại đột nhiên chuyển biến tốt, giống như được ngâm trong nước đường vậy.
- Trên tay anh ấy là cái gì vậy? "Chính cung nương nương" của Thụ ca đâu?
- Đây là gì? Hình ảnh.jpg Online ngồi xổm chờ ai đó mang theo kính phóng đại 8 lần.
- Online ngồi xổm + 1!
+ 10086

+ Số căn cước công dân.
+ Số thứ tự quyên tặng nội tạng.
- ...!Chị em cmt ở trên thắng!
- Hình ảnh.jpg Mị đã xử lý xong, tuy độ phân giải vẫn không cao nhưng bất quá có thể mơ hồ nhận ra hình như là một sợi dây xích chó, hơn nữa trên mặt charm còn có chữ viết.
- Xích chó???
- Đây nhất định là dây xích chó! Bé cún nhà tui có một sợi giống y như đúc!
- Cái charm rũ xuống chính là bảng tên a! Là xích chó, chắn chắn 100% không thể nghi ngờ!
- Trên bảng tên viết cái gì vậy? Có ai dùng được kính phóng đại 15 lần không?
- Căn cứ vào kính phóng đại 15 lần của tui, chữ trên bảng tên này hẳn là "Đóa Đóa".
- Đóa Đóa? Là chó nhà Thụ ca sao?
Nhìn đến chỗ này, Cận Ngôn rốt cuộc lộ ra tươi cười.
Hướng gió này chính xác mười phần, thỉnh các cô gái mang theo kính phóng đại tiếp tục bảo trì.
Đang lúc cậu còn đang cong khóe môi xem bình luận, đột nhiên một cái trả lời mới nhất nhảy ra.
- Chu Thụ trả lời "Đây nhất định là dây xích chó! Bé cún nhà tui có một sợi giống y như đúc!": Là xích mèo.
Là xích mèo...
Có thể tưởng tượng, bởi vì câu trả lời này của chính chủ mà internet gần như tê liệt.
Cận Ngôn yên lặng hít sâu một hơi, trái tim bị hung hăng nắm lấy, cả người tê dại giống như có dòng điện chạy qua.
Cậu hoãn hoãn, thậm chí không dám nhìn về hướng người bên cạnh, ánh mắt đành phải một lần nữa bay ra ngoài cửa xe.
Ước chừng qua vài phút, di động trong tay Cận Ngôn lại rung lên.
- Người được bạn gắn dấu sao chú ý, Chu Thụ, vừa mới đăng một trạng thái.
Cận Ngôn mang theo ba phần nghi hoặc, bảy phần khẩn trương nhấn vào, sau đó...!cả người liền như bị ấn nút tạm dừng.
Cậu nhìn thấy người được mình đặc biệt ưu tiên chú ý đã đăng một tấm ảnh, là chiếc lắc tay như ẩn như hiện nằm bên dưới ống tay áo của anh.
Caption ghi là:
"Mèo nhà tôi đã trở lại."
Trạng thái này vừa đăng lên, khu bình luận nháy mắt sôi trào, chỉ ngắn ngủn vài giây mà lượt nhắn lại đã hơn một vạn.
- Thì ra là mèo! Mèo của Thụ ca lúc trước đi lạc sao?
- Thụ ca thật là giàu tình cảm a, chàng trai yêu động vật nhỏ đều là chàng trai tốt!

- A a a...!Cưng quá đi! Đem bảng tên của bé mèo đeo trên cổ tay của mình làm lắc tay, kiếp sau em muốn làm một con mèo, hu hu hu...
- Nhà em cũng có hoàng thượng đây! Mèo nhà Thụ ca thuộc chủng loại nào vậy ạ? Xin yết kiến!!!
- Thần tán thành! Xin yết kiến!
Chủng loại gì à?
Chu Thụ đăng ảnh xong liền lướt lướt xem bình luận, nhìn thấy cái này thì xoay đầu trộm ngắm Cận Ngôn đang rũ mắt bên cạnh, trong lúc nhất thời vậy mà không tìm được chủng loại nào có thể hình dung cậu.
"Cận Ngôn", không ai đoán được, âm thanh đánh vỡ yên lặng trong xe cư nhiên là một tiếng hô cả họ lẫn tên.
"Dạ?" Cận Ngôn đột nhiên bị ca ca phiên thẻ bài, có chút khẩn trương, theo phản xạ vội vàng khóa màn hình di động.
Giây tiếp theo, cậu liền nghe được một vấn đề mà cậu nghĩ nhiều như vậy cũng chưa từng nghĩ đến.
"Loài mèo nào giống chó nhất?"
Cận Ngôn ngẩn người, đối với cách biểu đạt này có chút dở khóc dở cười, nhưng may mà cậu vẫn hiểu rõ ý của Chu Thụ, "Anh muốn hỏi là loài mèo nào trung thành với chủ nhân nhất phải không?"
"......!Ừ." Người này phản ứng cũng thật nhanh.
"Có lẽ là mèo Maine." Cận Ngôn nói, "Ở nước ngoài rất nhiều người huấn luyện nó như mèo đặc cảnh, có thể giữ nhà, nghe nói cả đời chỉ nhận một chủ nhân duy nhất."
Chu Thụ "Ừ" một tiếng, giả vờ lơ đãng cầm lấy di động, yên lặng trả lời bình luận vừa rồi.
"Mèo Maine."
Anh không biết, giờ phút này người ngồi bên cạnh mình đang lén cười, mây đen trên đỉnh đầu cũng tan đi rất nhiều, tâm tình của cậu cũng theo đó mà muốn giấu cũng giấu không được.
Xe đậu trước cửa khách sạn mà Chu Thụ đã đặt phòng, sau khi xuống xe, anh trước tiên gọi Chu Lệ Lệ lại dặn dò một chút chuyện, sau đó Chu Lệ Lệ đem thẻ phòng giao cho Chu Thụ, còn hướng Cận Ngôn nhướng nhướng mày.
Cận Ngôn vẫn trầm ổn như thường mà gật gật đầu đáp lại nàng, liền đi theo Chu Thụ vào trong.
"Khách sạn chuẩn bị cho anh ba cái phòng." Chu - giấu đầu lòi đuôi - Thụ biệt biệt nữu nữu mà nói.
Cận Ngôn che giấu ý cười, ngoan ngoãn gật đầu, "Ca đi đâu em đi đó."
"...!Khụ khụ."
Mà ở ngay lúc này, Chu Lệ Lệ còn ngồi trong xe bảo mẫu đang hỏa tốc liên hệ đoàn đội, phát một cái thông cáo chính thức.
"Nhân đây xin nêu rõ, Chu Thụ và Đoạn Tinh Di là quan hệ bạn bè, không phải một đôi, mong mọi người yêu quý một cách lý trí, nếu tình huống như ở sân bay hôm nay lại một lần nữa phát sinh, chúng tôi sẽ thông qua pháp luật để giải quyết."
"Mặt khác, Chu Thụ và trợ lý, cô Julia, cũng không có quan hệ yêu đương, hai người ở trước màn ảnh là đối tác ăn ý, phía sau lại là bạn thân.

Nêu rõ ở đây, mong mọi người theo đuổi thần tượng một cách lý trí, không nên thương tổn người vô tội."
Thông cáo này vừa đăng, di động của Cận Ngôn liền nhảy ra thông báo, cậu bấm vào xem, sau khi lặp đi lặp lại xác nhận từng câu từng chữ, trái tim suýt chút nữa liền nhảy ra khỏi lồng ngực.
Cậu phải dùng ưu thế về gene của Enigma mới khắc chế được chính mình không cần làm ra hành động dọa đến Chu Thụ, nhưng cậu thật sự không biết chính mình còn có thể nhẫn thêm bao lâu.
Khống chế, chiếm hữu...!những thứ dục vọng đáng sợ đó luôn muốn xé rách lý trí của cậu, làm cậu càng thêm nóng nảy.
Cận Ngôn vội vàng tắm xong, liền cứ mãi "mè nheo" với Chu Thụ đang ngồi xem kịch bản, đến mức Chu Thụ chịu không nổi, ngầm đồng ý cho cậu theo vào phòng.
Chu Thụ vừa mới mở cửa phòng, giây tiếp theo đèn trong phòng liền bị người kia tắt đi.
"Ca..."
Trước mắt đột nhiên chuyển thành tối đen, khiến Chu Thụ kinh hoảng trong một cái chớp mắt, nhưng sau đó liền cảm nhận được hơi thở của Cận Ngôn thì không còn thất thố như vậy nữa, vì thế giọng nói cũng nhu hòa rất nhiều, "Sao thế?"
"Em muốn ôm ôm anh."

"Em..." Hầu kết của Chu Thụ không tự giác lăn vài cái, thanh thanh giọng mới nói, "Bên ngoài mưa quá lớn, anh đi đóng cửa sổ trước đã."
"Dạ."
Chu Thụ khôi phục lại thị giác trong bóng tối, dựa theo ánh sáng bên ngoài mà đi đến bên cửa sổ, không khí ướt át không cách nào che giấu và hơi lạnh của nước mưa cùng nhau xâm nhập vào đầu óc, khiến anh không tránh khỏi phải lảo đảo nửa bước về phía sau.
"Ca, anh không sao chứ?" Cận Ngôn vội vàng chạy đến đỡ anh, ôm người vào trong lồng ngực của chính mình.
Chu Thụ sau khi đứng vững thì xua xua tay, "Đầu của anh đột nhiên đau quá, có lẽ phải ngủ một lát."
Nhìn bộ dáng khổ sở của Chu Thụ, trái tim Cận Ngôn giống như cũng bị một sợi dây trói trên cao, không thể rơi xuống đất.
Nhưng cậu vẫn thành công khắc chế cảm xúc của chính mình, nhẹ giọng trả lời, "Ừm, anh ngủ đi, em ở ngay đây canh chừng anh." Nói xong liền đỡ Chu Thụ lên giường.
"Không cần, em lo ngủ đi." Chu Thụ nhẹ nhàng đẩy đẩy cậu về hướng cửa phòng.
Cận Ngôn lại thuận thế bắt lấy tay anh, nắm chặt trong ngực mình, nhẹ nhàng ngồi vào mép giường, rõ ràng là không có ý muốn rời đi.
Chu Thụ há miệng thở dốc, cuối cùng vẫn không thể nói ra cái gì.

Anh thật sự chịu đựng không nổi, chỉ sau vài phút liền lâm vào hôn mê.
Lần hôn mê này không dài, ước chừng qua một giờ thì Chu Thụ liền tỉnh.
Thời điểm tỉnh lại, Cận Ngôn vẫn đang canh giữ bên cạnh, cậu vừa định đứng dậy rót cho anh ly nước, đã bị đối phương giơ tay nắm lấy.
Tay của Cận Ngôn bị người nhẹ nhàng kéo một chút về phía giường, cậu giương mắt liền nhìn đến một đôi con ngươi hàm chứa nước mắt, trên gương mặt đầy vẻ nhu nhược đáng thương.
"Ca..." Em ấy nói, "Em muốn ôm anh..." Giọng nói cũng mềm đến muốn chết.
Hô hấp của Cận Ngôn ngừng mất vài giây, cậu vất vả lắm mới khôi phục được tần suất tim đập bình thường.
Tiếng mưa rơi liên miên không dứt ngoài cửa sổ, rõ ràng đây là một thành thị không có biển, nhưng giờ phút này lại giống như bị ngâm trong hải dương vô biên vô tận.
Cận Ngôn ở trong lòng thở ra một hơi so với đường bờ biển còn dài hơn, sau đó mới nhẹ nhàng ôm người vào lòng.
Ai, thật là muốn lấy cái mạng của con mèo Enigma này mà.
~~~~~
(1)
"Hỏa" (火): lửa.
i.

Mình không chơi weibo, lúc lên google tìm thì thấy là chữ "Nhiệt" (热).
(2)
"Cổ tỉnh vô ba" (古井无波): giếng cổ không gợn sóng.

Trái tim tĩnh lặng và cảm xúc không bị lay động bởi những thứ bên ngoài.
~~~~~
./..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.