Bị Vạn Người Ghét Sau Khi Trùng Sinh Bạo Hồng Toàn Mạng

Chương 33



Phát sóng trực tiếp sẽ trở nên phổ biến trong hai năm tới. Nhiều người nổi tiếng cũng thường xuyên phát sóng trực tiếp, Lâm Thanh Yến chọn phát sóng trực tiếp vì nó dễ vận hành và chỉ cần một điện thoại di động. Nếu phòng phát sóng trực tiếp phổ biến, bạn cũng có thể kiếm tiền thông qua phần thưởng từ cư dân mạng.

Hiện tại cậu đang rất thiếu tiền nên muốn thử một lần, nếu có thể tích lũy được một ít người hâm mộ thì sẽ tốt hơn.

Đời trước cậu cũng từng thử phát sóng trực tiếp trong thời gian rảnh rỗi, thực ra cậu không có hứng thú với việc phát sóng trực tiếp, Lâm Thanh Yến không phải là người nói nhiều, nguyên nhân chính là do quản lý yêu cầu cậu thường xuyên giao lưu với người hâm mộ.

Sau này, trong khoảng thời gian cậu bị hắc nhiều nhất, bất cứ khi nào phát sóng trực tiếp, một lượng lớn antifan sẽ tràn vào phòng phát sóng trực tiếp, làn đạn đều là những lời mắng chửi, nhấn chìm số ít người hâm mộ.

Khi đó Lâm Thanh Yến chỉ có thể giả vờ như không nhìn thấy, tiếp tục cười, sau đó không bao giờ phát sóng trực tiếp nữa.

Lâm Thanh Yến trực tiếp đăng ký tài khoản, cậu vẫn có chút lo lắng, nhưng cậu phải vượt qua rào cản trong lòng, ngồi lên ghế, hít một hơi thật sâu và mở phòng phát sóng trực tiếp.

Một tài khoản mới không có người hâm mộ. Chờ mấy phút, trong phòng phát sóng trực tiếp vẫn không có ai, không có ai ở đó ngược lại cậu không khẩn trương, Lâm Thanh Yến chỉ đơn giản lấy một cuốn sách hỗ trợ dạy tiếng Anh ở bên cạnh và bắt đầu đọc.

Cuốn sách này cậu mang từ căn hộ của mình về, ngoài tiếng Anh còn có môn toán, ngữ văn và khoa học xã hội toàn diện, cậu chọn khoa văn lúc học cao trung.

Đã lâu không học, Lâm Thanh Yến dự định tiếp tục học và thi đại học, cậu rất nghiêm túc nên thậm chí không biết rằng có hơn chục cư dân mạng đã vào phòng phát sóng trực tiếp.

Dưới góc nhìn của cư dân mạng, họ chỉ nhìn thấy một chàng trai trẻ mặc áo sơ mi trắng ngồi ở bàn máy tính, nhìn xuống cuốn sách trước mặt, đang đọc một cách nghiêm túc, những đường nét trên khuôn mặt thanh tú, mềm mại, dáng người mảnh khảnh lông mi hơi rủ xuống, vô hình phát ra khí chất sạch sẽ và thanh mát.

[??? ]

[Trời đất ơi, tôi chỉ tùy tiện vào đại một phòng phát sóng trực tiếp lại nhìn thấy một anh trai nhỏ thần tiên như vậy?! ]

[???anh trai nhỏ mau nhìn chúng tôi? ]

[Chỉ cần nhìn vào sườn mặt thôi đã thấy ổn rồi!!! DNA của tôi đang di chuyển!! Từ bây giờ em sẽ là fan lâu năm của anh! ]

[Anh trai nhỏ mở phòng phát sóng trực tiếp để học tập sao???]

Lúc Lâm Thanh Yến ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy trong phòng phát sóng trực tiếp có rất nhiều bình luận chạy ngang, cậu đến gần có chút bối rối, phát hiện số người trong phòng phát sóng trực tiếp đã vượt quá một nghìn người, còn đang tăng lên.

Lâm Thanh Yến:???

Cậu chỉ đọc sách một lúc thôi, chỉ mười phút thôi đã xảy ra chuyện gì vậy?

Tuy rằng rất ngạc nhiên, nhưng bề ngoài cảm xúc của cậu không có nhiều dao động, chỉ ngơ ngác nhìn màn hình, làn đạn lại chuyển dòng nhanh hơn:

[Dm!]

[ét ét ét... Không ngờ khuôn mặt anh trai nhỏ lại đẹp như vậy, chất lượng hình ảnh mờ ảo như vậy cũng không thể ngăn cản tôi mê mẩn mỹ nhân xinh đẹp này! ]

[Tôi trực tiếp chào vợ! ]

[Anh ơi, anh dùng máy bàn phải không? Chất lượng hình ảnh mờ quá à?! ]

Chất lượng hình ảnh mặc dù rất mờ, nhưng cũng có vẻ đẹp mơ hồ, anh chàng đẹp trai trong màn hình nghiêm túc nhìn về phía làn đạn, sau vài giây, cuối cùng cũng lên tiếng: "Không phải bằng máy bàn."

Dừng một chút, cậu lại giải thích: “Là điện thoại cũ giá 200 tệ, độ phân giải không tốt lắm.” Giọng điệu của chàng trai rất nghiêm túc, giọng nói trong trẻo, nghe rất thoải mái.

Làn đạn im lặng hai giây, sau đó tập thể cười rộ lên, thật thành thật, đây là bảo bối gì vậy!

Cư dân mạng thuộc mọi tầng lớp bắt đầu đặt câu hỏi không ngừng, có người hỏi về tuổi tác, chiều cao, cân nặng, số đo, có người hỏi cậu có bạn gái chưa, có cần vợ hay chồng hay không.

Lâm Thanh Yến thực sự không ngờ rằng đột nhiên lại có nhiều người như vậy, cậu không giỏi nói chuyện và vẫn có chút lo lắng, chỉ trả lời một số câu hỏi, ít nói cũng không biết nói đùa. Trên thực tế, quá trình phát sóng trực tiếp hơi nhàm chán nhưng cư dân mạng lại theo dõi đến thích thú.

Chỉ mỗi gương mặt cũng phải ngắm nhìn thật lâu!

Hơn nữa, khi anh trai nhỏ đẹp trai trả lời câu hỏi một cách nghiêm túc, rất đáng yêu và chân thành, hahaha, khi không nói chuyện, trông lạnh lùng, giống như một chàng tiên không dính khói lửa nhân gian, thật là một sự tương phản.

[Anh trai ơi, anh có tài năng biểu diễn nào không? Vừa rồi anh đang đọc sách tiếng Anh phải không? Anh có thể đọc cho chúng tôi một đoạn được không? ]

Lâm Thanh Yến do dự một lúc, sau đó nói có thể, và nói thêm: "Nhưng một số cách phát âm của tôi có thể không tốt lắm, nhân tiện các bạn có thể nghe kỹ và sửa cho tôi."

[? Sao tôi lại có ảo giác đang tham gia lớp học tiếng Anh!? ]

[+1]

Lâm Thanh Yến tìm thấy một bài viết đọc hiểu tương đối khó, nhưng nó không khó với cậu, tuy đã bỏ học lâu như vậy nhưng cậu vẫn nghiêm túc học tiếng Anh.

Vẫn là năm thứ hai sau khi ra mắt, khi đó cậu khá nổi tiếng, được mời tham gia một chương trình tạp kỹ và cần giao lưu với những người bạn nước ngoài, những vị khách khác có thể nói chuyện hùng hồn, nhưng cậu lại vấp khi nói, vì thế bị antifan cười nhạo hồi lâu.

Từ đó trở đi, cậu luôn dành thời gian để học tiếng Anh và đạt được kết quả tốt.

——

Bên kia, Cố thị.

Cố Phi đứng trước cửa sổ sát đất của văn phòng tổng giám đốc, hôm nay hắn mặc một chiếc áo sơ mi màu xám bạc và quần tây đen, chiếc quần được cắt may khéo léo tôn lên thân hình cân đối, thon dài, bờ vai rộng eo hẹp của người đàn ông.

Một tay đút túi, thản nhiên nhìn khung cảnh thành phố bên ngoài cửa sổ sát đất, cầm di động nói chuyện với ai đó, không biết người ở đầu bên kia đang nói gì, khuôn mặt của người đàn ông có chút không tốt.

"Được rồi, tôi hiểu rồi."

"Tôi đang họp, cúp máy trước."

Cố Phi vừa cúp điện thoại, liền thấy An Dụ gửi cho hắn vài tin nhắn trên WeChat -

"Anh Phi, anh đoán xem em vừa mới nhìn thấy cái gì?"

"Haha nói ra nhất định anh sẽ hứng thú!"

"Có muốn biết hay không? Có muốn biết hay không? Có muốn biết hay không?"

Cố Phi liếc mắt nhìn, trực tiếp làm lơ, hắn quay người lấy một hộp thuốc lá khỏi bàn làm việc, mở hộp thuốc lá lấy một điếu cắn ở bên môi, sau đó bấm một tiếng cạch vào chiếc bật lửa kim loại.

Người đàn ông dựa vào bàn, ánh mắt hơi cụp xuống, kẹp điếu thuốc giữa ngón trỏ và ngón giữa hút vài hơi, khuôn mặt tuấn tú dưới làn khói nhìn có chút suy sụp, giữa lông mày hơi tối.

Hút hết nửa điếu thuốc, An Dụ vẫn chưa nhận được phản hồi, lại gửi thêm vài tin nhắn không chịu bỏ cuộc, biết người đàn ông này đọc tin nhắn sẽ không trả lời mình, nhưng vẫn không nhịn được gửi đi!

Anh ta nhanh chóng gửi sang một link phòng phát sóng trực tiếp.

"Vừa rồi tôi đang nhàm chán lướt livestream lại nhìn thấy thỏ trắng nhỏ!"

"Thỏ trắng nhỏ đang phát sóng trực tiếp, anh xác định mình không có hứng thú không? Anh có chắc là không muốn xem không? "

"Đừng tưởng là tôi không biết, anh bấm vào rồi!"

Cố Phi quả thực bấm vào, vừa bước vào liền nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc đó, hình ảnh có chút mờ, phông nền là phòng cho khách biệt thự của hắn. Chàng trai trẻ trên màn hình đang mặc chiếc áo sơ mi trắng hôm qua tự chọn, nhìn xuống cuốn sách trước mặt và đọc tiếng Anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.