Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1004: Anh hùng cái thế của ta 12



Nói chung đại ca vẫn không có trọng sắc khinh bạn, tuy nói có chút hồ đồ nhưng được các huynh đệ nhắc tỉnh, tốt xấu gì vẫn ý thức được.

Tống bát xoa xoa cằm, cười đang muốn mở miệng, lại thấy Trương Hồng Nghĩa cũng không có bưng bát đi, ngược lại bày ở bàn giữa bàn, ngược lại hắn bưng bát to đi, làm một bộ đương nhiên nói:

“Được rồi, các ngươi ăn cái này đi, dù sao các ngươi qua đây  cũng chỉ uống rượu, lấy đĩa đậu tằm này làm đồ nhắm cũng được, thịt này các ngươi ăn vào cũng sẽ không dài thêm ra, ăn vào cũng lãng phí.” Hắn nói xong, không đợi  mấy người phản ứng, bưng bát lên liền đi, phía sau mấy người huynh đệ đều giận đến không thở nổi, đều chửi Trương Hồng Nghĩa da mặt quá dày.

Da mặt hắn xác thực dày, bị người mắng như vậy, cũng làm  như không có chuyện gì, cười ‘Hắc hắc’ bưng vào phóng, sống chết cũng không chịu bưng ra, sợ là bị mắng cũng làm như không nghe thấy, mấy người thấy hắn như vậy cũng không làm thế nào  nữa.

Bách Hợp nghe thấy tiếng ồn ào, quay đầu lại, Trương Hồng Nghĩa cười đến hai mắt híp lại, ngón tay chỉ trong phòng, giống như con mèo ăn vụng, Bách Hợp trừng hắn một cái, hắn cười hai tiếng, lúc này mới theo bưng bát rượu lên nói:

“Được rồi được rồi, đừng nói nhiều nữau, uống rượu, dùng bữa đi!”

“…” trước mặt làm gì còn thịt nữa? còn lại hai bát to, toàn là đậu tằm xào, ngoài ra chỉ còn có mấy bát rượu của mấy người bọn họ, lời này của hắn làm cho người ta nói không nên  lời,mấy huynh đệ bọn đều trầm mặc không nói, Trương Hồng Nghĩa lần này cảm thấy trong lòng thật sảng khoái, hắn bưng bát rượu lên, uống một  ngụm lớn, còn chưa có nuốt vào, khóe mắt luôn chú ý đến  hành động của Bách Hợp cách đó không xa vốn đang giặt quần áo,lại giống như bị cái gì đó chọc  giận mà ném quần áo vào trong thùng. Cầm gậy giặt đồ đập mạnh, nhưng vừa mới đập được hai cái, hình như mỏi tay, ngồi ở đằng kia nghỉ xả hơi, bộ dáng kia làm Trương Hồng Nghĩa có chút buồn cười, một ngụm rượu ở trong miệng, nuốt không được mà nhổ cũng không xong.

“Đại ca, ta nghĩ, còn có đường ra khác chứ!” trong huynh đệ mấy người, Diệp  nhị vẫn chưa hoàn toàn hết hy vọng. Dù vừa rồi Trương Hồng Nghĩa nói hết sức thấu tình đạt  ý, thế nhưng Diệp nhị lại hết sức không cam lòng: “Vương hậu tướng lĩnh, ninh có loại hồ? Đại ca, anh hùng không hỏi xuất thân, ta nghe nói Doanh châu quan nhân dưới trướng Đặng đại tri châu bây giờ đang chiêu mộ binh sĩ. Chúng ta đang lúc tráng kiện, đại ca có dũng có lực, hay chúng ta cùng nhau đi nhờ vả Đặng tri châu, thứ nhất là có thể giết địch cứu quốc, thứ hai nói không chừng từ trong đường máu còn có thể có một đường phú quý…”

Diệp nhị kích động vạn phần, nói ra quyết định của mình, hắn vừa dứt lời thì Trương Hồng Nghĩa còn đang chú ý đến Bách Hợp đang giặt áo bông cho hắn, giống như là rất tức giận, cô đứng lên, Trương Hồng Nghĩa chỉ cho rằng cô không muốn giặt nữa, đang muốn tìm biện pháp nói cô để đó, để lúc huynh đệ hắn về rồi hắn lại giúp cô giặt,không ngờ Bách Hợp lại đột nhiên ném quần áo vào trong thùng rồi dùng hai chân giẫm lên trên đạp rồi đạp, trong thùng là bộ y phục cô mới sửa cho hắn!

“Phốc…” Cái áo này cô vừa mới sửa cho hắn, mình còn chưa có mặc vào đã bị Bách Hợp giẫm lên, Trương Hồng Nghĩa hoàn toàn không ngờ cô sẽ làm như vậy, rượu trong miệng liền phốc một tiếng liền phun ra ngoài,đúng lúc Diệp nhị nói đến chỗ kích động, đứng dậy bưng rượu muốn khuyên hắn tòng quân, không ngờ còn chưa nói hết thì Trương Hồng Nghĩa phun rượu vào người hắn!

Vài giọt rượu phun vào trong mắt Diệp nhị, giống như bị dao cắt, nóng bừng, đau đến hắn suýt nữa rơi lệ, mắt hắn hoa lên, bưng rượu, ngồi cũng không được đứng cũng không xong, cười không nổi nói cũng không xong, cả người đều choáng váng.

Tình huống như vậy quá mức đột nhiên, mấy huynh đệ đều ngây ngốc, Trương Hồng Nghĩa vừa lúc nâng chén lên, mọi người cũng đem bát bưng lên, không ngờ lúc này lại xảy ra chuyện  ngoài ý muốn như vậy.

Có người nhịn không được cười ra tiếng, Diệp nhị mặt đen như mực, đang muốn mở miệng, Trương Hồng Nghĩa lại ‘Bộp’ một tiếng đặt bát rượu xuống, mặt đen lại nói:

“Phản rồi!” Tiếng hắn tựa như tiếng sấm, trên người lộ ra một trận hàn ý cùng sát khí, mấy huynh đệ nhìn hắn như là muốn phát hỏa, không dám thở mạnh, ngay cả Diệp nhị vừa mới bị phun rượu cũng không dám lên tiếng nữa, đặt bát rượu xuống rồi lau mặt một lần nữa ngồi xuống.

“Ngươi phụ nữ náy, sao lại giẫm lên quần áo của ta? Thực sự là ba ngày không đánh, là có thể trèo lên  đầu rồi!” Hắn siết chặt nắm tay, mọi người nhớ hắn bộ dáng bảo hộ thê tử lúc này của hắn, huynh đệ mấy người chẳng qua mới cười cợt Bách Hợp hai câu, liền bị hắn đánh cho một trận, như đồ ăn vừa rồi, thà rằng đem phần lớn đồ ăn giữ lại cho tiểu nương tử kia, cũng không chịu bưng ra cho huynh đệ bọn hắn ăn.

Mọi người đều cảm thấy Trương Hồng Nghĩa đây là trọng sắc khinh bạn, trong lòng không phải là không có chua xót khổ sở.

Dù sao vị đại ca này trước khi thành thân, chuyện  gì cũng nghĩ cho bọn họ trước tiên, có tiền trước cho bọn hắn, có thịt có rượu  luôn gọi bọn hắn đến uống rượu ăn chơi sao? Hiện tại vừa có nữ nhân lại giống như thay đổi thành người khác, trong lòng mọi người đều có chút ghen ghét, lúc này nghe thấy Trương Hồng Nghĩa lớn tiếng,nhìn như muốn đánh Bách Hợp đến nơi, trong lòng cũng có chút không chắc hắn nói có phải thật hay không.

Nhưng lúc nhìn thấy Bách Hợp giẫm lên quần áo của Trương Hồng Nghĩa, mấy huynh đệ còn hi vọng Trương Hồng Nghĩa giáo huấn Bách Hợp một chút, bởi vậy ở một bên ồn ào nói: “Đại ca, nữ nhân phải quản giáo, mới trở thành một phu nhân tốt được, không đánh không nghe lời, phản thiên, một nữ nhân…”

Nói còn chưa dứt lời, liền thấy Trương Hồng Nghĩa nắm nắm tay vọt tới bên cạnh Bách Hợp, hùng hùng hổ hổ, chạy đến bên cạnh Bách Hợp, Bách Hợp cười lạnh một tiếng, trừng hắn:

“Ngươi nói cái gì? Ba ngày không đánh, liền trèo lên đầu lên cổ sao?” Bách Hợp nghe thấy lời này củaTrương Hồng Nghĩa, lại nghe thấy mấy huynh đệ ồn ào, mở miệng hỏi lại hắn, lúc càng nói về sau, thanh âm dần dần cao lên, ngữ khí mặc dù dịu dàng, nhưng giọng nói bị đẩy lên cao, Trương Hồng Nghĩa nghe ra chút không đúng,theo bản năng liền giơ tay lên ôm lấy đầu.

“Ngươi muốn đánh ai? Muốn giáo huấn ai? Ngươi muốn uy hiếp ai?” Bách Hợp nhìn thấy bộ dạng này của Trương Hồng Nghĩa, đầu tiên là nhịn cười, sau đó mới hỏi lại một câu.

Cô không có ở trước mặt mấy huynh đệ động thủ đánh mình, làm cho mình trước mặt mọi người sượng mặt, trong lòng Trương Hồng Nghĩa đầu tiên là thở phào nhẹ nhõm, ngay sau đó lại đem tay bỏ xuống, lớn tiếng nói: “Ngươi tiểu nương tử này, giẫm lên quần áo ta làm gì? Quần áo ta vừa mới vá tốt, ngươi không sợ giẫm lên sẽ làm hư nó sao? Huống chi nói ngươi hai câu thì làm sao, ta chủ của gia đình, ngươi hiểu gia quy gia pháp hay không?”

Lúc Trương Hồng Nghĩa nói lời này, trong lòng còn có chút không chắc, nhìn Bách Hợp không lộ ra vui giận, trong lòng hắn băn khoăn, có chút lo sợ bất an, đã có chút sợ hãi Bách Hợp tức giận, muốn ở trước mặt cô chịu thua xin khoan dung, nhưng ở trước mặt các huynh đệ bị nữ nhân bắt chẹt thì hắn thật sự không còn mặt mũi nào nữa, hắn ưỡn ưỡn lồng ngực nói: “Được rồi được rồi,ngươi vào trong nhà ăn cơm, đừng ở chỗ này giặt quần áo nữa! Cái gì cũng không làm được, ngược lại còn đem quần áo của ta giẫm đến loạn thất bát tao.” Hắn phất phất tay, Bách Hợp nhìn hắn một cái, rửa tay, đem nước trên tay lắc lắc, bỏ lại một câu nói: “Ngươi vào đây cho ta!”

Nhìn cái dạng này của cô, trong lòng Trương Hồng Nghĩa có chút khẩn trương, hắn vô ý muốn kéo Bách Hợp, nhìn cô nghiêng người trốn, thoáng cái cũng có chút gấp, cũng không quản bên ngoài chờ xem náo nhiệt, muốn để hắn giáo huấn Bách Hợp một hồi  , thấy Bách Hợp vào phòng, nghe thấy cô nói mình đi theo vào, chỗ nào còn dám dừng lại,đem rượu trong miệng nhổ ra, vội vã đi theo. Cô đi không nhanh, dù sao người nhỏ chân ngắn, hắn trái lại dáng người cao lớn, một bước bằng Bách Hợp đi hai ba bước, nhưng hắn không dám đi trước cô, chỉ dám đi ở phía sau.

Mấy huynh đệ nhìn bộ dáng không tiền đồ này của hắn, cũng nhịn không được lắc đầu thở dài: “Đại ca xong rồi.”

“Nữ sắc hại người a.”

Trương Hồng Nghĩa nghe được rõ ràng, cũng không để ý tới bọn họ nói, nhưng lúc vào trong phòng, thấy Bách Hợp đi thẳng vào trong phòng, hắn cũng đi vào theo, vừa vào trong,thần sắc hung ác trên mặt hắn thoáng cái liền thay đổi:

“Ôi cô nãi nãi của ta, tổ tông, nói ngươi hai câu liền hờn dỗi, ta không phải là muốn cho ngươi vào phòng ăn cơm sao? Cùng ta tức giận cái gì?”

“Không phải ngươi nói ta giẫm làm hỏng quần áo của ngươi sao?” Bách Hợp nhịn cười, ngã ngồi ở trên giường mình, hắn ngồi xổm trước mặt, giống như một chú chó nhỏ, nghe thấy Bách Hợp còn chịu nói chuyện với hắn, liền vui vẻ ra mặt liền gật đầu: “Không nói không nói, ngươi giẫm, chỉ là sợ làm đau lòng bàn chân ngươi thôi.”

“Nhăn nhăn nhở nhở, nghiêm túc một chút cho ta!” Bách Hợp đạp hắn một chút, hắn cuống quít đem gối quỳ thẳng lên, Bách Hợp mới làm bộ lau nước mắt: “Trương Hồng Nghĩa, ta đã nói với ngươi, nếu như ngươi dám đánh ta, dám đụng vào một sợi tóc ta, ta không để yên cho ngươi!”

Nhìn cô khóc, Trương Hồng Nghĩa vừa rồi còn cười, thoáng cái cũng có chút sốt ruột, hắn lắc đầu liên tục nói:

“Không đánh không đánh, ta lại không ngốc, muốn đánh cũng là đánh thê tử người khác,sao có thể đánh ngươi được? Ôi tổ tông của ta, ta đây không phải là sĩ diện sao? Ngươi nói ta không như thế thì làm sao ta có thể ngẩng cao đầu trước mặt đám huynh  đệ được?”

Bách Hợp nghe được lời vô lại này của hắn mí mắt liền nhảy lên, giơ tay đánh hắn, hắn cố ý ‘Ôi ôi’ kêu đau, thật ra da thịt hắn dày, mấy cái  gõ này căn bản không đau: “Ngươi muốn mặt mũi, chẳng lẽ ta không muốn có sao? Ngươi ở trước mặt các huynh đệ của ngươi trách mắng ta như vậy, người ta còn muốn ngươi quản giáo ta nữa, ngươi muốn quản giáo thế nào?”

Trương Hồng Nghĩa ‘Hắc hắc’ cười hai tiếng: “Ta sai rồi.” Hắn gật đầu một cái, bảo đảm: “Lần tới sẽ không ở trước các huynh đệ mặt mắng ngươi, mấy thằng nhãi kia sẽ không nói chuyện, lát nữa ta để cho bọn họ quỳ,ở trước mặt người chị dâu cô nhận lỗi!”

Bách Hợp vừa nghe hắn nói như vậy, có chút phức tạp.

Một người nam nhân như vậy cũng không phải là người tốt lành gì, cũng không có xuất thân cùng với dung mạo đều tuyệt sắc như Diệp thế tử, hắn cũng không phải là người tốt lành gì, thậm chí trên phố còn là một tên lưu manh, thế nhưng hắn từ một khía cạnh khác đến nói, cũng không kém Diệp thế tử lạnh như băng kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.