Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1040: [Star] Tình chị em sâu nặng (13)



Edit: Dạ Vũ

Beta: Sakura

Hành tinh Camilla thiếu thức ăn và nước uống, nhưng không phải là tuyệt đối không có. Nhưng người năng lực thấp thì thiếu ăn thiếu mặc, còn những kẻ thực lực cao cường thì sẽ không giống như dân chúng bình thường nữa. Người đàn ông này không lừa Bách Hợp, nơi cô nghỉ ngơi tạm mặc dù đơn giản, nhưng lại có phòng tắm, có nước, thậm chí có nguyên tố ánh sáng. Ở nơi không có bất kỳ khoa học kỹ thuật nào tồn tại, mấy thứ này xuất hiện khiến cho Bách Hợp càng tin rằng người đàn ông kia có thể đưa cô rời khỏi hành tinh Camilla.

Vào nhiệm vụ được mấy năm, đây là lần đầu tiên Bách Hợp tắm. Trước vì mạng sống không cảm thấy bẩn thỉu, nhưng lúc này được tiếp xúc với nước mới nhận ra cả người ngứa ngáy. Cô tốn rất nhiều công sức mới có thể gội sạch được mớ tóc dài cứng ngắc của mình. Bốn phía phòng tắm im ắng, Bách Hợp luyện vài động tác của Tinh thần luyện thể thuật, khi linh lực tràn vào thân thể, cô mơ hồ cảm giác được thân thể mình ngoại trừ linh lực tồn tại, còn có một lực lượng lạnh lẽo khác bắt đầu di chuyển trong cơ thể. Bách Hợp vươn tay ra, thử vận dụng luồng lực này, nguyên bản trong lòng bàn tay còn có chút nước tích lại chẳng mấy chốc đã biến thành băng cứng bị cô ném xuống đất. Bách Hợp suy đoán dị năng này vận hành cùng linh lực không khác nhau, nhưng khống chế thế nào thì cô còn chưa biết. Tuy nhiên cô nhận thấy mình có rất nhiều thời gian để chậm rãi tìm hiểu, dù sao lúc này Bách Hợp không hoàn toàn dựa dẫm vào dị năng như là thứ bảo mệnh. Điều quan trọng nhất làm Bách Hợp để tâm là sự kỳ quái khi thân thể nguyên chủ tồn tại dị năng. Tại hành tinh 13430 P-Pluto tuy có nói rằng cách ba đời thì sẽ có một công chúa hoàng thất thức tỉnh dị năng, nhưng trong lịch sử không ghi chú lại có ai đã thức tỉnh dị năng. Nhất là khi trước hai lăm tuổi chưa thức tỉnh dị năng thì xác suất con nối dõi của gia tộc Zieds thức tỉnh dị năng là cực kỳ nhỏ bé. Lily Zieds cùng Furla Zieds sinh ra ở thế hệ này chính là thế hệ xuất hiện dị năng. Nhưng chẳng ai cho rằng Lily có thể thức tỉnh dị năng, bởi vì cô bé không có tinh thần lực. Furla Zieds là thế hệ sở hữu tinh thần lực A+ hiếm có, nói chung trong Vũ trụ có rất nhiều hành tinh, sau khi tinh thần lực được nghiên cứu khai phá để vận dụng, thì mỗi người đều có tinh thần lực dù nhiều hay ít. Nhưng nếu thật sự muốn chỉ huy gundam hoặc trở thành chiến sĩ thì phải có tinh thần lực cấp C trở lên. Phân loại SABC không phải phân loại tinh thần mạnh yếu, mà là chỉ mức độ thiên phú của mỗi cá nhân. Nếu thiên phú càng cao thì việc tu luyện tinh thần lực tiến cấp càng dễ. Tinh thần lực tu luyện tới một cấp nào đó còn có thể chỉ huy điều khiển được gundam chiến đấu mà không cần vào phòng điều khiển gundam, còn có thể chiến đấu đơn độc. Toàn bộ Ngân hà có mấy nghìn vạn cư dân, nhưng mà người có thiên phú tinh thầnh lực cấp A, chỉ có hơn một ngàn người. Thế mà Furla Zieds lại là thiên phú cấp A+ thật là hiếm có biết bao, chẳng cần danh tiếng công chúa hoàng thất của hành tinh 13430 P-Pluto thì Furla cũng vang danh lắm rồi.

Vương tộc Zieds cho rằng gần ngàn năm nay cuối cùng cũng xuất hiện cô công chúa có tinh thần lực với thiên phú xuất chúng như vậy, ai cũng cho rằng dị năng cũng xuất hiện ở vị công chúa này; lại không ai nghĩ đến rằng trong trí nhớ nguyên chủ thì sau này Furla Zieds cũng không có xuất hiện dị năng. Cho tới khi Furla Zieds tròn hai mươi lăm tuổi, tỷ lệ xuất hiện dị năng còn rất nhỏ nên mọi người cho rằng việc thức tỉnh dị năng của Furla đã bị thất bại, chứ không ai nghĩ rằng dị năng có tồn tại ở thế hệ các cô công chúa gia tộc Zieds – Lily Zieds chứ không phải là Furla. Hai chị em này một người có thiên phú tinh thần lực tuyệt hảo, một người sở hữu dị năng lạ kỳ, thật giống như hai thứ đồ vốn chỉ xuất hiện trên một người, giờ lại chia ra cho hai người sở hữu vậy. Bách Hợp mấp máy khóe môi, vận hành dị năng một lần nữa. Lần này cô rất cẩn thận từng li từng tí khống chế dị năng, thế là trên tay cô xuất hiện một đóa hoa tuyết bằng băng. Nhưng mà có thử thêm mấy lần nữa cũng vẫn thất bại.

Sống chết trong gang tấc rồi lại thức tỉnh được dị năng, mới bắt đầu thì Bách Hợp còn cho rằng có chút may mắn, nhưng khả năng lớn nhất vẫn là vì lực công kích tinh thần của người đàn ông cao gầy kia đã phá bỏ tấm rào chắn vô hình để dị năng thức tỉnh hoàn toàn. Vì Bách Hợp sớm nhận ra sự tồn tại của dị năng này, nhưng không có phương pháp thức tỉnh dị năng cho dù đã dùng cách gì đi chăng nữa. Nhưng chỉ bởi đòn công kích tinh thần cực mạnh vô ý kia của người đàn ông cao gầy, lại kích thích được dị năng bạo phát.

Có thể dị năng cần sự kích thích cực mạnh về mặt tinh thần mới có thể thức tỉnh, nghĩ đến cảm giác dị năng cắn nuốt lực tinh thần, không biết đặc tính này có được truyền thừa không. Nếu như suy đoán của cô đúng, thì sau này công kích bằng lực tinh thần sẽ không còn tác dụng với Bách Hợp cô nữa.

Nếu như suy đoán của cô sai lệch, thì chỉ cần cố gắng tu luyện tinh thần luyện thể thuật mạnh tới mức những kẻ có dị năng về mặt tinh thần vây bắt mình, cô sẽ phản kháng được, thương tổn sẽ không quá lớn. Vạn vật tương sinh tương khắc, người tu luyện lực tinh thần có thể khắc chế được rất nhiều thứ, nhưng đồng nghĩa với việc họ sẽ chú trọng tu luyện lực tinh thần, không chú trọng cường thân kiện thể, thể lực yếu kém vô cùng. Còn những người luyện thể thuật chỉ cần có cấp bậc cao hơn năng lực tinh thần của người tu luyện lực tinh thần thì chính là khắc tinh của nhóm người tu luyện lực tinh thần. Bách Hợp mới suy nghĩ như vậy, còn có phải như vậy hay không thì cô sẽ tìm cơ hội để xác minh suy đoán của mình sau khi người đàn ông cao gầy nọ tỉnh dậy.

Mệt mỏi rã rời trong cuộc chiến đã được gột rửa sạch sẽ. Sự đau đớn do gãy xương ngực xương sườn đã được linh lực tràn đầy trong cơ thể vỗ về mà dần tan biến. Bách Hợp không ở lại phòng tắm quá lâu, cô thay một bộ phục trang mà có người đưa lại. Người đàn ông cao gầy nọ đã đợi cô trong phòng từ rất lâu.

Người đàn ông kia mới nhìn thấy Bách Hợp bước ra thì bất ngờ vô cùng. Rõ ràng hắn ta không nghĩ tới, người có vẻ ngoài lôi thôi, ra tay tàn nhẫn như vậy mà lại là một người con gái đẹp. Tuy rằng sớm đoán được giới tính của Bách Hợp nhưng mà người đàn ông nọ không nghĩ rằng cô gái trước mặt lại trẻ như vậy. Lần đầu tiên thấy Bách Hợp, vốn sẽ ngỡ ngàng, nhưng mà rất nhanh sau đó hắn nhớ tới lúc Bách Hợp ra tay tàn nhẫn, lại còn bó xương cho mình rất thô bạo, linh hồn người đàn ông kia cũng cảm thấy run rẩy. Hắn ta ra hiệu cho thuộc hạ đem ghế tựa mang ra, mời Bách Hợp ngồi.

Ta gọi là…”- Người đàn ông dừng một lúc, mới nhếch mệng nói – “Gọi ta là Camilla đi. Ta đã ở đây ngây người rất lâu rồi, lâu tới mức tên của mình cũng không còn nhớ được nữa”

Trước đó hắn ta bị thương nặng gần chết, nhưng không mất tới một tiếng, ngoại thương trên người đều khôi phục, mặc dù thần sắc có chút uể oải, nhưng nhìn qua cũng không đoán được rằng trước đó một giờ đồng hồ hắn ta bị gãy gần hết xương.

Dị năng giả? Hệ Băng? Tuổi nhỏ như thế? Hành tinh 13430 P-Pluto? Nhưng không có khả năng, cô chẳng có chút lực tinh thần nào?”

Người đàn ông này là người tu luyện lực tinh thần, tự nhiên có thể phát hiện ra sở trường của Bách Hợp là thể thuật, dị năng. Hơn nữa cách đây một giờ, hắn ta cũng nhớ rõ dị năng của cô gái trước mặt mình là sắp chết mới bạo phát, nói không chừng trước đó cô gái này cũng không biết chính mình sở hữu dị năng. Trong hệ Ngân hà này, hành tinh có huyết thống dị năng  cũg không nhiều, tổng cộng chỉ có vài cái. Người đàn ông tự xưng là Camilla vô cùng tò mò, nhưng Bách Hợp căn bản chẳng có hứng thú trao đổi thông tin. Quan hệ không tốt, không có nhu cầu, nên Bách Hợp trực tiếp cắt ngang, bình tĩnh hỏi một câu: “Ông nói có cách rời khỏi đây?”

Bách Hợp chẳng hứng thú với tên tuổi cùng lai lịch người đàn ông này, đồng thời người đàn ông kia cũng biết rõ điều đó. Hắn ta nhìn thấy đôi mắt lạnh lẽo trước mặt, đột nhiên nghĩ tới sát ý của cô gái trước mặt mình, trong lòng thấp thỏm vội vã quay đầu đi. Nhưng sau một khắc hắn ta nhận ra rằng mình đang sợ, sắc mặt tối sầm quay đầu lại, chỉ dám nhìn xuống sống mũi Bách Hợp mà nói:

Đúng! Hơn bảy mươi năm trước chúng tôi đã thử chế tạo phi thuyền. Muốn rời khỏi nơi quái quỷ này, cần có phương tiện. Chỉ là trong số chúng tôi không có giống những người ở hành tinh Emperor có nhân tài riêng cho lĩnh vực khoa học kỹ thuật. Vì vậy dù nghiên cứu nhiều năm, tạo được phi thuyền nhưng lại không đảm bảo được hiệu suất hoạt động của nó!”

Người đàn ông nọ cắn răng, cười đau khổ, tiếp tục nói: “Hành tinh Camilla này, vốn là nơi bị quên lãng. Ở đây thiếu thốn thức ăn cùng nước uống, chỉ e rằng hai ba trăm năm nữa chỉ còn nguồn sinh lực mà thôi. Không có cách thoát đi, thì chỉ có thể chết tại đây. Thế nhưng mà chỉ số kỹ thuật cùng hiệu suất hoạt động của phi thuyền chúng tôi không dám chắc chắn. Hành tinh gần nơi này nhất cũng phải tới một trăm vạn năm ánh sáng. Chỉ có cách duy nhất là đi qua worm-hole, nhưng mà nếu phi thuyền không chịu nổi xung lực trong đó e rằng ta sẽ biến mất trong worm-hole, trở thành rác rưởi trong vũ trụ”.

Người đàn ông gạt bỏ cành cây rơi trên tóc mình, chà xát vài cái. Tiếng nói vừa dứt thì trong sảnh im lặng như một nơi chết chóc vậy.

Bách Hợp không ngờ phương pháp mà hắn nói lại là cái này. Nguyên bản cô nghĩ rằng người đàn ông này có vũ khí hạt nhân ánh sáng, có thể liên hệ quang não thì tưởng rằng hắn ta có mối liên lạc với bên ngoài. Lúc nghe thấy lời hắn nói thì hi vọng trong lòng tuột giảm. Dù ba ngàn năm trước các nhà khoa học đã nghiên cứu ra phương pháp sử dụng bước nhảy alpha bằng cách dịch chuyển qua worm-hole để tới một địa điểm khác, giờ đây đã mấy nghìn năm phát triển thì kỹ thuật sử dụng bước nhảy alpha đã có thể coi là ổn định. Nếu như phi thuyền chính quy do Liên bang Ngân hà vũ trụ hoặc do hành tinh giàu có nào chế tạo thì sử dụng bước nhảy alpha là điều quá dễ dàng. Nhưng theo lời cái người tên là Camilla vừa nói thì đây là những người ngoại đạo lắp đặt nghiên cứu phi thuyền thì việc sử dụng bước nhảy alpha lại không suôn sẻ như vậy. Chẳng những có một chút ngoài ý muốn, mà chỉ cần lắp ráp phi thuyền có ước số bất ổn thì có bất cứ bất ổn gì trong worm-hole đều dẫn đến việc phi thuyền cùng những người trên thuyền sẽ vĩnh viễn bị giam cầm trong đó, và chết là điều hiển nhiên.

Camilla vừa dứt lời thì im lặng, không thúc giục Bách Hợp điều gì. Hiện tại con bài chưa lật cuối cùng cũng đã bị lôi ra, muốn làm thế nào đều do Bách Hợp quyết định.

Ở lại Camilla, một đời tầm thường chẳng có tài cán gì, dù có tham sống sợ chết cũng chỉ được hai trăm năm có lẻ xưng bá ở nơi đây, cuối cùng cũng chỉ vùi thây xứ lạ. Hoặc là rời đi, tìm kiếm con đường sống, đánh cược mạng mình lên phi thuyền rời khỏi hành tinh này. Camilla đã do dự mất mười năm, cuối cùng cũng nhìn thấy có một kẻ phiền não về chuyện này giống mình, thì liền có cảm giác cười trên nỗi đau của người khác ( lời edit: =)) thằng rối rắm dở hơi).  Camilla cũng lặng yên nhìn Bách Hợp, chờ câu trả lời của cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.