Lực công kích của Kiến Hậu cao vô cùng không gì sánh được, mà nọc độc dường như vô cùng vô tận, huyệt động chịu không được công kích của nó, mọi thứ không thể có tuyệt đối, Kiến Hậu da dầy mà tính dẻo dai cực cao, dịch độc của nó có thể xuyên thấu nham thạch trong huyệt động, thế nhưng mà mọi thứ tương sinh tương khắc, nhất định nọc độc của nó không xuyên thấu được thân thể mình. Thứ Khách và Ly Viên là thích khách quỷ tộc, có thể U Linh biến ảo, một khi hóa thành quỷ không có thật thể, công kích của Kiến Hậu không có tác dụng với bọn họ, do bọn hắn trước trốn đến bụng sau Kiến Hậu, hấp dẫn lực chú ý của Kiến Hậu.
Một khi lực chú ý của Kiến Hậu dính trên hai người Ly Viên, còn lại ba người cũng có thể thừa cơ trốn đến bụng sau của Kiến Hậu.
Nó không có cách nào chuyển động, chỉ cần chui xuống dưới công kích bụng của nó, dù là da nó dày, phòng bị cao tới đâu, trước sau gì cũng có thời điểm có thể làm thịt nó!
Phương pháp này quả thật không tệ, một khi Ly Viên và Thích Khách sử dụng kỹ năng đặc thù của quỷ tộc, liền biến ảo không thấy bóng dáng.
“NGAO!” Mà không bao lâu, nguyên bản Kiến Hậu phụt lên nọc độc liền dừng lại, trong miệng phát ra tiếng kêu dồn dập và bén nhọn, cái đầu to lớn kia di chuyển, dưới đáy bụng nó đột nhiên xuất hiện hai người nhô lên, nó giống như bị chọc giận, cái râu cực lớn giống như roi đánh tới chính phần bụng của nó.
Cùng lúc đó, bụng nó nhúc nhích nhanh hơn, lượng lớn kiến bầy nó sản xuất, không bao lâu sau tuôn ra từ bụng nó.
Thừa dịp lực chú ý của Kiến Hậu dính trên hai người Ly Viên, mấy người Thanh Qua còn lại cũng nhanh chóng hướng tới chỗ bụng của nó, Liễu Thanh Khê đi ở phía trước, Thanh Qua thì cản phía sau, cái râu của Kiến Hậu khi quật tới, mang theo tiếng gió bén nhọn, Liễu Thanh Khê bước chân rẽ ngang, thân thể thuận thế té xuống, lăn tiến vào phần dưới bụng Kiến Hậu, Bách Hợp thì chậm một bước, cái râu khí thế hung hăng, cô bị Liễu Thanh Khê ngăn cản một chút, muốn trốn đã đã chậm.
Nếu lần này trốn vào phần bụng dưới của Kiến Hậu, chờ lúc Kiến Hậu phòng bị, nếu muốn dùng phương pháp giống nhau đối phó thứ này sẽ muộn.
Trong <> không chỉ NPC có được trí tuệ nhân tạo, mà ngay cả quái vật tại đẳng cấp nhất định thì trí lực cũng sẽ tự nhiên cao lên mức tương ứng. Bách Hợp mắt thấy tránh cũng không thể tránh, đã có tâm lý chuẩn bị rồi.
Cũng may tố chất thân thể cô không tệ, ma pháp bào phòng ngự cũng không thấp, cho dù là bị thương. Nhưng chỉ cần không nguy hiểm đến tánh mạng cũng không phải là cô không nhịn được. Cùng lắm thì đợi đến lúc giết chết Kiến Hậu, trở lại thành Altlands chữa thương là được.
Nghìn cân treo sợi tóc, cô vẫn thả một đạo Hỏa Long ra ngoài, ý đồ ngăn trở râu của Kiến Hậu, tiêu hao một ít năng lực của râu. Thật không nghĩ đến mong muốn đau đớn cũng không có tới, Thanh Qua sau lưng thoáng cái đánh tới, khôi giáp Chiến Sĩ phía sau lưng cứng rắn chống đỡ, lực va đập cực lớn xuống, thân thể Bách Hợp bất đắc dĩ lao tới phần đáy bụng Kiến Hậu, chỉ nghe một tiếng ‘bốp’ vang lên, Bách Hợp bị Thanh Qua ôm trong ngực, đụng vào một nửa thân thể Kiến Hậu.
Lần này Bách Hợp suýt nữa bị ép tới không thở được, phần bụng dưới của Kiến Hậu mềm mại lạnh như băng ẩm mà ướt dị thường, Thanh Qua bên trên còn nằm sấp chưa dậy. Khi đụng tới dường như Thanh Qua nhìn đúng phương hướng, cô cũng không có đụng vào bọn người Liễu Thanh Khê, dù là như thế, bị Thanh Qua một mực kẹt dưới phần bụng Kiến Hậu, ngực Bách Hợp đau đến thở không nổi, Thanh Qua lại không có đứng dậy, cô khó khăn xoay người, lúc này Chiến Sĩ lạnh lùng chôn mặt ở bên gáy cô, thở ra khí nóng bên gáy cô, tay còn đặt ở bên hông cô. Động tác Bách Hợp xoay người khiến cho anh ngẩng đầu lên.
Mặt hai người cách nhau quá gần, khuôn mặt tái nhợt và tú lệ của anh cách cô không quá vài phân. Bách Hợp nhìn trong con ngươi lạnh lùng kia của ạm, thấy được rõ ràng mặt của mình ánh ra.
“Thanh Qua?” Thứ Khách có chút lo lắng hô lớn một tiếng, một tiếng hô to này phá vỡ khoảnh khắc hai người Bách Hợp vàThanh Qua đối mặt. Đôi lông mày Thanh Qua nhíu lại, tay đặt ở bên eo Bách Hợp chống trên mặt đất, anh nhấc người lên, Bách Hợp thở dài một hơi, lúc này mới phát hiện chỗ xấu hổ của hai người, sớm biết như vậy thì đã không nên ngại lưng nặng mà xoay người. Cô xoay đầu lại, đối mặt với anh ở khoảng cách gần như vậy, cô nhìn Thanh Qua đứng dậy, cũng thò tay đẩy hắn, tay vừa mới sờ đến trên cánh tay hắn, liền mò thấy một cái dính nhầy gì đó.
Vừa chạm vào, cũng không biết có phải bản thân Bách Hợp có được hệ lực công kích Lôi điện hay không, mà thân thể hai người chỉ cảm thấy một hồi dòng điện tuôn ra. Bách Hợp ngẩng đầu nhìn anh chằm chằm, lúc này hai mắt Chiến Sĩ ngạc nhiên nhìn cô, Bách Hợp ngoắc khóe miệng, cũng đứng lên đi theo.
Trên đỉnh đầu bị phần bụng của Kiến Hậu đè nặng, hai người đều không dễ dàng đứng thẳng, lúc này thân thể Chiến Sĩ cao gầy cứ thế mà cứng rắn định ra một khảng không gian cho Bách Hợp, vào lúc này thân thể con gái nhỏ nhắn xinh xắn phát huy chỗ tốt, Thanh Qua đứng thẳng chừa lại cho Bách Hợp một không gian rất nhỏ, hai người cũng không có chuyển động, Bách Hợp giữ quyền trượng trong lòng bàn tay, một tay Thanh Qua chống trên thân thể Kiến Hậu, trong miệng thản nhiên nói:
“Tôi không sao.”
Mọi người yên tâm, mà lúc này Kiến Hậu đã nổi giận dị thường, hệ thống không ngừng nhắc nhở:
“Xích Kiến Hậu đã tiến vào trạng thái nổi giận, công kích + 10%, phòng ngự + 10%, tổn thương + 10%, giảm tổn thương + 10%.”
Ly Viên hùng hùng hổ hổ nói không có biện pháp sống rồi, cùng lúc đó, thực lực Kiến Hậu tăng nhiều, lượng lớn xích kiến con cũng được sản xuất ra từ thân thể của nó, bò đến dưới đáy người. Cái đầu những xích kiến này không nhỏ, tuy một con không đáng sợ, nhưng nếu cả đàn cả lũ cũng là phiền toái, Thanh Qua chuyên tâm giết Kiến Hậu, mà Bách Hợp đối phó với bầy xích kiến dưới đáy, hai người coi như là hợp tác khăng khít, bên kia tình huống bọn người Liễu Thanh Khê cũng không khác biệt.
Trong lúc nhất thời Kiến Hậu đánh đám người này cũng không thể làm gì, dù là nọc độc phun nhanh, chung quanh huyệt động đều nhanh bị nó nhổ nọc độc ăn mòn rồi, nhưng hết lần này tới lần khác lại không biết làm sao với bọn người Bách Hợp.
Đồng tâm hiệp lực đánh phía dưới, thời gian bảy tám ngày, Kiến Hậu dù da dày thịt thô phòng bị cao, tinh thần cũng uể oải không ít.
Mà xích kiến con được Kiến Hậu sản xuất ra đều bị mấy người Thanh Qua tiêu diệt, số lượng xích kiến ở trong sào huyệt đã giả bớt rất nhiều. Trong sào huyệt xích kiến giết một con ít một con, dưới tình huống như vậy bọn người Tạo Hóa Trêu Người bên ngoài rất dễ dàng thanh trừ sạch sẽ bầy xích kiến, một khi bầy kiến bị tiêu diệt sạch sẽ, vừa rồi không có xích kiến mới sinh ra, mọi người có ngốc cũng biết hẳn là Kiến Hậu bên kia đã bị chế trụ rồi, mới có thể không sinh ra xích kiến nào.
Cũng may không có truyền tới thông báo Kiến Hậu bị giết, chắc bọn người Thanh Qua cũng không có thuận lợi. Thế nhưng mà xem tốc độ xích kiến biến mất, bọn hắn nhất định là đã đến sào huyệt Kiến Hậu nhiều ngày.
Nghĩ tới những thứ này, Tạo Hóa Trêu Người cũng có chút sốt ruột, rất sợ chén canh này bị tiểu đội Thanh Qua nhanh chân đến trước, bởi vậy bắt đầu sai người tìm kiếm vị trí ổ kiến. Tuy nhiên lòng đất sào huyệt giống như mê cung, thế nhưng mà một khi xích kiến bị giết hết rồi, liền có thể lưu lại ký hiệu, chính mình chưa có tìm qua đường chạy, vận khí Tạo Hóa Trêu Ngươi cũng không tệ, không giống như Bách Hợp trước đi theo Thanh Qua đi rất nhiều chặng đường oan uổng, ** ngày, đội người Tạo Hóa Trêu Người cũng đã phát hiện chỗ sào huyệt Kiến Hậu rồi.
Lúc này phần bụng Kiến Hậu đã bị đâm xuyên không ít, dịch nhờn nồng đặc màu trắng trong bụng nó trào ra mãnh liệt, rót đầy mặt mọi người. Những chất lỏng này tính ăn mòn cao không nói, hơn nữa còn tanh hôi buồn nôn, tuy nhiên mạng Kiến Hậu ngoan cường, có thể trải qua vậy thời gian nhiều ngày như vậy đã uể oải rất nhiều, theo khuynh hướng như vậy, tối đa không quá nửa ngày, cũng là không cần chém đầu của nó, nó cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Mọi người vừa nghĩ tới giết chết Kiến Hậu, tinh thần không khỏi chấn động, tuy nói đã đánh thời gian gần mười ngày, tất cả mọi người là mệt mỏi tay đau xót, chân nhũn ra đấy, có thể nghĩ đến chỉ cần thêm chút sức, trước khi bọn người Tạo Hóa Trêu Ngươi đến bắt được cái BOSS này giết vinh quang, vất vả nhiều hơn nữa cũng đều đáng giá.
Chính vào lúc này, vài tiếng bước chân vụn vặt truyền đến, có người kinh hỉ chỉ vào bên trong: “Đội trưởng, bên trong có huyệt động!”
Bách Hợp nghe được lông mày nhăn lại, cách nhiều ngày thời gian như vậy, bọn người Tạo Hóa Trêu Ngươi vẫn đến rồi.
“Ah ha ha ha ha, Kiến Hậu sắp chết!” Một con dơi cánh cực lớn đã bay tiến đến, sau khi rơi xuống dất hóa thành nhân hình, lúc này hai mắt Tạo Hóa Trêu Ngươi sáng lên, có chút kinh hỉ nhìn qua tình cảnh trước mắt, biểu lộ dữ tợn:
“Thanh Qua, mày cũng có hôm nay!”
Cừu hận Kiến Chúa đã đều bị tiểu đội Thanh Qua vững vàng kéo lại, chỉ công kích bọn hắn. Lúc này Tạo Hóa Trêu Người chỉ cảm thấy là ông trời tạo cho mình cơ hội tốt như vậy, giọng nói vui mừng đều có chút thay đổi:
“Một đội người đánh xích kiến trước, Thượng Tướng đi theo tôi, giết chết bọn Thanh Qua, báo thù!”
Lúc này Tạo Hóa Trêu Người nhìn thấy Thanh Qua, quả thực thù mới hận cũ đều dâng lên. Hắn cũng sớm đã kết xuống thù hận cùng bọn người Thanh Qua rồi, trước đây lúc dã ngoại gặp được, lúc ấy hắn là đệ nhất trên bảng xếp hạng, phần lớn người bên cạnh trang bị, đẳng cấp, công kích đều không tầm thường, lúc nhìn thấy tiểu đội Thanh Qua cũng không có để cái tiểu đội vô danh này ở trong mắt, để cho bọn hắn cút thì những người này không những không đi, ngược lại to gan lớn mật muốn động thủ với hắn.
Ngay lúc đó Tạo Hóa Trêu Người tự nhiên là xem thường, đáng tiếc cuối cùng hắn dẫn đầu đuổi người, cũng không có chiếm được tiện nghi, chính mình còn suýt nữa đã chết trong tay Thanh Qua. Một lần kia trong lòng Tạo Hóa Trêu Người Tựu nhớ kỹ tên bọn người Thanh Qua, sau đó cũng không biết là trùng hợp hay không, lúc dã ngoại đoạt BOSS luôn gặp qua, lần nào cũng không có thắng anh, hắn đang tại nhiều người như vậy mặt, bị Thanh Qua chém đứt một cái cánh tay, xấu mặt trước mặt người khác.
Cơn tức này Tạo Hóa Trêu Người nuối không trôi, đáng tiếc lần nào hắn cũng đều không phải là đối thủ của Thanh Qua, cơn tức này dù là nhịn không được, hắn cũng nhịn được. Không nghĩ tới ngược lại hôm nay cơ hội báo thù đến rồi, Thanh Qua bị BOSS nhìn chòng chọc, nếu thừa cơ giết anh, một mặt có BOSS, tuy nói Kiến Hậu đã là nỏ mạnh hết đà, thế nhưng mà lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, công kích vẫn là đáng sợ, lúc Tạo Hóa Trêu Người mang người đến đánh Kiến Hậu, Kiến Hậu phun một ngụm nọc độc vào một người, cái người không biết rõ nội tình, vừa vặn bị phun, lập tức bị thiêu đốt đến đỏ bừng.
Cũng may bởi vì Kiến Hậu phun nọc độc quá nhiều, uy lực những chất dịch này đã không thể so với lúc bắt đầu, cho nên cái người không may trước cũng chưa chết, ngược lại giãy dụa, tiếng kêu rên thống khổ vang lên trong động, trước khi hắn bị đốt thành tro bụi, hệ thống rốt cuộc cường hành đá hắn ra khỏi trò chơi.