Từ lúc núp mình trong đuôi rắn, Medusha vẫn luôn không nói gì bỗng nhiên lại mở miệng hỏi, cô ta ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn chăm chú vào Emily, nếu là người bình thường bị cô ta nhìn như vậy, lúc hai mắt đối diện nhau, chỉ sợ sớm đã hóa thành đá. Thế nhưng bởi vì Emily đã bị mù nên không bị ảnh hưởng chút nào.
“Nói bậy, cô nói bậy, cô ta nói bậy…” Emily nói đi nói lại mấy câu này, hai tiếng ‘Tí tách’ nhẹ vang lên, hai hàng nước mắt của Medusha rơi xuống, lúc rơi xuống mặt đất hóa thành hạt châu không ngừng nhấp nhô. Một viên, hai viên , ba viên…
Bách Hợp đoán nội dung nhiệm vụ đã bắt đầu rồi, cô yên lặng ngồi xổm người xuống, nhặt mấy viên hạt châu nước mắt của Medusha trên mặt đất lên. Vật này là trên người Medusha rơi xuống đấy, Medusha thân là boss cấp 85, hơn nữa là một boss duy nhất, một khi biến mất liền không còn, cô không tin thứ này không có chỗ dùng, nhặt lấy cho chắc, về sau nói không chừng sẽ có lúc cần dùng đến nó. Nếu mà bỏ lỡ lúc này, dù cho không cần dùng đến hạt châu này, đến lúc về thành bán cho tạp hóa trong thành là được,cũng không mất mát gì.
“Đinh! Ngài đã lấy được nước Chân thành.”
Tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên bên tai Bách Hợp, Bách Hợp kinh hãi. Lúc đầu cô nhặt thứ này, kỳ thật chỉ nghĩ nhặt để đề phòng, thật không nghĩ đến, cái này là nước Chân thành!
Nước Chân thành là gì trong trí nhớ của Nguyên chủ cũng không biết, thế nhưng mà lúc trước Bách Hợp lấy được đơn ‘Hoàng cấp đan’ bên trong tài liệu cần có, nước Chân thành là tài liệu cần thiết nhất. Bách Hợp cố nén vui sướng trong lòng, xem trước mặt Medusha vẫn còn chảy nước mắt, cô bất động thanh sắc lấy ra cách điều chế ‘Hoàng cấp đan’ trong túi của mình.
Quả nhiên, ngoài vị trí của ‘cát vàngHoàng cấp ‘ đã phát sáng lên, còn có vị trí của ‘nước Chân thành cũng sáng lên.
“Hóa ra … hóa ra chúng ta đều… đều là người bị nguyền rủa ư?”
Sau khi Medusha khóc xong thì nức nở mở miệng. Câu nói này nghe vào trog tai Thanh Qua tràn đầy bi thương, ghi nhớ kịch tình ở trong lòng, ánh mắt anh đang dừng lại ở trên người Bách Hợp đang nhặt đồ đạc trên mặt đất, anh phát hiện hai mắt Bách Hợp phát sáng, như sắp phát tài đến nơi, khóe miệng hơi cong lên. Hai người Ly Viên cùng Liễu Thanh Khê thấy cảnh này thì lông mày đều nhảy lên.
“Ai bảo tao giống mày?” Emily lập tức phản bác, Bách Hợp nghe thấy Medusha nói mình đã từng là người thì cầm ‘nước Chân thành’ nhét toàn bộ vào trong bao. Medusha khi đã bắt đầu kể chuyện,liền ngừng rơi lệ. Cô ta nói mình đã từng là người, hiện tại cô ta biến thành dạng này thì đúng như Emily nói là người bị nguyền rủa rồi, cô ở trong vùng đất Thất lạc, cùng pho tượng Nữ Thần làm bạn, trấn thủ tại tế đàn này, Vùng đất Thất Lạc vốn là thần miếu đời trước, Emily hận cô ta tận xương, lúc này không cần hỏi Bách Hợp cũng biết. Chỉ sợ Vùng đất Thất Lạc biến thành như vậy, chắc chắn có liên quan tới che dấu chủng tộc cùng với Medusha chịu nguyền rủa.
Một khi biết rõ tại sao cô ta bị nguyền rủa, có quan hệ gì với che dấu chủng tộc thì Bách Hợp cũng biết đại khái cách để phá giải phong ấn của che dấu chủng tộc, hơn nữa nói không chừng còn hoàn thành được nhiệm vụ của Vùng đất Thất Lạc nữa.
Bách Hợp đứng lên, lúc này thân thể Emily biến mất, chỉ còn mỗi cái đầu:
“Tao không giống mày, không giống…” Bà ta gào thét, mặt tại giữa không trung mờ mịt: “Tôi là tín đồ trung thành của Nữ Thần…” Lúc nói chuyện, hai hàng nước mắt từ hốc mắt bà ta lăn xuống. Trong lời nói của bà ta mang theo thê lương chua xót, còn chưa nói xong, giọng điệu không cam lòng của bà ta còn phiêu đãng ở giữa không trung, nhưng cả người dần dần hóa thành tro bụi. Thoáng cái liền phiêu tán ở trên tế đàn này.
Bên tai mọi người phảng phất còn vang lên giọng nói có chút u oán của Emily, giọng nói kia nghe vào trong lỗ tai người, nói không nên mùi vị.
“Đúng vậy, chúng ta đều là tín đồ thực trung thành của Nữ Thần ah.” Medusha lập lại một lần, Emily luôn miệng nói cô ta là người bị thần chán ghét mà vứt bỏ, cũng bị mẫu thần nguyền rủa. nhưng lúc này cô ta nói mình là tín đồ của thần, lời nói từ trong miệng cô ta nói ra, mang thêm vài phần cảm giác bị tổn thương.
Bách Hợp đang muốn nói thì Medusha lại tựa đầu thả xuống xuống dưới: “Thứ các người muốn, là bí mật để phá giải che dấu chủng tộc à?”
“Đúng vậy.” Thanh Qua vừa cắm mũi kiếm xuống mặt đất, mũi kiếm sắc bén cắm vào lòng đất vài tấc, đột nhiên Medusha cười khẽ nói: “Các người biết vì thần miếu trước kia được chọn ở chỗ này, cũng lập pho tượng mẫu thần ở đây không?”
Sau khi cô ta nói lên lời này, liền làmcho tinh thần Bách Hợp chấn động, nếu cô ta nói ra nguyên nhân hình thành Vùng đất Thất Lạc thì nhiệm vụ của mọi người coi như là thất bại. Môi Bách Hợp giật giật, còn chưa kịp nói chuyện thì Thanh Qua đã ngắt lời nói:
“Tôi không muốn biết cái này, tôi chỉ muốn biết bí mật che dấu chủng tộc cùng với nguyên nhân hình thành Vùng đất Thất Lạc.” Anh không để cho Medusha cơ hội hàn huyên, Bách Hợp: “…”
“Ha ha.” Medusha cười hai tiếng, lúc này dù không nhìn mặt của cô ta, nhưng Bách Hợp cũng cảm giác được gân xanh trên Medusha đang nhảy loạn. Thanh Qua không dựa theo kịch tình đi, hiển nhiên làm rối loạn thiết lập của Medusha, cô ta không thèm nhìn Thanh Qua mà nói:
“Thần miếu tuyển ở chỗ này là vì phía dưới thần miếu để trấn áp vùng địa cực U Minh!” Nói đến chỗ này, Medusha dừng một chút: ” Pho tượng Mẫu thần sở dĩ được đặt tại đây để trấn áp Quỷ vương!”
“…”
“…”
“…”
Medusha nói xong lời này, ngoại trừ Liễu Thanh Khê đang bị trọng thương không nói nên lời ra, thì cả Bách Hợp, Thanh Qua, Ly Viên không ai tiếp lời, hiển nhiên tất cả mọi người cũng không muốn biết vì sao thần miếu sẽ xuất hiện ở chỗ này, về phần pho tượng Nữ Thần tại sao phải trấn áp Quỷ vương, mọi người không hề có hứng thú.
Bách Hợp do sống thời gian dài, lòng hiếu kỳ cũng không nặng như mấy cô gái mới lớn, Thanh Qua cảm thấy cái gì Thần Tộc, quỷ tộc thề không lưỡng lập không liên quan đến anh, anh không muốn biết người nào của công tay Karan khi thiết kế trò chơi này có thể nghĩ ra loại tình tiết này.
Còn Ly Viên không yên lòng Thứ Khách chết, cũng không biết hắn có bị bắn ra khỏi trò chơi hay không, cậu cũng không có che dấu chủng tộc, vì vậy cũng không hứng thú những chuyện xưa trong game.
“…” Medusha nói ra lời này xong, cũng không có gặp thấy người đáp lại như trong dự đoán, lập tức cái đuôi đều run lên, trùng trùng điệp điệp vỗ hai cái trên mặt đất, bản thân kiên trì mở miệng:
” Pho tượng Mẫu thần luôn luôn tồn ở chỗ này, đã mấy trăm năm rồi…”
Trên thực tế nếu như dựa theo công ty Karan thiết lập cái phó bản này trong cách nghĩ của người bình thường, kỳ thật cũng không có tồn tại che dấu chủng tộc mà là chủng tộc biến dị, sau khi Medusha nói xong những lời này, tính tình cho phép xuống, có lẽ cô ta cũng sẽ chết như Emily, sau đó trước khi chết nói nguyên nhân tại sao thần miếu phải đặt ở chỗ này cho người chơi, cũng tiêu hao một tia sinh mệnh lực cuối cùng chính mình, đem người chơi truyền vào địa cực U Minh trong lòng đất, từ đây trong trò chơi chính thức mở ra phó bản vùng địa cực U Minh. Người chơi lần đầu tiến công chiếm đóng phó bản, sau khi Medusha thất bại phần thưởng là dược tiến vào phó bản tiếp theo, nhưng theo phó bản chi ở bên trong lấy được Medusha tại sao lại bị nguyền rủa, sau khi lĩnh ngộ, với tư cách người đầu tiên qua cửa của phó bản, cũng tìm được phần thưởng của Medusha, thì ra là có được năng lực biến dị, mà trong trò chơi gọi là hệ thống trọng sinh.
Nhưng vì ngoài ý muốn trong trò chơi xuất hiện che dấu chủng tộc, cho nên Medusha biến dị chủng tộc thoáng cái được hệ thống tự động sữa chửa sai lầm, biến thành che dấu chủng tộc. Cái phó bản này hẳn là người chơi cấp 90 về sau lại chính thức mở ra, thậm chí ở trong kịch tình nguyên chủ Đông Bách Hợp trước khi chết, bởi vì không có người phá giải phó bản Vùng đất Thất Lạc, cho nên hệ thống trọng sinh còn chưa có xuất hiện, Bách Hợp cũng không hiểu biết cuộc đời Medusha theo trong trí nhớ của Đông Bách Hợp, không nghĩ tới lúc này trời đất đưa đẩy lại làm được.
“…” Thanh Qua trầm mặc như trước lấy không nói gì, nhưng tay nắm chuôi kiếm lại nhanh lên, trong mắt thần sắc hờ hững, nhưng hiển nhiên không chịu được Medusha nói nhảm.
Bách Hợp vẫn cònđang nghe Medusha nói phía dưới tế đàn này nối thẳng tới vùng địa cực U Minh, hơn nữa pho tượng Nữ Thần tồn tại là vì trấn áp Quỷ vương, đột nhiên trong lòng khẽ động, cô nhớ tới lúc mình tiến vào trò chơi, từng gặp được NPC Tiếp Dẫn viên xinh đẹp kia, cô ta từng tuyên bố một cái nhiệm vụ, chính là tìm kiếm Hoa Bỉ Ngạn tại vùng địa cực U Minh.
Trên thực tế Đông Bách Hợp trong kịch tình đến khi chết cũng chưa từng thấy qua hoa Bỉ Ngạn lớn lên như thế nào, Bách Hợp cũng chỉ thấy hình ảnh lúc công ty Karan phát ra tuyên truyền, bóng lưng của Chủ nhân của U Minh Quỷ tộc cầm hoa Bỉ Ngạn trong tay.
Cô kỳ thật vốn đã quên nhiệm vụ này, nếu không phải hôm nay Medusha nhắc tới phó bản vùng cực địa U Minh, chỉ sợ cô cũng không nhớ ra, lúc này Medusha nhắc tới, Bách Hợp cũng đồng thời nhớ tới nhiệm vụ kia, thoáng cái hai mắt liền tỏa sáng nói: “Côcần nhóm bọn ta làm gì?”
“Các người không phải muốn biết bí mật của che dấu chủng tộc sao? Chỗ đó có.” Cô ta nói xong, ngẩng đầu lên, nhìn lướt qua pho tượng Nữ Thần đã bị Bách Hợp phá hủy: “Tôi là một dị loại không nên tồn tại ở thế gian này, là người không hiểu sao bị nguyền rủa, hi vọng các người không giống tôi, rơi vào kết cục như ta.” Một khắc sau, cái đuôi của cô ta cứ nện trên mặt đất, tế đàn vốn đã hư hại nghiêm trọng liền bắt đầu lay động kịch liệt, đá vụn xung quanh ‘rào rào’ rơi xuống, chính giữa tế đàn đột nhiên vỡ ra một khe hở rất lớn,một lỗ sâu không thấy đáy xuất hiện trước mắt mấy người.
Ly Viên đứng không vững,Thanh Qua dùng một tay ôm Bách Hợp vào trong ngực, Medusha cất tiếng cười to: “Mẫu thần, mặc dù ngài nguyền rủa con, chán ghét mà vứt bỏ con, cuối cùng con lại là người thực hiện hoài bão của ngài