Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 309: Danh viện bại trận 9



Edit: Người nào đó

Beta: Sakura

Do Kỷ Vân Duệ thân là thần tượng Thiên Vương, hơn nữa ngoài việc thực lực bản thân không kém, anh ta còn có nhà họ Kỷ làm hậu thuẫn. Tính khí anh ta luôn luôn thất thường, lời cảnh cáo của công ty quản lý cũng vào tai trái, ra tai phải, căn bản không để ở trong lòng. Nhưng lần này không giống như vậy, cha mẹ Kỷ đã cương quyết, nếu anh ta không chia tay Đường Ân Hi thì không được về nhà. Hồi trước Lý Minh Lỗi nói hươu nói vượn làm  cho công việc hiện tại của anh ta gặp rắc rối, hôm nay Đường Ân Hi lại gây ra chuyện, bởi vì sự tình nghiêm trọng hơn lần trước, Kỷ Vân Duệ cũng đành phải thu liễm lại cuồng vọng của mình,mình phải chịu thiệt thòi một tí.

“Chẳng lẽ không được sao?  Ân Hi cô ấy và Nhạn Nam không có gì, chỉ là bị hiểu lầm thôi.” Kỷ Vân Duệ thò tay gãi gãi đầu, chợt thấy Bách Hợp ngồi đối diện mình vành mắt ẩm ướt nói: “Vân Duệ, chẳng lẽ sau khi anh Nhạn Nam thích cô ấy, anh, anh đối với cô ấy cũng… ” Bách Hợp nói xong lời này, mở to hai mắt, nhìn vẻ mặt xấu hổ của Kỷ Vân Duệ, thoáng cái đứng dậy, làm ra biểu tình vô cùng thương tâm, cầm theo túi xách của mình, xoay người liền đi  không quay đầu lại.

Cô rất hiểu tính cách Kỷ Vân Duệ, nếu như cha mẹ Kỷ dốc lòng phản đối, nói không chừng tình cảm của anh ta ngược lại sẽ càng thêm bền chặt, cái tình cảm này, nếu như không ai phản đối ngược lại sẽ không tồn tại được bao lâu. Nếu như có người phản đối muốn phá hoại, như vậy cho dù chỉ có 50% yêu thích, anh ta cũng sẽ biến thành 100%. Bách Hợp cũng không định giống vợ chồng nhà họ Kỷ phản đối anh ta, thứ nhất cô không hề thích Kỷ Vân Duệ, nhiều nhất chính là một chút tình cảm thanh mai trúc mã còn xót lại của nguyên chủ thôi.. Thứ hai, cô muốn phá hư tình cảm của Kỷ Vân Duệ và Đường Ân Hi, cũng sẽ không dùng phương pháp thô bạo.

Người trong cuộc mơ hồ, vợ chồng nhà họ Kỷ chắc chắn cũng hiểu đạo lí này và biết tính cách của con trai. Nhưng bởi vì quan tâm Kỷ Vân Duệ, nên bọn họ không thể tỉnh táo thôi. Bách Hợp không thích Kỷ Vân Duệ, cho nên mới có thể suy nghĩ rõ ràng làm như thế nào thì tốt nhất.

Bách Hợp ra khỏi quán coffee, suy nghĩ một chút lại cảm thấy trong lòng sảng khoái, quay đầu nhìn lại quán coffee, thấy một đống lớn đồ ăn, còn có hai cốc cà phê nhập khẩu đắt tiền, lúc này mới nhớ đến Kỷ Vân Duệ sau khi cô đi muốn đuổi theo cô nhưng nhân viên quán coffee  kéo anh ta lại đòi thanh toán, đợi đến khi anh ta chạy ra khỏi quán thì Bách Hợp cũng đã về đến phòng làm việc. Hôm nay đi ra ngoài một chuyện đều không làm được, ngược lại bị Bách Hợp chặn ngang, tuy nói Kỷ Vân Duệ lúc này cũng không thiếu tiền, nhưng trong lòng lúc này cũng vẫn sinh ra mấy phần cảm giác buồn rầu.

Anh ta định gọi điện thoại cho Bách Hợp nhắc chuyện họp báo, nhưng móc điện thoại ra, nghĩ đến vẻ mặt lúc Bách Hợp hỏi anh ta, Kỷ Vân Duệ không khỏi cảm thấy chột dạ,  lại lần nữa thả điện thoại vào túi. Anh ta cùng Đường Ân Hi có quan hệ hết sức phức tạp. Có lúc Kỷ Vân Duệ cũng không thể hiểu được chính bản thân mình nghĩ như thế nào. Cha mẹ buộc anh ta chia tay Đường Ân Hi thì anh ta lại không vui, khi nghe Bách Hợp nói anh ta yêu Đường Ân Hi, anh ta lại không muốn thừa nhận, thậm chí theo bản năng trong lòng còn sinh ra mấy phần chống cự.

Cuối cùng Kỷ Vân Duệ tìm một nơi họp báo, chính thức giải thích mình và Liễu Nhạn Nam là anh em lớn lên từ nhỏ, cũng thề mình tuyệt đối không thể nào làm ra việc không có nhân tính, đạo đức chỉ vì tiền bạc, càng chắc chắn Đường Ân Hi và Liễu Nhạn Nam là tuyệt đối trong sạch. Nhưng bởi vì trước kia trên mạng nói xấu Kỷ Vân Duệ có bài bản, vô cùng hiểu rõ chuyện ba người, lời đồn về anh ta nửa giả nửa thật, vào lúc này cho dù anh ta có nói gãy lưỡi, cũng sẽ không có ai tin tưởng.

Huống chi đối với phóng viên  mà nói, bọn họ cũng không muốn nghe bất kì giải thích gì. Bọn họ muốn chẳng qua là tranh đoạt vị trí trang đầu, Kỷ Vân Duệ có phải anh em tốt của Lễu Nhạn Nam hay không, bọn họ cũng không quan tâm, bởi vì thứ dân chúng muốn xem chính là những tin tức bị bới ra của các minh tinh, bởi vậy sau khi họp báo xong, Kỷ Vân Duệ vẫn scandal đầy trời, hình tượng so với trước khi ở chung cùng Đường Ân Hi nháy mắt đã rơi xuống ngàn trượng, mấy cái quảng cáo tốt cũng đưa ra yêu cầu đổi người đại diện, Kỷ Vân Duệ ngay từ đầu còn có chút kiêu ngạo, một người đòi hủy quảng cáo, anh ta không chút do dự liền đồng ý, nhưng vì danh tiếng bị phá hủy là do anh ta có lỗi trước, vì vậy phải bồi thường tiền hợp đồng. Thời gian dài công ty quản lý thấy anh ta không kiếm được tiền bằng trước kia,tính khí Kỷ Vân Duệ lại không được tốt lắm, liền có mấy phần bất mãn đối với anh ta.

Mà sau khi Đường Ân Hi bị mọi người mắng một trận ở trên mạng, rất nhiều chuyện trước đây của cô ta đều được người tung ra, bao gồm cả việc trước kia cô ta từng đi gạt người lấy một ít tiền sống qua ngày cũng bị đưa lên. Dĩ nhiên cũng có chuyện tốt cô ta từng làm cũng lộ ra. Trên mạng mọi người mắng cô ta rất khó nghe, cho dù tính cách Đường Ân Hi hoat bát vui vẻ bao nhiêu thì cũng bị ảnh hưởng, mất mấy ngày ngây ngô ở nhà không dám ra cửa. Thoáng cái qua nửa tháng, nếu không phải là cảnh sát gọi điện tới báo là Lý Minh Lỗi đòi gặp cô ta, sợ rằng Đường Ân Hi cũng suýt chút nữa cũng quên mất người bạn này.

Sau khi suy nghĩ cách cứu Lý Minh Lỗi, Đường Ân Hi hết sức đau lòng đi đến cục cảnh sát, bởi vì Lý Minh Lỗi ban đầu nói xấu với phóng viên bị người ta ghi âm lại, bằng chứng như núi, mà phóng viên  khi đó lại sống chết nói là Lý Minh Lỗi tự thân muốn bán tin tức lấy tiền. Bách Hợp giờ muốn tìm Lý Minh Lỗi hả giận, lập án có chứng cứ xác thật, vì vậy hắn ta đã bị nhốt, chỉ chờ luật sư của Bách Hợp làm xong đơn đem hắn ta tố cáo, Lý Minh Lỗi liền chắc chắn được ngồi tù mấy năm.

Sau khi biết chuyện, trong lòng Đường Ân Hi hoang mang, liền muốn đi tìm Bách Hợp, nhưng cô ta không gặp được Bách Hợp, cũng không biết Bách Hợp đang ở đâu. Mặc dù Đường Ân Hi cũng không muốn xin số điện thoại và địa chỉ của Bách Hợp từ  Kỷ Vân Duệ, nhưng cô ta cũng không có biện pháp khác. Lần trước bởi vì cô ta đi tìm Liễu Nhạn Nam, bây giờ không chỉ hại mình ra cửa còn phải cải trang, càng làm liên lụy đến Liễu Nhạn Nam, có một lần cô ta nghe Kỷ Vân Duệ nhắc tới Liễu Nhạn Nam đã bị nhà họ Liễu chỉ trích, phải dọn ra khỏi nhà, trong lòng biết anh ta là bị mình liên lụy bêu xấu, không khỏi có chút áy náy, vào lúc này tự nhiên không dám lại nhờ cậy anh ta, ngược lại đàng hoàng gọi điện cho Kỷ Vân Duệ, muốn xin số Bách Hợp.

So với đám người Kỷ Vân Duệ và Đường Ân Hi gần đây toàn gặp phiền toái, cuộc sống của Bách Hợp lại dễ dàng thư thái hơn rất nhiều. Giang Bách Hợp hàng ngày an bài ngắn nắp cuộc sống của mình, đây là một cô gái trừ việc tình cảm không rõ ràng ra, còn lại là một người hết sức khéo léo khắp nơi. Cô biết như thế nào thì tốt cho mình, cũng biết như thế nào báo đáp mình, sau khi Bách Hợp trở thành cô, tự nhiên cũng sẽ thừa kế một số thói quen trong cuộc sống của cô. Mỗi buổi chiều thứ sáu, cô sẽ đến trung tâm chăm sóc sắc đẹp một lần. Mới vừa lúc Bách Hợp mặc áo choàng tắm đi ra, liền gặp mẹ Kỷ cũng tới đây.

Gần đây vẻ ngoài mẹ Kỷ nhìn cũng không tốt, sắc mặt tiều tụy rất nhiều,làn da luôn luôn bảo dưỡng tốt nhưng  lúc này màu da gò má cũng có chút tối, thấy Bách Hợp, ánh mắt mẹ Kỷ sáng lên, vội vàng vẫy tay với cô: “ Bách Hợp, hôm nay thật trùng hợp. Gần đây con gặp được vân Duệ không? Có rảnh rỗi cháu giúp bác khuyên nó một chút, chia tay Đường Ân Hi đi.”

Trước kia mẹ Kỷ thấy con trai mình yêu đơn phương Giang Bách Hợp, cuối cùng không thể buông, vì vậy bà cùng vợ chồng nhà họ Giang quan hệ mặc dù không kém, nhưng thực ra không thích việc con trai yêu Giang Bách Hợp. Nhưng mẹ Kỷ mặt ngoài cũng không quá biểu hiện ra, đây vẫn là lần đầu tiên bà dùng giọng nói khẩn cấp như vậy muốn  Kỷ Vân Duệ đến tìm Bách Hợp.

“Bác gái không cần lo lắng đâu, con cháu tự có phúc của con cháu, mấy ngày trước Vân Duệ có tới tìm cháu một lần, nói hy vọng cháu bỏ qua cho cô Đường. Cháu cũng không biết đã đắc tội cô ấy lúc nào, sau này thấy cô ấy cháu còn muốn đi đường vòng đây.” Bách Hợp cười lạnh trong lòng, trên mặt lại thân thiết khoác tay mẹ Kỷ. Thấy mẹ Kỷ nghe được lời này của mình trên mặt lộ ra vẻ miễn cưỡng, lúc này mới vểnh khóe miệng lên.

Trong quá khứ Kỷ Vân Duệ yêu Giang Bách Hợp nhưng bây giờ lại vì Đường Ân Hi mà tới tìm cô, thậm chí Bách Hợp còn nói sau này thấy Đường Ân Hi còn phải đi đường vòng. Điều này chẳng phải là nói sau này mẹ Kỷ phải đối tốt với Đường Ân Hi môt chút, vậy thì con trai mới có thể lại thân thiết với bà? Mẹ Kỷ nghĩ tới đây, trong lòng có một cảm giác chán ghét, còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, trong lúc bất chợt có người như một trận gió hướng bên này chạy tới, trong miệng vẫn còn kêu:

“Cô Giang, cô Giang.”

Trong trung tâm an tĩnh vốn phát nhạc êm dịu để thư giãn, bốn phía nhân viên làm đẹp nói chuyện cũng là nhẹ nhàng, nhỏ nhẹ. Vào lúc này vang lên tiếng gào, khiến người ta nhịn không được chân mày liền cau lại.

Đường Ân Hi như một trận gió thổi tới, thậm chí khóe mắt còn không nhìn thấy mẹ Kỷ đang bị Bách Hợp kéo ở một bên. Dù là mẹ Kỷ không đồng ý cô ta là con dâu của nhà họ Kỷ, nhưng thấy Đường Ân Hi không thèm nhìn mình như vậy, sắc mặt vẫn tái xanh.

“Cô Giang, xin cô hãy nghe tôi nói, cô có thể không tố cáo Minh Lỗi được không? Anh ta có lỗi nhưng anh ta có thể đền bù, nếu bị vào tù, cuộc đời của anh ta cũng coi như bị phá hủy. Mặc dù anh ta từ nhỏ không nghe lời, nhưng anh ta cũng là một đứa bé ngoan, chỉ vì có rất nhiều đạo lí không có ai dạy anh ta thôi…” Đường Ân Hi hoang mang nói xong, sắc mặt mẹ Kỷ tái xanh, kéo Bách Hợp đến phía sau mình, cau mày chán ghét nhìn chằm  chằm Đường Ân Hi: “ Đủ rồi cô Đường, xin cô đừng tới quấy rầy Bách Hợp nữa, bạn của cô là người như thế nào, Bách Hợp một chút cũng không quan tâm, hơn nữa tôi hy vọng cô rời khỏi Vân Duệ, đừng quấn lấy nó nữa.”

“Không sao đâu bác gái.” Ánh mắt Bách Hợp hướng ra ngoài nhìn một cái, thấy có cái đầu hướng bên này tìm kiếm, trong mắt không khỏi lóe lên một tia châm chọc, nhẹ giọng hỏi: “ Cô Đường, làm sao cô tìm ra chỗ này?”

Chỗ này phí hội viên hàng năm cũng là trên mấy chục vạn, chính vì giá cao, nên rất nhiều người không vào được. Đường Ân Hi có thể đi vào, trừ phi là có người giúp cô ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.