Trong ngắn ngủi nửa ngày, kết quả này bị người ta đưa lên mạng, nhanh chóng đạt hơn mười vạn người xem. Trên mạng đang ồn ào sôi sục, cục kiểm tra quốc gia cũng đứng ngồi không yên. Bởi vì ồn ào quá lớn, giới truyền thông tất nhiên cũng bắt đầu đưa tin về vụ này. Bách Hợp đợi ba tháng, cuối cùng cũng thấy trên báo xuất hiện tin tức này.
Trong kịch tình, lúc này Giang Bách Hợp tiếng xấu nổi danh đã bị đuổi ra khỏi nước Hoa. Mà vào lúc này, tiếng xấu nổi danh không phải là cô mà là Đường Ân Hi. Tuy cô ta vẫn đang sống tốt ở nước Hoa, nhưng Kỷ Vân Duệ hôm nay đã bị phiền phức cuốn lấy.
Trên báo mỗi ngày đưa tin ở trang đầu đều là Kỷ Vân Duệ thay mặt công ty mỹ phẩm trả lời phỏng vấn. Cho đến khi truyền thông quốc tế cũng đưa tin loại mỹ phẩm dưỡng da này thật sự có vấn đề. Sau khi các nước liên hợp lại yêu cầu dừng hoạt động của công ty mỹ phẩm này để điều tra thì Kỷ Vân Duệ liền biết mình xong đời rồi.
Anh ta vừa mới thay mặt công ty mỹ phẩm làm người đại diện mấy ngày, còn chưa kiếm được ngon ngọt, lại đương đầu với một thất bại lớn như vậy. Bao nhiêu vinh quang lúc trước của Kỷ Vân Duệ, vào lúc này đều chuyển thành sợ hãi bất an.
Mỗi ngày vừa lên mạng, là nghe được một đám trê mạng đang chửi anh ta lòng dạ đen tối, minh tinh hại người… vv,vv. Khắp nơi cũng có thể nghe được tiếng nguyền rủa anh ta, lúc nào cũng có đội săn ảnh rình rập chờ đợi muốn chụp hình anh ta và moi tin tức. Điều này khiến cho Kỷ Vân Duệ ngay cả cửa cũng không dám ra. Công ty quản lý của anh ta cũng gặp phải liên lụy, người người cảm thấy bất an.
Không tới nửa tháng, công ty mỹ phẩm mà Kỷ Vân Duệ làm người đại diện chính thức xảy ra chuyện. Hơn nữa một ít quần áo, ví da đang chờ tung ra thị trường cũng đều bị kiểm tra ra là không đạt chuẩn. Trong lúc nhất thời, chuyện này trở thành tin tức đăng trên trang đầu của tất cả các tờ báo trên thế giới. Kỷ Vân Đuệ cũng ngã theo, anh ta mới nở mày nở mặt có mấy tháng, nhưng vì chuyện này, tất cả gần như hủy sạch.
Quan trọng hơn là, một số fan của anh ta, vì anh ta nên mới mua sản phẩm cũng liên kết lại tố cáo anh ta lên tòa án. Bởi vì ngày trước Kỷ Vân Duệ danh tiếng quá lớn, giờ coi như báo ứng, dưới tình huống khiến cho dân chúng tức giận, tòa án rất nhanh phán Kỷ Vân Duệ phải bồi thường tiền cho dân chúng. Kỷ Vân Duệ nổi tiếng mấy năm, bản thân cũng tích lũy không ít tài sản, có thể nói anh ta cũng kiếm được khá nhiều. Nhưng tất nhiên anh ta tiêu tiền cũng nhiều, từ chuyện anh ta cứu Đường Ân Hi có thể biết được anh ta là người tiêu tiền như nước.Lần này mỹ phẩm dưỡng da xảy ra chuyện làm một công ty mỹ phẩm cao cấp nổi tiếng thế giới tuyên bố phá sản. Kỷ Vân Duệ tất nhiên cũng phải bỏ ra rất nhiều tiền. Anh ta tuyên bố bán hết bất động sản lấy tiền bù vào chỗ thiếu. Số tiền mặt bản thân anh ta có cũng không phải là quá nhiều.
Số tiền này đối với người bình thường chính là một con số trên trời, chỉ nhìn được không sờ được. Nhưng với Kỷ Vân Duệ mà nói, số tiền này chỉ như hạt cát trong sa mạc. Anh ta bắt đầu tìm kiếm phương pháp khắp nơi. Hiện nay anh ta đã vì Đường Ân Hi mà xích mích với cha mẹ, thêm nữa số tiền anh ta phải bồi thường lần này quá mức khổng lồ. Nhà họ Kỷ chẳng qua có thanh danh lớn, chứ cũng không phải có tài sản lớn. Ban đầu lúc anh ta đi lên con đường nghệ thuật, buông tha cho y học, liền từng lớn miệng nói với cha mẹ, cả đời sẽ không dựa vào bọn họ. Giờ lời nói vẫn vang bên tai, Kỷ Vân Duệ ngại không dám về nhà nhờ cha mẹ giúp đỡ.
Lúc Bách Hợp và Lạc Thành chuẩn bị ăn tối, mới vừa bước vào phòng ăn thì tiếng điện thọai vang lên.
Lạc Thành rất có phong độ đứng một bên, mang trên mặt nụ cười thản nhiên, ánh mắt chuyển hướng một bên. Anh gần đây rất chăm chỉ hẹn Bách Hợp, sợ là đầu gỗ cũng cảm giác được anh có ý với cô. Bách Hợp trước kia từng nhờ anh giúp môt tay, vì vậy luôn không tìm được cớ từ chối, hơn nữa Lạc Thành lại biểu hiện hết sức lễ độ, càng khiến cô không tìm được lí do. Vào lúc này trước khi ăn cơm điện thoại vang lên, cô lấy điện thoại từ trong túi xách ra, thấy trên màn hình hiện lên ba chữ Kỷ Vân Duệ:
“Giang Bách Hợp.” Bách Hợp báo tên của mình, đầu dây bên kia Kỷ Vân Duệ sửng sốt mộ chút, mới dùng giọng chán nản nói:
“Bách Hợp, là anh, Kỷ Vân Duệ.”
Bách Hợp khẽ đáp, vào lúc này trong giọng nói của Kỷ Vân Duệ đã không còn khí thế như xưa, ngược lại có chút dáng vẻ tinh thần không phấn chấn. Anh ta trầm mặc một lúc lâu, Bách Hợp đang định hỏi anh ta có chuyện gi không, thì thấy anh ta có chút khó khăn mở miệng:
“Bách Hợp, em có thể cho anh mượn một khoản tiền được không?”
Gần đây Kỷ Vân Duệ đã bị dồn vào đường cùng. Tòa án đã niêm phong tất cả bất động sản của anh ta, thẻ ngân hàng cũng đã bị đóng băng hết. Anh ta bây giờ chỉ có thể mượn tạm một ngôi biệt thự của Liễu Nhạn Nam. Tuy nói đã không lo nơi đặt chân, nhưng bởi vì trong tay không có tiền, vậy nên ăn uống cũng không thể tùy ý như trước. Quan trọng nhất là, Liễu Nhạn Nam sau khi cho anh ta mượn nhà, bắt đầu danh chính ngôn thuận mời hẹn Đường Ân Hi, điều này làm cho anh ta có cảm giác cực kì xấu hổ.
“Anh muốn bao nhiêu?”
Bách Hợp sớm đã dự liệu được ngày này, vì vậy Kỷ Vân Duệ nhờ vả không hề cảm thấy bất ngờ. Sau khi cô hỏi câu này, Kỷ Vân Duệ thanh âm không nhịn được cũng đề cao hơn:
“Hai mươi triệu, có được không?”
Hai mươi triệu thật ra cũng không đủ đền bù tổn thất lần này của anh ta, nhưng Kỷ Vân Duệ cũng rõ khả năng của Bách Hợp, nhiều hơn nữa cô sẽ phải bán cổ phiếu trong tay đi. Nếu như Bách Hợp không muốn trợ giúp anh ta, anh ta nói nhiều hơn cô cũng sẽ từ chối.
“Em có thể cho anh sáu mươi triệu. Nhưng số tiền này cũng không phải là em cho anh mượn, mà em muốn mua lại toàn bộ biệt thự và bất động sản của anh. Anh có đồng ý không?”
Bách Hợp mím môi một cái, tuy giọng nói của cô lúc này rất nhẹ nhàng, nhưng thần sắc trong mắt lại hết sức lạnh lùng. Bất động sản của Kỷ Vân Duệ có gần mười chỗ, đều là thành quả mấy năm nay anh ta cực khổ kiếm được. Nếu như anh ta không xảy ra chuyện, những thứ này muốn mua được cũng phải hết trên 100 triệu. Nhưng vào lúc này anh ta xảy ra chuyện, rất nhiều người bỏ đá xuống giếng, căn bản không có ai chịu giúp anh ta. Vì vậy những ngôi biệt thự này tất nhiên không đáng một đồng tiền. Nếu như không ai đồng ý mua những tài sản này, như vậy tòa sẽ đem chúng đi bán đấu giá, đến lúc đó giá trị sợ rằng còn dưới 20 triệu.
Kỷ Vân Duệ cũng biết điều này, vì vậy đối với hành động cháy nhà hôi của của Bách Hợp mặc dù có chút nén giận, nhưng cũng biết giờ không giống ngày xưa, trong lòng tuy hết sức buồn rầu, nhưng vẫn cắn răng đáp ứng.
Anh ta lần này tổng cộng phải bồi thường 300 triệu. Vốn anh ta có gần 50 triệu tiền gửi ngân hàng, hôm nay Bách Hợp cho anh ta thêm 60 triệu, tương đương với việc anh ta gom được gần một nửa, chỉ cần nộp lên số tiền này trước, anh ta sẽ lại nghĩ biện pháp khác.
Bách Hợp nói chi tiết một chút với anh ta, lại đợi hai bên tìm luật sư, lúc này mối cúp điện thoại.
Trong kịch tình, đám người Kỷ Vân Duệ ép Giang Bách Hợp phải bán gia sản lấy tiền rời khỏi Hoa Hạ. Hôm nay cô cũng coi như thay nguyên chủ báo được thù, Kỷ Vân Duệ rơi vào kết cục như vậy, danh tiếng đã thối, tài sản của anh ta cũng bị mình nửa bán nửa tặng lấy vào trong tay. Thì tương đương với thù lao mình thay nguyên chủ hả giận. Về phần anh ta sau này thế nào, đã không còn liên quan với Bách Hợp.
Bởi vì Kỷ Vân Duệ đang cần tiền gấp, nên chuyện chuyển giấy tờ làm cũng nhanh. Bách Hợp ban đầu sắp đặt đã nghĩ tới một ngày như vậy, nên tiền cũng đã chuẩn bị xong. Cô cũng không bán cổ phiếu của mình, mà bán mấy căn hộ của mình đi. Tuy cô bán cũng bị lỗ, nhưng so sánh với lần này lấy được chỗ tốt từ Kỷ Vân Duệ, Bách Hợp cũng có lời rồi.
Kỷ Vân Duệ lại bán hạ giá một ít bản quyền ca khúc ngày xưa của anh ta. Không biết anh ta trở về nhà họ Kỷ thỏa thuận điều kiện gì với cha mẹ mà rất nhanh đã gom đủ 300 triệu, nộp lên tòa án, sau đó trở về nhà họ Kỷ.
Mà vào lúc này, Lý Minh Lỗi cũng được Bách Hợp ra hiệu thả, được người trong cục cảnh sát đưa ra. Sau khi bị nhốt một thời gian dài như vậy, Lý Minh Lỗi cũng đã sợ vỡ mật. lúc này trong người hắn không có một đồng, cũng không có người thân. Chỉ đành phải đi nhờ cậy bạn tốt nhất của mình là Đường Ân Hi. Nhưng mà Đường Ân Hi lúc này bản thân cũng khó giữ, cũng chỉ có thể giúp đỡ cho hắn có hạn. Lý Minh Lỗi vốn quen ăn ngon, lười làm việc, trộm cắp thành quen, cuối cùng không chịu được, lại lợi dụng Đường Ân Hi lừa một khoản tiền sau đó chạy trốn.
Câu giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời chính là dùng để nói về loại người như hắn. Đường Ân Hi một lòng một dạ nghĩ hắn sẽ thay đổi tốt lên. Ai ngờ đợi đến lúc chủ nợ tìm đến tận cửa, lần này Kỷ Vân Duệ không giúp cô ta, cũng may có Liễu Nhạn Nam chịu giúp cô ta.
Nợ tiền dễ trả, nợ nhân tình khó trả. Vì Đường Ân Hi không trả nổi nên sau đó cô ta trở thành bạn gái Liễu Nhạn Nam. Mặc dù Liễu Nhạn Nam cũng thích cô ta nhưng cũng không giống như Kỷ Vân Duệ yêu cô ta như vậy. Sau khi cô ta trở thành bạn gái Liễu Nhạn Nam, trong một bữa tiệc Bách Hợp thấy cô ta đi theo mẹ Liễu, sự ngây thơ sôi nổi đã bị mài đi, chỉ còn lại dáng vẻ thâm trầm. Hơn nữa cô ta còn bị mẹ Liễu xem thường, gương mặt hiện lên vẻ kìm nén.
Cũng không lâu lắm, lại có tin Liễu Nhạn Nam ban đêm hẹn hò cùng một cô gái khác. Vào lúc này, trong những cô gái được Bách Hợp tìm về đã có một cô gái thành công lấy được sự công nhận của Liễu Nhạn Nam, hoàn thành nhiệm vụ trở về và trở thành một dẫn chương trình thực tập.
Thứ có được rồi sẽ khiến người ta không còn quý trọng. Trong kịch tình, sở dĩ Liễu Nhạn Nam đối với Đường Ân Hi chung tình như vậy, bởi vì anh ta không có được cô ta, cho nên mới cảm thấy coi trọng cô ta. Giờ gặp được nhiều cô gái gần giống Đường Ân Hi, cảm thấy không hiếm lạ nữa. Trên thực tế tính cách Đường Ân Hi mặc dù hiền lành, nhưng tính khí cô ta không phải rất tốt, có tình ý thì thấy thú vị, nhưng qua thời gian dài lại cảm thấy cô ta ngu ngốc, khi mang ra ngoài cảm thấy mất mặt.
Khi trong nhà mở tiệc, hoặc khi đi chơi với bạn, cô ta luôn cư xử thô lỗ khiến Liễu Nhạn Nam mất thể diện, sau mấy lần Liễu Nhạn Nam cảm giác được Đường Ân Hi thích hợp làm người yêu, thích hợp làm bạn bè, nhưng không hề thích hợp làm vợ chồng như ban đầu anh ta nghĩ.
Sau khi chơi đùa chán những cô gái hiền lành, khi người nhà thúc giục lấy vợ. Liễu Nhạn Nam liền cảm thấy ban đầu cha mẹ nói đúng, lấy vợ phải lấy những cô gái môn đăng hộ đối mới tốt.
Có thể vì ban đầu anh ta ở chung với Đường Ân Hi đã trở thành chuyện cười của cả giới thượng lưu. Nên người anh ta vừa ý, lại không vừa ý anh ta, mà người vừa ý anh ta, anh ta lại luôn tìm ra tật xấu để bới móc. Cứ như vậy chọn lên chọn xuống, Liễu Nhạn Nam lại nhớ tới người đã lâu không liên lạc với anh ta – Bách Hợp. Ban đầu lúc Bách Hợp đuổi anh ta ra khỏi đài truyền hình. Liễu Nhạn Nam đã quen được Bách Hợp đối xử dịu dàng, tự nhiên đối với một Bách Hợp cứng rắn làm anh ta căm tức trong lòng. Vốn tưởng rằng thời gian dài trôi qua cô sẽ chủ động tới xin lỗi, bù đắp cho anh ta. Thế nhưng không nghĩ tới, thời gian trôi qua lâu như vậy rồi, Bách Hợp lại thật sự không liên lac gì với anh ta.
Liễu Nhạn Nam nghĩ tới những điều này, trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác kì lạ. Anh ta chủ động liên lạc với Bách Hợp. Nhưng ngày xưa Bách Hợp không bao giờ để cho chuông rung quá ba tiếng, lần này lại để anh ta gọi liên tiếp 4,5 lần, Bách Hợp cũng không nghe điện thoại của anh ta.
Vào lúc này Bách Hợp đang đi theo Lạc Thành xách một đống hành lí dọn đến biệt thự của Kỷ Vân Duệ. Lúc đang bận rộn nhiều việc,làm gì có thời gian đi chú ý xem điện thoại có ai gọi hay không. Chờ lúc cô dọn dẹp xong nhìn thấy, cũng không thèm gọi lại cho Liễu Nhạn Nam. Cô lãnh đạm như vậy, ngược lại khơi dậy sự hiếu thắng không chịu thua từ trong xương của Liễu Nhạn Nam. Ngày xưa rất ít khi chủ động liên hệ với cô, giờ đây bắt đầu ba ngày 2 lần gọi điện thoại cho cô. Cho dù Bách Hợp căn bản không muốn để ý đến anh ta, nhưng Liễu Nhạn Nam cứ tìm cách xuất hiện trước mặt Bách Hợp. Trong công ty Bách Hợp đã căn dặn Liễu Nhạn Nam phải có sự cho phép của cô mới được đi vào. Thế nhưng Liễu Nhạn Nam luôn kiêu ngạo lại chịu hẹn lịch đợi gặp mặt cô.
Sau nửa năm dây dưa, ngay từ đầu Liễu Nhạn Nam chỉ vì ý nghĩ không chịu thua đã biến thành chân thật một chút. Nhưng bộ dáng si tình lúc này của anh ta, người anh ta muốn thấy vĩnh viễn cũng sẽ không nhìn thấy. Mà bây giờ Bách Hợp căn bản là không muốn nhìn thấy anh ta.
Lúc yêu anh ta, Liễu Nhạn Nam nói gì cũng nghe, nhưng lúc không còn thương anh ta,Liễu Nhạn Nam lại là cái thá gì.
Lúc Bách Hợp từ trong phòng làm việc đi ra, điện thoại di động vang lên báo Kỷ Vân Duệ gọi tới.
“Bách Hợp, anh muốn ra nước ngoài học y, hai giờ nữa máy bay sẽ cất cánh. Em có thể tới tiễn anh không?”
Kỷ Vân Duệ gần đây bị giam lỏng trong nhà họ Kỷ. Anh ta vừa rời đi thì Đường Ân Hi ngay lập tức lao vào vòng tay Liễu Nhạn Nam. Điều này không chỉ khiến nhà họ Kỷ và nhà họ Liễu xé rách da mặt, càng làm cho anh ta bị đả kích lớn. Bách Hợp vốn muốn từ chối, nhưng trong lòng cô lại tự dưng cảm thấy không đành lòng từ chối yêu cầu của Kỷ Vân Duệ, sau khi thở ra mấy lần, Bách Hợp mới đồng ý.
Lạc Thành lái xe đưa cô đi sân bay, Kỷ Vân Duệ đã lâu không thấy giờ đây tiều tụy đi rất nhiều. Người gầy đi nhiều, mặc trang phục cũng tùy ý không sang trọng như xưa, xách theo một túi hành lí đơn giản đứng ở đại sảnh phía trước. Lúc thấy Bách Hợp đầu tiên ánh mắt anh ta sáng lên, sau đó khi nhìn thấy Lạc Thành thì vẻ mặt rất nhanh ảo não xuống.
“Em tiễn cậu Kỷ đi, anh đợi em ở bên ngoài.” Lạc Thành sờ sờ đầu Bách Hợp. Động tác quen thuộc này khiến cho Bách Hợp ngẩn ngơ, lúc cô chưa kịp phục hồi lại Kỷ Vân Duệ đã không nhịn được mở miệng:
“Bách Hợp, em cùng ngài Lạc kia đã….” Kỷ Vân Duệ nói đến đây, trong giọng mang theo mấy phần thất thần: “Nếu như, nếu như ban đầu không có Đường Ân Hi. Nếu như người anh thích vẫn luôn là em, em sẽ thích lại anh chứ?”
Trên mặt anh ta lộ ra vẻ mất mát, hết sức đau khổ không chịu nổi. Bách Hợp bình tĩnh nhìn anh ta nửa buổi, gật đầu một cái: “Ừ”
Câu trả lời của cô khiến cho Kỷ Vân Duệ ngẩn ngơ, tiếp theo nở nụ cười khổ. Cười một lúc lâu sau đó anh ta ôm mặt, thân thể nhẹ nhàng run lên.
“Nhưng không có nếu như.” Bởi vì chân chính Giang Bách Hợp sẽ không thể nào quay trở lại, cô chỉ tới thay Giang Bách Hợp hoàn thành tâm nguyện thôi. Nếu như Giang Bách Hợp thật sự tha thứ cho Kỷ Vân Duệ ở đây, có lẽ hai người cũng chỉ là hữu duyên vô phận thôi.
Thật lâu sau, Kỷ Vân Duệ bỏ tay xuống, mí mắt còn hơi đỏ, nhưng anh ta không nói gì nữa. Hai người im lặng thật lâu. Cho đến khi sân bay gọi loa báo máy bay sắp cất cánh, Bách Hợp đưa anh ta đến chỗ gửi hành lí, anh ta còn không nhịn được nói:
“Nếu như một ngày anh có thể trở về, em có đồng ý ở bên cạnh anh không?”
Anh ta hỏi xong, Bách Hợp cũng chỉ mím môi cười một cái. Mọi người đều biết, Kỷ Vân Duệ rời đi, không biết bao giờ mới trở về. Muốn để mọi người ở Hoa Hạ quên đi chuyện anh ta là người đại diện hãng mỹ phẩm dưỡng da, phải mất một thời gian rất dài. Có lẽ Giang Bách Hợp sẽ chờ hắn, nhưng cô thì không.
Kỷ Vân Duệ cười khổ hai tiếng, còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, thì một giọng nữ có chút khàn khàn chợt vang lên:
“Bạn biết người này không? Anh ta tên là Minh Lỗi. Bạn có gặp anh ta không? Nhờ bạn, xem hình của anh ta một chút~”
Đường Ân Hi đã lâu không gặp giờ đang cầm hình Lý Minh Lỗi, đi hỏi khắp nơi xem có ai gặp hắn ta hay không.
Rất nhiều người đều lắc đầu, tình huống Đương Ân Hi bây giờ hết sức gay go. Cô ta tuyệt vọng đến mức sắp khóc. Kỷ Vân Duệ quay đầu nhìn cô ta một cái, lại quay đầu lại. Đường Ân Hi lảo đảo chạy qua bên cạnh anh ta, giống như không hề nhận ra anh ta vậy. Hai người này ngày xưa là oan gia vui vẻ, hôm nay lại cứ lướt qua sát người như thế.
Đường Ân Hi lại bị Lý Minh Lỗi lừa, giờ không có chỗ dựa, cô ta đã bị mất tất cả. Không tìm được Lý Minh Lỗi, cô ta phải trả hết số nợ khổng lồ của hắn, cuộc sống hết sức khó khăn. Lần này cô ta gần như dùng hết tiền, lại không tìm được ai giống Kỷ Vân Duệ hay Liễu Nhạn Nam làm chỗ dựa. Hơn nữa ngày trước cô ta ở cùng Kỷ Vân Duệ, sau đó lại ước hẹn với Liễu Nhạn Nam, nên giờ đây cô ta đã thành trò cười trong mắt nhiều người. Cho dù có người bày tỏ tình cảm với cô ta, nhưng người đó cũng chỉ muốn trêu đùa cô ta mà thôi.
Mà Liễu Nhạn Nam cũng không tốt đep gì, đã rời bỏ cô ta mà đi. Anh ta ban đầu yêu thích Đường Ân Hi cuối cùng lại gây ra nhiều chuyện hoang đường, đã làm cha mẹ không vui. Hơn nữa sau khi anh ta mang Đường Ân Hi về nhà, gây ra không ít rắc rối, càng làm cho quan hệ hai nhà Liễu, Kỷ trở mặt. Cha Liễu đã sớm bất mãn với anh ta, cuối cùng tìm lý do tống anh ta ra nước ngoài. Sau này Bách Hợp cũng chưa từng gặp lại anh ta.
Lần này, người bị mất thể diện phải buộc ra nước ngoài đã không phải là Bách Hợp. Mà những người có lỗi với Bách Hợp đã gặp đực báo ứng. Mà hai năm sau, dưới sự thúc dục của cha mẹ, Bách Hợp và Lạc Thành sang Anh quốc cử hành hôn lễ. Trước khi đi Bách Hợp cùng anh nói chuyện một lần, đưa ra yêu cầu hai người chỉ là vợ chồng giả, có thể ký hợp đồng. Nếu như đồng ý làm vợ chồng giả, hai người ở với nhau cả đời. Cô cũng sẽ không quan tâm chuyện riêng tư của Lạc Thành sau này. Vốn cho rằng yêu cầu như vây thì Lạc Thành sẽ không đồng ý, ai ngờ Lạc Thành lại đồng ý rất nhanh chóng.
Sau khi cưới, Lạc Thành đối xử với cô hết sức dịu dàng chăm sóc, cũng không ép buộc Bách Hợp làm chuyện thân mật. Loại quan hệ thoải mái, dễ chịu thế này làm Bách Hợp hết sức hài lòng. Buổi chiều,lúc hai người dắt tay nhau tạn bộ dưới trời, Bách Hợp có một cảm giác bạn tốt tri kỉ, lại giống như cặp vợ chồng già nhàn nhã, khiến cô rất thanh thản.