Lúc Bách Hợp trở lại Không gian, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, cô khẳng định nhiệm vụ lần này của chính mình hẳn đã hoàn thành, lần này tâm nguyện của nguyên chủ thật sự rất đơn giản, chỉ cần biết tại sao cô ấy phải chết, trước khi chết mình đã lấy được đáp án, hoàn thành nhiệm vụ không nói, còn bảo vệ được một cương thi tên là Dung Ly, tuy không biết có phải là Dung Ly lúc trước hay không, nhưng nhiệm vụ lần này cô không tiếc nuối.
Trong Không gian, tư liệu của cô lại hiện ra:
Giới tính: nữ (có thể thay đổi)
Tên: Bách Hợp
Tuổi: 21
Trí lực: 76 (max: 100 điểm)
Dung mạo: 77 (max: 100 điểm)
Thể lực: 68 (max: 100 điểm)
Vũ lực: 40 (max: 100 điểm)
Tinh thần: 50 (max: 100 điểm)
Danh vọng: 28 (max: 100 điểm)
Kỹ năng: Cửu Dương Chân Kinh, Cửu Âm Chân Kinh, Đạo Đức Kinh Thiên Địa môn, Cổ thuật Nam Vực, Thuật Luyện Thể Tinh Thần.
Năng khiếu: Nấu ăn trung cấp, Diễn xuất cao cấp, Thuật Ngũ Hành Bát Quái (đọc lướt qua)
Mị lực: 52 (max: 100 điểm)
Sưu tập: Tình yêu của Thi Vương, Lời chúc phúc của Thánh nữ, Tim Thiên sứ, Lời hứa của Long Vương, Mị thuật của Hồ Ly, Tình mẹ như núi, Vua không ngai.
Bách Hợp nhìn những số liệu này, trong lòng ít nhiều vẫn có hơi phiền muộn, ngay cả khi nhìn đến giá trị danh vọng bị trừ vài điểm, cô cũng không cảm thấy có bao nhiêu thất vọng hay khó chịu, cảm giác cả người mình không đề nổi nhiệt tình, cô có đầy lời muốn nói với người khác, nhưng lúc này bốn phía lại là một mảnh vắng lặng cô tịch.
Chỉ tiếc Lý Duyên Tỷ không có trong Không gian nên không thể xoa dịu cho cô, trên thực tế lúc này Bách Hợp thật sự rất hy vọng Lý Duyên Tỷ ở đây, hỏi cô một tiếng có muốn nghỉ ngơi không.
Nhưng giọng nói của Lý Duyên Tỷ cũng không có vang lên, mà cô chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, sau đó lại bất tỉnh nhân sự.
“Tiểu thư đã mê man hai ngày rồi, khiến cho phu nhân rất lo lắng, hết lần này tới lần khác vị bên kia cũng mê man lâu như vậy, cũng không biết là thật hay giả đây.” Hai tiếng bước chân đi từ xa mà đến gần, kèm theo đó là tiếng nói chuyện thanh thúy của hai tiểu nha đầu. Lúc Bách Hợp tỉnh lại, mở mắt liền nhìn thấy đỉnh màn màu tím nhạt cùng với sa màn buông xuống bên cạnh mình bị gió nhẹ thổi đung đưa. Chuông gió treo trên hành lang bên ngoài vang lên tiếng chuông thanh thúy dễ nghe, lại càng lộ ra cảm giác vắng vẻ vài phần.
Một cơn đau buốt sau gáy nàng truyền đến, thân thể vừa mới nhúc nhích, thì cơn đau buốt liền giống như thủy triều đánh úp lại khắp tứ chi bách hải, khiến cho Bách Hợp đau đến vô ý thức nhắm mắt lại, nằm yên trên giường không dám nhúc nhích nữa.
Cửa bị người đẩy nhẹ ra, hai thiếu nữ mặc váy hồng nhạt, chải búi tóc nha hoàn lần lượt bưng chậu rửa mặt và khay vào, ánh mắt nhìn thoáng qua giường. Lúc có người quay mặt nhìn, Bách Hợp liền hít thở chậm lại một chút.
“Còn chưa tỉnh lại nữa, phu nhân đều đã khóc vài lần rồi.” Một tiểu nha đầu thở dài một tiếng, do dự một chút, lại bưng chậu trong tay nhẹ nhàng mở cửa đi ra ngoài.
Bách Hợp nhắm mắt lại, một đống ký ức lại tràn vào trong đầu nàng, mang theo một cỗ oán hận và không cam lòng, nội dung khổng lồ của vở kịch khiến cho não nàng bị đè đến bắt đầu đau nhức.
Lần này Bách Hợp đi vào một thế giới tu tiên giả, đã trở thành một thiếu nữ tên là Hạ Bách Hợp.
Trong thế giới mạnh được yếu thua này, Hạ gia của Hạ Bách Hợp được miễn cưỡng xem như là một thành viên không nổi bật trong thế gia vọng tộc tu tiên, bởi vì tổ tiên Hạ gia từng có một lão tổ tông đạt đến giai đoạn Trúc Cơ kỳ, rồi được đại tông tu tiên chân chính là Vô Cực tông thu vào môn hạ, đã trở thành đệ tử ngoại môn mà hiển hách một thời. Chỉ là từ sau vị tổ tông đó, thẳng đến trăm năm sau, Hạ gia đều chưa từng xuất hiện nhân vật nào kinh tài tuyệt diễm như vậy, thẳng đến thế hệ này của Hạ Bách Hợp.
Ông Hạ tổng cộng cưới một phu nhân và hai thiếp thất, tuy nói người tu tiên cũng không quá yêu thích nữ sắc, nhưng sau khi tra ra Hạ phụ cũng không có linh căn gì, thậm chí cả đời này đều có khả năng không có cách nào đạt đến cả Luyện Khí kỳ, thì tác dụng của ông ấy liền chỉ còn lại mỗi quản lý Hạ gia cùng với khai chi tán diệp cho Hạ gia mà thôi. Mẹ của Hạ Bách Hợp – Hạ phu nhân – là nữ nhân được ông Hạ danh chính ngôn thuận cưới về, bà ấy chỉ sinh ra một đứa con gái duy nhất là Hạ Bách Hợp, mà còn hai thiếp thất thì lại sinh ra một trai một gái.
Ngoại trừ con trai của ông Hạ từ nhỏ đã là phế vật như ông Hạ, thì trong nội dung vở kịch, Hạ Bách Hợp có song linh căn là Băng và Lôi, mà thứ nữ còn lại của Hạ gia là Hạ Thiên Băng thì lại có ngũ linh căn. Tuy nói ngũ linh căn này thuộc về linh căn vô dụng nhất trong tất cả linh căn, nhưng sau khi Vô Cực tông xuống núi thu đồ đệ mười năm một lần trắc nghiệm ra hai tỷ muội có được linh căn, có khả năng về sau trở thành Tiên Nhân, ông Hạ vẫn mừng rỡ như điên, vào năm các nàng 16 tuổi, liền đưa các cô vào Vô Cực tông, hy vọng các nàng có thể mang đến nhiều lợi ích hơn nữa cho Hạ gia, nhưng từ đó cũng đẩy hai tỷ muội vào hoàn cảnh hoàn toàn khác biệt.
Bởi vì thân là đích trưởng nữ, lại xinh đẹp động lòng người không gì sánh được, từ nhỏ đến lớn Hạ Bách Hợp là được mọi người vây quanh như chúng tinh phủng nguyệt, mà Hạ Thiên Băng thì chỉ vì là một thứ nữ, tướng mạo lại bình thường, bởi vậy trong khoảng thời gian ở Hạ gia căn bản không thể so sánh với nàng ấy. Tuy trên danh nghĩa hai người là tỷ muội, nhưng kỳ thật địa vị cách biệt trời đất.
Vào sinh nhật năm 15 tuổi của Hạ Bách Hợp, hai tỷ muội vô tình gặp nhau trong hậu hoa viên, sau khi tranh cãi vài câu, liền song song ngã xuống hoa trì, đợi đến khi được cứu lên, hai người đều đã bị hôn mê.
Lúc tỉnh lại, Hạ Thiên Băng đã không còn là một thứ nữ đơn thuần ghen ghét đích tỷ nữa, mà đã trở thành một Hạ Thiên Băng đã đấu pháp với đích tỷ thất bại trong kiếp trước, sau khi chết lại xuyên đến thế giới tương lai, nhận được một cái không gian và cuối cùng cũng đã chết sau đó xuyên về trong chính thân thể ban đầu của mình!
Lúc trước hai tỷ muội đồng thời tiến vào Vô Cực tông, đáng tiếc bởi vì Hạ Bách Hợp là song linh căn tư chất xuất chúng, cho nên nàng ấy đã trở thành sư tỷ cao cao tại thượng của Vô Cực tông, hơn nữa sau đó còn cùng vị đệ tử đích truyền của chưởng giáo Vô Cực tông, được xưng là thiên tài ưu tú tuyệt luân trong ngàn vạn năm qua đến với nhau.
Mà Hạ Thiên Băng chỉ là đệ tử ngoại môn trong Vô Cực tông, 200 năm sau, Hạ Thiên Băng nhận hết mọi khuất nhục và cực khổ, cuối cùng còn chết đi trong một sự cố ngoài ý muốn. Sau khi chết, nàng ta cực kỳ không cam lòng, cùng là tỷ muội, vậy mà Hạ Bách Hợp có thể gả cho đệ tử của chưởng giáo Vô Cực tông, mà chính mình thì cuối cùng lại suýt nữa biến thành phải pha trộn chung với tán tu, cuối cùng lại càng chết hài cốt không còn, linh hồn của nàng ta bay vào người một cô bé cũng tên là Hạ Thiên Băng ở hiện đại và sống lại, cũng học được vô số tri thức, còn học được tự tin cùng với có được mị lực đặc biệt của chính mình. Sau đó trong một tai nạn ngoài ý muốn lại chết đi, rồi quay về cái thế giới đã làm cho nàng ta học được không cam lòng ban đầu.
Bởi vì Hạ Thiên Băng học được rất nhiều tri thức hiện đại, hơn nữa nàng ta lại còn nghe nói tới một số đại sự khi còn ở trong thế giới tu tiên này, bởi vậy đã đi trước mọi người đoạt được rất nhiều ích lợi, hơn nữa tự giải phẫu cho mình, đổi ngũ linh căn của mình thành thiên tài đơn linh căn để tiện cho mình tu luyện, hơn nữa sau khi tiến vào Vô Cực tông, vô tình gặp được vị phu quân song tu ưu tú tuyệt luân kia của Hạ Bách Hợp, cũng nhân lúc hắn ta bị trúng chiêu, có một đêm phong lưu khoái hoạt với hắn ta, cuối cùng lại càng mang thai cốt nhục của hắn ta, mà chính mình thì lại một mình mang thai im lặng rời xa hắn ta.
Thẳng đến sau khi sinh hạ được con trai vô cùng tương tự vị thiên tài kia, thậm chí cũng chỉ có một Băng linh căn vạn năm khó gặp, mà chính nàng ta lại càng cố gắng đạt đến Trúc Cơ kỳ vào lúc Hạ Bách Hợp còn chưa lên được Trúc Cơ, cuối cùng sau khi vị thiên tài kia tiến vào Kim Đan kỳ, lại bị người ta phát hiện con trai của mình chính là con trai của vị thiên tài kia, vị thiên tài kia vẫn luôn tìm kiếm nữ nhân đầu tiên của mình, sau khi tìm được Hạ Thiên Băng, liền phát hiện nàng ta đã sinh cho mình một đứa con trai, hơn nữa thấy Hạ Thiên Băng trốn tránh mình còn sợ không kịp, thì lại càng sinh ra vài phần hứng thú với nàng ta, mạnh mẽ giữ nàng ta lại bên người mình, trở thành thị thiếp.
Mặc dù Hạ Bách Hợp và vị thiên tài này chưa cử hành đại điển song tu, nhưng người người trong Vô Cực tông đều biết quan hệ của họ, bây giờ lại bị thứ muội không để vào mắt trước nay đoạt mất nam nhân của mình, tất nhiên trong lòng bị đả kích lớn, nàng ấy không cam lòng làm ầm ĩ lên, kết quả khi một người cao ngạo như vậy ầm ĩ lên chính là nhiều lần suýt nữa đẩy Hạ Thiên Băng vào chỗ chết.
Hai tỷ muội vốn đã như nước với lửa, trong kiếp đầu tiên Hạ Thiên Băng chết, kỳ thật trong lòng cũng hận Hạ Bách Hợp, dựa vào cái gì cùng là tỷ muội, mình lại thê thảm hơn Hạ Bách Hợp? Hạ Thiên Băng sống mấy đời, vốn trong lòng đã lạnh lùng và cứng rắn vô cùng, nếu Hạ Bách Hợp không gây sự nàng ta liền xem như bỏ qua, nhưng một khi chọc tới nàng ta, nàng ta sẽ không cố kỵ tình tỷ muội gì, bởi vậy nàng ta cũng ra tay đối phó Hạ Bách Hợp.
Còn vị thiên tài kia thì vốn ngay từ đầu đã có hảo cảm nhất định với con trai của nàng ta, nhưng qua lâu cũng dần dần có thêm vài phần hứng thú với nữ nhân có dung mạo bình thường là Hạ Thiên Băng này, hơn nữa thấy nàng ta đối xử lãnh lãnh đạm đạm với mình mà không phải nịnh nọt lấy lòng, thì ngược lại càng thích nàng ta hơn. Vì vậy khi thấy Hạ Thiên Băng ra tay đối phó Hạ Bách Hợp thì cũng chỉ làm như không biết, ngẫu nhiên còn có thể lợi dụng thân phận của mình giúp nàng ta một tay, nên đương nhiên kết cục của Hạ Bách Hợp lại càng mất mặt đáng thương.
Sau khi đấu pháp gần trăm năm, thiên phú song linh căn của Hạ Bách Hợp tất nhiên không sánh bằng đơn linh căn mà Hạ Thiên Băng tự giải phẫu tạo ra, khi Hạ Thiên Băng đã sắp tiến vào Trúc Cơ hậu kỳ, thì Hạ Bách Hợp mới đến Trúc Cơ sơ kỳ, từ đó hai người không còn cùng một cấp bậc nữa, Hạ Bách Hợp tất nhiên cũng không có tư cách đứng chung với vị thiên tài kia nữa. Còn Hạ Thiên Băng định muốn một mình nuôi con, nhưng vì vị thiên tài kia vô cùng yêu thích con trai của hai người, nên cũng thuận tiện nhét nàng ta vào dưới cánh chim của mình luôn, ban đầu nàng ta từng muốn chạy trốn, nhưng sau này phát hiện trốn không thoát, liền dứt khoát an tâm.
Nghĩ đến về sau cùng hầu một chồng với Hạ Thiên Băng, tất nhiên trong lòng Hạ Bách Hợp tức giận. Nhưng dù nàng ấy nguyện ý nén giận, thì vị thiên tài kia cũng không thích nàng ấy, thẳng đến 500 năm sau, lúc Hạ Bách Hợp miễn cưỡng kết được Đan, thì hắn ta đã trở thành đại tu sĩ Nguyên Anh trẻ tuổi nhất trong Vô Cực tông, cũng chính thức tuyên bố kết thành bạn lữ song tu với Hạ Thiên Băng đã Kim Đan hậu kỳ, cũng sắp kết Đan.
Hạ Bách Hợp đã trở thành trò cười cho mọi người trong Vô Cực tông, trước đây nàng ấy cao ngạo bao nhiêu, thì bây giờ lại chật vật bấy nhiêu, nàng ấy không còn mặt mũi ở lại Vô Cực tông tiếp nữa, nên cuối cùng trong lúc ra ngoài trải nghiệm, đã bị một tên quỷ tu Ma giáo bắt về làm đỉnh lô. Thẳng đến trăm năm sau, trong một lần đại hội nào đó, nàng ấy gặp lại vị thiên tài đã trở thành trưởng lão kia cùng với Hạ Thiên Băng, Hạ Bách Hợp cao cao tại thượng trước đây đã trở thành một nữ hầu thiếp miễn cưỡng duy trì ở Trúc Cơ kỳ, mà thứ muội nàng ấy chướng mắt đã trở thành trưởng lão đại tông môn, thậm chí Hạ Thiên Băng cũng đã không thèm để ý tới nàng ấy nữa, lúc rơi vào sự nhục nhã của con trai Hạ Thiên Băng, vị tiểu thiên tài Vô Cực tông kia, hình ảnh Hạ Thiên Băng cười càng khiến cho Hạ Bách Hợp suy sụp.