Trong kịch tình không có người giúp Triệu Bách Hợp nói đỡ, lúc này đương nhiên cũng không có ai giúp Triệu Học Nhi lên tiếng, nhất là trước kia Triệu Học Nhi từng cùng người trong đoàn cãi vã không vui, thậm chí đánh nhau một trận, rất nhiều người cảm thấy cô bị té xuống là do cô tự chuốc lấy, Triệu Học Nhi đã không có biểu diễn qua một lần nào, ngày đó lúc cô luyện tập Bách Hợp có nói qua là trong đoàn không có thiếu người, chính cô ta không cẩn thận ngã xuống, lại có thể trách được ai?
Thấy mình nói xong những lời này, người Triệu gia căn bản không có người để ý đến mình Triệu Học Nhi trong lòng bị tổn thương, lại có chút phẫn nộ, cô ta cắn răng liếc nhìn Bách Hợp, động tác này tác động lên vết thương trên mặt, Triệu Học Nhi giơ bàn tay đã bị tróc da ra biểu lộ tâm tình bất định một lúc lâu mới sờ sờ trên mặt mình, hung ác nói:
“Bách Hợp, tôi biết một cái bí mật.” Lúc này Bách Hợp không cho cô một chút chỗ tốt, không niệm chút tình bạn cũ, sau này nếu ông chủ giấu mặt kia lại cho người đến đánh cô, đây quả thực là muốn mạng của cô rồi. Bây giờ Triệu Học Nhi không có biện pháp đối kháng với ông chủ giấu mặt kia, cô hy vọng Bách Hợp và ông chủ kia xung đột với nhau, đến lúc đó chó cắn chó, cô hy vọng Bách Hợp lấy trứng chọi đá không chiếm được chỗ tốt, cô cũng hy vọng ông chủ giấu mặt kia cho Bách Hợp một bài học thay cô xả giận.
Tình trạng đến bước này rồi, sau khi không chiếm được chỗ tốn nào Triệu Học Nhi bắt đầu nảy sinh ác tâm tàn nhẫn hơn, cho dù là tổn hại chính bản thân mình, cô cũng muốn gây xích mích giữa Bách Hợp và ông chủ giấu mặt kia, để xả giận cho mình.
“Cô biết lần này tôi làm sao trở về lại không?” Triệu Học Nhi nghĩ như vậy nhìn Bách Hợp nở nụ cười, lúc cô nói cô có bí mật, Bách Hợp biết rõ Triệu Học Nhi đã bị bức đến đường cùng lòng dạ ác độc rồi, chuẩn bị đem bí mật của chính mình nói ra, bởi vậy Triệu Học Nhi mới mở miệng kể lại từ sau khi cùng Triệu Học Nhi tách ra mỗi người một ngả, như thế nào bị người đưa đến một nơi, như thế nào biết một cô gái xinh đẹp, cuối cùng lại như thế nào nghe lời cô ta trở về xử lý Bách Hợp. Bách Hợp cũng không có giật mình, ngược lại cô có chút ngoài ý muốn nhìn Triệu Học Nhi hung ác, lúc này thấy không chiếm được chút tiện nghi nào chuẩn bị khuyến khích Bách Hợp đi tìm ông chủ giấu mặt kia báo thù.
Lúc này Bách Hợp có thể tỉnh táo nhưng người triệu gia xung quanh không thể bình tỉnh được, mỗi người đều là bộ dáng đầy căm phẫn. Triệu Tấn Anh càng tức giận khuôn mặt đỏ bừng lên: “Chị Học Nhi, chị như thế nào có thể làm vậy?”
Triệu Học Nhi lúc này cũng không cần để ý nữa, cô ta đem sự tình nói ra cũng đã đoán trước kết quả là như vậy, dù sao lúc này đoàn xiếc Triệu gia cũng đối với cô ấn tượng không tốt rồi, cô cũng không cần làm bộ như trước kia, bởi vậy nhìn thấy Triệu Tấn Anh la hét Triệu Học Nhi căn bản không để trong lòng, ngược lại nhìn Bách Hợp nói: “Cô xem tôi hiện tại trở thành như vậy rồi, trước kia tôi rất không đúng, nhưng cô cũng không bị tổn thương gì mà, ngược lại cô nhìn tôi xem, bây giờ chân bị tật, mặt cũng hủy. Tôi biết rõ đây là trừng phạt đúng tội cho nên tôi cũng không cầu cô tha thứ, nhưng cô cũng phải cẩn thận vị họ Cam kia, người kia chính là nhân vật lớn, cô ta hận cô đến tận xương tủy, sau này đối phó với cô như thế nào, tôi lại không biết rồi, người ta địa vị cao duỗi duỗi đầu ngón tay giết chết cô giống như giết con kiến vậy.”
Nói đến đây khóe miệng Triệu Học Nhi cong lên, ánh mắt lướt qua trên mặt những người trong đoàn Triệu gia, lúc này mặc dù cô nói mình rơi vào kết cục như thế này là đúng người đúng tội, nhưng Triệu Học Nhi vẫn không cam lòng đấy, bởi vậy cô cố tình nói ra danh tính ông chủ giấu mặt, còn nói rằng sau này có khả năng sẽ nhằm vào Bách Hợp, rõ ràng muốn gợi lên lòng sợ hãi cùng bất mãn của mọi người đối với Bách Hợp, lúc cô nói ra thân phận của vị kia, nhìn thấy trên mặt người Triệu gia đều lộ ra vẻ lo lắng, ánh mắt Triệu Học Nhi mới hài lòng, liếc nhìn Bách Hợp:
“Được rồi, coi như ngàn sai vạn sai là tại tôi, nhưng trước khi rời đi tôi đã nguyện ý đem bí mật này nói cho mọi người, giờ xin cô thương tình giúp tôi một lần, giúp tôi mua hai vé tàu hỏa về quê, như vậy có thể đúng không?”
Triệu Học Nhi vô cùng thông minh, cô biết rõ chính mình nói ra việc mình mưu hại Bách Hợp nếu như còn muốn Bách Hợp xuất ra một số tiền lớn giúp đỡ, người bình thường nghe được chuyện như vậy phản ứng đều là cự tuyệt, nhưng cô vừa nói có người muốn hại Bách Hợp lại mắng chửi ông chủ giấu mặt kia vài câu, như vậy giống như đang cùng Bách Hợp chung một xuồng, cô lại không yêu cầu nhiều lắm, chỉ là muốn hai vé tàu hỏa, bây giờ đối với Bách Hợp mà nói có chi ra một vạn cũng không có gì đáng kể, nếu là người khác nghe được yêu cầu như vậy nói không chừng sẽ thuận miệng đáp ứng. Triệu Học Nhi rất biết nắm tâm người khác, cô đã muốn trước khi rời khỏi châm ngòi người Triệu gia, lại khuyến khích Bách Hợp đi chịu chết để trừ mối hận trong lòng mình, bây giờ lại muốn hai vé tàu hỏa, Bách Hợp nghe được yêu cầu của cô ta, nhịn không được nở nụ cười:
“Học Nhi, tôi đối với cô đã hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi cô lại nghĩ muốn hại tôi, tôi trước kia xuất ra 3 vạn đồng tiền chung thay cô trị liệu cứu mạng đâu rồi, cô đã quên rồi sao?” Bách Hợp nói đến đây nhìn thấy thần sắc Triệu Học Nhi có chút ngốc lăng, một mặt xòe tay ra:
“Thực xin lỗi, hiện tại tôi cũng không có tiền, hơn nữa lời cô vừa nói tôi sớm đã biết rõ, chỉ là một mực không có chứng cứ, hôm nay cảm ơn cô đã đem chứng cứ nói cho tôi biết, tôi đã ghi âm lại rồi, tôi sẽ đi tìm vị họ Cam kia hỏi rõ xem cô ta vì sao hại tôi như vậy.”
Lúc này Bách Hợp cố ý dọa Triệu Học Nhi, mặt dù Triệu Học Nhi có tâm cơ nhưng dù sao tuổi vẫn còn nhỏ, lúc này nghe thấy Bách Hợp không chịu cho cô tiền không nói, còn nói đã ghi âm lại những lời mình vừa nói rồi, trong lòng Triệu Học Nhi có chút mơ hồ, sắc mặt lập tức không còn chút máu.
“Tôi còn có chút việc, làm phiền cô tránh đường.” Nhìn sắc mặt Triệu Học Nhi trắng bệch, Bách Hợp cười lạnh, lướt qua cô ta trực tiếp đi ra ngoài, người Triệu gia nghe thấy Bách Hợp sớm đã biết chuyện này, trong lòng đều nhẹ nhàng thở ra, Bách Hợp đã biết có người hại mình, không chừng trong lòng sớm đã có tính toán, nếu không làm sao lại có thể bình tỉnh như vậy, vốn dĩ người Triệu gia có chút lo lắng đã chọc phải phiền phức hay không, nhưng bây giờ trên mặt đều lộ ra tươi cười, lại liếc nhìn Triệu Học Nhi, rất nhiều người trong lòng không khỏi có chút phiền chán, nghĩ đến đoàn Triệu gia trước kia sinh ra một người cặn bả như vậy, Bách Hợp trước kia còn lấy ba vạn đồng cứu cô ta, sớm biết như vậy không bằng đem số tiền kia chia ra cho mọi người rồi.
Tất cả mọi người đều trợn mắt nhìn Triệu Học Nhi. Khi Triệu Học Nhi phản ứng lại muốn đuổi theo người Triệu gia, người Triệu gia đã lên xe đi rồi, nghĩ đến những lời chính mình vừa nói, bây giờ lại không có xin được tiền mua vé về quê đi trốn, lúc này Triệu Học Nhi mới có chút sợ, cô muốn đuổi theo xe, thế nhưng chân còn đi cà nhắc làm sao đuổi kịp, chỉ chốc lát sau ngay cả bóng xe cũng không còn.
Như hôm nay Triệu Học Nhi vì những việc mình đã làm trong kịch tình đã trả cái giá lớn, Triệu Bách Hợp lúc trước chịu đau khổ nhiều như thế nào hôm nay Triệu Học Nhi đều chịu như thế ấy. Bây giờ nhất định Triệu Học Nhi đang lo lắng sống trong những ngày sợ hãi, cô ta nhất định nghĩ đến làm như thế nào trốn đi, nói không chừng cô ta đang hối hận ngày đó không nên tự mình nói ra những lời kia. Hiện tại Triệu Học Nhi không đáng để cho Bách Hợp chú ý đến, giải quyết xong việc dễ giải quyết, Bách Hợp mới đem tầm mắt chú ý đến ông chủ giấu mặt kia.
Ông chủ dấu mặt kia vốn tên Cam Lộ, cha mẹ cô ta cũng không phải là nhân vật lớn gì, nhưng cô ta lại có người cha nuôi nổi danh trong Hoa Quốc, cha nuôi của cô ta là thị trưởng thủ đô Hoa Quốc, cả đời không có con cái, đối với con nuôi Cam Lộ này thì Cam thị trưởng xem như con gái ruột mà đối đãi, đối với cô ta vô cùng cưng chìu, Cam Lộ muốn làm kinh doanh cũng là dựa thế người cha nuôi này giúp đỡ mới có thể kinh doanh cho tới bây giờ. Bất kể là về phương diện nào đều cho cô ta vài phần thể diện, lại để cho cô ta hoành hành trong thủ đô.
Trong kịch tình chính Cam Lộ là người đã bức Triệu Bách Hợp đến đường cùng, suýt chút nữa gây nên chết người rồi, nhưng việc cô ta gây ra đến sau cùng đều có người thay cô ta thu thập cục diện rối rắm ấy, nếu muốn đụng tới Cam Lộ, một ít việc cỏn con thì ko đáng nói tới, cần phải đem sự việc càng náo càng lớn mới tốt, để cho người chú ý càng nhiều thì càng dễ thành công hơn.
Bách Hợp nghĩ đi nghĩ lại, bằng vào võ công của cô bây giờ muốn đối phó với Cam Lộ hơi miễn cưỡng một chút, nếu cô luyện thêm 2-3 năm nữa giết Cam Lộ dễ dàng, nhưng nguyên chủ bị ủy khuất không cam lòng, nếu chỉ giết chết một mạng của Cam Lộ thì không đủ xoa dịu oán hận của nguyên chủ. Nguyên chủ là muốn một cái công đạo, mà công đạo này chính là để cho Cam Lộ nói ra vì sao phải đối phó với cô, hơn nữa càng muốn để cho Cam Lộ đường đường chính chính nhận lấy những gì cô ta đã gây ra! Giết người thì dễ dàng, nhưng làm sao để cho Cam Lộ nhận lấy trừng phạt như vậy thì rất khó, bởi vì dù sao Bách Hợp không phải chỉ đối phó với một mình Cam Lộ mà là đối với thế lực thị trưởng phía sau cô ta kìa. Hiện nay đoàn xiếc Triệu gia xem như đã có danh tiếng, nhưng danh tiếng này trước mắt nhìn thì sáng lạn đấy, nhưng kỳ thật cũng như phù dung sớm nở tối tàn mà thôi, đoàn xiếc Triệu gia cùng Cam thị trưởng nhìn là thấy không cùng cấp bậc, nếu như thật sự náo lên, đừng nhìn bây giờ đoàn xiếc có chút danh tiếng mà lầm, nếu như Cam thị trưởng thật sự muốn ra tay, trực tiếp cho người phong kín tin tức của đoàn, không đến nửa năm, đoàn xiếc Triệu gia sẽ biến mất, đến lúc đó đoàn xiếc không còn danh tiếng, người họ Cam muốn xử lý như thế nào thì xử lý như thế ấy rồi.
Bây giờ chỉ có một mình cộng thêm một ít danh tiếng, hơn nữa lại vướng vào người họ Cam, cho dù đến cuối cùng biết được thân phận mình, muốn thay Cam Lộ giải quyết tốt hậu quả cũng không dám khinh địch ra tay với thế lực phía sau. Người trong thủ đô thì Bách Hợp không muốn cân nhắc, những người này ngoài mặt làm theo ý mình, nhưng kỳ thật trong vòng tròn thế lực này không có bạn bè vĩnh viễn, đương nhiên cũng không có kẻ thù vĩnh viễn, Bách Hợp không muốn mạo hiểm như vậy, cơ hội của cô chỉ có một lần, bởi vậy cô đem lực chú ý vào người ngoại quốc.
Người Hoa yêu thích ảo thuật phương tây, nhưng Bách Hợp trong nhiệm vụ có lần đã từng thâm nhập nước ngoài, đối với người ngoại quốc một mặt nào đó mà nói, đối với một số văn hóa truyền thống của Hoa Quốc cũng làm họ có hứng thú, đoàn xiếc Triệu là một đoàn không kém, rất nhiều người luyện xiếc bây giờ đều là do ông chủ Triệu gia từ nhỏ đến lớn bồi dưỡng, trong đoàn xiếc mọi người đều có bản lãnh vững chắc, giống như Triệu Bách Hợp có hơn 10 năm kinh nghiệm tập diễn môn xiếc đi dây thép và nhào lộn trên không trung các loại này, các loại kỹ năng này là trải qua từng ngày từng tháng luyện tập mà tích lũy thành, không phải dạng chỉ luyện 2-3 năm có thể so sánh được, hơn nữa sau khi Bách Hợp luyện võ công lại càng nâng cao độ khó và độ mạo hiểm lên. Trong đoàn còn biểu diễn một ít khí công cùng phun lửa nuốt kiếm… các loại tiếc mục cũng có thể hoàn toàn làm cho người ngoại quốc chấn động, bởi vậy Bách Hợp chuẩn bị đem đoàn xiếc Triệu gia phát triển ra nước ngoài.