Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 547: Nữ phụ vốn là nữ chính 18



Trong tiểu thuyết lúc đầu Hải Ninh cũng không xuất hiện. Nhưng sau đó lại xuất hiện một tổ chức thần bí chuyên lùng bắt Zombie đẳng cấp cao cùng dị năng giả cấp cao, chắt lọc gien dung hợp, chế tạo thứ gọi là tân nhân loại dẫn đến sự khủng hoảng của một đám dị năng giả. Mà chuyện này cũng không phải là lời nói suông, về sau đã thật sự thành hiện thực. Một đám Zombie rõ ràng có tiến hóa, ở trong tiểu thuyết một đám phản ứng trì độn nhưng về sau lại bắt đầu có được trí lực siêu năng lực. Nhân loại kỳ thật chính là Zombie tiến hóa. Đám người này thực lực xuất chúng, một ít người cao cấp đã bắt đầu có được cảm giác đau đớn, làn da vốn màu than chì bắt đầu biến trở về thần sắc tái nhợt. Bọn chúng thực lực lợi hại hơn nhiều so với dị năng giả bình thường. Đám người này sùng bái một người, đó chính là Hải Ninh.

Bọn hắn xem Hải Ninh giống như cha đẻ. Bọn tân nhân loại này ở bên trong Zombie là vương giả, con người e ngại bọn họ, mà trong tiểu thuyết về sau thậm chí rất nhiều dị năng giả lục đỉnh cấp cũng không phải là đối thủ của đám người này. Đoạn thời gian kia được gọi là thời đại Hắc Ám, trong tiểu thuyết cũng có người sợ hãi gọi là thời đại Hải Ninh. Đám người này không gì đánh được, bách chiến bách thắng, đến mức quân đội không có biện pháp ngăn bọn họ lại. Dị năng giả một khi đưa tới cửa ngược lại sẽ bị họ bắt đi, không biết bị đưa đến nơi nào, làm cho toàn thế giới khủng hoảng. Những người này mở miệng chỉ biết nói Hải Ninh, tuy dây thanh còn không có hoàn toàn khôi phục, nhưng trong tiểu thuyết tác giả từng đề cập qua, chỉ cần cho Hải Ninh được thời gian nhất định, hắn nhất định có thể sáng tạo ra nhân loại!

Đây cũng không phải là chỉ là một lời nói suông, mà là chân chân chính chính có thể thực hiện được. Hắn có thể đem Zombie một lần nữa khôi phục thành nhân loại hoàn toàn mới, lại để cho bọn hắn đạt tới đẳng cấp cao khác, có thể làm cho người chết đã sớm mất đi linh hồn một lần nữa phục sinh. Cái tên điên này làm được làm cho không người nào có thể tưởng tượng. Thanh danh Hải Ninh về sau nổi bật vang dội.

Đến lúc đó tác giả mới vén tấm màn bí ẩn đưa ra bộ mặt thật của Hải Ninh. Hắn là chủ nhân một trong bốn căn cứ lớn nhất, trước tận thế luôn làm công việc nghiên cứu. Bản thân của hắn là siêu cấp thiên tài toán lý hóa, xuất thân cũng vô cùng hiển hách, là con trai trong gia tộc danh môn nhà họ Hải lánh đời, đáng tiếc không phải là con trai trưởng chính tông.

Con trai trưởng nhà họ Hải thân thể nhu nhược không gánh nổi trách nhiệm. Trước khi tận thế nhà họ Hải có một sở nghiên cứu quy mô hùng vĩ. Mấy đứa con trai trưởng dưới gối tộc trưởng họ Hải hoặc là thân thể có chút thiếu hụt, hoặc là năng lực thủ đoạn không đủ để đảm đương người thừa kế nhà họ Hải. Dưới tình huống như vậy tộc trưởng gia tộc nghĩ ra một phương pháp xử lý, hắn tìm một đám gần trăm phụ nữ thân thể đạt trạng thái loại ưu, đem t*ng trùng của mình cùng họ kết hợp. Về sau trẻ em sinh ra liền bắt đầu lập kế hoạch, nếu như có chỗ thiếu hụt sẽ không chút do dự bị loại bỏ, nếu hữu dụng sẽ được giữ lại, người vô dụng thì trực tiếp bị xử lý. Hải Ninh chính là tại lúc ấy cùng một đám trẻ con lớn lên.

Kỳ thật tên của anh ngay từ đầu cũng không phải là Hải Ninh mà là Hải Linh. Anh là người ưu tú nhất trong số đó. Tộc trưởng gia tộc họ Hải đem nhóm trẻ con này trở thành đá mài đao, tự mình đem bọn chúng tôi luyện như con trai trưởng. Mà một vài đứa trẻ lớn lên biểu hiện bình thường, nếu như con trai trưởng nhà họ Hải cần cấy ghép nội tạng, thì bọn họ sẽ trực tiếp biến mất. Con người ưu tú nếu có thể phát huy công dụng đá mài đao lớn nhất, sau khi mài luyện ra con trai trưởng nhà họ Hải, đám người này sẽ biến thành thuộc hạ trung thành nhất của gia tộc họ Hải.

Trong đám người này, Hải Ninh là một bất đồng, anh là thiên tài trong thiên tài. Sau khi nghiên cứu dường như anh đã mệt mỏi với thân phận đá mài đao, anh càng lớn, càng không thích bị người khác khống chế, bởi vậy đã giết sạch toàn bộ con trai trưởng nhà họ Hải.

Đối với việc anh làm thế nào giết sạch con trai trưởng nhà họ Hải trong tiểu thuyết cũng không nói kỹ. Nhưng gia tộc họ Hải nhiều người như vậy, anh vẫn bị người phòng thí nghiệm nghiêm khắc giám sát, vậy mà có thể thần không biết quỷ không hay đem con trai trưởng nhà họ Hải theo thứ tự toàn bộ tiêu diệt, có thể thấy được thủ đoạn độc ác ác liệt. Tộc trưởng nhà họ Hải đối với việc anh làm tất nhiên vô cùng tức giận, từng phái người đuổi giết, nhưng cuối cùng bọn người này lại bị Hải Ninh giết hết. Về sau Hải Ninh tập hợp một đám nhà khoa học điên cuồng sùng bái anh cuồng nhiệt, trở thành thế lực tà ác lớn nhất tận thế.

Trong tiểu thuyết ngay cả khi có không gian, có được quầng sáng nữ nhân vật chính Dương Bách Hợp đều từng suýt nữa bị anh bắt được. Chỉ vì cuối cùng được Đông Phương Li liều chết cứu ra, cơ hồ dựa toàn bộ vào căn cứ Đông Phương mới cứu được Dương Bách Hợp ra. Mà Hải Ninh không có tổn thất tiêu sái toàn thân trở ra. Nếu như không phải về sau nữ nhân vật chính tu luyện tu tiên pháp môn trong không gian, lúc sau còn nhận được hạt giống sinh mệnh trồng trong không gian, hạt giống kết thành trái cây thần kỳ, Dương Bách Hợp nhờ vậy mà thực lực tăng tiến, đến cuối cùng chỉ sợ còn không chiến thắng được anh.

Dương Bách Hợp cũng chính bởi vì tiêu diệt Hải Ninh sau khi anh chế tạo ra được tân nhân loại, mới được cả nhân loại coi là cứu tinh, coi là Nữ Thần hi vọng, cuối cùng thành nữ vương vì nhân loại. Chỉ tiếc về sau Hải Ninh nhân vật phản diện lớn nhất không biết kết cuộc ra sao, trong tiểu thuyết cũng không nói tới kết cục của anh. Có độc giả nói lúc tác giả từng trả lời về vấn đề này, đã nói là Hải Ninh vượt ra khỏi khống chế bản thân tác giả, đến cuối cùng tác giả chỉ có thể ghi hắn biến mất.

Lúc Đường Ân Nhã nghĩ tới những thứ này không khỏi nở nụ cười khổ, cô ta như thế nào đã quên trong tiểu thuyết từng xuất hiện một nhân vật kinh khủng như vậy, có thể phá hủy không gian của mình, có thể tại tận thế gây ra dòng điện tuyến, cuối cùng dùng điện khiến cho mấy người đuổi bắt mình bạo tạc nổ tung. Loại thủ đoạn này tại tận thế mấy người có thể làm được? Chỉ vì trong tiểu thuyết tác giả không có miêu tả ngoại hình Hải Ninh, bởi vậy lúc cô ta nhìn Hải Ninh căn bản không có nghĩ tới trùm phản diện trong tiểu thuyết chính là người trẻ tuổi tướng mạo thanh tú ôn hòa trước mặt. Ai có thể nghĩ đến một con người tà ác như vậy mà dung mạo lại ôn hòa như một người bình thường, mang theo vài phần phong độ thân sĩ, lại là thanh niên khiến cho mọi người sinh lòng thiện cảm?

Tuy nói sau khi ở chung được một ngày một đêm Đường Ân Nhã đã hoàn toàn bỏ đi ấn tượng lần đầu tiên nhìn thấy Hải Ninh. Nhưng lúc này cô ta thật sự không dám tưởng tượng Hải Ninh lại là bộ dạng này, hơn nữa càng khó tin khi anh ta và nữ chính vậy mà lại trở thành bạn bè. Nếu như sớm biết anh ta là Hải Ninh, cô tuyệt đối sẽ chạy trốn trong nháy mắt khi nhìn thấy anh ta.

Quầng sáng nữ nhân vật chính lúc trước cũng khó chống lại Hải Ninh, càng đừng đề cập tới cô ta chỉ là nữ phụ. Nghĩ đến không gian của cô ta bị phá hủy không oan, gặp gỡ một nhân vật như vậy không gian của cô ta bị phá nhưng người còn có thể còn sống sót chính là may mắn rồi.

Nhưng Đường Ân Nhã thật sự không hiểu. Vì cái gì Hải Ninh về sau trong tiểu thuyết mới xuất hiện lúc này sao lại xuất hiện sớm như vậy?

Ngoài phòng mấy người trầm mặc. Thân thể Đường Ân Nhã theo bản năng run rẩy, Trầm Ngạo Trì cùng Lưu Hạo hai người cũng chưa từng nghe qua danh tự Hải Ninh, bởi vậy cũng không có xúc động.

Trong phòng mấy người đàn ông vốn thần sắc lãnh đạm lúc này nghe được Hải Ninh nói muốn muốn giết sạch bọn họ, đám người này cũng không lộ ra thần sắc mỉa mai vì bọn hắn biết rõ Hải Ninh cũng không phải nói khoác.

Lúc trước anh ta giết hết đám ám vệ bảo hộ con trai trưởng nhà họ Hải rồi nghênh ngang bỏ trốn. Gia tộc họ Hải từng phái người đuổi giết, nhưng những người này đều không thoát khỏi lòng bàn tay anh ta, lúc đó anh ta còn trẻ hơn so với bây giờ. Vài năm về sau Hải Ninh thoạt nhìn so với lúc trước nguy hiểm hơn nhiều. Trong lòng Đông Phương Li hiểu rõ thực lực gia tộc họ Hải, cùng Đông Phương Thế Gia tương đương. Thực lực thủ hạ tinh anh của gia tộc họ Hải so với người bên cạnh hắn không có khả năng chênh lệch.

“Đừng nóng giận, chúng tôi cũng không có ác ý”. Đông Phương Li lãnh đạm lúc này thoạt nhìn có vẻ lương thiện đã giơ tay ra, hiếm khi nói nhiều hơn hai câu, lúc này khóe môi hắn nhếch lên, nhìn sắc mặt Hải Ninh không đếm xỉa tới. Gia tộc Đông Phương cùng gia tộc họ Hải đều là gia tộc lánh đời, đối với nhà họ Hải một ít sự tình xấu xa đương nhiên cũng biết, lúc này cũng biết mình nhắc đến cái tên “chú Hải” sẽ khiến Hải Ninh cảm thấy không vui. Trong lòng của hắn không khỏi có chút hối hận. Lúc này Đông Phương Li đã có hai loại dị năng, thực lực vô cùng cường đại, thế nhưng vừa mới chứng kiến cảnh Yêu Đao bị một chiêu của Hải Ninh dẫm nát dưới chân, hắn đối với truyền thuyết về thực lực vị thiên tài biến thái của nhà họ Hải lại càng hiểu rõ, trong lòng không khỏi càng thêm cảnh giác.

“Đương nhiên.” Sau khi nghe đến nhà họ Hải thì thần sắc Hải Ninh rõ ràng cảm thấy không vui, anh cũng không phải là người giỏi che giấu ý nghĩ. So với Đông Phương Li kiểu người mà trong lòng nảy sinh sát ý lại có thể cố nén, tâm tình của anh lúc tốt hay xấu trên mặt đều có thể thấy rõ ràng, lúc này anh hiển nhiên không có tình cảm gì với nhà họ Hải, bởi vậy thái độ có chút mãnh liệt: “Bây giờ là tôi có ác ý.”

“Đừng như vậy, Hải Ninh, chúng ta không nhất định phải làm địch, thậm chí có thể hợp tác tạm thời, tôi biết rõ một đồ vật mà anh nhất định sẽ thấy hứng thú.” Ngay lúc đó Đông Phương Li bỗng nhiên nhướng nhướng đầu mày, bên khóe miệng lộ ra một tia vui vẻ rất nhỏ. Dù lúc này hắn mỉm cười nhưng cho người ta cảm giác như ánh mặt trời trong mùa đông khắc nghiệt, không ngớt chiếu vào trên thân người nhưng không đem lại cảm giác ôn hòa, ngược lại làm cho người ta không hiểu mà bắt đầu run rẩy.  Đông Phương Li liếc nhìn Bách Hợp, ngụ ý hiển nhiên hết sức rõ ràng.

Hải Ninh nghe vậy lại nở nụ cười, đồ vật làm anh cảm thấy hứng thú không nhiều lắm, lúc này anh cảm thấy hứng thú nhất chính là Bách Hợp, chứ không phải theo như lời Đông Phương Li lúc này cho là mình sẽ cảm thấy hứng thú với đồ vật. Chẳng biết lúc nào đầu ngón tay anh có một ống tiêm thật nhỏ, lúc này linh hoạt tại đầu ngón tay anh xoay vòng: “Cùng tôi hợp tác? Cùng tôi hợp tác có một cái giá lớn, chỉ sợ anh trả không nổi.” Hải Ninh lời ít ý nhiều, nhưng Đông Phương Li không nghe ra ý tứ trong lời này của Hải Ninh. Hắn nhịn không được nở nụ cười có chút ngạo nghễ, trong trí nhớ Dương Bách Hợp thì hắn cực ít có thời điểm thoải mái cười to như vậy. Lúc này hắn nghe được lời Hải Ninh nói phảng phất giống như là nghe được chuyện gì buồn cười:

“Gia tộc Đông Phương không có một cái giá lớn nào là trả không nổi.” Hắn thân là người thừa kế Đông Phương Thế Gia, sau này sẽ nắm giữ Đông Phương Thế Gia. Năng lực gia tộc lánh đời khổng lồ tuy Hải Ninh có danh gia tộc họ Hải, nhưng lại không có chạm đến lực lượng lánh đời gia tộc sẽ có chỗ không rõ ràng lắm đấy, Đông Phương Li rất rõ ràng trong tay mình có át chủ bài gì, lúc này nói ra thân phận sau này của mình, hắn tự tin đại mã kim đao ngồi ở chỗ ấy: “Thế nào, có hứng thú sao?”

Lúc nghe được thanh danh gia tộc Đông Phương, Đường Ân Nhã bị trói ngược lấy hai tay, trên người có dây thừng như gia súc ướt mưa, bỗng ngay lúc đó nhẹ nhàng thở ra. Cô ta suýt nữa không thể nhịn được khóc ra thành tiếng, cô ta đã nghe được tên Đông Phương gia, cô ta đã nghe được tên Đông Phương gia!

Lúc này đây Đường Ân Nhã không giống kịch tình bên trong nữ phụ điêu ngoa tùy hứng, cô ta không giống như nguyên bản Đường Ân Nhã đem cốt nhục duy nhất của Đông Phương Li cho Zombie ăn, cô ta không có bị đám đàn ông kia làm bẩn thân thể, Đông Phương Li có lẽ sẽ thích cô ta, dù là lúc này vẫn chưa thích cô ta, chỉ cần Đường Phi Phi còn sống, chỉ cần nhìn phần tình cảm cha con, hắn nhất định sẽ trợ giúp mình.

Đông Phương Li sau lưng có Đông Phương Thế Gia, Đông Phương Li lúc này đã mở ra song hệ dị năng, chỉ cần có hắn ở đây, Hải Ninh tuyệt đối không tổn thương được mình, nghĩ như vậy, Đường Ân Nhã không khỏi vừa khóc lại cười.

Một ngày một đêm như là một hồi ác mộng vây quanh cô ta, thân thể bởi vì mất quá nhiều máu lúc này lại dính nước mưa có tính ăn mòn làm cho cô ta theo bản năng bắt đầu run rẩy. Chỉ là mấy dị năng giả đều không hẹn mà cùng bị Hải Ninh chặt đứt thần kinh, lúc này toàn thân là dị thường chết lặng. Đã không cảm thấy đau đớn lại cũng không cảm thấy lạnh. Tuy nói luôn run rẩy, Đường Ân Nhã biết rõ thân thể của mình không tốt, nhưng không tốt chỗ nào cô ta lại không biết. Tình huống như vậy vô cùng nguy hiểm, cho dù bỗng ngay lúc đó thân thể cô ta bị thương nghiêm trọng có khả năng tùy thời sẽ chết nhưng cô ta cũng không cảm giác được.

Đường Ân Nhã cúi đầu đem mặt dán lên khuôn mặt nhỏ nhắn đông lạnh của Đường Phi Phi cũng đang trắng bệch bên cạnh, vô ý thức khóc lên: “Phi Phi, Phi Phi. Được cứu rồi, bảo bối.”

Đường Phi Phi tuổi còn nhỏ, lúc này cũng không bị Hải Ninh trói lại, nhưng không biết bị Hải Ninh làm gì, lúc này thần sắc có chút yếu ớt, yên tĩnh đi theo bên người Đường Ân Nhã. Hải Ninh lôi kéo Bách Hợp vào nhà một lát, Phi Phi cũng có chút buồn ngủ, đầu tựa ở trên người Đường Ân Nhã ngủ, lúc này nghe được Đường Ân Nhã nói, nó dụi dụi mắt con ngươi tỉnh táo lại, vành mắt còn có chút phát xanh. Đáng tiếc Đường Ân Nhã kích động không nhìn thấy, cô ta chỉ là bối rối ở bên tai đứa nhỏ nói xong lại bảo nó vào nhà. Đường tơ trong mắt Đường Phi Phi một chút màu xanh da trời rất nhanh biến thành xanh thẫm, cuối cùng lại biến thành màu đen, khôi phục con mắt trắng đen rõ ràng, nó nhu thuận nhẹ gật đầu, bước chân có chút trầm trọng đi tới cửa ra vào. Lúc này Hải Ninh đang nghe Đông Phương Li nhắc đến tên tuổi Đông Phương Thế Gia, không có hứng thú nở nụ cười, anh ôn hòa liếc nhìn Đông Phương Li:

“Mặc dù nói các anh khiến tôi không vui, nhưng niệm tình thời gian trước các anh đã vì chúng tôi chuẩn bị đồ ăn, tôi cũng không phải người không giảng đạo lý, bởi vậy cho các anh một cơ hội, có thể cho các anh rời đi.”

Tuy nói Hải Ninh thanh danh vang dội, Đông Phương Li cũng có chút kiêng kị anh ta, thế nhưng thái độ anh ta kiêu ngạo như vậy làm cho sắc mặt Đông Phương Li có chút khó coi. Ánh mắt hắn có chút rét run, thoáng cái đem chén trong tay để xuống: “Hải Ninh, anh nên biết tôi cũng không phải sợ anh…”

Hắn bình tâm tĩnh khí vốn đang muốn nói điều gì, đã thấy Hải Ninh căn bản không có để ý tới hắn, ngược lại cúi xuống vẻ mặt tựa như ghét bỏ chằm chằm xem Yêu Đao nằm trên mặt đất. Nửa ngày về sau móc trong túi áo ra một chiếc khăn, đem phủ lên lòng bàn tay, lúc này mới thò tay nắm Yêu Đao, nhấc hắn lên, không biết khi nào trong tay xuất hiện ống tiêm mini hết sức nhỏ bị anh ta nhẹ nhàng kéo mũi nhọn, một kim tiêm mảnh như sợi tóc sáng như bạc hết sức nhỏ bị kéo ra ngoài, động tác thành thạo cắm vào cổ Yêu Đao, đem chất lỏng bên trong rất nhanh đẩy vào.

Chứng kiến tình cảnh như vậy, thoáng cái sắc mặt Đông Phương Li có chút khó coi. Hắn được nuôi dưỡng tốt, trong cuộc đời vẫn chưa bao giờ có tình trạng bị người ta bỏ qua như vậy. thái độ Hải Ninh thực sự quá hung hăng càn quấy, hơn nữa anh ta khinh nhờn nhân tài Đông Phương gia như vậy, lúc này trong nội tâm Đông Phương Li không thể tránh khỏi sinh vài phần sát ý, đang muốn mở miệng nói chuyện, bỗng nhiên Yêu Đao trên mặt đất ngay lúc đó cử động.

Hải Ninh mỉm cười kéo Bách Hợp lui về sau vài bước, nguyên bản đang nằm Yêu Đao rì rì thò tay chống đất, động tác ban đầu còn có chút cứng ngắc, khó khăn ngồi dậy. Hắn cúi thấp đầu, con mắt vốn có chút đỏ bừng phát tím, biểu lộ dữ tợn đến lợi hại, lúc bắt đầu còn không ngừng thở hổn hển, hắn thật giống như hộc ra một hơi cuối cùng, thời gian dần qua bình tĩnh lại. Lúc này Bách Hợp đứng cách gần hắn, cơ hồ cảm giác được Yêu Đao chỉ trong thời gian nháy mắt, trên người đã không có nhân khí, bản năng không khỏi rùng mình một cái.

Chính cô cũng từng giết người, nhưng như Hải Ninh bắt người đem làm đồ chơi như vậy, cô vẫn ít được gặp. Lúc này Yêu Đao đã không biết còn có thể xưng là người hay không, hắn yên tĩnh đứng tại trước mặt Hải Ninh, Hải Ninh ôn hòa mỉm cười, xem màu sắc con mắt hắn chậm rãi từ màu tím biến thành màu đen, lúc này mới búng tay một cái, Yêu Đao đột nhiên hướng bọn người Đông Phương Li nhào tới.

Thật không ngờ người một nhà sẽ tấn công về phía chính mình, Đông Phương Li trong lúc nhất thời có chút luống cuống tay chân, không dám động thủ với người mình. Bởi vậy tuy bên người Đông Phương Li có đến mấy người, nhưng lúc này vẫn có chút bị động. Hơn nữa Yêu Đao vốn thực lực rất cao, lúc này đao bổ xuống dưới rất nhanh liền có người Đông Phương Thế Gia bị thương.

Trên mặt đất ngổn ngang lộn xộn bị chém ra rất nhiều vết đao, Đông Phương Li không biết Hải Ninh động tay chân làm cái gì, đồng thời lúc này bị Yêu Đao làm cho liên tiếp lui về phía sau, lại xem Hải Ninh một tay lôi kéo Bách Hợp, một tay còn nhìn đồng hồ, không khỏi giận tím mặt. Yêu Đao là đàn em trung thành của hắn, hơn nữa thực lực vô cùng cao. Lúc này hắn vừa khởi động hạng dị năng thứ hai, bởi vì nguyên nhân tận thế thời gian ngắn ngủi, lúc này thực lực của hắn cũng không lợi hại như lúc sau tận thế, hiện giờ biểu lộ thập phần chật vật. Mắt thấy Yêu Đao một đao chém tới, Đông Phương Li ngay tại chỗ lăn một vòng tránh được, có chút thẹn quá hoá giận hô:

“Ngài Hải Ninh, tôi biết rõ một loại Trái Cây Sinh Mệnh thần kỳ, lúc này đang được người phía dưới Đông Phương gia trông coi, chỉ là nơi đó vô cùng nguy hiểm, nếu như anh nguyện ý hợp tác, chúng ta có thể cùng một chỗ tiến đến, đến lúc đó tất cả bằng bản lãnh đạt được.”

Lúc Bách Hợp nghe được cái từ Trái Cây Sinh Mệnh này, không khỏi bắt đầu sững sờ. Trong câu chuyện Trái Cây Sinh Mệnh là đồ vật tại hậu kỳ mới xuất hiện, cô cúi đầu xuống, che lại suy nghĩ trong mắt. Một bên Hải Ninh nghe được Trái Cây Sinh Mệnh, không khỏi nở nụ cười. Đông Phương Li như là rất sợ anh không tin, Yêu Đao tốc độ công kích thập phần nhanh, hơn nữa hắn giống như căn bản không úy kỵ chính mình bị thương, điên cuồng tấn công làm cho Đông Phương Li càng thêm kiêng kị, lại vội vàng nói: “Chúng ta có thể hợp tác, tôi dùng danh nghĩa Đông Phương gia tộc thề!”

Hắn vừa mới nói xong, Hải Ninh đối với cái gọi là Trái Cây Sinh Mệnh quả thật cảm thấy có chút hứng thú, nhẹ gật đầu: “Có thể.” Cùng thời gian bờ môi hắn phát ra tiếng, đao trong tay Yêu Đao rơi xuống trên mặt đất, người cũng giống như đã mất đi sức sống, ‘Bịch’ một tiếng lại ngã trên mặt đất.

“Thuốc vừa rồi vừa vặn đủ hắn sống hai phút.” Hải Ninh quay đầu giải thích với Bách Hợp. Hắn nói xong lời này, Bách Hợp phảng phất cảm giác được lúc này người Đông Phương Thế Gia chật vật đều muốn thổ ra huyết.  Nhất là Đông Phương Li, sắc mặt xanh trắng đan xen, lúc này nắm đấm cũng đã nắm lại.

Trong trí nhớ Dương Bách Hợp hắn là một kẻ luôn tỉnh táo cơ trí, lúc này bị Hải Ninh xoay vòng vòng.

Lúc này lời nói Đông Phương Li cũng đã nói ra khỏi miệng, thủ đoạn Hải Ninh hắn cũng đã từng gặp rồi, quả thật có chút quỷ dị. Hắn do dự một hồi lâu, thở sâu ra một hơi một lần nữa ngồi dậy, đem phát hiện Trái Cây Sinh Mệnh nói một lần.

Cùng trong trí nhớ Dương Bách Hợp biết đến không sai biệt lắm, vị trí cũng đồng dạng, có lẽ là kịch tình nguyên bản muốn bay tới chỗ Dương Bách Hợp, kết quả cuối cùng Trái Cây Sinh Mệnh lại lựa chọn Đường Ân Nhã. Lúc trước chính là vì Trái Cây Sinh Mệnh đem Dương Bách Hợp lộ ra trước mặt mọi người, thế cho nên về sau cô rơi vào tay Hải Ninh, cuối cùng sống không bằng chết.

Trước khi tận thế Đông Phương Thế Gia phát hiện một trái cây thần bí. Nhưng lúc này quả trái cây này có chút tà môn, mọi người có thể xem tới được nó, có thể chứng kiến lại như là như ảo ảnh, căn bản bắt không nổi nó, hơn nữa nó phảng phất có thể ảnh hưởng đến lực lượng Zombie. Người Đông Phương Thế Gia tạm thời không có cách nào cầm giữ nó, chỉ đành cho người bảo hộ nơi đó, chuẩn bị đợi đến lúc thời cơ chín muồi có thể hái nó lại tiến lên trước tiên hái trái cây này.

Có thể khẳng định chính là, khỏa trái cây này tuy tạm thời chưa biết có tác dụng gì, nhưng nhất định không tầm thường, hôm nay không phải gặp được Hải Ninh, đoán chừng Đông Phương Li cũng sẽ không chật vật như vậy đem tin tức này nói ra.

Hải Ninh quả nhiên đối với quả trái cây kỳ diệu này nổi lên hứng thú, lập tức liền quyết định cùng bọn họ tiến về trước. Người Đông Phương gia đi ra ngoài chuẩn bị lái xe, bọn hắn một chuyến này là lái xe cải trang gia ra ngoài, có người đi ra ngoài trước lái xe. Đợi Đông Phương Li cùng Hải Ninh bọn họ đi ra, lại vừa vặn nghe Đường Ân Nhã đã phân phó Đường Phi Phi chuẩn bị tìm Đông Phương Li.

Nếu như bình thường, dù Đông Phương Li không chú ý đến tướng mạo Đường Phi Phi, thuộc hạ bên cạnh hắn cũng sẽ phát hiện chỗ cổ quái. Nhưng lúc này mọi người khiêng Yêu Đao, từng người lại vừa mới dưới tay Yêu Đao chịu nhiều thua thiệt, hôm nay còn gặp một tên sát tinh như Hải Ninh, ai còn có thể chú ý tới đứa bé trước mặt. Lúc Đông Phương Li thấy có đứa bé cản trước mặt mình, lông mày thoáng cái nhíu lại, thuộc hạ bên cạnh hắn cũng không có nhìn tướng mạo Đường Phi Phi, thấy có người cản đường, liền đẩy nó ra: “Tránh ra!”

Chứng kiến tình cảnh như vậy, Hải Ninh đột nhiên nở nụ cười.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.