Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 549: Chia rẽ tình duyên tiên lữ (1)



Edit: Hongngat

Beta: Sakura

Nhiệm vụ lần này Bách Hợp hoàn thành cũng không cảm thấy vui vẻ, bởi vì bị nguyên chủ ảnh hưởng, khiến cô có cảm giác e ngại đối với Hải Ninh, còn là vì trong quá trình để hoàn thành nhiệm vụ, cô cũng không có cơ hội để có thực lực, thế nên khiến nhiệm vụ vài lần chút nữa thất bại. Tuy nói cuối cùng đã hoàn thành, nhưng lúc Bách Hợp trở lại trong tinh không, không tự chủ được thở dài.

” Vì cái gì tinh thần lực của em cao hơn trước kia, vậy mà còn có thể bị Dương Bách Hợp ảnh hưởng?” Khi Bách Hợp thấy Lý Duyên Tỷ thì lông mày nhíu lại mở miệng hỏi.

Lý Duyên Tỷ nhìn khuôn mặt nghiêm túc của cô, đưa tay đặt lên đầu Bách Hợp, đưa nội dung còn lại của tiểu thuyết 《 Tận thế: Sự trưởng thành của nữ vương》vào đầu cô, nội dung tiểu thuyết không giống với câu chuyện trong nhiệm vụ Bách Hợp làm. Ở bên trong tiểu thuyết Dương Bách Hợp là nhân vật nữ chính, cô ấy có tính cách lương thiện, cô quyết đoán và kiên trì, bằng vào tâm cơ cùng thủ đoạn tâm của mình đã thu phục được một đám thủ hạ, khi xảy ra tận thế nhận được sức mạnh cùng gặp được người yêu, mà Đường Ân Nhã vốn chỉ là một nữ tử bình thường đến từ thế giới khác, trong lúc vô tình xem qua nội dung tiểu thuyết, khiến cô ta xuyên vào trong tiểu thuyết, cô ta ỷ vào đã biết trước mọi chuyện, mở ra không gian, chăm sóc tốt con trai, khiến cho nhân vật nam chính yêu mình, cuối cùng lại có trái cây sinh mệnh, thay thế Dương Bách Hợp trở thành nữ vương tại tận thế.

” Lần này trong nhiệm vụ em có thể bị Dương Bách Hợp ảnh hưởng, không liên quan tới tinh thần lực cao hay thấp ” Sau khi Lý Duyên Tỷ hoàn thành việc đưa nội dung tiểu thuyết vào trí nhớ của Bách Hợp thì không có rút tay về mà ngược lại nhẹ nhàng sờ lên khuôn mặt cô. Bách Hợp tiến vào nhiệm vụ không thu hết nội dung câu chuyện, lúc này đây Lý Duyên Tỷ bổ xung, đơn giản là vì Đường Ân Nhã và Hải Ninh nhìn Dương Bách Hợp hấp hối trong phòng thí nghiệm, trong lúc đắc ý đã nói ra tất cả những chuyện mình từng xếp đặt thiết kế qua, hơn nữa còn nói ra bản thân cô ta không phải người của thế giới này mà thôi, Lý Duyên Tỷ thấy lông mày của Bách Hợp cau lại, anh dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt mi tâm của cô: ” Cái thế giới này thực tế là một tiểu thuyết. Như vậy ở cái thế giới này, Dương Bách Hợp là nhân vật nữ chính, thế nên cô ấy vừa sinh ra đã nhận được số mệnh như vậy. ”

Nói chính xác thì trên người Dương Bách Hợp có hào quang của nhân vật chính, cô ấy là vô địch, cho nên mỗi lần cô ấy gặp phải khó khăn ngăn cản thì đều có thể kiên cường đứng lên, vĩnh viễn bất diệt, bởi vì đây hết thảy tất cả đều là định luật của nhân vật chính, như vậy đồng thời những đau khổ cô ấy phải chịu đựng cũng nhiều hơn. Cũng bởi vì mỗi lần cô ấy gặp phải khổ nạn cũng sẽ không chết, trời cao đã quyết định cái thế giới này lấy cô ấy làm trung tâm mà xoay chuyển, mỗi lần gặp phải đả kích thì cô ấy cũng sẽ rất nhanh gặp được kỳ ngộ mà đứng dậy. Mà những những thứ này khổ nạn liền trở thành cái gọi là cố Thiên tương giáng đại nhiệm ư thị nhân dã, tất tiên khổ kỳ tâm chí, lao kỳ cân cốt, ngạ kỳ thể phu, không phạp kỳ thân, hành phất loạn kỳ sở vi. Sở dĩ động tâm nhẫn tánh, tăng ích kỳ sở bất năng *(Thế nên hễ Trời định phó thác trách nhiệm lớn lao cho người nào, trước hết phải làm cho người ấy khổ não tâm chí, lao nhọc gân cốt, đói khát cầu bơ cầu bất, nghèo nàn thiếu trước hụt sau, và làm rối loạn, điên đảo các việc làm của người ấy. Làm thế để mà phát động lương tâm của người, cho nhẫn kiên tánh tình của người, và gia tăng tài đức còn khiếm khuyết của người.)

Nếu như Dương Bách Hợp kiên cường hơn một chút, hoặc là nếu như không có Đường  Ân Nhã xuất hiện làm thay đổi mọi chuyện. Lúc đầu khi cô ấy bị Lưu  Hạo bỏ lại gặp phải mấy tên côn đồ, bị chúng trà đạp, trong hoàn cảnh khổ sở trời xui đất khiến cô mở ra dị năng, cô ấy vốn có thể bằng vào mình kiên cường thăng cấp dị năng, thậm chí còn ở cùng Đông Phương Li, nếu như không có Đường  Ân Nhã thì vẫn có thể cùng nam chủ  Đông Phương Li ở bên nhau. Nhưng bởi vì có Đường  Ân Nhã, cô ta đã biết trước tương lai, đi trước mở ra không gian, lại thu lấy trái cây năng lượng, hơn nữa Hải Ninh còn giúp cô ta một tay, vì vậy cho dù Dương Bách Hợp một lần lại một lần giống như con gián đánh không chết, nhưng mỗi một lần cô ấy sẽ bị đã kích mà mệt mỏi.

Mà lần khó khăn này khiến cho  Dương Bách Hợp không thể đứng lên được, ngược lại khiến cô ấy rơi vào tuyệt vọng, vì vậy liền tạo thành tổn thương cực lớn với cô ấy, cho nên cô oán hận. Cô thân là nhân vật nữ chính trong tiểu thuyết, bản thân đã có chỗ hơn người, mặc dù vận khí của cô ấy cuối cùng bị Đường  Ân Nhã cướp đi, quyển tiểu thuyết này cũng liền biến thành nữ xứng nghịch tập, nhưng bản thân cô ấy vẫn còn nghị lực muốn trả thù. Lúc Bách Hợp tiến vào nhiệm vụ trùng hợp là lúc Đường  Ân Nhã mới vừa cùng Dương Bách Hợp chống lại, giữa hai người đối đầu gay gắt người chết ta sống, Dương Bách Hợp có ý trí cực lớn, vì vậy Bách Hợp mới có thể cảm thấy bị cô ấy khống chế.

Hơn nữa Dương Bách Hợp vốn là nhân vật chính tuy lúc đó thân thể có chút suy nhược, nhưng có thể trở thành nhân vật chính nữ thì riêng bản thân cô ấy đã có được ưu thế, số liệu trị giá cũng không kém Bách Hợp, cùng Đường Ân Nhã tranh đấu, mấu chốt nằm ở chỗ ai có nhiều lá bài tẩy hơn, khiến đối phương trở tay không kịp. Nếu Đường  Ân Nhã không có cái không gian kia, cuối cùng ai chết vào tay ai, thật đúng là không biết được.

Biết những nguyên nhân này, Bách Hợp thở dài trong lòng, cô gật đầu một cái, thân thể mềm nhũn dựa vào trong ngực Lý Duyên Tỷ, bên người truyền đến cảm giác quen thuộc để cho cô thả lỏng: “Nhiệm vụ lần này em có gặp phải một người, hơi giống anh. ”

Lý Duyên Tỷ nghe nói như thế, bàn tay phủ trên mặt cô dừng một chút, đuôi lông mày hơi dương lên, thần sắc có chút ảm đạm nhưng cũng không có lên tiếng, Bách Hợp cũng chỉ tùy tiện nói một chút, có đôi lúc Hải Ninh khiến cho cô có cảm giác hơi giống Lý Duyên Tỷ, thật ra thì hai người hoàn toàn khác nhau, dung mạo Lý Duyên Tỷ tinh xảo, giữa hai lông mày mang sự trong trẻo lạnh lùng,  hỉ lộ không thể hiện ra bên ngoài, cho người ta một loại phảng phất siêu thoát trần mà lạnh lùng, mà Hải Ninh buồn vui cũng sẽ biểu hiện ở trên mặt, tính tình tùy tâm sở dục, phảng phất còn nguy hiểm hơn Lý Duyên Tỷ nhiều, so sánh này khiến cô thích Lý Duyên Tỷ hơn, ít nhất không để cho cô giống như nhiệm vụ phòng bị anh như phòng bị Hải Ninh, cô rất tin tưởng anh.

Hải Ninh tình cờ khiến cô có cảm giác giống như Lý Duyên Tỷ, nhưng cũng chỉ là nhân vật trong nhiệm vụ mà thôi, sau này rất khó gặp lại, Bách Hợp lắc đầu một cái, không có nhắc lại cái vấn đề này.

Thấy cô không đề cập đến chủ đề đó nữa, đương nhiên lúc này Lý Duyên Tỷ sẽ không nhắc tới Hải Ninh, về phần anh có nguy hiểm hay không, chỉ cần trong lòng Bách Hợp anh không phải nhân vật nguy hiểm là được, mà trong mắt người khác anh còn nguy hiểm hơn Hải Ninh gấp trăm ngàn, nếu như anh thật sự vô hại như vậy, ban đầu cũng không đến nỗi bởi vì làm việc quá mức tùy tâm sở dục mà khiến mọi người tức giận, cuối cùng đưa đến một đám các trưởng lão lấy đi sinh mạng, tách thất tình ra khỏi chủ thể để phong ấn anh chỉ vì không có biện pháp giết chết anh, đủ để có thể thấy được Lý Duyên Tỷ thực sự nguy hiểm.

“Em chia trái cây ra, để cho hai người Đông Phương Li và Đường  Ân Nhã muốn sống cũng không được muốn chết cũng không thể”. Lý Duyên dừng một chút nói: “Cũng kiến cho Hải Ninh nổi điên cả đời, em đã thay Dương Bách Hợp hoàn thành toàn bộ tâm nguyện, cô ấy muốn đưa một mình em một cái chúc phúc. ”

Dương Bách Hợp trải qua quá nhiều khó khăn, vì vậy cô ấy có rất nhiều oán hận cùng sợ hãi, cô ấy từng bước một bị đẩy đến phải chết dưới chân Đường  Ân Nhã, cô ta hận mọi người vô tình vô nghĩa, bất kể mình từng trợ giúp bọn họ mấy năm, cuối cùng lại không chút do dự đứng về phía Đường  Ân Nhã. Hận Đông Phương Li không hề niệm tình cũ đẩy cô đến trước mặt Hải Ninh, khiến cho cô rơi vào kết quả đáng sợ kia, mất đi sức mạnh trọng yếu nhất, cô muốn sống cũng không được muốn chết cũng không thể, cuối cùng thành phế vật bị vứt bỏ.

Bách Hợp  hoàn thành hết tâm nguyện của Dương Bách Hợp khiến cô ấy dâng ra chúc phúc, Bách Hợp làm nhiều nhiệm vụ nhiều như vậy cho tới bây giờ nguyên chủ còn không có mấy người đưa mình chúc phúc, sửng sốt một chút, không chút nghĩ ngợi liền nói:

“Em phải thêm ở võ lực”.

Lý Duyên Tỷ khẽ vuốt cằm. Trong tinh không hiện ra thông tin của Bách Hợp:

Giới tính: nữ ( có thể thay đổi)

Tên họ: Bách Hợp

Tuổi: 21

Trí lực: 84 (max: 100 điểm)

Dung mạo: 90 (max: 100 điểm)

Thể lực: 77 (max: 100 điểm)

Võ lực: 55 (max: 100 điểm)

Tinh thần: 82 (max: 100 điểm)

Danh vọng: 45 (max: 100 điểm)

Kỹ năng: Dương Chân Kinh, Đạo Đức KinhThiên Địa môn, Cổ thuật Nam Vực. tinh thần luyện thể luyện thể thuật

Sở trường: Nấu ăn cao cấp, Diễn xuất cao cấp, Thuật Ngũ Hành Bát Quái (có đọc lướt qua)

Mị lực: 66 (max: 100 điểm)

Ấn ký: Khí tức chân long hoàng tộc

Nhiệm vụ khó khăn gia tăng cũng không chỉ là thể hiện ở nhiệm vụ càng ngày càng khó có thể hoàn thành, còn dựa vào độ khó khăn tâm nguyện muốn hoàn thành của nguyên chủ, hơn nữa còn có thuộc tính trị giá không gia tăng giống như trước, may nhờ ban đầu Lý Duyên Tỷ đã đồng ý tặng cô thêm một điểm, hơn nữa lần này nguyên chủ đưa một cái chúc phúc, cho nên giá trị võ lực mới thêm hai điểm, Bách Hợp ở trong tinh không ngây ngẩn một hồi, sau đó tiến vào nhiệm vụ.

Mà ngay sau khi bóng người cô biến mất ở trong tinh không thì một bóng ảnh cao gầy mới chậm rãi bị Lý Duyên Tỷ thả ra.

Hải Ninh xuất hiện ở trong tinh không mặc một thân quần áo trắng, trong tay còn cầm một ống nghiệm, đầu tóc mềm mại đen kịt. Trong nháy mắt cậu có chút mê hoặc, sau đó phát hiện ra có hơi người, ánh mắt từ vừa mới bị che bởi sương mù thời gian dần trở sáng lên, cậu lo lắng nhìn chung quanh một chút, ánh mắt trực tiếp xẹt qua Lý Duyên Tỷ, nhưng nhìn mãi cũng không có nhìn thấy bóng người mà cậu mong đợi, trong lúc đó lông mày của cậu cau lại bờ môi nhếch lên, biểu thị đang hờn dỗi.

Loại thái độ không coi ai ra gì này cũng không khiến Lý Duyên Tỷ bất mãn, bởi vì đây là một phần nào đó của anh, tuy hiện nay anh thiếu phần Hải Ninh nhưng trí nhớ vẫn còn, trước đây những chuyện anh muốn làm thì toàn bị các trưởng lão trong tộc ngăn trở, ngay lúc đó anh cũng giống như Hải Ninh bây giờ, hoàn toàn coi thường các trưởng lão, hung hăng càn quấy chọc giận các trưởng lão, do đó đến cuối cùng động thủ, chỉ đáng tiếc đám kia ra tay trước đấy nhưng không thể đánh thắng anh mà thôi.

“Nên trở về rồi. “Lý Duyên Tỷ bình tĩnh nói một câu như vậy, Bách Hợp ở trong nhiệm vụ Bệnh viện tâm thần từng gặp được qua phần thất tình đã có ý thức tự chủ, vừa rồi bởi vì trong nhiệm vụ hắn ta đã giết Bách Hợp khiến cô sinh lòng sợ hãi nên mình mới buông tha, nhưng lần này hắn chủ động tìm theo hơi thở Bách Hợp về, những thất tình này là anh nhưng bọn nó muốn trốn thì Lý Duyên Tỷ bằng thực lực lúc này thì tìm hơi khó, bởi vậy chỉ có thể chờ bọn nó xuất hiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.