Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 679: Cô gái có cuộc đời thấp kém 14



Nếu không có Thành Bách Hợp thì tất cả vốn nên là của Thành Bách Yến, tiền đặt cọc phòng cho một người Thành Bách Hợp cũng là một khoản đấy, lúc này nhiều hơn một người cha mẹ lại thiên vị cô, bởi vậy Thành Bách Yến vẫn rất không quen nhìn Thành Bách Hợp, sau khi sự việc phát ra chưa từng an ủi cô ấy, ngược lại khắp nơi mỉa mai, đâm thẳng vào tinh thần vốn chịu đựng tổn thương của Thành Bách Hợp, thời gian dài cũng không dám về nhà mẹ đẻ, chính là bởi vì người nhà mẹ không vừa ý sỉ nhục cô, hơn nữa bởi vì nguyên nhân cô bị cưỡng dâm, sau đó Giang Huân mới dám không kiêng nể gì bắt nạt cô, Bách Hợp nghĩ tới những điều này, lạnh lùng liếc mắt nhìn Thành Bách Yến: “Nếu như mày không câm miệng, chị sẽ giáo mày làm sao an tĩnh lại!”

Lúc Bách Hợp nói lời này, ánh mắt kia nhìn chằm chằm Thành Bách Yến một cỗ hàn khí thẳng theo lòng bàn chân xông lên, cô ta đầu tiên là ngẩn người, bước chân vô ý thức lui về phía sau hai bước, kịp phản ứng mình bị Bách Hợp dọa, Thành Bách Yến thẹn quá hóa giận: “Mẹ! Mẹ thấy không, chị ta ngay trước mặt mẹ cũng dám nói như vậy,  buổi sáng mẹ còn nói chị ta không phải là người như thế!”

Buổi sáng Thành Bách Yến bị Bách Hợp ngăn hai câu phẫn nộ gọi điện thoại về nhà cáo trạng cha mẹ, mẹ Thành nghĩ tính cách con gái lớn vốn nhu nhược, lại nghĩ đến Thành Bách Yến luôn luôn biết ăn nói, từ nhỏ đến lớn trêu đùa người kết quả đều chịu phục, nếu nói là Thành Bách Yến ăn hết thiệt thòi của Bách Hợp, chẳng thà nói là Bách Hợp ăn thiệt của Thành Bách Yến bọn họ còn muốn tin, bởi vậy Thành Bách Yến gọi điện thoại cáo trạng cũng không có được kết quả mình tưởng tượng, thì ngược lại bị cha mẹ cho rằng cô ta hồ nháo, trong lòng liền có hỏa, hơn nữa cô ta nghĩ đến buổi sáng lúc mình gọi La Kỳ anh đối với mình bộ dáng hờ hững, thì ngược lại tay kéo Bách Hợp không buông, trong lòng Thành Bách Yến càng giận dữ, so mọi thứ cô ta đều xuất sắc hơn Thành Bách Hợp, mặc kệ so mặt nào Thành Bách Hợp cũng không sánh bằng cô ta.

Thế nhưng bây giờ tướng mạo cô ta đẹp hơn Bách Hợp trước kia, nhưng bạn trai của cô ta so sánh với Giang Huân bạn trai Thành Bách Hợp, đó là một trên trời một dưới đất, nhưng bây giờ bạn trai của mình muốn so với La Kỳ, lại đều thua kém, một đứa con gái béo lại xấu thậm chí có người như La Kỳ kéo tay cô không buông, Thành Bách Yến không cam lòng, nói chuyện điện thoại với cha mẹ xong, Giang Huân lúc đó lại tìm Bách Hợp. Thành Bách Yến  nghĩ đến cha mẹ cũng bảo Bách Hợp về nhà ăn cơm còn mang theo bạn trai. Cô ta vốn chướng mắt con trai như Giang Huân, cũng vẫn cảm thấy Thành Bách Hợp tìm một người đàn ông như Giang Huân làm chồng mất thể diện của mình, nhưng hiện tại Bách Hợp gả cho Giang Huân chung quy tốt hơn sau này cô gả cho La Kỳ.

Ít nhất nếu như Bách Hợp vẫn gả cho Giang Huân, cô mọi thứ không sánh bằng mình. Ở trước mặt mình không ngóc đầu lên được đến. Ít nhất chính mình không cần đố kị cô. Nhân vật như La Kỳ dĩ vãng Thành Bách Yến cũng không dám nghĩ, nên cô ta cũng không thể cho phép Bách Hợp đụng tới, cho nên cô ở gặp được Giang Huân sau liền nói với hắn là cha Thành mẹ Thành mời hắn buổi tối đến nhà họ Thành ăn cơm.

Đoạn thời gian gần đây Bách Hợp đã không nói chuyện với Giang Huân, cũng chưa từng có nói sẽ mang hắn về nhà họ Thành, chính Giang Huân lúc trước làm chuyện như vậy cũng có chút lo lắng chột dạ, hơn nữa hắn còn muốn dùng chuyện này áp chế Bách Hợp, bởi vậy vẫn không có chủ động tìm tới cửa, bây giờ chính không biết mượn cớ cùng Bách Hợp quay về mới tốt, nghe thấy Thành Bách Yến mời, Giang Huân lúc đó đáp ứng, hắn không chỉ là đáp ứng, hơn nữa còn dẫn theo cha mẹ mình vẫn luôn thúc giục hắn việc hôn nhân giữ ở trong thành phố, vì muốn cùng cha mẹ Thành thương nghị việc kết hôn này, gần đây Giang Huân rất sợ con vịt Bách Hợp đã đun sôi này bay đi, đi tới nhà họ Thành  biểu hiện vẫn rất ân cần, Thành Bách Yến lại nghĩ mình tính toán nhỏ nhặt, bởi vậy với hắn lại không châm chọc khiêu khích giống trước, Bách Hợp không tới giữu lúc cha mẹ hai bên thương nghị hôn sự hai người, không ngờ Bách Hợp tới không nói, còn mang La Kỳ đến, hơn nữa vừa đến Thành Bách Yến mới mở miệng nói chuyện, cô liền đâm Thành Bách Yến một câu.

Lúc mình một mình một người Bách Hợp châm chọc cô ta ngực nhỏ thì thôi, hiện tại trước mặt nhiều người như vậy, Bách Hợp còn không cho cô ta mặt mũi, trong lòng Thành Bách Yến lửa vô danh ứa ra, giậm chân liếc nhìn Bách Hợp, liền lớn tiếng rống mẹ Thành: “Hiện tại mẹ nghe thấy, tin con nói đi? Bị người cưỡng gian qua, ngược lại càng hung hăng càn quấy…”

Cô ta nói còn chưa dứt lời, Bách Hợp quăng tay La Kỳ nghĩ muốn đánh cô ta, La Kỳ không chút hoang mang từ trong túi quần áo lấy ra một bình thủy tinh nho nhỏ, bên trong thân chứa chất lỏng trong suốt, cậu phun lên người Thành Bách Yến, Thành Bách Yến còn đang cáo trạng cùng mẹ Thành, cô ta lại thực sự không nghĩ tới La Kỳ sẽ cầm đồ đạc phun cô ta, dịch thể lạnh lẽo kia phun đến trên mặt cô ta, làm cho cô ta vô ý thức sợ run cả người, chút sương mù lạnh không ngại chui vào trong ánh mắt, để cho mắt của cô ta đâm đau, nước mắt thoáng cái liền chảy ra, trong miệng một cỗ mùi vị của nước khử trùng, để cho Thành Bách Yến mở miệng bắt đầu nôn khan.

“Oa ọe! Đây là vật gì?” Cô ta liên tiếp nôn khan vài tiếng, trong chốc lát ánh mắt của cô ta liền đỏ bừng, cũng bất chấp cùng mẹ Thành cáo trạng lại, cuống quít liền vọt vào toilet, La Kỳ không chút hoang mang cái bình cất vào trong túi của mình, Bách Hợp nhìn cậu một cái, cô chuẩn bị đánh Thành Bách Yến một bạt tai, lại không nghĩ rằng La Kỳ ra tay nhanh hơn so với cô, trong không khí một cỗ mùi vị mãnh liệt của nước khử trùng, La Kỳ như cảm thấy tầm mắt của cô, hướng Bách Hợp cười cười: “Nước khử trùng.”

Mấy chữ này cậu đang giải thích mình vừa phun Thành Bách Yến là vật gì, cậu có chứng bệnh sạch sẽ rất nghiêm trọng, cậu không thích có người đụng chạm đồ đạc của mình, đồng thời La Kỳ cũng không thích đụng chạm đồ vật không thuộc về mình, đêm nay mặc dù cậu muốn cùng Bách Hợp trở lại nhà họ Thành, thế nhưng vừa nghĩ tới chính mình sẽ đến đến nơi xa lạ, dù chỗ này theo như lời trong miệng Bách Hợp là nhà, La Kỳ như trước khống chế không được mình khi ra ngoài điều phối một bình nước khử trùng đặt ở bên người, không ngờ lúc này còn chưa vào cửa liền dùng tới, cũng không phải vì nội dung Thành Bách Yến nói chuyện mà phun cô ta, chỉ là thuần túy không muốn tay Bách Hợp đụng tới mặt Thành Bách Yến mà thôi.

“Bách Hợp, em gái con tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, chỉ là tùy tiện nói một chút mà thôi, con cũng không cần tính toán cùng con bé.” Mẹ Thành có chút lúng túng nhìn Giang Huân một cái, lại nhìn La Kỳ một chút, bà đối với việc La Kỳ trước lấy đồ phun con gái mình có chút bất mãn, thế nhưng nhìn bộ dạng khí chất La Kỳ đều không giống với bình thường, lúc này cố nén xúc động muốn mắng chửi người, lạnh mặt răn dạy con gái: “Ngay trước mặt tiểu Giang mà còn cầm tay người khác? Tìm bạn học về nhà ăn cơm mà con cũng không trở về sớm, mau vào đi, cha mẹ chồng con đều đang ngồi ở bên trong.”

Lúc Giang Huân nhìn thấy La Kỳ, trên mặt đầu tiên là lộ ra bộ dạng khiếp sợ không dám tin tưởng, ngay sau đó lại có chút bối rối, điều kiện  của hắn so với La kỳ nhất định là không sánh bằng, hắn không ngờ La Kỳ lúc này thật cùng Bách Hợp nắm tay trở về, nguyên bản còn sợ hãi mẹ Thành đang nhìn đến La Kỳ sau sẽ khinh thường mình, rất sợ mẹ Thành sẽ cho rằng La Kỳ ưu tú hơn so với mình, để cho Bách Hợp chia tay hắn, không ngờ mẹ Thành lúc này còn đứng ở bên hắn, thậm chí yêu cầu Bách Hợp cùng La Kỳ không được dính dáng tới nhau nữa, lại nói cha mẹ của  mình là cha mẹ chồng của Bách Hợp, lúc này Giang Huân mới thở phào nhẹ nhõm, trên mặt cố nặn ra vẻ tươi cười, tay muốn kéo Bách Hợp: “Bách Hợp mau vào đi…”

Hắn còn chưa có đụng tới tay Bách Hợp, La Kỳ liền kéo Bách Hợp lui về phía sau một bước, tránh được bàn tay của hắn, Bách Hợp nhìn Giang Huân cười lạnh một tiếng, mẹ Thành đã tránh người sang một bên, ra hiệu hai người đi vào trước rồi nói sau.

Trong phòng cha Thành lúc này đang cùng một người mặc đồ vét màu xanh đã cũ, người đàn ông tóc có chút hoa râm nói chuyện, là cha của Giang Huân, Bách Hợp và La Kỳ vào phòng trong nháy mắt, trong phòng bà mặc một cái áo sơ mi nhăn nhúm, nửa người dưới mặc một quần dài màu đen, người đàn bà đầu tóc quăn nhuộm màu đỏ rượu đi ra, trên mặt còn mang vẻ ao ước ái mộ, đụng đông sờ tây, trong mắt còn lưu lại tham lam, đang nhìn đến hai người La Kỳ nắm tay Bách Hợp vào trong nhà, người đàn bà trung niên vốn mặt cười chồng chất, thoáng cái liền kéo xuống.

“Thông gia, đây chính là con gái của bà?”

Mẹ Thành gật gật đầu, mẹ Giang Huân liền cắn răng, liếc nhìn Bách Hợp: “Tuy nói nhà ta không chú ý chuyện trước kia của con, dù sao không trách được con, thế nhưng  sẽ phải gả tiến vào nhà họ Giang chúng ta, lại dính tới đàn ông khác không tốt?” Mẹ Giang biết thực tình, trước Giang Huân đánh oai chủ ý từ đầu đến cuối liền không giấu giếm được bà ta, bà ta cũng tán thành con trai làm như vậy, bởi vì Giang Huân có thể lấy được vợ nội thành trên mặt bà ta cũng có quang, thậm chí quyết định sau này con trai kết hôn, mình cũng muốn vào thủ đô hưởng phúc của con trai nhưng bà ta lại sợ hãi con dâu trong thành phố không nể mặt mình, con trai có biện pháp sửa trị cô thích hợp, sau này chịu mình sai khiến, mẹ Thành nhất định là vui mừng, chỉ là lúc này nhìn thấy La Kỳ lôi kéo tay Bách Hợp, biểu tình mẹ Giang cũng có chút khó coi.

Con trai cường bạo cô, để cho Bách Hợp bị gánh vác một danh nghĩa con gái không sạch sẽ, nhưng kỳ thực cô thủy chung với con mình, tối đa chính là thanh danh không xuôi tai một ít mà thôi, nhưng nếu như Bách Hợp thực sự dính dấp đàn ông khác, mẹ Giang cũng có chút chịu không nổi, nếu không phải nghĩ đến lúc này chính mình còn đang ở trong nhà họ Thành, sợ rằng mẹ Giang sớm vả mặt Bách Hợp, một chút quy củ cũng không có!

“Đây là bạn học của Bách Hợp?” Mẹ Thành có chút xấu hổ nhìn mẹ Giang Huân cười cười, lại trừng con gái liếc mắt một cái, đang muốn đưa tay kéo Bách Hợp, làm cho cô cùng La Kỳ tách ra, Bách Hợp lại lui về phía sau một bước, nhíu mày đầu nhìn tình cảnh trong phòng: “Hôm nay ba mẹ gọi con trở về, là có việc? tại sao bọn họ lại ở chỗ này?”

“Tại sao lại ở chỗ này? Còn không phải là vì việc chị mất mặt xấu hổ!” Trong toilet hai mắt đỏ bừng, vừa mới đánh răng, lúc này đang dùng khăn lông ướt lau mặt Thành Bách Yến cùng bạn trai đi ra, La Kỳ trước lấy nước khử trùng phun cô ta, cô ta cũng không dám xông tới phát hỏa với La Kỳ, bạn trai cô ta bên cạnh đang nhìn đến La Kỳ, nhỏ giọng lên tiếng chào hỏi La Kỳ lại không được đáp lại, cũng không dám hé răng, lúc này mắt Thành Bách Yến lại đau, trong lòng cô ta nén giận lại không dám xông tới La Kỳ, chỉ hướng trên người Bách Hợp: “Chị cho rằng xảy ra chuyện như vậy, mà chị còn có thể gả được? Thực sự là mất hết mặt cha mẹ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.