Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 741: Chị em gái trọng sinh 2



Bởi vì nhớ mãi không quên người đẹp nên lúc tranh giành ngôi vị cực kỳ hung hãn, khi tiên đế chết, hắn đăng cơ dưới sự trợ giúp của Lưu gia, ngày đó lúc phong cung vị thì Phó Bách Hợp  chỉ được phong làm quý nhân, thân là đích nữ của Phó gia, phụ thân nàng lại vì  Đại  Chu lập  được nhiều chiến công, cuối cùng đổi lại chỉ được vị trí quý nhân, lúc Phó gia biết nàng không được  sủng ái thì đưa một nữ  nhi nữa tiến cung, người muội muội Phó gia này còn nhỏ tuổi, khuôn mặt có chút tương tự Phó Bách Niên, tuy mỹ mạo không bằng Phó Bách Niên, nhưng hiện giờ Phó Bách Niên đã trở thành Thế tử phi, cũng đã sinh con nối dõi cho Lưu thế tử rồi, Hoàng đế sớm biết mình không thể có được Phó Bách Niên được nữa, bây giờ có một cô nương có dung mạo  tương tự nàng ta thì coi như chí bảo, vị nữ nhi này của Phó gia vừa tiến cung liền được phong làm Hiền phi, trực tiếp áp đảo Phó Bách Hợp.

Đi theo bên người Đại hoàng tử nhiều năm lại còn bảo trì một thân trong sạch, chỉ do nàng vào cung sai thời điểm, cộng thêm Lương Kỳ yêu Phó Bách Niên nhưng không đoạt được, nên hắn rất oán hận những nữ nhi còn lại, huống chi lúc tranh đoạt để gả cho Lưu thế tử, tình cảm của mấy tỷ muội Phó gia  cũng không tốt, điều này cũng làm cho Lương Kỳ càng không thích Phó Bách Hợp, cho rằng trước kia nàng quá hà khắc Phó Bách Niên.

Một người nếu yêu thích một người, cho dù người ta có không tốt thì trong lòng hắn cũng là tốt đẹp đấy,nhưng nếu là người hắn không thích, thì thở trước mặt hắn cũng là sai. Phó Bách Hợp cũng không phải  người xấu xí, nếu gả  vào gia đình bình thường dựa vào gia thế của nhà nàng thì cuộc sống sẽ thoải mái mà trôi qua, nhưng bây giờ nàng lại phải chết già trong cung, khắp nơi bị xem thường, vốn là nữ nhi Phó gia cao cao tại thượng, mới qua năm năm thời gian  mà bất kì ai trong hậu cung cũng có thể tùy ý dẫm đạp. Hiền phi được sủng ái, mọi người không ai dám động đến tâm can bảo bối của hoàng đế. Nên rất nhiều người quay ra bắt nạt nàng,  làm nhục nàng, đem tất cả  oán hận với Hiền phi trút lên  người nàng, bởi vì nàng không được sủng. Ở đâu cũng bị người ức hiếp, thậm chí về sau còn trở thành quân cờ để người khác dùng để tính toán Hiền phi.

Trong quá khứ Phó Bách Niên không bằng nàng nhưng lại được gả cho Lưu thế tử, thành hôn xong hai phu thê ân ái hòa thuận. Sau đó nàng ta sinh hạ nhi tử liền được phhong thành nhất phẩm cáo mệnh phu nhân, bởi vì nàng ta được hoàng đế yêu  thích, Phó Bách Niên lại  xuất thân Phó  thị, gả cho trượng phu là Lưu thế tử, nàng ta trở thành người mà mỗi nữ nhân ở vương triều Đại  Chu hâm mộ, mà Phó Bách Hợp trúng ám toán, lặng yên không một tiếng động bị hại chết ở trong cung.

Nếu chỉ có như vậy thì Phó Bách Hợp cũng chỉ oán trách số phận của chính mình không tốt mà thôi. Tối đa cũng chỉ cảm thấy Phó Bách Niên may mắn mà thôi,  thế nhưng sự thật lại không phải vậy, lúc trước phụ thân của Phó Bách Niên sau khi nguyên Thế tử phi mất hai năm liền lấy con gái của Bách Bình Bá phủ là Phan thị  làm vợ  kế, Phan  thị coi nữ nhi của Thế tử phi trước lưu lại  là Phó Bách Niên như cái đinh trong mắt cái đinh trong thịt,  Phó Bách Niên dưới dự chăm sóc của bà ta từ nhỏ thân  thể đã yếu  đuối,  năm mười hai tuổi tranh chấp với muội  muội rồi rơi vào trong  nước bị nhiễm phong hàn mà chết, lúc sống lại đã trở thành một người dẫn chương trình đến từ hiện đại, Lúc cô ta tiến vào thân thể Phó Bách Niên liền phát huy hết các loại bản lĩnh cuả mình để đấu cùng Phan thị,  huyên náo đến mức làm cho Phan thị vô cùng chán ghét cô ta,  thế cho nên tại lúc cô ta mười sáu tuổi năm đó,  trong lúc rất nhiều tỷ  muội tranh nhau muốn gả cho  Lưu thế tử làm vợ, Phan thị giở một chút thủ đoạn đưa cô ta vào trong hậu cung, trở thành sủng thiếp của Đại hoàng tử Lương Kỳ.

Người lợi dụng sắc đẹp thì sẽ có ngày sắc tàn tình tan. Lúc còn trẻ Phó Bách Niên tự coi là mình thông minh, nhưng hồng nhan bạc mệnh, sau một thời gian ngắn trở thành nữ nhân của Lương Kỳ, Lương Kỳ xem cô ta như châu bảo mà yêu, nhưng cô ta luôn lãnh đạm. Cô ta khinh thường tranh thủ tình cảm với những nữ nhân của hắn mà Đại hoàng tử vẫn luôn lấy lòng cô ta. Sau môt thời gian vì bản thân Lương Kỳ chính là thiên kiêu chi tử, hơn nữa sau khi hắn đăng cơ mà thiên hạ không thiếu mĩ nhân, tuy tướng mạo Phó Bách Niên xinh đẹp nhưng cũng đến lúc bị chán, cô ta lại không chủ động đi lấy lòng hoàng đế nên cuối cùng cũng bị hoàng đế vắng vẻ.

Ở lúc Hoàng đế sủng ái cô ta, xem cô ta giống như châu bảo,  một khi không còn được sủng ái nữa, từ xưa  đến nay hậu cung chính là nơi ăn thịt người, cuối cùng cô ta chán nản không muốn sống nữa, cô ta chán ghét tranh chấp với những nữ nhân này,  mệt mỏi hoàng đế có mới nới cũ cho nên một lòng muốn chết,  sau khi chết cô ta lại được trọng sinh về lúc phụ thân của Phó Bách Niên mới cưới vợ kế, cô ta giấu tài, cô ta vì cải  biến vận mệnh kiếp trước, không hề đối đầu rõ rệt với Phan thị nữa, bởi vì tướng mạo của cô ta nên nguời trong Phó gia đều cho rằng sau này cô ta sẽ tiến cung hầu hạ quân vương, nhưng Phó Bách Niên lại chỉ muốn lòng một người mà  thôi cũng không muốn tiến cung,  cô ta lấy lòng ông bà, lấy lòng Phó gia lão thái thái, cuối cùng làm cho hai vị tổ tông thương tiếc, tại lúc lựa chọn người gả cho Lưu thế tử,  lúc đầu định gả Phó Bách Hợp cho Lưu thế tử đổi thành cô ta.

Cô ta đoạt cuộc sống vốn nên có của Phó Bách Hợp,lẽ ra Phó Bách Niên mới là người phải tiến cung bây giờ lại rơi xuống trên người Phó Bách Hợp.

Vốn nữ nhân xuyên không đã may mắn hơn người khác, hơn ký ức một đời thêm vài chục năm kinh nghiệm sống,bây giờ lại có cơ hội trọng sinh, sau khi trọng sinh còn đoạt đi nhân duyên  vốn thuộc về mình, Phó Bách Hợp thật sự  không cam  lòng,  mặc  dù nàng không có trí nhớ của kiếp trước, không thể cùng Lưu thế tử trở thành phu thê, chưa nói đối với Lưu thế tử có bao nhiêu yêu thích, thế nhưng nàng không cam lòng, nàng cũng cố gắng, nàngkhông hề oán trách trời đất,  mặc dù đã rất cố gắng nhưng đáng tiếc cuối cùng lại bởi vì ngườ ta được ông trời ưu ái, cho nên nàng có làm thế nào cũng thua người khác.

Cho dù không thể gả cho Lưu thế tử, nhưng Phó Bách Hợp cảm thấy mình cũng không kém, dựa  vào cái gì không thể có được sự yêu thương của Hoàng đế? Ngoại trừ dung mạo, số  mệnh kém hơn Phó Bách  Niên thì không có chỗ nào chênh lệch với cô ta nữa cả, nàng là nữ nhi của Phó thị, vì vinh hoa phú quý của gia tộc nàng cam tâm  tình nguyện trả giá vì gia tộc,  thế nhưng mà vì cái gì cùng là nữ nhi của Phó gia, đồng dạng nịnh nọt trưởng bối Phó gia, vậy thì vì sao trưởng bối của Phó thị có thể thiên vị Phó Bách Niên như vậy được? Thậm chí về sau khi thấy nàng không được  sủng ái thì lập tức bỏ rơi nàng, biết rõ nàng trong cung bị ám toán khi dễ, với thế lực Phó gia lúc đó, lại không muốn cho nàng chỗ dựa.

Nếu trước kia Phó gia cho dù chỉ cần coi trọng nàng một tí thôi thì kết cục sẽ không thảm như vậy, nàng vì Phó gia làm chuyện mình nên làm thế mà Phó gia lại bỏ rơi nàng, nàng muốn làm cho Hoàng đế yêu nàng để chứng minh nàng cũng không kém Phó Bách Niên, nàng muốn cho Phó gia thấy nàng -Phó Bách Hợp cho dù không có Phó gia thì cũng có thể tự đứng lên được!

Tâm nguyện của nguyên chủ cũng không phải một sớm một chiều có thể làm xong được, bởi vậy Bách Hợp đã tiến vào nhiệm vụ đã hai ba ngày rồi, cô cũng không có làm ra chuyện gì, mọi chuyện đều giống như Phó Bách Hợp trước kia sinh hoạt hàng ngày cũng không có thay đổi gì, ngoại trừ việc cô không giống như nguyên chủ luôn muốn khiến cho Hoàng đế Lương Kỳ chú ý đến bề ngoài của mình ra.

Nửa năm trước tiên hoàng băng hà, Đại hoàng tử Lương Kỳ đoạt vị thành công đăng cơ làm hoàng đế. Nhưng mọi chuyện của triều chính đều do Yến thị làm chủ, hiện nay hai nhà Phó, Lưu hai nhà cùng Yến thị đấu gay gắt, lúc trước Phó thị và Lưu thị  cùng lên thuyền với tiên hoàng, nhưng đến cuối cùng cũng không có đạp đổ Yến gia bởi vậy đã đắc tội Yến gia,  hồi đó Tam gia huyên náo túi bụi. Yến gia khởi thế sớm lại có thực quyền trong tay, trước kia tuy Phó gia rất có thanh danh, nhưng chỉ có thanh danh thôi không chưa đủ, vẫn kém hơn Yến gia, cho dù cùng Lưu gia hợp lực, nhưng dưới tình huống căn cơ không bằng Yến gia, hai nhà liên thủ lại cũng chỉ miễn cưỡng đấu ngang cơ.

Sau  khi hoàng đế đăng cơ nửa năm, bởi vì không có cách nào nhúng tay vào chuyện triều chính nên đa số thời gian đều ở trong hậu cung, bởi vậy trên triều của vương triều Đại Chu đang đấu gay gắt thì trong hậu cung cũng gió nổi mây phun.

Phó Bách Hợp tiến cung đã nhiều năm, lúc đầu Lương Kỳ vì không có được Phó Bách Niên, nên thỉnh thoảng còn đến bên này, ngẫu nhiên nhìn nàng đến ngẩn người, lại bảo nàng giả thành bộ dạng của Phó Bách Niên, nhưng mà từ nửa năm trước sau khi Lương Kỳ đăng cơ thì bốn tháng sau Phó gia đưa Phó Bách Liên vào cung, hai tháng gần đây Lương Kỳ không hề đặt chân đến cung của Phó Bách Hợp một bước, nếu không phải nàng còn mang họ Phó thì chỉ sợ lúc này trong cung sớm đã bị người giẫm chết rồi, có lẽ Lương Kỳ sớm đã quên nàng rồi, thậm chí có thể nói là chưa bao giờ nhớ rõ tên nàng, nói không chừng ngay cả bộ dạng của nàng ngắn thế nào đều không có nhìn qua, sở  dĩ nàng có thể ở đây được đến bây giờ chỉ bởi vì nàng mang họ Phó mà thôi, cùng một họ với Phó Bách Niên mà thôi, đây cũng là điểm mà Phó Bách Hợp cảm thấy không cam lòng nhất.

Muốn làm cho Hoàng đế sủng  ái. Bách Hợp nghĩ đến cái tâm nguyện này thì có chút chán nản, nhưng nguyên chủ tâm cao khí ngạo, cho đến chết vẫn chưa giải được khúc mắc trong lòng ngược lại còn bị thắt chặt hơn, nàng không cam  lòng, cho dù là còn có một hơi cũng không buông, cho dù Bách Hợp cho rằng không đúng. Cũng cho rằng Lương kỳ không xứng, nhưng nguyên chủ đều đã dùng linh hồn của mình làm giá lớn vì muốn xả cơn tức này, nên cô sẽ thay nguyên chủ hoàn thành tâm nguyện này.

Có điều chuyện  đạt được sủng ái của nguyên chủ cũng không cần gấp, tình hình bây giờ của cô đang rất nguy hiểm, từ sau khi Phó Bách Liên tiến cung được  hoàng đế ưa thích,  nhóm phi tần trong hậu cung hận nàng ta đến nghiến răng nghiến lợi, lúc này tất cả lực chú ý đều dồn đến trên người nàng ta. Nên Bách Hợp còn an toàn một thời gian ngắn nữa, nhưng đợi đến lúc nào những nữ nhân này phát hiện không thể đối phó được với Phó Bách Liên thì mới đem mọi sự chú ý từ trên người nàng ta chuyển đến trên người cô thì phiền toái, Bách Hợp nghĩ thế rồi lại thở dài một hơi, trở mình ngồi dậy.

Hai cung nữ thiếp thân đang tựa  vào cây cột  mà  ngủ gật, trong phòng mùi đàn hương khiến cho đau cả đầu cho dù Bách Hợp cũng đã ngồi dậy mà hai cung nữ kia còn chưa tỉnh lại, có thể thấy được cô bị khinh thường đến như thế nào, Bách Hợp dùng một tay vén màn che lên, cuối cùng hai cái cung nhân kia lúc này mời nghe được động tĩnh,  quay đầu  nhìn thoáng qua, nhìn thấy Bách Hợp nhíu chặt lông mày, cặp mắt phượng sắc lạnh chằm chằm vào hai người, lúc này hai người mới ngáp một cái:

“Phó quý nhân, ngài đã tỉnh.” Phó Bách Hợp đã tiến cung đã được vài năm, thế nhưng mà sau khi Lương Kỳ đăng cơ  lại chỉ phong nàng làm một quý nhân nho  nhỏ ngay cả phong hào cũng không ban cho,  trong hậu cung  giẫm thấp nâng cao này, lúc đầu khi  nàng tiến cung thì nha hoàn hầu hạ bên  người có hai người, quản sự ma ma cùng với thái giám tổng quản bốn người, đại cung nữ bốn người, tám nha hoàn nhị đẳng cùng với một  đống bà tử thô sử, đến hôm nay chỉ còn lại tổng cộng chỉ còn bốn người mà thôi, những người còn lại vì thấy nàng không được hoàng đế sủng ái hơn lại không có con, hoàng đế đã đăng cơ nên bên người không thiếu mỹ nhân, Phó Bách Hợp  cũng không còn nhỏ tuổi nữa nên đa số mọi người đều cho rằng nàng không còn cơ hội chuyển mình được nữa nên từng người một đều kiếm chỗ mưu sinh khác tốt hơn mà đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.