Đối với thực lực của mình thì Tần Chính vô cùng có lòng tin. Kỳ thi Đại Học này cậu ta cũng không sợ, hơn nữa cậu ta cũng không phải người sơ ý chủ quan, tuy nói am hiểu chính là toán lý hóa, nhưng kỳ thật tất cả môn cậu ta đều không có điểm thấp, xứng đáng cái tên ‘Học bá”. Kỳ thi Đại Học khảo thi được tốt đối với Tần Chính mà nói là chuyện đương nhiên, cũng không đáng cậu ta khoe khoang cùng tiểu nhân đắc chí, nhưng kiêu ngạo cậu ta vẫn phải có. Bởi vậy chủ nhiệm lớp thốt ra lời này, cậu ta nhẹ gật đầu, dùng khuôn mặt bình tĩnh bưng lên ly trà chủ nhiệm lớp pha, nhẹ nhàng nhấp một miếng, dính môi một hồi lại buông xuống.
Thầy Triệu còn chưa kịp mở miệng, cửa lại bị người gõ vang, lần này đến chính là Kiều Dĩ An. Cô ta hiển nhiên là cùng Tần Chính sáng sớm ước hẹn, bởi vậy sau khi đi vào tại phòng chủ nhiệm lớp thấy Tần Chính đã gặp mình một lúc bên ngoài liền hé miệng thoáng nở nụ cười. Lúc Kiều Dĩ An chứng kiến Bách Hợp có chút giật mình, rất nhanh cô đi tới chỗ Tần Chính, thò tay khoác lên đầu vai cậu.
Trường học tuy nói rõ cấm yêu đương nhưng hôm nay đã thi ĐH xong, quan hệ giữa cô ta cùng Tần Chính công khai rồi, chủ nhiệm lớp cũng không có khả năng xen vào. Hôm nay cô ta và Tần Chính đã hẹn tới tra thành tích, không nghĩ tới Bách Hợp cũng ở đây, Kiều Dĩ An cong miệng lên, giống như làm nũng:
“Thầy ơi, em tới muốn tra thành tích của em đấy, sao Nhiếp Bách Hợp cũng ở đây?” Cô ta như có chút ngoài ý muốn, đuôi lông mày đều dương lên. Hôm nay cô ta mặc một kiện váy lụa sen tuyết dài màu đỏ nhạt, một mãi tóc dài xõa hơi cuốn rối tung tại sau lưng, trên người ra chút mồ hôi, váy mềm mại kia bởi vì nguyên nhân ra mồ hôi, dán sát trên đùi cô ta, lộ ra đường cong bờ mông mỹ lệ. Tần Chính thò tay thay cô ta sửa sang lại váy bên dưới, ngón tay khó tránh khỏi đụng phải thân thể cô ta, động tác này quá thân mật, đôi má Kiều Dĩ An lại nổi lên ửng hồng, có chút không tự nhiên thò tay trêu chọc tóc. Ra vẻ e lệ cùng vui mừng, trực tiếp lên tiếng: “Cậu cũng tới tra thành tích? Nhưng khi trước Nhiếp Bách Hợp không phải vào sai lớp khoa học tự nhiên sao? Tớ cảm thấy được theo thành tích của cậu, giống như thích hợp vào khoa văn, nếu như năm nay không có khảo thí tốt, cậu có thể lần nữa chuyển lớp học mới học lại một năm ah, đến lúc đó cũng có thể thi đỗ trường học ngưỡng mộ trong lòng.”
Kiều Dĩ An giả vờ nhiệt tình giới thiệu cho Bách Hợp, khuôn mặt cô ta hồng giống như quả táo tràn đầy nụ cười hạnh phúc, ngón út tay phải cùng ngón tay Tần Chính móc cùng một chỗ, cũng không có mười ngón nắm chặt, thực sự hiện ra thân mật khác thường. Bách Hợp nghe nói như thế, chỉ là cười cười không nói. Chủ nhiệm lớp thì liếc nhìn Kiều Dĩ An:
“Nhiếp Bách Hợp tại cuộc thi phát huy rất khá, đem hào quang cho trường học của chúng ta, trường học đã chuẩn bị in băng rôn, người đài truyền hình cũng muốn phỏng vấn em ấy, tại không có phương thức liên lạc, lát nữa Bách Hợp nhớ lưu lại số điện thoại, trước chờ thầy liên lạc nhé.”
Nghe nói như thế, Bách Hợp còn chưa lên tiếng, Kiều Dĩ An đã cảm thấy có chút không đúng: “Thầy, Nhiếp Bách Hợp thi rất tốt, cần trường học treo băng rôn? Chẳng lẽ còn tốt hơn Tần Chính?” Lúc cô ta nói lời này, trên mặt lộ ra vài phần bộ dáng dí dỏm tươi cười, khẩu khí rõ ràng cho thấy đang nói đùa, Tần Chính nghe nói như thế cũng là nhếch khóe miệng một cái. Trong lòng hai người, dù Bách Hợp phát huy vượt xa người thường, cô lại mèo mù đụng phải chuột chết cuộc thi lần này đại bộ phận phần đều đoán đúng đề đi nữa, thì bình thường thành tích trung bình, chẳng lẽ còn có thể vượt qua học sinh khá giỏi sao? Kiều Dĩ An lấy lời này châm chọc Bách Hợp, nhưng không nghĩ tới cô ta vừa nói xong, chủ nhiệm lớp lại tự mình rót chén nước uống rồi thở dài, sau đó nhẹ gật đầu:
“Xác thực thành tích cao hơn Tần Chính một ít, lần này mặc dù Tần Chính phát huy không tồi, nhưng Bách Hợp lúc này tổng điểm cao hơn Tần Chính bảy điểm, là hoàn toàn xứng đáng trạng nguyên khoa học tự nhiên tỉnh chúng ta, đem cho trường học của chúng ta vẻ vang sâu sắc. Trường học có hai học sinh Bách Hợp và Tần Chính, lần này có danh tiếng trên cả nước rồi!” Nói đến chỗ này, chủ nhiệm lớp cũng có chút ít kích động, ông có được hai học sinh ưu tú như thế, có thể đoán sau này lúc bình xét cấp bậc sẽ có bao nhiêu ưu thế, ông vừa mới tốt nghiệp sư phạm vài năm, lại không nghĩ rằng vận khí sẽ tốt như vậy, trong lúc nhất thời nụ cười trên mặt dấu đều không thể che hết: “Đợi đến thông báo qua đi, thầy chuẩn bị tự mình bỏ tiền tổ chức tụ hội, mời các em và nhóm bạn cùng lớp ăn cơm!”
“Làm sao có thể?”
Câu nói kế tiếp của chủ nhiệm lớp Kiều Dĩ An căn bản nghe không vào, cô ta vô ý thức kinh hô ra tiếng, nụ cười trên mặt thoáng cái cứng đờ, lúc này không thu về, lộ ra thập phần cổ quái. Mà Tần Chính vừa mới trong mắt đắc chí vừa lòng lúc này bị vẻ lo lắng thay thế, sắc mặt tuấn mỹ có chút phát xanh, nắm đấm đều nắm lại, thân thể cứng lại cực nhanh, mặc dù không có nói chuyện nhưng hiển nhiên cũng là cùng Kiều Dĩ An đồng dạng, không chịu tin tưởng sự thật này.
“Có phải hay không hệ thống tra cứu phạm sai lầm rồi hả? Thầy tra kỹ chưa? Thành tích Nhiếp Bách Hợp làm sao có thể cao hơn Tần Chính?” Bờ môi Kiều Dĩ An cắn chặt, lo lắng hỏi một câu. Chủ nhiệm lớp chân mày cau lại, liếc nhìn Kiều Dĩ An:
“Không có sai đâu, thầy đã tra nhiều lần, cũng đã gọi điện thoại đi xác nhận, năm nay trạng nguyên lớp 12 cấp ba khoa học tự nhiên chúng ta chính là Nhiếp Bách Hợp, số thứ tự thí sinh đều xác định rồi, nếu em không tin có thể đợi hai ngày nữa xem tin tức.”
Bách Hợp biết thành tích của mình, lúc này chủ nhiệm lớp nói cũng không để cho cô nhiều hưng phấn, ngược lại Kiều Dĩ An còn đang không ngừng hỏi: “Phải chấm sai rồi hay không? Có phải bài thi chấm sai rồi hay không? Bình thường thành tích của cậu ta không tốt mà!”
Kỳ thi Đại Học cũng không phải trò đùa, tại mỗi phòng học thậm chí còn có cameras, bên ngoài có rất nhiều giám thị gác, cơ hội tính sai hoặc là ăn gian cực kỳ nhỏ, chủ nhiệm lớp nghe Kiều Dĩ An nói như vậy, biểu lộ có chút không vui, lại nhìn một bên Tần Chính vô cùng thân cận cùng cô rời đi bèn không lên tiếng.
Từ sau khi hai người này vào cửa Bách Hợp vẫn không nói gì, thẳng đến lúc này mới nở nụ cười: “Kiều Dĩ An, vì từng là bạn học cũ, tớ cũng khuyên nhủ cậu, bớt đem tâm tư dùng tại trên người đàn ông mà dùng trên việc học tập ấy, thành tích cậu cũng sẽ khá hơn! Tuổi này của chúng ta chính là cần cố gắng học tập, yêu đương nhiều như vậy làm gì? Học tập kinh nghiệm phong phú về sau đối với mình tiến vào công tác xã hội mới có lợi, cậu tìm đàn ông kinh nghiệm phong phú rồi, chẳng lẽ đối với cậu về sau lập gia đình mới có lợi?”
Kiều Dĩ An mỗi lần gặp nhau đều vô cùng thuần khiết nói cô nghèo, nói nhà họ Nhiếp xảy ra chuyện … làm tổn thương người khác cô còn không nói gì, thẳng đến bây giờ Bách Hợp dùng ngữ khí giống vậy, lời nói thấm thía bộ dạng vì mình là người tốt mới khuyên cậu, sắc mặt Kiều Dĩ An liền thay đổi.
Lúc giẫm chân người khác rất sung sướng, nhưng một khi chân mình bị giẫm đau liền không cao hứng được. Kiều Dĩ An nghe được lời này, khuôn mặt sưng lên đỏ bừng, nước mắt ứa ra, tức giận muốn cãi lại. Cô ta muốn nói mình không phải là người như vậy nhưng căn bản nói không ra lời. Bách Hợp cũng không dùng thái độ hung ác nói với cô ta, mà là học cô ta ngày xưa bộ dáng dịu dàng thân thiết cười nói, Kiều Dĩ An im ỉm ăn hết thiệt thòi, quả muốn thổ huyết, hàm răng cắn chặt.
Sớm biết hai cô gái này có hục hặc với nhau, dù sao ngày đó Thẩm Kỳ bị đánh phải vào bệnh viện cũng vì Kiều Dĩ An tìm Bách Hợp gây phiền toái, chủ nhiệm lớp đại khái cũng biết quan hệ Kiều Dĩ An với Bách Hợp, lúc này nghe hai người ở trước mặt mình làm căng cũng có chút xấu hổ. Nhất là nghe được Bách Hợp nói Kiều Dĩ An quan hệ nam nữ bất chính, chủ nhiệm lớp trong lòng kỳ thật cũng đồng ý. Ông rất hi vọng vào Tần Chính, lần này Tần Chính tuy phát huy bình thường, nếu mà so với Bách Hợp thì cậu ta vẫn lộ ra có chút tầm thường, nếu như có thể thêm vài điểm sẽ tốt hơn. Chủ nhiệm lớp lúc này thiên vị, lại thấy hai người Tần Chính cùng Kiều Dĩ An thân mật khó tránh khỏi cảm thấy Tần Chính lúc này phát huy không vượt xa ngày thường là vì cậu ta và Kiều Dĩ An kết giao. Dù sao hai người đã tốt nghiệp cấp ba, ông cũng không tiện nói gì, bởi vậy chỉ thở dài mà thôi.
Bách Hợp lấy được thành tích của mình, điền chút tư liệu sau đó không để ý hai người Kiều Dĩ An và Tần Chính liền rời đi trước. Kiều Dĩ An vừa mới bị Bách Hợp nói vài câu, nhưng Tần Chính lại đắm chìm ở trong đả kích, căn bản chẳng quan tâm giúp cô ta, cô ta thất vọng theo chủ nhiệm lớp từ văn phòng đi ra. Tần Chính bởi vì gần đây tâm cao khí ngạo, cho tới bây giờ đều luôn đứng thứ nhất, lần này lại đã trở thành đứng thứ hai, đối với cậu ta là đả kích dường nào. Kiều Dĩ An liên tiếp nhìn về phía ánh mắt của hắn, cậu tatự nhiên không có chú ý tới, hai người theo chủ nhiệm lớp rời khỏi văn phòng. Kiều Dĩ An dậm chân, đối với Tần Chính vắng vẻ mình cảm thấy vô cùng thất vọng, tìm cớ rời đi, vốn muốn Tần Chính nói tốt giữ cô ta lại, nhưng không nghĩ tới lúc này đúng là thời điểm Tần Chính không cam lòng, bởi vậy không lưu cô ta lại. Cô ta tức giận xoay người rời đi, vừa lúc nước mắt rơi xuống, trong túi điện thoại vang lên.
“Cậu chính là đồ mỡ heo! Đồ trứng thôi! Tôi không bao giờ để ý đến cậu nữa.” Cô ta vừa khóc, vừa nức nở tiếp điện thoại, điện thoại là Thẩm Kỳ gọi tới.
Thẩm Kỳ từ đầu tháng sáu bị Bách Hợp đánh phải bệnh viện, bởi vì bị thương quá nặng, hơn nữa tổn thương là tay phải, lúc ấy Bách Hợp lại muốn kiện hắn, cậu ta chịu nhiều phiền toái, bởi vậy không có biện pháp tham gia kỳ thi Đại Học, bởi vậy bỏ lỡ một năm kỳ thi Đại Học.
Thẩm Kỳ xuất thân là bộ môn thể dục đặc biệt chiêu sinh, trong thời gian ở trường cấp 3 ba năm cậu ta phần lớn thời gian đều là vận động, thành tích học tập chỉ là bình thường. Bỏ lỡ kỳ thi Đại Học năm nay, cho dù là nhà cậu ta có điều kiện để cho cậu ta học lại một năm nhưng sau này cùng lắm đưa tiền cũng chỉ vào học trường bình thường, muốn vào trọng điểm trở nên nổi bật là không thể. Bởi vậy trong khoảng thời gian này cậu ta ở trong bệnh viện vô cùng hung ác, dứt khoát quyết định đi theo đường cũ của cha mẹ mình, sau này theo cảnh sát, cậu ta quyết định ghi danh học viện cảnh sát vũ trang cả nước, bằng bản thân mình thể hiện thực lực, muốn khảo thi trường học như vậy, dễ dàng hơn kỳ thi Đại Học nhiều, huống chi cậu ta có đường ra, về sau tốt nghiệp do cha mẹ dọn, con đường này sẽ đi cực kỳ trôi chảy.