Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 843: Cô nương muốn nói lời xin lỗi (12)



Tông Diễn ẩn ẩn có dự cảm, nếu là mình ăn ngay nói thật lấy một giọt máu của cô có thể cảm ứng được nhiều chuyện của cô như vậy, thì cô sẽ sinh lòng cảnh giác, bởi vậy hắn nửa thật nửa giả nói một câu, Bách Hợp quả nhiên tin, nghe được mấy chữ ‘Bí pháp Tông môn’, thậm chí cô chưa từng không biết xấu hổ hỏi tới.

Trong giới Tu Tiên tu sĩ bất đồng môn phái có vài phần thủ đoạn đặc biệt trong tay, Bách Hợp nhẹ gật đầu: “Sư huynh gọi ta đi ra, có chuyện gì?”

“Muội đã tới Trúc Cơ kỳ, tâm pháp Kiếm Tông cũng không thích hợp với muội, muội có nghĩ muốn học công pháp ưa thích gì không?” Loại công pháp thích hợp với nữ tử cũng không nhiều, nếu là Bách Hợp ưa thích thì càng thiếu đi, tuy Bách Hợp học được Đạo Đức Kinh, có thể nghe Tông Diễn hỏi như vậy, trong lòng vẫn không khỏi giật giật: “Chẳng lẽ trong Lôi Ẩn tự có công pháp thích hợp cho ta học?”

Đạo Đức Kinh tuy là bộ đạo thuật thần kỳ, nhưng nó cần nhiều thời gian luyện tập, pháp thuật Đạo Đức Kinh phát ra uy lực tối đa nếu đối phó với âm hồn quỷ vật, nếu là dùng để chém chém giết giết với tu sĩ, cũng lộ ra không đủ rồi, nếu là có hai bộ công pháp tu tập đồng thời, giai đoạn trước lúc có công pháp thì mình có thể gắng sức vượt qua, đến hậu kỳ có một ngày khai triển uy lực Đạo Đức Kinh, đó mới là lúc Bách Hợp thật sự yên tâm.

Thế nhưng mà cô không thân thiết gì với Tông Diễn, gần đây các phái không truyền công pháp ra bên ngoài, tuy mình trên danh nghĩa coi như là thủ hạ thuộc tông phái Lôi Ẩn tự, nhưng kì thực tối đa là Lôi Ẩn tự che chở cho Kiếm Tông, Kiếm Tông bình thường cống linh thạch dược liệu mà thôi, hai tông ngày thường cũng không liên quan, đừng nói trong Lôi Ẩn tự có công pháp thích hợp cho mình học tập hay không, coi như là có, hắn dù là thân phận đặc thù, nếu có thể truyền bí thuật Lôi Ẩn tự cho mình. Đến lúc đó đối với Tông Diễn mà nói cũng là phiền toái.

“Không có.” Tông Diễn lắc đầu, nhìn Bách Hợp: “Nhưng trong Hải vực Tinh Lan môn phái đông đảo, ta không có, người khác có.”

“...” Hắn là một người xuất gia. Vậy mà đánh chủ ý như vậy lại để cho người không dám tin, nhưng lại vẻ mặt thản nhiên chăm chú, thần sắc trong trẻo nhưng lạnh lùng thậm chí lộ ra vài phần cảm giác xuất trần trang nghiêm thánh khiết, lúc này một bộ dạng đương nhiên nói ra muốn cướp bóc bí pháp môn phái khác như vậy. Thái độ cường hoành vô sỉ như thế, còn có thể bày ra thần sắc để cho người tín nhiệm như vậy, Bách Hợp bị hắn chặn  thật lâu nói không ra lời, hồi lâu sau mí mắt mới nhảy lên, quyết đoán cự tuyệt đề nghị của Tông Diễn:

“Đa tạ sư huynh, thế nhưng mà tiểu muội từng đạt được một bí pháp truyền thừa, đã đã tìm được pháp thuật thích hợp để ta  tu tập, chỉ là giai đoạn trước uy lực hơi yếu mà thôi. Trước khi ta chuẩn bị bế quan tu hành Kim Đan, sau Kim Đan chắc hẳn là pháp thuật hơi yếu một ít, nhưng sư huynh từng tặng ta ong tím, sư huynh còn nhớ rõ không?” Trên tay Tông Diễn đã có sẵn công pháp thì cũng thôi, Bách Hợp thiếu nợ hắn một ân tình, sau này tìm cách trả lại, nhưng nếu hắn không có công pháp mà hắn lại muốn cướp cho mình, nhân tình này là thiếu nợ lớn rồi, thay vì ham nhiều, chẳng bằng cô thành thành thật thật tự mình tu hành, cũng đào tạo thật tốt ong tím.

Cô triệu ong tím ra, mười ba con ong tím vây quanh bên người cô ‘Ông ông’ chuyển động không ngừng, Tông Diễn nghe cô vừa nói như vậy, lại nhìn cô chỉ qua thời gian ba năm, liền có thể tiến hóa hơn mười ong tím đến tình trạng người khác dùng chừng hai mươi năm mới có thể đến trình độ như vậy, cũng nhẹ gật đầu, không có nhắc lại vấn đề này. Nguyên bản hắn khoanh hai tay trước ngực lại đưa tay ra ngoài. Đụng đỉnh đầu Bách Hợp một cái, không đợi Bách Hợp kịp phản ứng, lại thu trở về:

“Trong lòng muội đã có chủ ý, ta cũng không nói nhiều. Lần này ta đến cũng là muốn nói với muội, ta chuẩn bị bế quan. Chờ mong sư muội sớm ngày tiến giai Kim Đan, sau này gặp lại.” Hắn nói xong, Bách Hợp chân thành nhẹ gật đầu, sau khi nói xong lời này, hắn giống như là nhận được truyền âm gì đó, không có nhiều lời cùng Bách Hợp, trước khi đi lại đưa một cái túi càn khôn cho cô, thậm chí còn không có tạm biệt Bách Hợp, liền quay người hướng đi núi Linh Vụ, bắt đầu bước chân hắn cũng không nhanh, nhưng mỗi bước nhảy lại cực xa, thời gian ba năm bước, thân ảnh hắn chui vào trong bụi cây màu xanh sẫm, thân ảnh dần dần biến mất không thấy.

Bách Hợp cũng không phải hay nói giỡn, cô cũng chuẩn bị bế quan tu hành, nghĩ đến ong tím bên trong túi đại linh thú, đều đã đến núi Linh Vụ rồi, ngoài núi cô vây tìm một vòng, hái đi một tí dược liệu chế cổ để ở bên trong túi càn khôn, lúc này mới vội vàng trở về động phủ của mình.

Trong thời gian kế tiếp Bách Hợp phân chia những dược liệu này ra, ném vào bên trong túi đại linh thú, nguyên bản những ong tím này vừa mới tiến giai đã bị những dược liệu này kích thích, quả nhiên bắt đầu luống cuống lên lần nữa, nhu cầu linh lực lần thứ hai lớn hơn rất nhiều, Bách Hợp mang chính đan dược mình luyện tốt ném xuống dưới, trong lúc Tông Diễn tiễn đưa cô túi càn khôn dược liệu ở bên trong cô đã lấy toàn bộ đan dược luyện thành ra cho ong tím ăn, bình thường ngẫu nhiên ra ngoài lại hái chút ít thúc cổ dược liệu, hơn nữa lúc cô luyện Tinh thần Luyện Thể Thuật linh khí vây kín trong động phủ, hoàn cảnh như vậy, không đến thời gian năm năm, ngoại trừ chính cô thành công đạt đến năm tầng Trúc Cơ kỳ, những ong tím kia lại một lần nữa xuất hiện tình cảnh cắn nuốt lẫn nhau, lâm vào trong trạng thái ngủ say.

Ong tím ngủ, Bách Hợp bắt đầu một lòng toàn ý tu hành, năm tháng như gió, năm mươi năm thoáng cái đã qua, trong thời gian năm mươi năm ong tím bên trong túi đại linh thú của Bách Hợp đã tỉnh lại, lại một lần nữa bị Bách Hợp dùng thủ đoạn thúc vào trạng thái ngỉ say ba lượt, hôm nay số lượng bầy ong đã đạt đến ba mươi sáu con, mỗi con tu vi thực lực đã đến Trúc Cơ hậu kỳ, gần đây hai năm, xác định tài liệu dưỡng cổ có tác dụng nhất định đối với ong Tử Kim Vương, Bách Hợp phí hết đại lượng tâm tư tìm không ít nguyên liệu nấu ăn như vậy, dưới sự kích thích liên tiếp không ngừng, trong hai năm này ong lại bắt đầu xuất hiện căn nuốt lẫn nhau, bởi vậy trong thời gian một năm Bách Hợp cơ hồ đều là dẫn linh lực nuôi ong, thẳng đến khi thúc bầy ong lại ngủ say một lần nữa, chính mình mới bắt đầu chuẩn bị tiến vào Kim Đan kỳ.

Chính là vì trong thời gian năm mươi năm cô đem đại bộ phận tâm tư nuôi ong, cho nên đã tạo thành tu vị của cô luôn đứng ở tình trạng mười tầng Trúc hậu kỳ Đại viên mãn, không có tiến thêm một bước, lúc này bầy ong ngủ, Bách Hợp tự nhiên cũng đi bế quan.

Trong thời gian mười năm cô thuận lợi vọt tới Kim Đan sơ kỳ, mà ở năm năm trước, bầy ong cũng đã tỉnh lại, Bách Hợp sớm chuẩn bị cho tốt đan dược cho chúng nó ăn, ngoại trừ luyện đan, ngược lại là triệu bầy ong đi ra bám vào bên trong thạch bích, khiến chúng nó hấp thu thiên địa linh khí chính mình dùng Luyện Thể Thuật đưa tới, bởi vậy một công đôi việc, chính mình hấp thu không hết linh khí, luyện đan dược hấp thu một ít, còn lại ong tím hấp thu toàn bộ, một chút cũng không lãng phí.

“Hải Đường Tiểu sư muội đã có được tu vị Trúc Cơ kỳ, theo lý mà nói là đổi lại động phủ, tông chủ Kiếm Tông để cho ngươi tùy ý lựa chọn.” Sau khi tiến vào Kim Đan kỳ, Bách Hợp luôn củng cố tu vi của mình, không có bước ra khỏi động phủ một bước, trong lúc cô đã từng đáp lời Tông Diễn, biết rõ hắn cũng là đang bế quan, nghe được ngoài động phủ có người đang nói chuyện, nguyên bản Bách Hợp luyện đan cũng thuận tiện vận hành Đạo Đức Kinh thoáng cái bừng tỉnh, khi cô mở mắt ra, nguyên bản bầy ong yên tĩnh bám vào trên thạch bích cũng bắt đầu phe phẩy cánh ‘Ông ông’ bay lên.

Hôm nay bầy ong đã đạt đến hơn bốn mươi con, mỗi chỉ con cái đầu ước chừng lớn hơn trái nhãn, vừa rồi bầy ong ngủ say tỉnh lại thì, mỗi chỉ con đều đã có được thực lực Kim Đan sơ kỳ tương tự như Bách Hợp, những ong tím này toàn thân phát tím, diện mục dữ tợn, nguyên bản thân thể mềm mại lúc này bị một tầng vỏ cứng màu vàng kim nhạt bao trùm, Bách Hợp từng thử qua, những vỏ cứng này cực kỳ cứng rắn, cô dùng pháp thuật cũng là lưu lại dấu vết mờ mờ ở trên mà thôi, mà nọc độc bầy ong tăng cường theo thực lực ong, cũng hung hãn hơn so với lúc trước rất nhiều, những xúc tu có thể đơn giản xé nát một cái linh khí bảo vệ tu sĩ cùng giai.

Bách Hợp vừa tỉnh dậy, bầy ong cảm ứng được dị động của chủ nhân, bay tới hướng cô, thân thiết bám vào trên người cô ngừng trong chốc lát, hấp thu một ít linh khí về sau, theo Bách Hợp chỉ huy tiến vào bên trong túi đại linh thú, dần dần yên tĩnh trở lại.

Bên ngoài thanh âm càng ngày càng gần, chỗ động phủ mình là xa Kiếm Tông nhất, Bách Hợp ở sáu bảy mươi năm, chưa từng có người đến qua, không biết tại sao hôm nay có thể có người tới, cô cẩn thận từng li từng tí thả một đạo tinh thần lực đi ra ngoài, đụng chạm tới bốn đạo tinh thần lực, ngoại trừ trong đó có một đạo tinh thần lực hơi có chút mẫn cảm, còn lại ba đạo tinh thần lực đối với cô thăm dò cũng không có có phản ứng gì.

Nói cách khác bên ngoài tới có lẽ có bốn người, trong đó ba người thực lực hơi thấp, ít nhất hẳn là dưới Kim Đan kỳ, nếu không thì không có khả năng không cảm ứng đến sự hiện hữu của cô, một đạo tinh thần lực khác thì hơi mạnh một ít, nhưng lúc phát hiện cô không thể chặn đường cô, có thể nghĩ tối đa thực lực cũng dừng lại ở Trúc Cơ hậu kỳ mà thôi, không có gì đáng kiêng kị.

Trong ba đạo tinh thần lực hơi yếu, trong đó hai đạo đều là quen thuộc, Bách Hợp thở dài, quả nhiên cô ẩn giấu ở chỗ này tu luyện, nên đến nên đụng, thủy chung vẫn sẽ tìm tới tận cửa rồi.

“Muội không muốn chọn, muội muốn ở động phủ bên cạnh Đại sư huynh.” Tiếng nói này càng ngày càng gần, người nói chuyện giọng nữ xinh đẹp, lộ ra bộ dạng có chút rầu rĩ không vui, người vừa bắt đầu nói chuyện nghe được lời này của cô, không khỏi cười hai tiếng, một giọng nói lạnh như băng có chút bất đắc dĩ vang lên:

“Được rồi Tiểu Hải Đường nghe lời, không được ẩu tả, cái động phủ kia tuy đủ linh khí, đối với tu vị của muội, nếu là bắt đầu tu luyện, hơn phân nửa linh khí bị ta hấp thu, ngược lại bất lợi đối với việc muội tu hành, sư huynh cũng là vì tốt cho muội, muội chọn động phủ linh khí dư thừa, mới có lợi đối với muội đấy.” Giọng nói của Lạc Thần đã hơn mấy chục năm Bách Hợp chưa từng nghe qua, lúc này không biết tại sao lại đến động phủ mình trước, chân mày cô cau lại, giọng nữ xinh đẹp bên ngoài vừa mới rầu rĩ không vui thanh âm đột nhiên cao lên:

“Sư huynh, bé mèo con nói cảm ứng được phía phụ cận giống như có vị tiền bối nào ở, không bằng chúng ta đi xem nhé!”

Nàng ta nói xong, Lạc Thần có chút bất đắc dĩ lại có chút sủng nịch nở nụ cười: “Muội ah, tính tình thật sự là giống như trẻ con.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.