Bách Hợp cũng không giống người khác bình thường lộ ra vẻ thần hồn điên đảo, phảng phất để cho Tất Dao Quang cảm thấy Bách Hợp cũng không thích mình như trong tưởng tượng. Tất Dao Quang bắt đầu nhảy về hướng Bách Hợp đang ngồi, vừa hát vừa nhảy cả buổi nên cô ta đã mệt mỏi, lúc này sau khi dạo qua một vòng, ngã xuống trước mặt Bách Hợp, đặt mông ngồi về phía sau, đang thở hổn hển thì đột nhiên cô ta nghĩ tới mình ở bên Triệu Bách Hợp đã lâu ngoại trừ lúc cô ta hứng lên thì cầm tay Triệu Bách Hợp, còn chưa từng hôn Triệu Bách Hợp qua, cũng không chưa từng có động tác thân mật gì với hắn.
Trên sách đều nói nam nhân là động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới, có lẽ cũng bởi vì như vậy, cho nên đây mới là nguyên nhân đến nay Bách Hợp vẫn đối với cô ta như gần như xa.
Nghĩ đến đây, Tất Dao Quang lập tức quyết định ban phát lòng tốt, trước mặt mọi người mà thưởng cho Bách Hợp. Cô ta bưng bình rượu lên rồi đưa miệng chén đến gần Bách Hợp, định đút cho cô:
“Bài ca này là vì chàng mà hát, điệu múa này vì chàng mà nhảy, rượu này cũng là vì chàng mà hiến…” Ánh mắt cô ta lộ ra vẻ tự kiêu, cảm thấy hành động của mình rất tốt. Lúc đưa rượu tới bên miệng Bách Hợp thì cô thẳng thừng bắt lấy chén rượu hơn nữa cũng chộp cả bàn tay Tất Dao Quang. Tất Dao Quang đỏ mặt lên, trước mặt nhiều người mà Bách Hợp lại hành động như thế khiến cô ta cảm thấy rất thỏa mãn. Nhưng không biết tại sao cô ta thấy Bách Hợp làm thế khiến cho quan hệ mập mờ trở thành công khai, cô cũng không muốn nhanh như thế.
Người hiện đại yêu đương không phải ai cũng nhanh vội, nếu Bách Hợp muốn trở thành người đàn ông của cô ta còn cần trải qua rất nhiều khảo nghiệm, hiện tại hắn chưa đủ tư cách. Hắn sẽ đánh người,lại còn cổ hủ gia trưởng, còn có rất nhiều chỗ không tốt, không có đạt tới tiêu chuẩn người yêu trong suy nghĩ của mình. Cô ta còn muốn dạy dỗ Bách Hợp một thời gian ngắn mới đáp ứng làm người phụ nữ của hắn.
Huống chi trong điện này còn có Triệu Húc Dương, Tất Dao Quang chột dạ liếc nhìn Triệu Húc Dương, hôm nay Tất Dao Quang đã cảm giác được tâm ý của hắn, lúc này Bách Hợp đang tại trước mặt Triệu Húc Dương động chạm cô ta khiến Tất Dao Quang có cảm giác hơi là lạ, vô ý thức muốn bỏ tay Bách Hợp ra. Bách Hợp cầm lấy tay của cô ta, cũng không có rót chén rượu này vào miệng mình, ngược lại thò tay ra cầm lấy dây buộc tóc của Tất Dao Quang rồi buộc cô ta gần lại mình, cầm lấy bình rượu đổ thẳng vào miệng cô ta.
Tất Dao Quang còn đang nhìn Triệu Húc Dương, cô ta chỉ thấy được trên mặt Triệu Húc Dương lộ ra vẻ thất lạc cùng với khó chịu nên trong lòng cảm thấy hơi áy náy. Nằm mơ cũng không nghĩ tới sau một khắc Bách Hợp sẽ rót thẳng rượu vào miệng mình, cô ta vô ý thức nuốt hai ngụm, bị kích thích thoáng cái liền suýt nữa phun ra, may rượu thời đại này độ cồn không cao,nhưng Bách Hợp rót quá vội vàng cho nên cô ta uống vài ngụm đã bị sặc, chút rượu còn lại trôi xuống cổ cô ta, nước hoa quả màu đỏ trên môi cũng chảy xuống. Cô ta chật vật muốn thò tay lau đi, có điều trên tay tầng tầng lớp lớp áo quá dài khiến cô ta kéo mãi kéo mãi mà không thể lôi được tay ra..
“Tiểu mỹ nhân say rượu, cũng có một vẻ đẹp khác!” Bách Hợp rót rượu vào trong miệng cô ta, lúc này mới thả tay ra. Tất Dao Quang cúi đầu bụm lấy ngực liền bắt đầu ho khan. Cô ta phát ra tiếng ho khan thì mới khiến mọi người đang bị mất hồn vía tỉnh lại, Triệu Xương dẫn đầu đứng lên ra, lớn tiếng nói:
“Triệu Tín, bổn công tử nguyện dùng mười cân Hoàng Kim đổi lấy vị phu nhân này!”
Tất Dao Quang cũng không phải là phu nhân xinh đẹp tuyệt sắc nhưng lại có vẻ đẹp đặc thù không thể nói rõ đủ để Triệu Xương có hứng thú.
Triệu Xương là đứa con thứ nhất Tấn Dương Công sinh ra sau khi trốn về nước Tấn. Mẹ hắn Sở cơ cũng không đẹp lắm nhưng thân phận đặc thù. Bà nguyên là người nước Sở, đúng là con gái đệ đệ Xuân Dương của Hoa An phu nhân mà Tấn Văn công sủng ái nhất. Từng có đồn đãi thời điểm lúc trước Tấn Dương công làm vật thế chấp ở nước Lỗ, vì có thể trở về nước Tấn mới đưa lễ trọng tặng cho Xuân Dương quân, cầu hắn liên hệ với Hoa An phu nhân không có con cái, cũng nhận lời nếu có ngày mình được trở lại nước Tấn được làm Thái Tử, chắc chắn sẽ xem Hoa An phu nhân như thân mẫu, lại sẽ nạp con gái của Xuân Dương quân làm phu nhân, ngày ngày sủng hạnh, nếu con gái Sở cơ Xuân Dương quân có con thì sau này sẽ giao nước Tấn vào trong tay nó.
Tuy nói những lời này chỉ là đồn đãi, không có lửa thì sao có khói. Sở cơ chính vì có tầng quan hệ nàycho nên ở trong nội cung dù không bằng Hàn Khương phu nhân được sủng ái, nhưng lại địa vị siêu quần. Mà bà lại là người đầu tiên sinh hạ con nối dõi cho Tấn Dương công, cho dù là thời điểm Hàn Khương phu nhân được sủng ái, người đầu tiên mang thai lại là bà, như thế có thể thấy được lúc trước trong nội cung có danh vọng ra sao.
Hôm nay khí thế Sở cơ tuy không bằng năm đó, thế nhưng mà Triệu Xương tại trong đất Tấn vẫn rất có quyền thế, Triệu Xương đã thụ phong An Dương quân, nhưng lại không dời đi đến đất phong, hơn nữa trong nước Tấn từng có đồn đãi Tấn Dương công đã có ý tứ hứa vị trí Thái Tử cho hắn, tuy nói từ lúc Triệu Húc Dương dần trưởng thành thì việc này khó bề phân biệt, thế nhưng ngoại trừ Triệu Húc Dương bên ngoài thì chỉ mình hắn có sức cạnh tranh hơn nữa trong nước Tấn cây lớn rễ sâu không dễ đối phó.
Trong nội dung câu chuyện Triệu Bách Hợp từng vì Tất Dao Quang mà tranh giành vương vị chống lại người này. Bởi vì hắn không được sủng ái bằng Triệu Xương, tài nguyên trong tay cũng không nhiều bằng, lúc đầu ăn không ít thiệt thòi từ người này, tuy nói hậu kỳ hắn thành công quét sạch hết thảy chướng ngại leo lên vị Tấn Quốc công, nhưng Triệu Xương chạy trốn sang nước Lỗ rồi đầu phục Lỗ Quốc công, cuối cùng cũng tại Tô Trinh trợ giúp hiến kế phía dưới, liên hiệp với Dư công tử, hướng các quốc gia mượn binh, bức chết Triệu Bách Hợp ở trong nội cung nước Tấn.
Lúc này Bách Hợp cũng không định chống lại Triệu Xương, nghe Triệu Xương mở miệng muốn lấy Tất Dao Quang, cô chỉ hơi hơi nở nụ cười, cũng không nói lời nào.
Chỉ một Tất Dao Quang thì cô cũng không hiếm lạ, huống chi Bách Hợp biết rõ, sẽ có người vội hơn cô sẽ chống đối Triệu Xương!
Quả nhiên, Triệu Xương vừa dứt lời, Triệu Húc Dương đang ngồi thì cuống quít đứng lên, lớn tiếng nói:
“Không thể! Nàng có âm sắc khuynh thành, là vật báu vô giá, cũng không phải các loại Hoàng Kim tục vật có thể đổi, Triệu Xương ngươi đừng cầm những vật này nhục nhã nàng!”
Tất Dao Quang vốn là điểm chu sa trong lòng Triệu Húc Dương, bình thường luôn đau lòng, ngay cả cô ta bị Bách Hợp đánh Triệu Húc Dương còn muốn thay cô ta lấy lại công đạo. Hôm nay Triệu Xương trước mặt mọi người coi Tất Dao Quang trở thành hàng hóa mua bán bình thường, làm sao hắn có thể chịu được.
Hắn cũng là công tử nước Tấn, biết rõ tính nết Triệu Xương, hiếm khi Triệu Xương cầm mười cân Hoàng Kim tới đổi. Tại sao hắn có thể chịu được người trong lòng mình không nỡ làm bẩn lại bị Triệu Xương chà đạp. Nếu không phải lúc này đang trước mặt Tất Dao Quang, Triệu Xương nói thế thì Triệu Húc Dương đã sớm đánh hắn rồi!
Triệu Húc Dương trừng mắt lên, trên mặt lộ vẻ giận dữ. Triệu Xương không ngờ mình nhìn trúng một nữ nhân mà Triệu Húc Dương cũng muốn tranh với mình. Hắn xuất thân cao quý hơn Triệu Húc Dương, ngoại tổ phụ Xuân Dương quân của hắn nguyên là huyết mạch của Sở Quốc công khi làm hạt nhân ở nước Tấn, tuy nói sau khi về nước cũng không mang Xuân Dương quân đi, mà để Xuân Dương quân lại ở nước Tấn làm vật thế chấp, thế nhưng bởi vì lúc trước Sở cơ thụ Tấn Văn công sủng ái, cho nên ngoại tổ phụ hắn có quyền thế cực cao. Mẫu thân Triệu Húc Dương Hàn Khương là ca kỹ bình thường, tuy nói hiện nay được Tấn Dương công sủng, thế nhưng Triệu Xương cũng bị ảnh hưởng bởi ông ngoại và bà dì mình, chướng mắt mẹ con Triệu Húc Dương.
Do ngại Tấn Dương công sủng nịch tiểu nhi tử, ngày thường có cảnh giác nhưng lại nhường nhịn hắn. Hôm nay không ngờ hắn muốn tranh với mình, mẹ hắn cùng mẫu thân mình tranh thủ tình cảm, hai người tranh giành vị trí kế thừa liền thôi, hiện tại chỉ một nữ nhân mà hắn cũng tranh giành với mình.
Triệu Xương chỉ có chút hứng thú với Tất Dao Quang, cũng không phải không có cô ta thì không được, lúc này Triệu Húc Dương tranh giành thì hắn cũng không thể nhịn được nữa, điên lên không chút nghĩ ngợi liền hô:
“50 cân Hoàng Kim! Cộng thêm mười tiểu mỹ nhân, một hộc trân châu, như thế nào, Triệu Tín?” Cái giá tiền này đã không thấp, tuy vào lúc này tiểu mỹ nhân không đáng giá nhưng mà một hộc trân châu cũng xem như giá thật lớn.
Triệu Xương nói xong, vô cùng tự tin hôm nay mình có thể đem mỹ nhân về, bởi vậy có chút dương dương đắc ý liếc nhìn Triệu Húc Dương, lông mày bắt đầu nhếc lên khiêu khích.
Hành động này khiến Triệu Húc Dương tức giận đến toàn thân run rẩy, tay đè lên vỏ kiếm bên hông.
Bách Hợp thấy bộ dạng hai người này thì bên khóe miệng lộ ra vui vẻ nhưng lại không lên tiếng, chỉ duỗi ngón tay chống má ở một bên yên tĩnh xem kịch vui. Lúc này còn chưa phải thời điểm đến phiên cô mở miệng, hai người này vẫn chưa hoàn toàn bắt đầu đấu. Trong kịch tình Triệu Bách Hợp vì Tất Dao Quang cùng Triệu Xương đấu đến ngươi chết ta sống, cuối cùng rơi xuống kết cục tự thiêu mà chết, Tất Dao Quang được hắn bảo vệ thế mà lại không cảm kích, ngược lại ở bên Triệu Húc Dương, hai người sống hạnh phúc bên nhau. Trong kịch tình Triệu Húc Dương đã nhặt được tiện nghi lớn như vậy thì cũng nên nếm thử kỹ mùi vị Triệu Bách Hợp lúc trước.
Kịch tình nguyên chủ thằng ngốc kia thay hai người ngăn cản, Bách Hợp cũng sẽ không giống như nguyên chủ nữa, cô mừng rỡ xem hai người này đấu.
Ngồi ở trên bàn, sau khi Tất Dao Quang uống rượu còn chưa phục hồi tinh thần, che ngực ho cả buổi, khuôn mặt đỏ lên lúc này mới ngừng ho khan, ngẩng đầu lên. Vừa mới lời Triệu Xương nói muốn dùng 50 cân Hoàng Kim đổi cô ta, cô ta nghe vào tai thì tức giận đỏ mặt lên,cái gọi Hoàng Kim chỉ là đồng thau mà thôi, hiện đại đồng thau mới bao nhiêu tiền một cân? Dùng 10 đồng có thể mua được một đống.