Định Mệnh
Hướng Vũ Điền đưa mắt nhìn thiên huyệt, trầm ngâm một lúc lâu không nói gì. Cuối cùng y cất giọng khó khăn "Quả nhiên là thật. Đây chính là phá toái hư không sao?"
Yến Phi hiểu cảm giác của y.
Lúc này, Hướng Vũ Điền vừa kinh vừa mừng, vừa hưng phấn lại có phần mất mát, ở vào tình trạng cực kỳ mẫu thuẫn. Cái làm y vui mừng chính là việc "Phá toái hư không" là có thật. Nhưng uy lực của "Phá toái hư không" làm y kinh hãi. Thiên huyệt trước mắt hoàn toàn vượt khỏi năng lực của con người một cách tuyệt đối. Y giống như là một người đang leo dốc, leo đến lúc mỏi mệt hết sức rồi thì bỗng phát hiện đỉnh núi thực sự vẫn cao vút bên trên, ở chỗ không thể leo tới được.
Hướng Vũ Điền mặt không còn giọt máu, nhìn Yến Phi.
Không cần y mở lời, Yến Phi đã biết y muốn hỏi gì rồi. Chàng liền nói: "Truyền thuyết liên quan đến tam bội được ghi trong Thái Bình Động Cực Kinh, đề cập tới bí mật tam bội. Không những chỉ ra rằng khi tam bội hợp nhất sẽ mở ra tiên môn, xuất hiện cửa vào dẫn tới Động Thiên Phúc Địa; mà còn ghi rõ cách tìm kiếm tam bội. Sư phụ Tôn Ân đem Thái Bình Động Cực Kinh huỷ đi, rồi lão y theo hướng dẫn tìm được tam bội. Lão đã tận hết trí lực bình sinh, nhưng vẫn không cách nào làm tam bội hợp nhất được. Sau khi lão qua đời thì tam bội trở thành bảo bối mà con gái và các đồ đệ của lão tranh đoạt. Hướng huynh vẫn còn cho rằng tam bội là chuyện mà Đạo môn dùng lừa gạt người ta sao?"
Hướng Vũ Điền trầm giọng hỏi "Khi vụ nổ khủng khiếp xảy ra thì ngươi và Tôn Ân ở đâu?"
Yến Phi đáp "Khi đó bọn ta ở gần trung tâm của thiên huyệt hiên nay. Vụ nổ đã đẩy văng bọn ta ra bên ngoài thiên huyệt, cùng thụ trọng thương"
Hướng Vũ Điền thở ra một hơi khoan khoái, bỗng nhiên y hồi phục trạng thái bình thường than "Hảo tiểu tử! chút nữa thì bị ngươi lừa rồi"
Yến Phi trong lòng chấn động, không những hiểu tại sao Hướng Vũ Điền bỗng nhiên lại cho rằng mình nói dối, mà chàng cũng rõ mình đã bỏ qua không nói tới một mấu chốt quan trọng trong đó, liền bị Hướng Vũ Điền đề tỉnh.
Yến Phi ngầm áp chế sự hưng phấn trong nội tâm xuống, nói "Sau khi tam bội hợp nhất, cả đất trời tiến vào bóng tối tuyệt đối vô biên. Như vậy ngươi có thể biết tình hình quỷ dị của tam bội hợp bích. Hai luồng ánh sáng với năng lượng cực lớn xoắn tít quay tròn, rồi thu nhỏ lại chỉ còn một điểm sáng. Ngay lúc đó, ta cảm ứng thấy sự tồn tại của một cánh cửa vô hình có thể cho phép một người đi qua. Phía bên kia của cánh cửa vô hình đó tồn tại một không gian kỳ dị vô cùng rộng lớn không có giới hạn không biết là gì. Khi ta còn do dự không biết có nên tiến vào tiên môn để xem bên kia rốt cuộc là Động thiên Phúc địa hay Tu La Địa ngục hay không thì phát sinh vụ nổ cực lớn. Khi ta hồi phục lại thần trí thì đã có quang cảnh như trước mắt Hướng huynh đây. Hướng huynh vẫn còn hoài nghi ta nối dối ngươi sao?"
Mình hổ của Hướng Vũ Điền phát run, đứng ngẩn người ra. Một lát sau hỏi "Tôn Ân đã bỏ lỡ cơ hội. Lão chẳng phải luôn tìm cơ hội phá không mà đi sao?"
Yến Phi trong lòng kinh hãi than thầm. Chàng tuy toàn trả lời những nghi vấn của Hướng Vũ Điền, nhưng cũng đồng thời được lợi, không ngừng bị tên gia hoả rất thông minh này khai mở, làm chàng có thể tiến thêm một bước trong việc nắm được bí mật của "Phá toái hư không". Chàng đáp "Vấn đề đó tốt nhất là do Tôn Ân trả lời. Từ phía ta mà nói, khi đó ta cảm thấy không thể động đậy được. Có thể là vì ta kinh hãi quá độ, hoặc có thể việc tam bội hợp nhất đã sinh ra một lực lượng nào đó khắc chế ta. Giờ nghĩ lại việc đó mà ta vẫn thấy khó hiểu"
Hướng Vũ Điền nhíu mày suy nghĩ, lại hỏi "Vụ nổ kinh người như thế, Yến huynh và Tôn Ân làm sao có thể sống sót được?"
Yến Phi vẫn giấu việc ni Huệ Huy có mặt tại trường lúc đó vì chàng không muốn nàng đang an lành nằm trong huyệt mộ lại bị quấy nhiễu. Với tính cách của Hướng Vũ Điền thì nếu biết nơi chôn xác nàng, nói không chừng y sẽ quật mộ lên để chứng thực tình hình vụ nổ. Những việc mà Yến Phi thổ lộ đã hấp dẫn hoàn toàn tâm thần Hướng Vũ Điền, y không còn hứng thú với bất kỳ chuyện gì khác.
Yến Phi nói "Việc đó liên quan chặt chẽ tới công pháp của ta và Tôn Ân. Miễn cưỡng thì có thể nói như thế này. Lực lượng sinh ra do tam bội hợp nhất có chỗ tương khắc với bọn ta, nhưng cũng có chỗ tương sinh, không phải là lực lượng toàn mang tính tàn phá huỷ diệt, Về nguồn gốc thiên huyệt, ta chỉ có thể nói đến thế, còn có phải là sự thật hay không thì do Hướng huynh tự mình phán đoán đi!"
Hướng Vũ Điền cười khổ "Chuyện thế này làm sao mà bịa ra được? Huống chi ta dùng "Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp" cũng có thể nhìn được là ngươi có nói dối hay không. Nếu đổi tiểu đệ là Yến huynh thì đại khái cũng có thể sống sót vì trong người ta đã kết thành Ma Chủng, nhưng vẫn sẽ lỡ cơ hội tốt ngàn năm có một đó vì Ma Chủng của ta vẫn chưa hoàn chỉnh. Ài! từ kinh nghiệm bản thân mình, ta có thể biết Yến huynh và Tôn Ân đã kết thành Nội đan theo truyền thuyết của Đạo gia, tuy đường lối khác nhau nhưng có cùng công hiệu với Ma Chủng của ta"
Trong lòng Yến Phi nổi trận ba đào, thầm nghĩ nếu như không ở trong tình hình đặc thù như thế này thì đừng mong Hướng Vũ Điền sẽ tiết lộ bí mật của Ma Chủng, cho thấy "Phá toái hư không" có thể đạt được bằng những công pháp khác nhau. Việc này đã khai mở rất lớn đối với chàng.
Hướng Vũ Điền than "Nếu là như thế, ngươi và Tôn Ân còn đánh nhau làm gì nữa?"
Yến Phi gật đầu "Đúng là không còn gì mà đánh nhau nữa, nhưng vẫn đánh không ngừng vì mục đích đương nhiên vẫn là 'Phá Toái Hư Không'. Ta nói như thế là nhiều rồi, Hướng huynh phải chăng vẫn phải giết ta?"
Hướng Vũ Điền đưa tay ra sau lưng nắm cán kiếm, từ từ nói "Yến huynh khẳng khái nói ra bí mật của thiên huyệt là một hảo ý, làm ta cảm kích phi thường. Ài! Yến huynh tưởng rằng sau một hồi nói chuyện thẳng thắn với nhau thì ta sẽ dẹp bỏ can qua, nhưng sau khi nghe xong thì ngược lại, ta lại càng muốn hồi phục tự do để thoải mái làm việc của ta. Chỉ có giết ngươi ta mới không còn ràng buộc gì nữa, không còn phải gánh món nợ của sư môn đối với Bí tộc nữa. Trận quyết chiến của ta và ngươi đã được định rồi. Yến huynh không nên trách ta, muốn trách thì phải trách lão thiên gia đó!"
Hướng Vũ Điền phóng vọt người lên.
Thôi Hoành và Trưởng Tôn Đạo Sinh đang ngủ thì bị gọi dậy, đến gặp Thác Bạt Khuê.
Thác Bạt Khuê thần tình nghiêm túc ngồi trong đại đường. Sau khi hai người ngồi xuống, gã điềm đạm nói "Sáng mai ta sẽ đại cử truy tìm Bí nhân"
Hai người đều cảm thấy ngạc nhiên. Từ đầu, Thác Bạt Khuê đã chuẩn bị lấy tĩnh chế động, không lao sư động chúng trước sự khiêu chiến của Bí nhân. Giờ gã đột nhiên thay đổi chủ ý, lại còn gấp gáp tới mức không chờ được đến trời sáng, làm hai người vô cùng nghi hoặc.
Hai người biết tính cách gã, nhất thời không dám nói gì.
Thác Bạt Khuê bỗng nhiên cười lên, bộc bạch "Các ngươi chắc cho rằng ta phát điên rồi"
Từ khi Bí nhân liên tục tập kích, rất lâu rồi họ chưa một lần thấy Thác Bạt Khuê vui vẻ như thế. Hai người nhìn nhau, không biết đã phát sinh chuyện gì.
Thác Bạt Khuê thản nhiên nói "Ta vừa gặp sứ giả truyền tin của Thác Bạt Nghi từ Biên Hoang tập tới, nhận được một tin tức trọng yếu phi thường"
Thôi Hoành và Trưởng Tôn Đạo Sinh nghe xong tinh thần đại chấn, biết tin tức đó không nhỏ, nếu không, với sự thâm trầm bình tĩnh của Thác Bạt Khuê sẽ không lập tức gọi họ lại gặp như thế. Đồng thời ngấm ngầm cảm thấy gã tuyệt không phải thực sự đại cử sưu tầm Bí nhân vì việc đó sẽ không có cơ hội thành công.
Thác Bạt Khuê lại trầm ngâm.
Hai người lại cảm thấy kỳ quái. Tin tức gì mà có thể làm Thác Bạt Khuê phải suy nghĩ kỹ rồi mới nói ra được?
Thác Bạt Khuê nói "Lời mà bây giờ ta nói ra chỉ giới hạn trong các ngươi và Trương Cổn biết. Ngoài ra phải giấu tuyệt"
Hai người gật đầu đáp ứng, trong lòng càng thêm nghi hoặc.
Thác Bạt Khuê "Tin miệng truyền về từ Biên Hoang làm ta nắm được toàn bộ đại kế chiến lược của Mộ Dung Thuỳ. Trước tiên, hắn phái người phong toả Bắc Dĩnh Khẩu, cắt đứt sự liên hệ giữa chúng ta và Biên Hoang tập. Sau đó hắn tập trung lực lượng đánh chúng ta. Hà! thủ đoạn của Mộ Dung Thuỳ quả thật khó chơi, chỉ có điều hắn không nghĩ tới chúng ta có thể nắm được những tin tối cơ mật của hắn. Sự thất bại của hắn đã được định rồi"
Hai người nghe xong như lạc trong sương mù.
Thật ra cũng không thể trách họ được. Hiện giờ, mạng lưới tình báo của Thác Bạt tộc vì bị Bí nhân quấy nhiễu phá hoại nên đã tê liệt, tai mắt mất hết linh lợi. Biên Hoang tập hiển nhiên ở vào thế khó khăn hơn. Tại sao tin từ Biên Hoang tập truyền tới lại có thể làm Thác Bạt Khuê nắm được tình báo cơ mật tác chiến của Mộ Dung Thuỳ. Hai người có nát óc cũng nghĩ không ra.
Thác Bạt Khuê nói "Chuyện bắc Dĩnh khẩu do bản thân Hoang nhân tự giải quyết. Ta tin tưởng sâu sắc Hoang nhân có bản lĩnh đó. Trong vài ngày tới, các ngươi sẽ nhận được tin vui thắng trận"
Trưởng Tôn Đạo Sinh ngạc nhiên "Bọn thần ư? Tộc chủ phải đi đâu vậy?"
Thác Bạt Khuê vui vẻ "Nói cho mạch lạc, trước hết nói về thủ đoạn của Mộ Dung Thuỳ. Mộ Dung Thuỳ lần này đặt chủ lực về phía chúng ta. Một mặt, hắn sai Bí nhân đến kiềm chế chúng ta để hắn nhân cơ hội đó chấn chỉnh lại trận cước, nghỉ ngơi dưỡng sức đợi mùa xuân năm tới đến. Mặt khác, hắn xúi giục Hách Liên Bột Bột, lợi dụng sự thuận lợi Thống Vạn rất gần với Thịnh Nhạc để đánh úp Thịnh Nhạc vốn đang được xây dựng lại, huỷ đi gốc rễ của chúng ta, cô lập chúng ta phải hãm thân trong Trưởng thành. Nếu gian mưu của hắn thành công thì chúng ta chỉ còn cách đợi người đến làm thịt" Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com
Thôi Hoành và Trưởng Tôn Đạo Sinh đồng thời biến sắc, lại cảm thấy ngạc nhiên.
Thôi Hoành không nhịn được hỏi "Việc Mộ Dung Thuỳ xúi giục Hách Liên Bột Bột khẳng định là việc cực kỳ bí mật, hai bên đều hết sức bảo mật vì nếu tiết lộ ra sẽ mất linh. Tin tức đó lại càng không thể truyền đến nơi đường xá bị người Yên và gió tuyết cản trở là Biên Hoang tập. Liệu trong đó có gì dối trá không?"
Trưởng Tôn Đạo Sinh gật đầu cho là phải.
Thác Bạt Khuê lộ tia cười cao thâm mạt trắc, nói "Tin tức này vô cùng chính xác, các ngươi không cần hoài nghi gì cả. Chỗ tinh tế nhất là Mộ Dung Thuỳ và Hách Liên Bột Bột tuyệt không biết chúng ta đã biết việc này. Vì thế, việc đánh úp của Hách Liên Bột Bột lại biến thành đi tìm chết. Ta sẽ tìm cách làm Hách Liên Bột Bột lầm tưởng rằng Mộ Dung Thuỳ thiết kế hại hắn. Mộ Dung Thuỳ và Hách Liên Bột Bột vĩnh viễn không thể hợp tác được nữa. Hà hà! Đúng là vô cùng tinh tế"
Thôi Hoành và Trưởng Tôn Đạo Sinh nhìn nhau không nói nên lời.
Thác Bạt Khuê thấy thế, cười nhẹ "Các ngươi phải tuyệt đối tin tưởng phán đoán và quyết định của ta. Ngày mai, chúng ta giả vờ đại cử đi truy lùng Bí nhân, bức cho chúng phải co rút lại, sau đó ta sẽ tự thân lĩnh hai ngàn quân tinh nhuệ ngấm ngầm quay về Thịnh Nhạc. Chỉ cần có thể qua mắt được Bí nhân thì thắng lợi đã nằm trong tay chúng ta rồi"
Thôi Hoành muốn nói lại thôi.
Thác Bạt Khuê ung dung "Rất mau thôi các ngươi sẽ biết quyết định của ta là đúng. Hách Liên Bột Bột do ta xử lý. Các ngươi chỉ cần thủ vững Bình Thành và Nhạn Môn, chờ đợi Yến Phi đến. Có Yến Phi xuất thủ thì vấn đề Bí nhân coi như đã được giải quyết. Cuối cùng chỉ còn lại cuộc quyết chiến với Mộ Dung Thuỳ để quyết định xem thiên hạ thuộc về ai. Đối với quyết định của ta, các ngươi không được hoài nghi chút nào, nếu không sẽ có sai lầm. Hiểu rõ chưa?"
Hắn nói với lòng tự tin rất mạnh, lại thêm đấu chí và quyết tâm chưa từng có và sức cảm nhiễm vô cùng lớn lao.
Thôi Hoành và Trưởng Tôn Đạo Sinh dạ vang đáp ứng.